Liên Mạng VietNam || GiaiTri.com | GiaiTriLove.com | GiaiTriChat.com | LoiNhac.com Đăng Nhập | Gia Nhập
Tìm kiếm: Tựa truyện Tác giả Cả hai

   Tìm theo mẫu tự: # A B C D E F G H I J K L M N O P Q R S T U V W X Y Z Danh sách tác giả    Truyện đã lưu lại (0
Home >> Kiếm Hiệp >> Phong Lưu Pháp Sư

  Cùng một tác giả
Không có truyện nào


  Tìm truyện theo thể loại

  Tìm kiếm

Xin điền tựa đề hoặc tác giả cần tìm vào ô này

  Liệt kê truyện theo chủ đề

  Liệt kê truyện theo tác giả
Số lần xem: 195017 |  Bình chọn:   |    Lưu lại   ||     Khổ chữ: [ 1, 2, 3

Đăng bởi: ongrain 14 năm trước
Phong Lưu Pháp Sư
Thiên Đường Bất Tịch Mịch

Chương 136
Trong phòng tắm của nhà Phượng Hoàng,một thân ảnh cao lớn từ từ chậm rãi hiện thân, bóng đen khàn khàn cười nói :” Quả nhiên vẫn không qua được ánh mắt ngươi, Cáp Lôi bội phục.”

Long Nhất liền mở to mắt, ào một tiếng Long Nhất từ trong thùng gỗ đứng dậy, khoác thêm dục bào nhàn nhạt nói :” Bổn thiếu gia không thích cùng một nam nhân tắm rửa, cũng không có thói quen nói chuyện chính sự tại phòng tắm.”

Cáp Lôi ngắm tiểu Long Nhất nơi hạ thể, cái này … thực sự là lớn, không khỏi trong long có chút đố kị, nghe Long Nhất nói vậy hắn liền cười khan hai tiếng. đi theo sau Long Nhất ra khỏi phòng tắm.

“Lão đại, sao hắn lại ở đây? “ Nghe tiếng động bên trong Man Ngưu thấy một kẻ mặc hắc bào, chính là Cáp Lôi, đi theo phía sau Long Nhất nên không khỏi đề phòng hỏi.

“ Ta hỏi ngươi, Cáp Lôi, ta không nhớ trong Hắc Ám ma pháp có loại “đạo tặc tiềm trung thuật” (1) ma pháp, nhưng ta cảm nhận được sự ba động của Hắc Ám ma pháp.” Long Nhất đặt mông ngồi trên trường kỷ (2) mềm mại, nhịp nhịp hai chân hỏi.

Cáp Lôi cũng không coi mình là khách nhân, hắn ngồi xuống một đầu khác của sa phát(3), trả lời :” Đây là hắc ám ẩn thân thuật, tại Thương Lan đại lục quả thật không có loại Hắc Ám ma pháp này.”

Long Nhất mục quang lóe lên, nhìn chằm chằm vào Cáp Lôi nói :“ Thương Lan đại lục không có vậy mà ngươi biết, ngươi thật là thần thông quảng đại a.”

Cáp Lôi cười hai tiếng, cũng không định trả lời vấn đề này, hắn nói :” Đêm nay ta tìm đến Tây Môn thiếu gia là có chuyện muốn thương lượng, không biết Tây Môn thiếu gia có thời gian không ?”

“ Không có thời gian thì sao, ngươi không phải không mời cũng đến đấy sao ?” Long Nhất nhàn nhạt cười nói, trong lòng không khỏi nghi vấn, tên gia hỏa thần bí này tìm hắn không biết có chuyện gì đây ?”

Cáp Lôi không để ý đến ngữ khí trào phúng của Long Nhất, nghiêm mặt nói :” Hôm nay tại thành chủ phủ nhiều người hỗn tạp, cũng có chút gò bó không thể mở lòng , cho nên đêm nay ta có ý đến tìm Tây Môn thiếu gia để thương nghị.”

Long Nhất nhíu mày cười hỏi :” Không phải ngươi muốn đi theo ta đấy chứ.”

“ Nếu có thể thỏa mãn điều kiện, điều đó cũng không phải không có khả năng.” Cáp Lôi tự mình cầm ly rượu quả trên bàn lên..

“ Ngươi là người gian trá, ta làm sao tin ngươi, ai biết ngươi có phải là người của Long Chiến hay là thế lực Hắc Ám phía sau hắn đến đây để nằm vùng.”Ánh mắt của Long Nhất ngưng lại, không khẩn cấp ép Cáp Lôi phải nói ra.

Cáp Lôi run nhẹ một cái, bình rượu trong tay cũng run lên. Uy áp do Long Nhất phát ra làm hắn khí huyết đảo lộn.

“ Bằng vào Hắc Ám linh hồn khế ước, không biết như vậy có khả năng không.” Cáp Lôi quay lại nhìn Long Nhất, thanh âm khàn khàn lại vang lên.

Long Nhất thu lại khí thế,vuốt vuốt cằm nhìn nhìn Cáp Lôi, một lúc lâu sau liền cười hắc hắc nói :” Đừng nói với ta là ngươi bị Bá Vương chi khí trên người ta thu phục đấy, đến con chó bên đường cũng không thể tin được, nói đi, mục đích của ngươi là gì.”
“Vì sinh tồn thôi, gần đây, cục diện của Thương Lan đại lục đã hiện ra một cách chậm rãi, Ngạo Nguyệt đế quốc bị thôn tính chỉ là vấn đề thời gian, đến lúc đó nội bộ chính quyền của Cuồng Long đế quốc càng không thể không thay đổi , mà ta tin tưởng rằng Tây Môn gia tộc của ngươi sẽ là người cuối cùng giành chiến thắng.

Cáp Lôi ta có thể giúp Tây Môn gia tộc của các ngươi nhanh chóng giành được quyền lực, bởi vì ta đối với thế lực hắc ám sau lưng Long Chiến rất qun thuộc, có ta ở bên trong làm nội ứng ngươi ở ngoài ngoại hợp, không bao lâu nữa cục diện Cuồng Long đế quốc sẽ thay đổi “ Cáp Lôi giải thích rõ ràng.

“ Nói như vậy ngươi đối với Tây Môn gia tộc của ta có tác dụng rất lớn ? Ngươi nguyện ý giao linh hồn cho ta khống chế ? “ Long Nhất nửa tin nửa ngờ, bởi Cáp Lôi nguyện ý cùng mình thiết lập linh hồn khế ước, nhưng cho dù là như thế, Long Nhất đối với Cáp Lôi phi thường đề phòng.

“ Ta cũng có điều kiện, sau khi Tây Môn gia tộc lên nắm quyền hy vọng Tây Môn thiếu gia có thể giải trừ linh hồn khế ước, còn nữa, vô luận ta làm điều gì với Hắc Ám giáo hội Tây Môn thiếu gia đều không thể can thiệp.” Cáp Lôi nói.

Long Nhất cân nhắc một lúc rồi mỉm cười, mục tiêu của Cáp Lôi là Hắc Ám giáo hội, cũng có ý tứ, hắn cười nói :” Điều kiện này ta có thể đáp ứng ngươi.”

Cáp Lôi bố trí một cái kết giới, đột nhiên đứng dậy quỳ gối trước mặt Long Nhất, trong miệng bắt đầu niệm những chú ngữ kì quái, một luồng hắc khí dày đặc bao phủ mi tâm của Cáp Lôi, tại không trung huyễn hóa thàng một chuỗi hắc sắc ma pháp phù văn, rồi đột nhiên phân thành hai nửa, một nửa đi vào nội thể Long Nhất một nửa đi vào nội thể Cáp Lôi.

Hắc Ám linh hồn khế ước là một loại ma pháp thần bí nhất trong các chủng loại khế ước ma pháp, chú ngữ ngay cả Long Nhất cũng không biết, hắn chỉ biết qua Bỉ Đặc. Trong ma pháp bút kí của Bỉ Đặc đã có giới thiệu qua, không nghĩ rằng Cáp Lôi lại có thể biết được, nhưng hôm nay linh hồn của hắn đã bị Long Nhất khống chế, mệnh lệnh của Long Nhất hắn phải phục tùng vô điều kiện, có thể nói Long Nhất muốn hắn sống thì hắn sống, muốn hắn chết thì hắn phải chết.

“ Thuộc hạ Cáp Lôi bái kiến chủ nhân.” Cáp Lôi cung kính quỳ trước mặt Long Nhất hành lễ.

“ Sau này cứ gọi ta là ’thiếu gia’, ngươi ngồi xuống đi, trước hết hãy nói cho ta biết về thế lực Hắc Ám sau lưng Long Chiến.” Long Nhất từ từ nói, trên mặt không có biểu hiện mừng rỡ, trực giác của hắn nhận ra rằng Cáp Lôi còn có bí mật không muốn để người khác biết, hắn cũng không tin Cáp Lôi vì những lý do kia mà giao linh hồn cho mình khống chế, chỉ là bây giờ hắn còn chưa nghĩ ra.

Cáp Lôi tạ quá sau khi ngồi lên sa phát(3x), bắt đầu giảng giải về thế lực Hắc Ám sau lưng Long Chiến cùng mục đích của chúng.

Hắn nói liên tục trong hơn nửa canh giờ, Long Nhất vừa nghe cũng kinh ngạc dị thường, Đằng Long thành này không ngờ là nới nước sâu kín đáo khó dò như vậy.

“ Nói như vậyLong Chiến chỉ là một quân cờ của quân sư kìa, mục đích chính của hắn là dựng lên một hoàng đế bù nhìn, mà thái tử Long Ưng chính là lựa chọn của hắn.” Long Nhất gật đầu nói, sự tình còn có nhiều điểm phức tạp.

“ Không sai, quân sư cùng thái tử đều nghĩ rằng thiếu gia trúng ‘Khôi Lỗi Trớ Chú Thuật’, họ không ngờ rằng thiếu gia đang tương kế tựu kế.” Cáp Lôi cười khàn khàn nói.

Ánh mắt Long Nhất chợt lóe lên tinh quang, chậm rãi hỏi :” Làm sao ngươi biết ta không trúng ‘Khôi Lỗi Trớ Chú Thuật’, chẳng lẽ quân sư cũng biết ?”

“ Bẩm thiếu gia, quân sư cũng không biết, chỉ là Hắc Ám ma pháp của ta so với người ngoài có chút bất đồng, có thể cảm giác được thiếu gia không trúng ‘Khôi Lỗi Trớ Chú Thuật’ “Cáp Lôi cung kính trả lời.

Long Nhất gật gật đầu, phất tay nói :” Cái này thì ta biết, nếu sau này có sự tình gì ngươi hãy thông qua Ỷ Hương Lâu truyền tin lại cho ta.”



“ Vâng, thiếu gia, Cáp Lôi xin phép cáo lui.” Cáp Lôi nghe ngữ khí của Long Nhất có phần muốn tiễn khách, lần này đến đây mục đích của hắn cũng đã đạt được, hắn liền đứng dậy, thân hình khẽ động liền vô thanh vô tức biến mất khỏi phòng.

“ Man Ngưu, ngươi cũng đi tắm rửa nghỉ ngơi đi, ta muốn yên tĩnh một lúc. “ Long Nhất nhìn Man Ngưu bên cạnh nói.

Man Ngưu lên tiếng, xoay người trở về phòng.

Long Nhất uống liền hai ngụm rượu, mi tâm khẽ nhíu lại, bất luận Cáp Lôi có vài phần nhiệt tình, trước mắt Cáp Lôi đối với hắn rõ ràng là có tác dụng rất lớn, trên đời này không có địch nhân vĩnh viễn, chỉ có lợi ích là vĩnh hằng, yêu cầu của Cáp Lôi chỉ đơn giản vậy thôi sao? Hơn nữa trên người hắn có nhiều điểm thần bí, trên người hắn Long Nhất có thể phát hiện có chút cảm giác tương tự với chính mình ? Đó là một loại cảm giác, không thể dùng ngôn từ để diễn đạt.

“ Dư nghiệt tiền triều, quân sư, Lưu thị, Cáp Lôi, thật sự là càng ngày càng có ý tứ.” Long Nhất tự lẩm bẩm nói.

“ Không nghĩ nhiều nữa, tạm thời cứ thu nhận con cờ đã đầu hàng này, xem thử hắn có khả năng làm nên khác biệt gì lớn không.” Long Nhất đứng dậy hoạt động gân cốt, giật mình nhìn lại sắc trời, tựa hồ không còn sớm nữa.

Long Nhất cười dâm đãng hai tiếng hắc hắc, lắc mình ra khỏi cửa phòng, trong đầu đang nghĩ đến mấy chuyện trẻ con không thể biết đến. Hôm nay Vô Song cùng Nạp Lan Như Nguyệt hai nữ nhân ngủ cùng phòng, nếu như mình đến thì thật là quá tốt a, Long Nhất nghĩ chuyện xấu trong lòng.




“ Chắc là gian phòng này.” Long Nhất đang suy đoán thì cảm giác được phía trong truyền đến ba động của Thủy hệ ma pháp, hắn trong lòng vui vẻ, nghĩ rằng đây mà Thủy hệ ma pháp kết giới do Vô Song đặt ra.

Nhìn thấy kết giới này tựa hồ không mạnh lắm, chẳng lẽ Vô Song biết mình sẽ tới nên cố ý nương tay ? Đây chẳng phải là tâm ý của mĩ nhân cô đơn sao, Long Nhất cười phóng đãng, nhớ lại thân thể hoàn mĩ của Vô Song khiến cho hắn toàn thân nhiệt huyết sôi trào.

Không phí bao nhiêu sức lực, Long Nhất liền xuyên qua Thủy hệ ma pháp kết giới, nhè nhẹ đi vào phòng. Chỉ nghe thấy trong phòng tắm có tiếng người tắm rửa, không biết là Nạp Lan Như Nguyệt hay là Vô Song.

Long Nhất nuốt một ngụm nước miếng, nhẹ nhàng đưa tay hường đến phòng tắm, nhẹ nhàng mở cửa phòng tắm ra, một luồng khí nóng từ trong phòng tắm tỏa ra, thật là như trong tượng tưởng, trong màn hơi nước Long Nhất thấy một thân ảnh mông lung.

“ Thật là cặp mông căng tròn rất đẹp a, thực là rất thành thục a ……ách……” Tà hỏa trong lòng Long Nhất bốc lên dữ dội, đột nhiên hắn bỗng giật mình, Nạp Lan Như Nguyệt cùng Vô Song cũng có đồn bộ đầy đặn tuyệt vời, nhưng không đạt đến mức như thế này, loại phì đồn này chỉ thuộc về nhưng nữ nhân thành thục, tựa như của Tinh Linh nữ vương.

Long Nhất đột nhiên tỉnh táo lại, chẳng lẽ nhầm phòng rồi sao ? Hắn vội lau mồ hôi lạnh, định nhẹ nhàng ra khỏi phòng.

“ Phu quân, người đang làm gì thế ?” Ngay lúc này, Long Nhất nghe thanh âm của Nạp Lan Như Nguyệt truyền đến.

Long Nhất quay đầu lại, liền thấy Nạp Lan Như Nguyệt cùng Vô Song xuất hiện trước cửa phòng ngủ, trên mặt mang theo nét mỉm cười quái ác.

Phanh một tiếng cửa phòng tắm mở rộng ra, ba ngọn lửa mang theo thanh âm đánh về phía thân thể Long Nhất.

Thân hình Long Nhất lắc mình một cách hư ảo hai cái, để lại trên không trung một loạt tàn ảnh, khó khăn lắm mới tránh được. Nhưng người phụ nữ trong phòng tắm quyết không buông tha, liền ‘hừ’ một tiếng một luồng hương thơm xông tới, kém theo đó la mười đạo hỏa diễm trong phút chốc bao phủ lấy thân hình Long Nhất.

Tại sao âm thanh lại thành thục như vậy ? Long Nhất từ từ quan sát trước mặt, ngọn hỏa diễm mang theo hủy diệt khí tức đã tới gần, cắt đứt đường lui của hắn.

Trên thân thể Long Nhất bỗng nhiên phát ra quang mang màu bạc chói mắt, mười đạo hỏa diễm trong phút chốc bị chấn tan. Lúc này đây ánh mắt của Long Nhất đang chăm chú nhìn vào nữ nhân khoắc khăn tắm trước mặt, trên khuôn mặt nàng nộ khí xung thiên.

“ Phượng Hoàng gia chủ, cái này ….” Long Nhất ngây người kêu ra tiếng, ánh mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên, tựa như chính mình xuất hiện ảo giác.

Phượng hoàng gia chủ đang nhìn chằm chằm vào Long Nhất, nước từ mái tóc nàng chảy xuống tí tách, gia thịt hồng nhuận, thoạt nhìn như một thiếu nữ hai mươi tuổi.

Long Nhất xấu hổ cười khan hai tiếng, xác định chính mình không phải sinh ra ảo giác, hắn nói: “Phượng hoàng gia chủ, người như thế nào lại ở chỗ này?”

Phượng hoàng gia chủ ánh mắt hung hăng nhìn Long Nhất, rồi xoay người ra phía cửa phòng. Sầm một tiếng, tiếng cửa phòng đóng lại truyền đến.

Long Nhất cười khổ, sờ sờ cái mũi, xoay người ngồi ở trên ghế, không có tức giận nhìn Nạp Lan Như Nguyệt cùng Vô Song nói: “Hai người các nàng đến đây, giải thích cho ta cái tai ương mà ta gặp phải này.”

“Không liên quan đến ta.” Vô Song lạnh lùng nói rồi xoay người vào phòng.
“Phu quân, cũng không liên quan đến ta.” Nạp Lan Như Nguyệt ngữ khí cũng giống Vô Song, nói xong liền quay người trở về phòng.

Long Nhất trợn tròn mắt, thân hình phóng tới, từ phía sau ôm lấy Nạp Lan Như Nguyệt rồi tiến vào phòng nàng, ném nàng lên chiếc giường lớn mềm mại.

“Không liên quan đến nàng, hừ?” Long Nhất thổi vào tai Nạp Lan Như Nguyệt nói, ma trảo bao trùm đôi mông nàng mà xoa bóp.

Nạp Lan Như Nguyệt hừ nhẹ một tiếng, nhưng không có ý định giãy dụa, nàng dịu dàng nói: “thật sự không liên quan đến ta mà, là Phượng Hoàng gia chủ tự mình tiến tới.”

“Còn không nói thật ah, nàng ta ăn no xong như thế nào lại chạy đến phòng các nàng mà tắm rửa?” Khuôn mặt Long Nhất hiện ra sự trầm lắng, bàn tay mở ra, không nhẹ không nặng đánh hai cái vào mông của Nạp Lan Như Nguyệt, sự co dãn đàn hồi khiến cho Long Nhất cảm xúc thập phần.

“Mmm … …” Nạp Lan Như Nguyệt khẽ kêu hai tiếng, đôi mông ẩn hiện sau tầng lụa mỏng rung lên mang theo sự quyến rũ. Nàng vốn xinh đẹp, dáng vẻ nghiêm trang cùng với dung nhan và khí chất như vậy tạo thành sự quyến rũ mê hoặc, so với thôi tình dược (1) hoàn còn mãnh liệt hơn nhiều.

Long Nhất cảm thấy miệng lưỡi khô khốc, dục hỏa bốc lên, hắn không nghĩ tới Nạp Lan thánh nữ lại phát ra sự mê hoặc như thế. Bàn tay ở tại mông nàng thô lỗ xoa bóp mạnh, thật là một bộ mông tuyệt mỹ. Mơ hồ, Long Nhất tựa như rơi vào một loại ảo tưởng, hắn cảm giác như xung quanh thay đổi, đột nhiên trở thành Phượng Hoàng gia chủ quyển rũ, mà bộ mông tuyệt đẹp đang ở dưới tay mình biến hóa thành các loại hình dạng.

Nạp Lan Như Nguyệt rốt cục cũng không chịu được, dục hỏa cũng nổi lên, xoay người dựa vào người Long Nhất. Cái miệng nhỏ nhắn không ngừng hôn lên khuôn mặt, đôi môi của Long Nhất. Long Nhất ý thức được mình lại có dâm ý với mẹ vợ, nhất thời tỉnh táo lại, trong lòng nổi lên cảm giác tội lỗi, nhưng cùng với cảm giác tội lỗi là sự kích thích dữ dội.

“Phu quân … … yêu ta … …” Nạp Lan Như Nguyệt thở hổn hển, hơi thở nóng bỏng, một tay thì vuốt ve khuôn mặt Long Nhất, một tay thì cởi quần áo của hắn.

Long Nhất trong lòng giật mình không thôi, chẳng lẽ ny tử này ăn nhằm phải xuân dược. Như thế nào lại phản ứng mãnh liệt như thế, sự nhiệt tình thái quá khiến hắn cảm thấy ăn không tiêu.

“Như Nguyệt … trước hết đừng cử động. Nàng còn chưa có trả lời ta vấn đề trên. Phượng Hoàng gia chủ như thế nào lại chạy tới phòng nàng?” Long Nhất nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Nạp Lan Như Nguyệt, khẽ cắn nhẹ một cái vào lưỡi thơm tho mềm mại trong đôi môi của Nạp Lan Như Nguyệt.

Nạp Lan Như Nguyệt khẽ kêu lên một tiếng, u oán trừng mắt nhìn Long Nhất, phụng phịu nói: “Phượng Hoàng gia chủ nghe nói ngươi ở chỗ này liền tới phòng tìm ngươi. Cuối cùng thấy được tại phòng ngươi có kết giới cường đại, cùng lúc này ta và Vô Song mở cửa thấy được nàng. Phượng Hoàng gia chủ sau khi thấy liền nói thân phận của mình đối với nàng, chính vì vậy mới để cho nàng vào phòng.”

Long Nhất gật gật đầu, Phượng Hoàng gia tộc có mạng lưới tình báo của mình. Lúc trước Long Nhất mang theo Vô Song đi tới Băng nguyên tìm kiếm Như ý băng tằm đã ở tại Phượng Hoàng lữ điếm, có lẽ khi đó đã có miêu tả về Vô Song gửi đi, cho nên Phượng Hoàng gia chủ sau khi nhìn thấy Vô Song liền nhận ra. Cũng không chừng tất cả những nữ nhân bên mình bà ta đều biết rõ.

“Vậy bà ta vì cái gì mà tự dưng lại vào trong phòng nàng tắm rửa?” Long Nhất lại hỏi, trước mắt tựa hồ xuất hiện hình ảnh nọ, bộ mông nẩy nở trắng như tuyết. Hắn vội vàng lắc đầu, xua đuổi ngay hình ảnh nọ trong đầu.

“Phượng Hoàng gia chủ lúc đến thì trên thân thể đầy bụi bặm, xiêm y cũng bị rách vài chỗ, tựa như mới vừa cùng người nào đó đánh nhau kịch liệt quá. Bà ta nhìn thấy phòng tắm liền không nhịn được mà vào đó tắm rửa, không nghĩ tới là chàng lại bí mật tiến đến.” Nạp Lan Như Nguyệt chậm rãi trả lời, ánh mắt nhìn Long Nhất mang theo tia khát vọng.

“Giải thích miễn cưỡng này có thể chấp nhận, chỉ là … …” Long Nhất nhíu mày, đã có thể tưởng tượng được lúc gặp lại Phượng Hoàng gia chủ sẽ xấu hổ cỡ nào.

Ai, tính ra thì dù sao cũng không phải là lần đầu tiên nhìn thấy. Long Nhất trong lòng nhớ lại, lúc trước tại Khai Phong thành, khi Ngu Phượng đang dùng miệng phục vụ tiểu Long Nhất, ai ngờ Phượng Hoàng gia chủ lại tiến vào. Tình cảnh hôm đó chỉ có hơn chứ không kém, nghĩ lại chuyện này Long Nhất không khỏi có tà ý.

“Chỉ là phu quân sẽ thấy ngại khi gặp lại Phượng Hoàng gia chủ. Ta thấy Phượng Hoàng gia chủ so với phu quân cũng bối rối, ngượng ngùng. Nhưng mà không phải vóc dáng của Phượng Hoàng gia chủ cũng quá đẹp sao?” Nạp Lan Như Nguyệt ngồi trên người Long Nhất, bàn tay nhỏ bé tham lam kéo áo Long Nhất ra, vuốt ve lên ngực hắn, dục hỏa trong cơ thể lại bùng nổ.

Ánh mắt Long Nhất sáng lên, gật gật đầu, hai bàn tay không ngừng xoa bóp cặp mông của Nạp Lan Nhu Nguyệt, tiểu huynh đệ cọ cọ vào chỗ mềm mại ở giữa hai chân nàng.

“Ta so sánh với bà ta có phải còn kém rất xa?” Nạp Lan Như Nguyệt rụt rè hỏi, địa phương thầm kín nóng bỏng và ẩm ướt, nhưng trong lòng đang tự so đo. Mặc dù nàng đối với vóc dáng của mình thập phần tự tin, nhưng nói về sự thành thục, phong tình thì nàng khẳng định không bằng được Phượng Hoàng gia chủ. Chỉ là trên người nàng có sức sống thanh xuân của thiếu nữ, đặc tính và phong cách cũng mang một sắc thái khác so với sự phong tình.

“Đương nhiên là không phải, ở trong mắt ta nàng hấp dẫn hơn nhiều so với bà ta.” Long Nhất cười nói rồi dướn người lên, Nạp Lan Như Nguyệt kêu lên một tiếng rồi lập tức ngồi xuống.

Mà lúc này trong một gian phòng hào hoa, sang trọng ở Phượng Hoàng lữ điếm, Phượng Hoàng gia chủ sắc mặt đỏ hồng đang ngồi trên ghế, trong tay nắm một chén băng thủy, nhưng cho dù như vậy cũng không giảm bớt sự xấu hổ trong thâm tâm mình.

“Xú tiểu tử này, thật sự muốn đá cho hắn hai cước.” Phượng Hoàng gia chủ nghiến răng nói, cũng không biết thân thể đã bị hắn nhìn nhiều ít bao nhiêu nữa.

Chỉ có điều tâm tư của phụ nữ đôi khi cũng thật sự khó đoán. Phượng Hoàng gia chủ đang không ngừng chửi rủa Long Nhất trong lòng, đột nhiên nhớ tới cái gì đó, chỉ thấy thân hình bà chợt lóe lên rồi xuất hiện trong phòng ngủ, trước tấm gương ma pháp. Phản ánh trong gương là một phụ nữ xinh đẹp, phong tình vạn chủng, quyến rũ mê người.

“Cũng không đến nỗi nào.” Phượng Hoàng gia chủ lẩm bẩm nói.

Quả thật vô luận là diện mạo hay ngoại hình của Phượng Hoàng gia chủ đều rất đẹp, nếu không phải dáng vẻ nghiêm túc cùng khí chất lạnh lùng, tin tưởng rằng đó tuyệt đối trở thành vưu vật trong mắt nam nhân, khiến cho mọi người điên đảo.

Lúc này Phượng Hoàng gia chủ ngơ ngác nhìn vào hình ảnh của mình trong ma pháp kính, ánh mắt có chút hài lòng, kiêu ngạo nhưng cũng không che dấu được vẻ cô đơn lạc lõng.

Đột nhiên Phượng Hoàng gia chủ đưa bàn tay ngọc tới đai lưng bên hông, nhẹ nhàng kéo ra, hai vạt áo được mở ra hai bên, thân thể thành thục tuyệt mỹ của Phượng Hoàng gia chủ liền hiện lên trong ma pháp kính. Một cơ thể với làn da trắng mịn thoáng hiện ra, nói về sự mềm mại, quyến rũ tuyệt không thua gì Ngu Phượng. Đôi ngọc nhũ dứng đứng không chút tì vết, trên đó là hai nhũ châu đỏ hồng, cho dù có là thánh nhân cũng không thể rời ánh mắt khỏi đó. Thân hình thon thả không chút mỡ thừa, đơn giản là không thể tin được lại có người đã sinh nở một lần mà lại có eo nhỏ như thế. Xuống dưới eo là một vùng đất cây cối tươi tốt, phát triển rậm rạp như tô điểm thêm khiến cho Phượng Hoàng gia chủ thể hiện được sự quyến rũ mê người, đủ khiến cho nam nhân thiên hạ trở nên điên cuồng.

Thật lâu sau, Phượng Hoàng gia chủ khẽ thở dài, vẻ mặt khôi phục lại sự lạnh lùng, kéo lại áo che đi thân thể xuân sắc mê người.

“Thật tiện nghi cho xú tiểu tử nọ.” Phượng Hoàng gia chủ lẩm bẩm nói, không thể phủ nhận việc vừa bị Long Nhất nhìn thấy thân hình khiến cho nàng nảy sinh một loại cảm giác khó nói thành lời, nhưng bà cũng đã từng trải qua vô số bể dâu tình đời. Nhìn cũng đã nhìn rồi, lần trước tại Khai Phong thành cũng đã nhìn hắn cùng nữ nhi mình thân mật cũng không có tính toán gì, chỉ cảm thấy có chút đau khổ, mất mát.

“Không biết Phượng nhi bây giờ ra sao? Thật sự là không tốt a, cả Phượng Hoàng ngọc cũng cho xú tiểu tự nọ.” Phượng Hoàng gia chủ không khỏi nhớ tới Ngu Phượng. Nha đầu ngốc đối với Long Nhất một tấm sinh tình khiến cho bà vừa tức giận lại vừa lo lắng. Nuôi dưỡng nữ nhi 20 năm vậy mà nó lại hướng về người ngoài, cũng lo lắng Long Nhất là một kẻ hoa tâm, có thể không đem lại hạnh phúc cho Ngu Phượng.

Nhớ tới nữ nhi, Phượng Hoàng gia chủ đối với việc vừa rồi bị Long Nhất nhìn thấy thân thể không khỏi cảm thấy tâm tình phiền não, trong lòng giống như có lửa lo lắng cho tình cảm của Ngu Phượng. Trên thế giới này không có tình cảm nào có thể so sánh với tình mẫu tử, đối với tất cả các mẫu thân mà nói hài tử chính là tính mạng của họ được tiếp tục, do các nàng mang nặng sinh ra.
- - -

Một thanh âm ôn nhu kêu lên, như chứng minh thời thiếu nữ của Nạp Lan Như Nguyệt đã chấm dứt, cuối cùng nàng cũng trở thành người đàn bà chính thức của Long Nhất.

Long Nhất nhẹ nhàng chuyển động, cảm thụ nhụy hoa mềm mại của Nạp Lan Như Nguyệt đang bao bọc, bàn tay xoa bóp bộ ngực của nàng.

Dần dần sự thống khổ đau đớn ban đầu của Nạp Lan Như Nguyệt qua đi, thay vào đó chính là khoái cảm đang dâng lên. Long Nhất ôn nhu để cho nàng hưởng thụ, nhưng trong lòng có chút trống rỗng. Nàng như hiểu được ý nghĩ của hắn, vội ôm chặt lấy eo của Long Nhất, tiểu phúc không ngừng cọ xát.

Long Nhất là một kẻ lão luyện trong vấn đề này, sao lại không hiểu ý tứ của Nạp Lan Như Nguyệt. Hắn vốn muốn nhẹ nhàng để cho Nạp Lan Như Nguyệt khỏi sợ hãi, nhưng nàng lại không muốn thế, nếu nàng đã không sợ, dĩ nhiên hắn toàn lực ứng phó.

Long Nhất bắt đầu tấn công nhanh hơn, nhanh chóng kích thích khiến cho nước bắn tung tóe, để cho hai người chìm sâu vào bể dục vọng.

Nhưng lúc này đây, một bên thì tình tự, hỏa dục bốc cao, còn một bên là Vô Song lại không cảm thấy tốt như vậy. Gần đó là Vô Song cũng bị ảnh hưởng, mỗi lần Long Nhất tấn công Nạp Lan Như Nguyệt đều khiến cho tâm hồn nàng như bay bổng lên, tựa hồ như thân thể xích lõa của nàng đang nằm dưới thân hình Long Nhất.

Nếu không phải tình cảm với Long Nhất có sự tiến triển, chỉ sợ rằng nàng đã sớm mở cửa dùng hàn băng chi khí đóng băng cái vật đang tác quái của hắn lại. Chỉ là lúc này Vô Song cũng không thể giữ được ý niệm này trong đầu, trong lòng nàng không ngừng mắng hắn, nhưng thân thể ngày càng mất sự kiểm soát, khó có thể khống chế, nàng thậm chí còn có ý nghĩ muốn được mây mưa như Nạp Lan Như Nguyệt lúc này.

“Không phải, đây không phải là ý muốn của ta, đây không phải … …” Vô Song cắn chặt môi dưới, bàn tay nhỏ bé không chịu được đưa xuống giữ hai chân, nàng nhìn những ngón tay thon trắng của mình, ánh mắt xuất hiện chút mê man.

Sự thật lúc này là trong nội tâm Vô Song đang nghĩ rằng dù có đem thân thể này cho Long Nhất cũng không có sao cả, nhưng ẩn trong suy nghĩ dường như thấy thiếu một vấn đề trọng yếu nào đó, chính vì vậy nàng không thể an tâm hoàn toàn giao bản thân mình cho Long Nhất.

“Mmm … …” Vô Song rên rỉ một tiếng, hai mắt hồng lên đầy ham muốn.

“Hỗn đản đáng chết, lại bắt đầu nữa rồi, không thể nghỉ một chút được sao?” Vô Song kẹp chặt hai chân lại, một cảm giác mê hồn truyền tới dường như bao phủ cả người nàng.

Rốt cục Vô Song cắn chặt răng, ý thức chìm vào nơi sâu nhất, chỉ là thân thể vẫn đang hưởng thụ, ở giữa hai chân xuất hiện sự ẩm ướt.

“Phu quân, ta không muốn nữa … …” Nạp Lan Như Nguyệt cảm nhận được cơ thể bải hoãi, trống rỗng, mở mắt nói.

“Nàng nhanh lên một chút quỳ xuống, đưa mông xoay lại đây.” Ánh mắt sắc lang của Long Nhất nhìn Nạp Lan Như Nguyệt đang nằm trên giường, ra lệnh.

Nạp Lan Như Nguyệt từ từ quỳ xuống, có chút thẹn thùng, nhưng đã ở trên giường thì cũng cũng không để ý nhiều chuyện. Nàng y theo lời phân phó của Long Nhất, quỳ xuống trên giường như một con chó nhỏ, bộ mông trắng nhô cao, một khu rừng rậm lộ ra, dâm thủy chảy dọc theo đùi.

Nạp Lan Như Nguyệt biết tư thế này rất dâm đãng, nàng cảm giác được ánh mắt nóng rực của Long Nhất đang dừng lại ở địa phương thần bí của mình, không khỏi muốn nằm xuống tránh ánh mắt của Long Nhất.

“Đừng nhúc nhích, cứ để như vậy.” Âm thanh Long Nhất mang theo sự đam mê và dục tính vang lên, bàn tay to của hắn đã nắm lấy eo nàng.

“Phu … … phu quân .. … hảo phu quân, thiếp có phải là rất dâm đãng?” Nạp Lan Như Nguyệt nhẹ giọng hỏi.

“Dâm đãng, phu quân rất thích nàng dâm đãng.” Long Nhất cười khàn khàn, tiểu huynh đệ lại tiến tới hợp nhất hai người, bắt đầu trùng kích.

Long Nhất trùng kích mạnh mẽ, dồn dập, tất cả tinh hoa theo tiếng gầm nhẹ xuất ra rồi chấm dứt. Cả hai người mồ hôi đầy người, ngã xuống trên chiếc giường, cái miệng nhỏ nhắn của Nạp Lan Như Nguyệt không ngừng hổn hển, cao trào mãnh liệt khiến cho hồn nàng dường như xuất ra khỏi thân thể, phiêu đãng trên các tầng mây.

Sau khi cơn cực khoái qua đi, Nạp Lan Như Nguyệt mệt mỏi nằm ngủ. Long Nhất lăn qua một bên, tinh thần cường đại gấp trăm lần khiến hắn hoài nghi có phải là trong lúc vô ý luyện thành công pháp thái âm bổ dương, bằng không vì cái gì sau khi mỗi lần hắn cùng nữ nhân hoan hảo thì cả người tràn ngập sức mạnh, tư duy cũng rõ ràng hơn rất nhiều.

“Đã trễ như thế này, không biết Phượng Hoàng gia chủ đã ngủ chưa?” Long Nhất quấn một cái khăn bên hông, ngồi trên ghế, hai chân gác lên trên bàn trà, trong đầu có chút không khống chế được, không ngừng xuất hiện những đường cong lả lướt của Phượng Hoàng gia chủ. Kỳ thật hắn chỉ muốn biết bây giờ Ngu Phượng như thế nào mà thôi, nhưng ngày thiên sát có thể xuất hiện một vài ảnh hưởng không thích hợp với cục diện.

Long Nhất muốn đi gặp Phượng Hoàng gia chủ nhưng cân nhắc không biết có nên đi hay không, để ngày mai nói sẽ thích hợp hơn, bây giờ chỉ có hai người gặp mặt sợ rằng sẽ gây xấu hổ, khó xử.

Long Nhất đẩy cửa sổ phòng khách, hơi gió lạnh lẽo phảng phất lan tới. Bởi vì Ngạo Nguyệt đế quốc nằm ở phương bắc, hơn nữa lúc này đang vào tiết đông, không khí rất là lạnh, đặc biệt là vào buổi tối độ ẩm càng cao hơn. Toàn thân trên của Long Nhất xích lõa nhưng hắn hồn nhiên như không biết, trong lòng có chút lo lắng, lo lắng bước tiếp theo nên đi như thế nào.

“Thương Lan loạn, Lôi Thần hàng, Bích Huyết chiếu nhân gian, Ỷ Nhận phá trời cao.” Long Nhất thì thào trong miệng những lời lúc trước Tiểu Y tiên đoán đã xuất hiện trong đầu. Thương Lan có đại loạn lớn, Lôi Thần cũng xuất hiện, Bích Huyết chiếu nhân gian là cái gì? Nhưng mà lời tiên đoán này cũng mơ hồ không rõ ràng, rối loạn, sợ rằng phải sau khi sự tình phát sinh mới có thể hiểu rõ được.

Long Nhất xem xét lại thế cục Thương Lan đại lục một lần, thôi diễn toàn bộ tình huống có thể xuất hiện một lần nữa, phát giác rằng Ngạo Nguyệt đế quốc không thể chịu được một kích, có lẽ còn có hậu chiêu nào đó. Chỉ là thú nhân tộc nếu lúc này đột nhiên phát động công kích với loài người thì thật sự có điều phiền toái. Thú nhân biết ma pháp mặc dù chỉ chiếm số ít, nhưng thể chất bọn chúng cường hãn hơn sơ với con người, đặc biệt là thú nhân của hoàng tộc Bỉ mông nhất tộc nọ, thân thể giống như một người khổng lồ, một cỗ xe ủi, cả người đao thương bất nhập, điểm chết người chính là lực phòng ngự ma pháp của bọn chúng cũng rất cao, ma pháp sư bình thường hoàn toàn không thể gây chút tổn hại cho bọn họ.

“Khống chế, đúng, chính là khống chế, chỉ là như thế nào mới khống chế được Thú nhân tộc đây?” tiềm thức Long Nhất như nhìn ra vấn đề, thần sắc trầm tư suy nghĩ.

Trong đầu Long Nhất một ý niệm xuất hiện nhanh như tia chớp, cùng Bỉ mông tộc giảng đạo lý khằng định là không thể thực hiện được, bọn chúng mặc dù trí tuệ cũng rất cao nhưng đều cố chấp không chịu nói đến lý lẽ, hơn nữa lại vô cùng thống hận vì bị đuổi tới vùng núi non hoang vu của loài người.

“Có lẽ … …” Long Nhất hít sâu một hơi, trong đầu đột nhiên hiện ra hình ảnh Hồ tộc thiếu nữ Bối Toa, còn có cô cô mị hoặc của nàng là Mễ Á hoàng hậu.

“Có lẽ đổi chỗ là một ý tốt.” khóe miệng Long Nhất hiện ra nụ cười tà ác. Mễ Á hoàng hậu không phải cầu hắn trợ giúp Hồ tộc lấy lại thời kỳ huy hoàng ngày xưa? Còn hứa để hắn mặc tình sai bảo, việc này đối với hắn không phải là một cơ hội tốt sao.

Long Nhất nghĩ thông vấn đề này, tâm tình lập tức thư thái, vừa định đóng cửa sổ để đi sang phòng khác bồi tiếp hai nha đầu Phong Linh cùng Lãnh U U, đột nhiên nhận thấy một tia tinh thần ba động cực nhỏ.

“Cao thủ, không biết là ma pháp sư hay là chiến sĩ?” Long Nhất nhíu mày, lập tức biết được đối phương có năm người từ năm hướng bất đồng tới Phượng Hoàng lữ điếm. Cao thủ ẩn dấu được hơi thở đương nhiên thực lực cũng tuyệt đối không có yếu nhược, nói không chừng thực lực cũng đạt tới trình độ kiếm thánh

“Bây giờ kiếm thánh cùng đại ma đạo sư càng ngày càng nhiều, thật không đáng giá một xu, thiên hạ ngày càng loạn, quần hùng quật khởi, cái gì mà người của tam giáo cửu lưu cũng đều xuất hiện.” Long Nhất lẩm bẩm, nhẹ nhàng đóng cửa sổ, nhanh chóng lấy ra một bộ quần áo từ không gian giới chỉ mặc vào, vô thanh vô tức biến mất khỏi trong phòng.
<< Chương 135 | Chương 137 >>


Dành cho quảng cáo

©2007-2008 Bản quyền thuộc về Liên Mạng Việt Nam - http://lmvn.com ®
Ghi rõ nguồn "lmvn.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này - Useronline: 387

Return to top