Liên Mạng VietNam || GiaiTri.com | GiaiTriLove.com | GiaiTriChat.com | LoiNhac.com Đăng Nhập | Gia Nhập
Tìm kiếm: Tựa truyện Tác giả Cả hai

   Tìm theo mẫu tự: # A B C D E F G H I J K L M N O P Q R S T U V W X Y Z Danh sách tác giả    Truyện đã lưu lại (0
Home >> Kiếm Hiệp >> Phong Lưu Pháp Sư

  Cùng một tác giả
Không có truyện nào


  Tìm truyện theo thể loại

  Tìm kiếm

Xin điền tựa đề hoặc tác giả cần tìm vào ô này

  Liệt kê truyện theo chủ đề

  Liệt kê truyện theo tác giả
Số lần xem: 195089 |  Bình chọn:   |    Lưu lại   ||     Khổ chữ: [ 1, 2, 3

Đăng bởi: ongrain 14 năm trước
Phong Lưu Pháp Sư
Thiên Đường Bất Tịch Mịch

CHƯƠNG 1
Tại Đằng Long Thành thuộc Cuồng Long đế quốc trong Thương Lan đại lục. Đêm tối thập phần mê nhân, ngàn vì sao nhấp nháy trên bầu trời, những cơn gió nhẹ nhàng thổi qua. Thật là một đêm tĩnh lặng và thanh bình.

Ha ha ha, một tiếng cười mang đầy vẻ dâm tà vang lên tại một khu rừng u ám khiến cho đêm tối càng thêm vài phần quỷ dị. Trong khu rừng một thanh niên thân mặc cẩm y hoa lệ đứng dựa vào thân cây đại thụ. Khuôn mặt của hắn vô cùng tuấn mĩ chỉ là trên khuôn mặt thư sinh đó lại là một đôi mắt dâm tà, từ đó bạo xuất ra tia dâm quang thể hiện nội tâm vô cùng dâm đãng.
Không xa thanh niên là một thiếu nữ tuyệt mĩ đang nằm dài trên cỏ. Bất kể là y phục hay khuôn mặt đều thể hiện một khí chất cao quý thuyết minh cho thân phận của nàng. Lúc đó khuôn mặt tươi tắn của thiếu nữ hiện sắc hồng, mang vài tia hoảng hốt cùng với nó là sự phẫn nộ vô cùng phát tán ra ngoài. Nàng tựa hồ như muốn đứng dậy rời khỏi đó nhưng thân thể lại không có một chút khí lực nào cả.

Nhìn cảnh đó thì thằng ngốc cũng biết chuyện gì đã xảy ra và điều tất yếu gì sẽ xảy đến với thiếu nữ.

“Hắc hắc, Long Linh Nhi công chúa điện hạ cao quý của ta, nàng không nghĩ rằng sẽ có một ngày như thế này đúng không.” Thanh niên mặc y phục hoa lệ cười nham hiểm, mục quang của hắn nhìn thiếu nữ sung mãn sự tàn nhẫn và dục vọng.

Long Linh Nhi không tự chủ được bỗng rùng mình. Nàng bình thường là công chúa cao cao tại thượng nhưng cũng chỉ là một thiếu nữ mới có mười sáu tuổi. Đối diện với vận mệnh bi thảm sắp tới không thể giữ bình tĩnh được, nội tâm vô cùng khủng hoảng.

“Tây Môn Vũ, ngươi to gan dám vô lễ với ta, phụ hoàng của ta nhất định sẽ giết ngươi.” Long Linh Nhi vô lực uy hiếp.

“Long Bá Thiên lão bất tử làm sao mà biết được việc này, nàng nghĩ xem vì sao ta lại phải cất công đưa nàng đến tận khu rừng này ? Nàng bình thường tự cho mình là thanh cao nhưng đó cũng chỉ là vẻ bề ngoài thôi, để ta thưởng thức qua xem mùi vị nàng thế nào, hắc hắc hắc.” Tây Môn Vũ mê loạn nhìn chòng chọc vào thân thể thanh tú của Long Linh Nhi, hạ thân đột nhiên dương thẳng lên.

Long Linh Nhi nhìn vào vẻ mặt của Tây Môn Vũ tuyệt liền vọng nhắm mắt lại. Nàng biết rằng đêm nay sẽ bị tên cầm thú này làm nhục sau đó hủy thi diệt tích. Nàng không sợ chết nhưng sợ tấm thân băng thanh ngọc khiết của mình bị ô nhục.

Tây Môn Vũ nhìn thấy nàng tựa hồ như đã chấp nhận số mệnh liền cười dâm đãng rồi xuất ra một bình ngọc, đổ ra một hoàn đan dược màu hồng rồi uống vào. Thứ đan dược này gọi là Kim thương bất đảo đan do hắn dùng tiền mua với giá cực cao. Tối nay hắn đã không ngại sinh mệnh nguy hiểm dùng Nhuyễn cốt tán đối phó với đại ma pháp sư Long Linh Nhi, nếu không tận dụng cơ hội để chơi đùa với nàng một phen cho thỏa thích thì thật không phải với bản thân.

Cảm thụ dược lực đang từ đan điền tăng lên, Tây Môn Vũ như ác lang chầm chậm tiến tới chỗ Long Linh Nhi, ánh mắt tựa hồ như đã cưỡng gian thiếu nữ đáng thương này vô số lần. Hắn từ từ ngồi xuống bên cạnh Long Linh Nhi, lang trảo mê luyến vuốt lên khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành của nàng. Hắn thèm muốn Long Linh Nhi đã lâu hôm nay rốt cuộc cũng đã đạt được sở nguyện.

Tây Môn Vũ đôi tay từ từ trượt xuống, đột nhiên cuồng bạo xé rách y phục của Long Linh Nhi để lộ ra nội y màu bạc và một phần da thịt trắng như tuyết. Tây Môn Vũ hai mắt mở lớn yết hầu không ngừng hoạt động lên xuống, vang lên tiếng nuốt nước bọt ừng ực.

Cảm thụ được da thịt của bản thân lộ trong không khí, hai hàng lệ châu từ mắt Long Linh Nhi tuôn rơi, trong lòng nàng thầm phát thệ nếu hôm nay chết đi thì sau này tại chín tầng u minh nhất định sẽ không bỏ qua cho tên súc sinh này.

Nhìn thấy thân thể của Long Linh Nhi lại ngửi mùi u hương toát ra từ thân thể của nàng dược lực của Kim thương bất đảo đan do Tây Môn Vũ phục dụng lúc trước bắt đầu phát huy tác dụng khiến hắn hô hấp khó khăn lập tức thô bạo xé rách y phục của Long Linh Nhi. Không quản Long Linh Nhi lúc này vẫn chưa hoàn toàn khỏa thân trước mắt hắn, Tây Môn Vũ nhìn thấy ngọc thể tuyệt mĩ đó dục hỏa đã bạo phát liền nhanh chóng thoát y phục của bản thân, nhấc hai chân của Long Linh Nhi lên tưởng muốn đưa trường thương nhập động.

Nhưng lúc đó dị tượng đột ngột xuất hiện, trên bầu trời đầy sao đột nhiên vang lên một tiếng sét, một đạo lôi điện tựa như xé rách trời đêm như muốn phân bầu trời thành hai mảnh. Một lỗ đen từ không gian đột nhiên vô thanh vô tức xuất hiện phía sau thân của Tây Môn Vũ tựa như quái thú đang lựa chọn người để thôn phệ.

Tây Môn Vũ phía trước động tác đột ngột dừng lại, tựa như tại thời khắc đó thời gian đã dừng lại. Thân thể của Tây Môn Vũ đột nhiên chấn động trên khuôn mặt anh tuấn hiện lên vẻ thống khổ, sắc mặt đột nhiên xuất hiện tia ngân sắc điện quang.

Thân thể của Tây Môn Vũ từ từ ngừng chấn động, khuôn mặt đã dần bình tĩnh trở lại. Ngân sắc điện quang trên mặt đã nhập vào nội thể.

Long Linh Nhi nhắm mắt nên hoàn toàn không biết những việc vừa xảy ra, nội tâm của nàng đang bị sự khủng hoảng và tuyệt vọng bao phủ nhưng chờ một lúc lâu vẫn không thấy sự tình phát sinh nàng liền mở mắt, trong mắt nàng hiện lên sự kì vọng. Đập vào mắt nàng là một đôi mắt đỏ ngầu đang nhìn nàng, trong đôi mắt đó tràn ngập sự thống khổ.

Long Nhất không thể tin rằng mình đã hoàn hồn trở lại với cuộc sống, đối tượng không ngờ lại đang cưỡng gian một thiếu nữ, ý thức của hắn đã bị bản thân Long Nhất hoàn toàn thôn phệ. Trải qua một trận đấu tranh kịch liệt, ý chí của hắn thập phần hư nhược, thân thể không thể chống lại dược lực của Kim thương bất đảo đan còn ý chí của bản thân hắn khó mà chế trụ được dục vọng bản năng của thân thể.

Trong lúc Long Nhất đang khổ sở tranh đấu, Long Linh Nhi đột nhiên mở mắt, đôi mắt đó tựa như mặt nước hồ thu, tựa như ánh sao sáng trên bầu trời khiến cho ý chí của Long Nhất không trụ được nữa hoàn toàn hãm nhập vào trong dục hải.

Long Nhất cuồng loạn giữ tay và hông của Long Linh Nhi, trường mâu trong sự tuyệt vọng của Long Linh Nhi đã xuyên qua rào cản cuối cùng tiến nhập vào đào nguyên động, trên mặt nàng tuôn rơi hàng mĩ lệ nhưng lại vô cùng thê lương.

Long Linh Nhi tất nhiên không thể tiêu thụ được trường thương to lớn như vậy, thân thể mỏng manh của nàng như con thuyền nhỏ bị vùi dập trong bão tố, song nhũ tinh khiết bị Long Nhất trảo trụ tiết ngoạn biến hóa thành các chủng hình trạng.

Kim thương bất đảo đan dược lực quả nhiên mạnh mẽ phi thường. Long Linh Nhi bị Long Nhất vùi dập đến chết đi sống lại rồi ngất đi. Cho đến khi những ánh nắng ban mai đầu tiên chiếu qua làn sương mờ Long Nhất hét lên một tiếng một màu bạc phún xuất ra, toàn thân vô lực nằm trên thân của Long Linh Nhi.

Dần dần ý thức cũng quay trở lại với Long Nhất. Sự việc mà hắn làm với thiếu nữ đó khiến hắn hối tiếc vô cùng mặc dù hắn biết rằng đó là do tác dụng của dược lực. Không cần biết lý do gì, trọng điểm là hắn là phạm vào tội cưỡng gian.

Long Nhất từ trên thân của Long Linh Nhi ngồi dậy lặng lẽ mặc y phục. Huyết tích từ hạ thể của Long Linh Nhi như đang vô thanh vô tức tố cáo tội ác của hắn.

Long Nhất nhặt lấy y phục lặng lẽ phủ lên người Long Linh Nhi và ngồi lặng bên thân nàng hồi lâu. Từng dòng ý ức phức tạp không thuộc về bản thân không ngừng kích vào não hắn, khiến cho hắn thống khổ khôn nguôi.

Long Linh Nhi từ hôn mê tỉnh lại, thâm tâm thống khổ suốt đêm qua đã khiến cho tinh thần nàng đóng băng. Nàng vốn là thiên tài ma pháp sư, mười sáu tuổi đã đạt đến cảnh giới đại ma pháp sư tinh thần lực tự nhiên mạnh hơn phàm nhân rất nhiều. Nàng nhìn sang Tây Môn Vũ đang ngồi bên cạnh, trên mặt hiện lên vẻ thống khổ tựa hồ như rất hối hận. Đương nhiên tâm lý phẫn hận của nằng bạo phát một cách tự nhiên nhưng sau đó lại bình tĩnh một cách kì quái. Nàng mang tâm lí cừu hận trong lòng không muốn nhìn thấy nhãn thần dương dương tự đắc của súc sinh nhưng vì sao hiện tại hắn lại mang vẻ mặt thống khổ vậy ? Chẳng lẽ hắn lại hối hận ?

“Ngươi còn không hủy thi diệt tích ? Hiện tại có thể bắt đầu động thủ.” Thanh âm của Long Linh Nhi tựa hồ như từ không linh tiên cảnh vang lên không hề có chút điểm nào hơi ấm của nhân gian, không hề có chút cảm tình nào của nhân loại.

Long Nhất tỉnh lại, quay đầu nhìn sang vẻ mặt vô biểu cảm của Long Linh Nhi tâm lý tự nhiên phát hàn. Một thiếu nữ sau khi bị cưỡng gian xuất hiện biểu tình như vậy đấy tuyệt đối là sự tình khủng bố hãi nhân. Long Nhất hiểu rất rõ rằng khi nào Long Linh Nhi còn sống thì sau này gặp lại chắc chắn hắn sẽ gặp nhiều phiền muộn.

“Giết cô ta, nhanh giết cô ta.” Long Nhất đột nhiên xuất hiện một ý nghĩ đáng sợ trong tâm tưởng. Tuy hắn là tổ trưởng của Long Tổ, bản thân lại tâm ngoan thủ lạt khi thi hành nhiệm vụ đã giết không ít người để diệt khẩu nhưng đối diện với nữ nhân đã có quan hệ với hắn làm sao hắn có thể thực hiện biện pháp độc ác đó được ?

Long Nhất phức tạp nhìn lại thiếu nữ không muốn xuất thủ vì vậy hắn quyết định rời khỏi đó. Hiện tại điều tối khẩn yếu là phải hiểu rõ bản thân hắn đã rơi vào thế giới nào. Nhìn trang phục của hai người thì đây tuyệt đối không phải là thế giới trước kia của hắn.

“Nàng là nữ nhân của ta, vì vậy ta sẽ không giết nàng.” Long Nhất nhìn vào ánh mắt sung mãn thù hận của Long Linh Nhi rồi nói. Một ngày là nữ nhân của hắn thì vĩnh viễn là nữ nhân của hắn cho dù nữ nhân đó có hận hắn như thế nào.

Trong ánh mắt thất thần của Long Linh Nhi, Long Nhất từ từ hướng ra bìa rừng rời khỏi. Đi được vài bước đột nhiến hắn cảm thấy hoa mắt chóng mặt rồi ngã sấp xuống. Lúc này bên ngoài bìa rừng truyền lại những âm thanh huyên nào, hắn tựa hồ như nghe thấy có người nói: “Nhanh lên tìm đi, phải tìm thấy công chúa điện hạ bằng mọi giá.”

Khi Long Nhất từ trong hỗn độn mở được mắt ra thì từ khắp nơi trên cơ thể truyền lại nỗi đau vô cùng khiến hắn không nhịn được phải rên lên một tiếng. Hắn cắn chặt răng muốn ngồi xuống nhưng tứ chi đã bị những ổ khóa vô hình khóa chặt lại trầm trọng vô tả.

Long Nhất nhìn một vòng quanh gian phòng hắn đang ở, đây chắc là nhà giam của thế giới này hoàn toàn sử dụng một loại kim loại mầu trắng mà hắn không biết tên thiết kế mà thành. Ngoại trừ vài lỗ thông khí nhỏ còn lại toàn bộ đều bị phong ấn lại hơn nữa trên kim loại đó còn có dòng điện không ngừng lưu chuyển. Nếu như không phải có một quang cầu nhu hòa treo phía trên chiếu sáng thì hắn hoàn toàn có thể nghĩ rằng bản thân đang bị giam trong nhà giam công nghệ cao dành cho trọng phạm.

“Đây là địa phương quái quỷ gì vậy ?” Long Nhất nhìn vào quang cầu đang chiếu sáng và suy nghĩ.

“A.” Long Nhất đột nhiên kêu lên một tiếng, từng dòng kí ức không phải của bản thân liên tục tràn vào não khiến cho hắn cảm thấy đau đầu vô cùng. Dần dần từng mảnh kí ức tổ hợp lại, những cảnh tượng tựa như hắn đã gặp qua loang loáng lướt qua trong đầu.

Đôi lông mày của Long Nhất dần giãn ra, từ kí ức hắn đã biết thế giới này là một thế giới của kiếm pháp và ma pháp gọi là Thương Lan đại lục. Thương Lan đại lục có ba đế quốc và vài quốc gia phụ thuộc. Tam đại đế quốc phân biệt thành Ngạo Nguyệt đế quốc ở phía Bắc, phía Nam là Nạp Lan đế quốc và phía Đông là Cuồng Long đế quốc. Phía Tây là Tinh linh sâm lâm và Hoành đoạn sơn mạch. Tinh linh sinh hoạt tại Tinh linh sâm lâm còn Thú nhân tộc sinh hoạt tại bình nguyên sâm lâm của Hoành đoạn sơn mạch và trên những ngọn đồi gần đó. Còn phía ngoài Hoành đoạn sơn mạch là gì thì không ai biết, quỷ thần cũng khó mà đi xuyên qua Hoành đoạn sơn mạch nên không ai biết phía ngoài sơn mạch là những gì.

Thanh niên bị Long Nhất chiếm hữu thân thể có phụ thân là tộc trưởng của gia tộc hiển hách nhất trong tứ đại gia tộc của Cuồng Long đế quốc, hắn là tiểu nhi tử của Tây Môn gia tộc tộc trưởng Tây Môn Nộ. Năm nay hắn mười tám tuổi, có một đại ca và một muội muội là anh em cùng cha khác mẹ. Đại ca Tây Môn Thiên là người cầm đầu của Cuồng Long đế quốc tối tinh nhuệ quân đoàn Cuồng Long quân đoàn làm đến phó quân đoàn trưởng năm nay hai mươi tám tuổi, tu luyện đấu khí gia truyền Cuồng Long đấu khí đã đạt thâm lam sắc đạt đến đại kiếm sư cảnh giới. Tiểu muội Tây Môn Vô Hận cũng là mĩ nữ hữu danh trên Thương Lan đại lục năm nay mười sáu tuổi là tế tự cao cấp. Chỉ có Tây Môn Vũ bất học vô thuật việc thương thiên hại lí thực hiện vô số, sát nhân cưỡng gian như cơm bữa. Cha hắn là Tây Môn Nộ cũng đã nghĩ đến việc quản giáo hắn nghiêm ngặt nhưng lão nương của tiểu tử này cũng không phải thiện nam tín nữ gì lại luôn bảo hộ hắn nên hắn luôn bình an vô sự.

Hoàng đế Long Chiến của Cuồng Long đế quốc mở mắt nhìn rồi lại nhắm mắt. Tây Môn Nộ đứng phía trước nhìn thấy hoàng đế nhắm bắt chỉ biết kêu khổ trong lòng, ai có thể bảo hộ cho tiểu tử này ? Thực sự không thể tưởng được là chủ ý của tiểu tử đó lại là tiểu công chúa Long Linh Nhi được hoàng đế sủng ái nhât, xem ra nó không thể tránh khỏi kiếp nạn này.

Long Nhất suy nghĩ lại những việc đã xảy ra chỉ biết cười khổ, vừa mới tái sinh đã bị bắt giam hơn nữa còn là tội danh cưỡng gian. Mẹ hắn lần này thực sự mất mặt với gia tộc rồi.

Long Nhất tiếp tục sắp xếp lại kí ức của Tây Môn Vũ chỉ biết là Cuồng Long đế quốc tứ đại gia tộc là Đông Phương gia tộc, Nam Cung gia tộc, Bắc Đường gia tộc và Tây Môn gia tộc. Trong tứ đại gia tộc thì thế lực của Tây Môn gia tộc là lớn nhất tiếp đến là Đông Phương gia tộc. Hai đại gia tộc này lại kết hợp với nhau nên thực lực là không thể so sánh được.

Thế giới này ma pháp đấu khí thịch hành, ma pháp sư là chức nghiệp được hoan nghênh nhất đồng thời cũng là chức nghiệp có nhân số ít nhất bởi vì ma pháp rất khó học, bên cạnh sự chuyên cần còn phải có ngộ tính nữa. Theo sự phân loại thì ma pháp sư được chia ra làm hỏa hệ ma pháp sư, thủy hệ ma pháp sư, thổ hệ ma pháp sư, quang hệ ma pháp sư và ám hệ ma pháp sư. Ngoài ra còn có một số ít tinh thần hệ ma pháp sư và vong linh pháp sư. Đẳng cấp cũng được chia ra làm ma pháp học đồ, sơ cấp ma pháp sư, trung cấp ma pháp sư, cao cấp ma pháp sư, đại ma pháp sư, ma đạo sĩ, ma đạo sư, đại ma đạo sư, ma thần.

Chiến sĩ thì được chia ra làm chiến sĩ học đồ, sơ cấp chiến sĩ, trung cấp chiến sĩ, cao cấp chiến sĩ, kiếm sĩ, kiếm sư, đại kiếm sư, kiếm thánh, kiếm thần. Mầu sắc của đấu khí hiện ra tùy theo đẳng cấp cũng có sự bất đồng, học đồ không hề có đấu khí, sơ cấp chiến sĩ có đấu khí là đạm thanh sắc, trung cấp chiến sĩ là thâm thanh sắc, cao cấp chiến sĩ là đạm lục sắc, kiếm sĩ là thâm lục sắc, kiếm sư là đạm lam sắc, đại kiếm sư thâm lam sắc, kiếm thánh là tử sắc, kiếm thần là hoàng kim sắc.

Tây Môn Vũ bất học vô thuật đấu khí của hắn là thâm thanh sắc chỉ là một trung cấp chiến sĩ. Đối với những thanh niên khác thì trình độ đó không tệ nhưng đối với Tây Môn gia tộc mà nói thì đó chỉ là đồ bỏ. Ca ca Tây Môn Thiên vào tuổi của hắn đã là kiếm sĩ.

Từ kí ức của Tây Môn Vũ, Long Nhất đã có những kiến giải cơ bản về thế giới này và tình huống của bản thân. Hắn cố gắng cử động nhưng phát hiện tứ chi trầm trọng vô tả chính là bị tinh thần hệ pháp sư cấm cố.

Nghĩ đến tinh thần Long Nhất chợt chấn động, trước đây hắn sở hữu tinh thần hệ dị năng không biết chừng có thể phá được tinh thần tỏa này. Hắn nhắm mắt điều động tinh thần lực của bản thân một cách cản thận, từ mi tâm xuất ra tinh thần lực. Nếu không thể điều khiển được tinh thần lực thì hắn sẽ tự biến bản thân thành kẻ ngốc.

Long Nhất kinh hãi toàn thân phát lạnh sau đó lại mừng phát cuồng. Trời ạ, tinh thần lực cường đại thế này so với trước đây mạnh hơn đến năm sáu lần. Sử dụng tinh thần công kích hoàn toàn không dễ như dụng chưởng, Long Nhất nhắm mắt lại quả nhiên phát hiện tứ chi đang bị một cỗ tinh thần lực vô hình trói buộc. Hắn cẩn thận điều khiển tinh thần lực bắt đầu công kích tinh thần tỏa ở tứ chi, nghĩ rằng bản thân phải phí một phen công phu không ngờ rằng tinh thần tỏa không trụ được đã dễ dàng bị hắn chấn tan.

Long Nhất thở nhẹ một hơi, thân thể cử động truyền đến cảm giác đau đớn vô cùng khiến hắn phải cắn môi lại để không bật lên tiếng rên. Nhìn lại y phục của bản thân hắn phát hiện da thịt mình chỗ trắng chỗ thâm tím, xem ra lúc hắn hôn mê đã được người khác chiêu đãi một phen ra trò. Long Nhất cử động thử rồi thở dài: “ Xương cốt không sao, chỉ là không biết bây giờ ta có đủ thời gian để tu luyện Ngạo Thiên Quyết không ? “ Lúc đó hắn đột nhiên nhớ đến Cuồng Long đấu khí gia truyền của Tây Môn Vũ, bất giác thủ chưởng thành đao tùy tiện huy động, kết quả là thâm thanh sắc đầu khí không hề xuất hiện . Cuối cùng từ kí ức của Tây Môn Vũ hắn đã biết rằng tại Đằng Long Thành có một nơi gọi là Cấm thiên giam ngục có kết giới cực kì lợi hại, tại đó bất luận là đấu khí hay ma pháp đều không thể sử dụng được. “Không biết là nội công có thể sử dụng được không ? “ Long Nhất lẩm bẩm, hắn đối với thế giới này càng lúc càng muốn tìm hiểu rõ.

Long Nhất ngồi khoanh chân lại miệng niệm khẩu quyết nội công của Ngạo Thiên Quyết, tĩnh tâm hạ thần tiến vào trạng thái nhập định. Không biết qua bao lâu từ đan điền một luồng nhiệt khí xuất hiện bắt đầu theo lộ tuyến hành công lưu động tại kinh mạch, mỗi chu thiên lại lớn mạnh thêm một chút.

Không biết trải qua bao nhiêu chu thiên Long Nhất từ trạng thái nhập định đã tỉnh lại, khuôn mặt hiện lên vẻ ngạc nhiên không thể tin được. Hắn nhập định một lần đã đột phá thành công đệ nhất tầng của Ngạo Thiên Quyết mặc dù trước đây hắn phải mất nửa năm mới đạt được thành tích đó.

Nếu cứ theo tốc độ này chẳng phải chỉ cần một hai tháng có thể đạt đến đỉnh cao đệ cửu tầng sao. Long Nhất đột nhiên tỉnh lại, nên biết hắn khi xưa tu luyện hai mươi lăm năm mới đạt đến đệ ngũ tầng, mỗi lần tiến thêm một tầng đâu có giản đơn như vậy, có điều lên tầng mới thì uy lực tăng lên rất nhiều. Ngạo Thiên Quyết thực sự tu luyện như vậy ư ?

Ngạo Thiên Quyết đương nhiên không dễ dàng luyện thành như vậy, chỉ có đệ nhất tầng là nhập môn tâm pháp mới tương đối dễ dàng các tầng sau độ khó tăng lên rất nhiều. Người bình thường cũng phải mất hai đến ba năm mới có khả năng luyện thành tầng thứ nhất còn sau đó thì vô cùng gian nan, nếu tư chất ngu độn thì mãi mãi không thể đột phá từ tầng thứ nhất lên tầng thứ hai vì vậy ta có thể thấy Ngạo Thiên Quyết tu luyện khó khăn như thế nào. Tiền thế Long Nhất là tuyệt thế kì tài trời sinh mới ba mươi tuổi đã đạt đến tầng thứ năm. Hắn đương nhiên biết rằng thân thể hiện tại có tư chất rất cao nhưng tuyệt không thể có khả năng trong thời gian ngắn vậy có thể đạt đến đệ cửu tầng trong truyền thuyết nên tự điều tiết lại cảm xúc bản thân cho ổn định.

"Phách không chưởng." Long Nhất hét lên một tiếng ngưng thần đề khí một chưởng cách không phát ra hướng về dòng điện lưu tại bức tường kim loại.

Một trận chưởng phong kịch liệt hình thành từ chân khí của Long Nhất công tới bức tường. Oanh một tiếng vang lên, bức tường điện quang liên tục phát ra âm thanh, toàn căn phòng chấn động mạnh.

Long Nhất phát hoảng, tại sao đệ nhất tầng uy lực lại tương đương với đệ nhị tầng ở tiền thế giới lại không chịu chế ước của kết giới như vậy. Hoan hỉ, vô cùng hoan hỉ. Hắn chỉ biết sự việc hiện tại thần kì phi thường, vạn nhất có người biết rằng bản thân hắn đã thoát khỏi tinh thần cấm cố thì hắn vẫn có cơ hội đào thoát bảo mệnh.

Qua một khoảng thời gian ngắn vẫn không có ai đến thẩm tra xem có việc gì xảy ra, hoàn toàn không có việc gì phát sinh và xung quanh chỉ là một sự an tĩnh đến bức nhân.

"Có lẽ Cấm thiên lao này là tử lao chăng, hoặc là họ định để ta chết vì đói khát chăng ? " Long Nhất ngưng thần nghe ngóng hồi lâu không hề thấy một ai đến nhà giam thẩm vấn. Vì không có ai cho ăn cả nên hiện tại hắn đang rất đói.

Không hiểu vì sao Long Nhất nhìn thấy bức tường kim loại nhấp nháy những tia điện quang tự nhiên lại có cảm giác thân thiết.

"Thân thiết cái quái quỷ gì, lão tử bị lôi điện đánh trúng tự nhiên sẽ sản sinh ra cảm giác đó, đang đói muốn chết rồi." Long Nhất lẩm bẩm, hai chân không tự chủ được bất giác tiến tới phía trước.

Long Nhất nhìn dòng điện quang khủng bố đó vẫn đang xẹt xẹt, trong ánh sáng tựa hồ như có tinh linh sinh mệnh đang lưu chuyển, trong vô hạn tựa như là một đứa bé nghịch ngợm đang vui đùa. Long Nhất mê hoặc không tự chủ được bất giác đưa hai tay lên phía trước dường như muốn đón lấy tinh linh khả ái đó. Khi hai tay của Long Nhất sắp chạm vào dòng điện thì hắn đột nhiên tỉnh ra, hai tay lập tức ngừng lại.

"Tà môn thật, có người đang thôi miên ta chăng ? Không có khả năng à, nếu không ta khẳng định đã phát hiện rồi." Long Nhất định hạ hai tay xuống thì đột nhiên có dị biến phát sinh, dòng điện lưu trên tường tựa như bị hấp lực hấp dẫn trực tiếp rời khỏi đó hút thẳng vào hai tay của Long Nhất.

Long Nhất lập tức rụt hai tay lại, phát hiện dòng điện lưu đang lưu động trên thân thể mà hắn không hề bị điện giật tựa như là đã bị hấp thu vậy.

Long Nhất nhìn vào hai bàn tay, trên mặt hiện lên vẻ nghi hoặc liền đưa hai bàn tay lên bức tường một lần nữa, ngân sắc điện lưu nhanh chóng nhu thuận lưu động ẩn nhập vào trong thân thể của hắn tựa hồ như một tiểu hài lạc đường tìm thấy gia đình. Mặc dù không suy nghĩ nhiều về việc đó nhưng Long Nhất thực sự có cảm giác kì quái.

Dòng điện lưu nhập vào cơ thể càng lúc càng nhiều và Long Nhất không hề có cảm giác khó chịu gì cả, dòng điện nhập vào cơ thể tựa hồ như đã biến mất không để lại dấu vết. Dần dần Long Nhất cảm thấy một luồng khí ấm áp lưu chuyển đồng thời một cảm giác thư thái bao phủ khắp toàn thân. Ấn ước trong đó ý thức của hắn tựa hồ như đang quay trở lại một khu rừng, nơi có một thiếu nữ khỏa thân đang nằm đó.

Tại hoàng cung của Đằng Long Thành Long Linh Nhi đang đứng ngây ngốc tại hòn giả sơn không xa Tử Lí đình, bốn năm cung nữ đứng gần đó chăm chú nhìn nàng. Đã hai ngày nay vị công chúa điện hạ vẫn cứ như vậy. Nàng không hề mắng chửi cung nữ, chỉ dùng đôi mắt không hề có sinh khí nhìn từng bông tuyết rơi giữa mùa đông.

Long Linh Nhi trở nên héo hắt, bản thân nàng trái tim đã đóng băng chỉ dùng ánh mắt lạnh giá nhìn mọi vật, tất cả đều do cơn ác mộng đêm đó. Nàng không hề chán ghét đêm tối chỉ là nhớ lại nụ cười dâm tà của súc sinh Tây Môn Vũ đầy ác tâm lại làm cho nàng cảm thấy tang thương. Tiếp đó trong mắt nàng lại hiện lên vẻ thống khổ và đấu tranh của hắn khi đó, nàng cũng nhớ từng từ trong câu nói của hắn: "Nàng là nữ nhân của ta, vì vậy ta sẽ không giết nàng". Mỗi lần nhớ đến câu nói đó tâm lý của nàng lại vô cùng phẫn nộ liền sử dụng ma pháp cao cấp Địa ngục hỏa thiêu đốt hết toàn bộ cây cỏ trong phạm vi vài mét quanh đó khiến cho hoàng đế Long Chiến vô cùng lo lắng quyết định nhất thiết phải trị tội tên tiểu tử không biết trời cao đất dầy Tây Môn Vũ không để kéo dài thêm nữa.

Long Linh Nhi đứng phát ngốc tại đó, một vị cung nữ căng thẳng tiến tới phía trước nhẹ giọng nói:" Công chúa điện hạ, Tây Môn tiểu thư đã đến."

"Đưa muội ấy qua gặp ta." Long Linh Nhi lạnh lùng nói, lúc trước Tây Môn Vô Hận đã tới vài lần nhưng đều không được cho vào. Mặc dù đó là bằng hữu thân nhất của nàng nhưng đó cũng là muội muội của tên súc sinh Tây Môn Vũ.

Một bóng dáng mặc bạch y tế tự yểu điệu bước vào. Một cơn gió nhẹ thổi qua khiến cho trang phục của nàng lất phất bay theo gió. Nhìn gần thì đó quả thật là một đại mĩ nhân, khuôn mặt đó ánh mắt đó có thể khiến cho vô số nam nhân không uống rượu mà phát say vì tình. Đôi mày lá liễu, cặp mắt trong như nước hồ thu, chiếc mũi nhỏ xinh xinh đặt trên đôi môi anh đào chúm chím kết hợp với làn da trắng như tuyết, đặc biệt thêm vào đó là khí chất dịu dàng phát tán một cách tự nhiên từ thân thể khiến cho con người ta cảm giác như là đang được sống giữa những ngọn gió xuân mơn man thổi.

"Vô Hận, nếu như muội vì súc sinh đó đến đây cầu xin thì đừng nói gì, ta tuyệt đối không thể bỏ qua cho hắn." Long Linh Nhi không để Tây Môn Vô Hận nói gì đã nói luôn như sợ vị hảo thư muội này khai khẩu, bởi vì nếu vị muội muội này đã nói thì sẽ khiến cho người khác khó lòng mà cự tuyệt.

Tây Môn Vô Hận thở nhẹ một tiếng nói:" Linh Nhi, muội không đến đây để cầu xin tỉ, hắn đối với tỉ gây ra sự việc đó thì hắn phải gánh chịu hậu quả. Là Tây Môn gia của muội đối xử với tỉ không tốt."

Nghe lời nói ôn nhu của Tây Môn Vô Hận nỗi bi thống của Long Linh Nhi lại trào dâng, hai hàng lệ tuôn rơi gục mặt vào vai Tây Môn Vô Hận khóc nức nở.

Tây Môn Vô Hận nhẹ nhàng vỗ lên vai của Long Linh Nhi an ủi. Thực sự mà nói nàng đối với nhị ca vô cùng ghê tởm, hắn thực sự là nỗi sỉ nhục của Tây Môn gia tộc chỉ là không hiểu sao phụ thân vẫn luôn dung túng cho hắn, vì mẫu thân của hắn là đại tiểu thư của Đông Phương gia tộc chăng ?

Vô Hận, ta phải làm sao đây ? Ta phải làm sao đây ?" Long Linh Nhi ôm hai vai của Tây Môn Vô Hận run run vừa khóc vừa nói. Trinh tiết của nữ tử đối với Cuồng Long đế quốc mà nói thì vô cùng quan trọng. Chỉ cần là một nữ tử bình thường trải qua thảm sự đó thì tâm lý cũng đã khó mà chịu được khiến tâm hồn như đã chết nói gì nàng lại là công chúa cao cao tại thượng.

Nhìn thấy Long Linh Nhi càng lúc càng kích động Tây Môn Vô Hận liền nắm tay Long Linh Nhi, một phiến bạch quang nhập vào cơ thể của nàng. Đó là pháp thuật sơ cấp Tâm linh thủ hộ có thể thụ chánh tị tà khiến cho nhân tâm bình tĩnh.
<< Phong Lưu Pháp Sư | CHƯƠNG 2 >>


Dành cho quảng cáo

©2007-2008 Bản quyền thuộc về Liên Mạng Việt Nam - http://lmvn.com ®
Ghi rõ nguồn "lmvn.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này - Useronline: 374

Return to top