Liên Mạng VietNam || GiaiTri.com | GiaiTriLove.com | GiaiTriChat.com | LoiNhac.com Đăng Nhập | Gia Nhập
Tìm kiếm: Tựa truyện Tác giả Cả hai

   Tìm theo mẫu tự: # A B C D E F G H I J K L M N O P Q R S T U V W X Y Z Danh sách tác giả    Truyện đã lưu lại (0
Home >> Kiếm Hiệp >> Thốn Mang

  Cùng một tác giả
Không có truyện nào


  Tìm truyện theo thể loại

  Tìm kiếm

Xin điền tựa đề hoặc tác giả cần tìm vào ô này

  Liệt kê truyện theo chủ đề

  Liệt kê truyện theo tác giả
Số lần xem: 161679 |  Bình chọn:   |    Lưu lại   ||     Khổ chữ: [ 1, 2, 3

Đăng bởi: ongrain 15 năm trước
Thốn Mang
Ngã Cật Tây Hồng Thị

Chương 222
Tần Nghiễm thành, rộng lớn khôn cùng, liếc nhìn xuống, thành tường cao lớn kéo dài đến xa xa hàng ngàn dậm ở ngoài núi non, vô cùng rộng lớn, cho dù ở ngoài thành, đều có thể cảm nhận được Tần Nghiễm thành có vô số Quỷ giới nhân.

Tiếng người vang vang quả thật rất nhiều, Lý Dương lúc này toàn thân hơi biến ảo một chút trang phục, một thân hắc sắc trường sam, có vẻ ôn văn nho nhã, Lý Dương mỉm cười hướng cửa thành đi đến.

Tần Nghiễm thành cửa thành cực cao lớn, cửa thành chí ít cao trăm thước, có ba mươi sáu danh thủ vệ đứng gác, nếu có người đi vào, phải qua đám thủ vệ này đi qua, bên cửa thành còn có một gã Ngân Giáp tướng lãnh, Lý Dương thần thức dễ dàng phát hiện công lực tu vi, đạt tới Quỷ Quân tiền kì.

- Ngươi từ địa phương nào tới đây?
Thủ vệ quay về một gã đại hán đang tiến vào thành hô. Đại hán ngẩn ra, vội giải thích:
- Tiểu nhân chính là người Tần Nghiễm thành.
Nói xong, đại hán vươn tay, chỉ thấy quang mang chợt lóe, trên cánh tay xuất hiện chữ “Tần”.

Thủ vệ gật gật đầu, lập tức liền để đại hán đi vào.

Lại có một gã lão giả bộ dáng nhàn nhã đi tới cửa thành ở ngoài, rất thành thật vươn tay ra, trên cánh tay quang mang chợt lóe, xuất hiện chữ “Ngỗ”.

- Người Ngỗ Quan thành? Sang bên kia đăng kí một chút.
Thủ vệ huy ngón tay hướng cửa thành một bên, bên kia đúng là chỗ Ngân Giáp tướng lãnh đang ngồi.

Lý Dương hơi nhíu mày:
- Quỷ giới thành trì thế lại dám kiểm tra người à? thật sự phiền toái.
Bất quá, Lý Dương cũng không quan tâm, không phải chỗ để chứng minh sao? Dựa vào tu vi hắn, thủ vệ nhất định nhìn không thấu.

Lý Dương liền thản nhiên từ đại môn đi vào.

Mà thủ vệ một bên thế nhưng không có chút ý tứ cản trở, lại còn biểu hiển cung kính hướng Lý Dương hành lễ.

"Quái? Sao lại không tra ta?" Lý Dương trong lòng hơi chút có điểm nghi hoặc, hắn vừa rồi không biết Ngân Giáp tướng lãnh đã hướng đến thủ vệ thần thức truyền âm, kiểm tra một ít ngoại lai nhân ở cửa thành Quỷ giới mười một đại thành thị đã thành tập quán, cũng kéo dài được nhiều năm rồi.

Đối với một ít cao thủ, cửa thành thủ vệ căn bản sẽ không tra, dù sao cao thủ thân phận cũng không phải đơn giản có thể phán đoán, cho dù làm bộ, bọn họ cũng không có thực lực nhìn thấu.

Đi vào Tần Nghiễm thành.

Liếc mắt nhìn lại một cái đường cái ở trung ương cực kỳ phồn hoa, vô số bóng người ở trong đó đang đi lại, Nhân giới tửu lâu trà lâu đều có thậm chí còn có các loại nhạc địa phương, có vẻ rất huyên náo.

Trong dòng người đó, trên người tản ra nhè nhẹ chi khí lạnh như băng, Lý Dương có vẻ không phù hợp lắm.

Bất quá người chung quanh không đứng gần sát Lý Dương, bởi vì bọn họ cảm nhận được Lý Dương tự nhiên có khí thế thượng vị giả mà chỉ chánh thức cao thủ mới có, tự nhiên tán vọng lại, khó có thể ngụy trang.

Lý Dương đến Tần Nghiễm thành làm gì? Tìm Tần Nghiễm Vương.

"Tần Nghiễm Vương vương cung?" Lý Dương nhíu mày, thần thức đồng thời tản ra, bao trùm cả Tần Nghiễm thành, bất quá cả Tần Nghiễm thành đại cung điện hào trạch có hơn mười tòa.

Bất quá bên ngoài cung điện ở ngoài có chữ “Tần” lại chỉ có một chỗ.

"Kỳ quái, kỳ quái, Tần Nghiễm Vương vương cung không phải lớn nhất và hào hoa nhất Tần Nghiễm thành sao. Xem ra tên đạt tới Quỷ Đế hậu kỳ cao thủ kia chính là Phụng Nghiễm vương.

Thập điện Diêm vương chính là thủ hạ của Quỷ giới Nghiễn Hòa Đại Đế, đạt tới Quỷ Đế hậu kỳ đều là thủ hạ, xem ra Quỷ giới Nghiễn Hòa Đại Đế khó lường." Lý Dương trong lòng âm thầm phán đoán, lập tức không thèm để ý, liền nhàn nhã hành tẩu đến Tần Nghiễm thành.

Mặc dù là tùy ý hành tẩu, nhưng Lý Dương hai ba bước đã ở ngoài ngàn dậm, biến mất tại ngã tư đường.
Đảo mắt, Lý Dương liền đi tới bên ngoài Tần Nghiễm Vương vương cung.

Tần Nghiễm Vương vương cung, cũng có đình thai lầu các vô số, tụ tập vô số tài liệu quý hiếm ở Quỷ giới mà cấu thành.

Vương cung Tần Nghiễm Vương mặc dù không phải hào hoa nhất nhưng cũng không tệ.

- Thông truyền một chút, nói Quỷ Đế Lý Dịch cầu kiến Tần Nghiễm Vương!
Lý Dương đi tới đại môn ở ngoài, nhìn thủ vệ lạnh nhạt nói.

Cao thủ, phải có khí thế, đương nhiên Lý Dương gọi mình là Quỷ Đế, tất phải làm ra vẻ Quỷ Đế.

Thủ vệ vừa nghe, trong lòng cả kinh, hoảng vội hỏi:
- Thỉnh tiền bối chờ một lát, tiểu nhân lập tức đi thông truyền.

Lý Dương từ từ gật đầu, liền đứng ở ngoài cửa cung.

Trong lúc thủ vệ thông truyền, thần thức Lý Dương bao trùm cả vương cung, đồng thời cũng phát hiện Tần Nghiễm Vương đang cùng một cô gái chơi cờ, Tần Nghiễm Vương trên mặt thường xuyên lộ ra nụ cười, lông mi liên tục nhấp nháy. Cả người thoạt nhìn giống như rất quen thuộc.

Người này lại đứng đầu Thập điện Diêm vương - đệ nhất điện Diêm vương, vững như Thái Sơn.

- Bẩm báo bệ hạ, bên ngoài cửa cung có một người tuổi trẻ hắc y nhân, tự xưng Quỷ Đế Lý Dịch, muốn cầu kiến bệ hạ.
Thủ vệ ở ngoài cửa cung kính nhìn Tần Nghiễm Vương nói.

Tần Nghiễm Vương ngẩn ra, trong tay quân cờ cũng chậm chạp chưa có hạ xuống.

- Cha, còn không hạ kì? Không được ăn gian, lần trước ngươi cũng truyền âm làm cho thủ hạ mệt nhọc, đạo hữu cái khách nhân gì phải tiếp, trên thực tế căn bản không có người nào, bây giờ lại dụng chiêu này, lần này người nhất định sẽ thua, mặc kệ ngươi đi thế nào, chắc chắn người xong rồi.
Cô gái một thân vận hồng y lập tức hô.

Tần Nghiễm Vương cũng đột nhiên đứng dậy, vẻ mặt hơi biến, bật người trực tiếp rời khỏi đình, hướng bên ngoài đi tới.

- Hiểu Tuệ, cứ tính phụ thân thua đi, lần này phụ thân thật có chuyện quan trọng!
Tần Nghiễm Vương thanh âm truyền đến, mà người thì đã sớm rời đi, con mắt Hiểu Tuệ mở to tự nhủ "Ủa? phụ thân sao lại nhận thua mình, hiếm thấy a, chẳng lẻ thật sự có cái Quỷ Đế gì gì tới gặp cha?"

"Hì hì, ta cũng đi theo nhìn." đôi mắt Hiểu Tuệ vừa chuyển, cũng đi ra khỏi đình…

"Quỷ Đế Lý Dịch? Sao cho tới bây giờ không có nghe nói qua tên hắn, hơn nữa thần thức ta dò xét không đến bên ngoài cửa cung có Quỷ Đế gì, chẳng lẻ… chẳng lẻ hắn so với ta còn mạnh hơn?" Tần Nghiễm Vương con mắt mở to, kinh ngạc dị thường.

Tần Nghiễm Vương là Quỷ Đế hậu kỳ, nếu ngay cả hắn đều dò xét không đến chi tiết đối phương, không phải nói đối phương ít nhất cũng là Quỷ Đế hậu kỳ sao? nghĩ vậy, Tần Nghiễm Vương trong đầu thay đổi thật nhanh, trong lúc nhất thời suy nghĩ rất nhiều rất nhiều.

Đi tới bên ngoài cửa cung, Tần Nghiễm Vương xa xa liền đã thấy cửa cung có một người, quần áo hắc sắc trường sam, rõ ràng là có một người như vậy.

Tần Nghiễm Vương cố nhắm con mắt lại cũng không thể phát hiện đối phương, Tần Nghiễm Vương thái độ đột nhiên thay đổi.

- Ha ha, tại hạ Tần Nghiễm, hôm nay lại có khách quý đến chơi, xin mời, xin mời vào!
Tần Nghiễm Vương tự xưng “Tần Nghiễm”.

Hắn đều nhìn không thấu cao thủ trước mặt, hắn cũng biết nói chuyện thế nào, đồng thời mời Lý Dương đi vào.

Lý Dương hữu lễ khiêm tốn nói:
- Không dám, lần ta có việc nhờ Tần Nghiễm đạo huynh, cũng vừa mới đến thôi.

- Có chuyện gì vào bên trong rồi bàn lại, đi nào!
Tần Nghiễm Vương cũng rõ ràng, liền cùng Lý Dương sóng vai đi vào trong vương cung, gặp được Lý Dương như vậy ngay cả Tần Nghiễm Vương hắn cũng nhìn không thấu cao thủ, Tần Nghiễm Vương đương nhiên phải khách khí đối đãi, dù sao nhiều bằng hữu cũng hơn là nhiều địch nhân.

Vương cung quả thật rất lớn, xuyên qoa đám đại cung điện, rốt cục đi tới tiểu viện lạc rất nhẹ nhàng khoan khoái.

- Bày yến!
Tần Nghiễm Vương một tiếng ra lệnh, lập tức một đám hạ nhân đang cầm những món đặc sản đi tới, mà Lý Dương trên mặt cũng mỉm cười:
- Tần Nghiễm đạo huynh, tựa hồ chúng ta trên đường đi tới, mặt sau có tiểu nha đầu tại đi theo.

Tần Nghiễm Vương cười cười:
- Nữ nhi (con gái) của ta.

Lập tức Tần Nghiễm Vương xoay người quát:
- Hiểu Tuệ, còn không mau ra gặp Lý Dịch tiền bối.

Hiểu Tuệ vận hồng y, khẽ chớp đôi mắt to, từ ngoài sân thò cái đầu ra, đã thấy Tần Nghiễm Vương chờ nàng, lúc này mới từng bước đi ra, tới Lý Dương trước mặt, quy củ hành lễ nói:
- Xin ra mắt Lý Dịch tiền bối.
Nói xong, mắt cũng mở to nhìn chằm chằm Lý Dương.

- Làm càn.
Tần Nghiễm Vương quát, lập tức nhìn Lý Dương nói:
- Lý Dịch đạo huynh, nữ nhi ta như thế không nên lấy làm quái lạ.

Lý Dương cười nói:
- Không có gì, ta xem Hiểu Tuệ cô nương thật ra lại cực kỳ thông tuệ.

Hiểu Tuệ vừa nghe, nhất thời thần tình sắc mặt vui mừng, lông mi hướng đến Tần Nghiễm Vương trêu trêu.
Tần Nghiễm Vương bất đắc dĩ, lập tức ba người liền nhập tiệc, Tần Nghiễm Vương không hổ là một trong Thập điện Diêm vương, tửu yến các loại thức ăn Lý Dương phần nhiều là chưa có gặp qua, dù sao phần lớn là thức ăn đặc sắc của Quỷ giới hoặc Tiên giới.

Chỉ qua ba tuần trà.

Tần Nghiễm Vương liền dò hỏi:
- Không biết Lý Dịch đạo hữu đến từ nơi nào? Tần Nghiễm ta tại Quỷ giới coi như giao du rộng rãi, nói ra không sợ đạo hữu đắc tội, trên thực tế, ta còn thật sự không có nghe nói đại danh đạo hữu.

Lý Dương buông chén rượu, cười nói:
- Không có nghe nói cũng bình thường, ta luôn luôn ẩn cư tĩnh tâm tu luyện, sau này Bắc Minh hải xuất hiện, ta liền ẩn cư tại Bắc Minh hải, bình thường để cảm ngộ được thiên đạo, nhàm chán liền tiến vào Bắc Minh hải và Côn Bằng Yêu Đế luận bàn, cộng đồng cùng đàm luận thiên đạo. Quỷ giới mười một thành trì ta còn thật sự chưa có tới quá.

Lý Dương thổi da trâu tứ tung (văn vở), con mắt đều không nháy mắt một cái.

Tần Nghiễm Vương ngẩn ra, bên cạnh Hiểu Tuệ cũng kinh ngạc nói:
- Lý Dịch tiền bối, trước cả khi xuất hiện Bắc Minh hải, ngươi đã bắt đầu tu luyện từ đó à?

Lý Dương gật gật đầu, trong lòng cũng hơi xấu hổ, vì làm cho thân phận chính mình càng thêm có thể tin, Lý Dương chỉ có thể ngụy tạo những lời này, cũng may bây giờ chính mình tinh thần tu vi đạt tới Ma Đế hậu kỳ, hơn nữa Thủy chúc tính Lôi điện bổn nguyên bao dung tính, khí tức hắn đồng cấp cao thủ căn bản không thể tra ra.

- Oa, từ trước Bắc Minh hải cơ à? Thật sớm quá à.
Hiểu Tuệ vẻ mặt kinh dị.

Tần Nghiễm Vương cười nói:
- Hiểu Tuệ. Lý Dịch đạo hữu đạt tới Quỷ Đế hậu kỳ, bình thường đạt tới Quỷ Đế hậu kỳ cao thủ, phần lớn đều từ trước khi Bắc Minh hải xuất hiện, kinh nghiệm không dài như vậy, tâm thần tu vi muốn đạt tới Quỷ Đế hậu kỳ, cơ hồ là không có khả năng, trừ phi là người có ưu thế Tiên thiên.

- Phải rồi, Lý Dịch đạo hữu, ngươi nói ngươi và Côn Bằng Yêu Đế luân đạo, là thật sao? ta và Côn Bằng Yêu Đế cũng có quá một đoạn duyên phận, nói thật nha, Côn Bằng Yêu Đế thực lực rất mạnh, phỏng chừng Quỷ giới ta cũng chỉ có Nghiễn Hòa Đại Đế mới có thể so với hắn.
Tần Nghiễm Vương thập phần khẳng định nói.

Lý Dương cười nói:
- Phải rồi, Tần Nghiễm đạo hữu, lần này ta đến đây, Côn Bằng Yêu Đế nhờ ta nói với ngươi một câu, nói rằng một khi ta nói ra, ngươi sẽ đối đãi với ta rất tốt.

- Nói cái gì?
Tần Nghiễm Vương cũng lục lọi ý nghĩ.

- Khuôn mặt, nắm tay!
Lý Dương mỉm cười nói.

Tần Nghiễm Vương vừa nghe xong, đột nhiên rung động, trên mặt lập tức đỏ hồng lên, sau một lúc lâu, thậm chí một trận trận mênh mông tức giận ngay cả Lý Dương đều cảm nhận được:
- Hừ, Côn Bằng, Lại dám hí lộng ta.

Bộ dáng người tốt của Tần Nghiễm Vương lúc này cũng bị tức giận che kín trên mặt.

- Cha, “khuôn mặt, nắm tay” cái ý gì, chẳng lẻ Côn Bằng Yêu Đế lại trêu khuôn mặt của người lại trêu người nắm tay nhỏ?
Hiểu Tuệ hắc hắc cười nói.

Tần Nghiễm Vương hung hăng trừng liếc mắt Hiểu Tuệ:
- Tiểu hài tử hỏi nhiều làm gì, đi chơi đi. Ta và Lý Dịch tiền bối phải đàm thoại chuyện quan trọng, ngươi trở về phòng đi.

Hiểu Tuệ vừa nghe, không nhịn được cái mũi nghếch một cái, hừ một tiếng, nói:
- Đi thì thì đi, còn tưởng ta muốn nghe người nói chuyện quan trọng sao?
Hiểu Tuệ quay đầu, thần tình cười cười:
- Lý Dịch đại ca, phụ thân không nói cho ta biết, nhưng có thời gian, ngươi phải nói cho ta biết nha.

Lý Dương từ từ kinh ngạc, lập tức cả cười.
- Ta coi như đáp ứng ngươi. hì hì!

Hiểu Tuệ liền chạy ra sân, căn bản không để ý Tần Nghiễm Vương.

Tần Nghiễm Vương nhìn Hiểu Tuệ rời đi, quay về Lý Dương cười khổ nói:
- Bảo bối nữ nhi bị ta chiều quá nên bây giờ muốn quản cũng không được, xem ra, không nói được nữa rồi.

- Tần Nghiễm đạo huynh, Côn Bằng Yêu Đế nói lời đó cho ta, rốt cuộc cái ý gì?
Lý Dương đã thấy Tần Nghiễm Vương phản ứng, trong lòng có chút đoán ra, cũng chỉ xác định 100%.

Tần Nghiễm Vương liền nói:
- Không có chuyện gì, Lý Dịch đạo hữu, bây giờ ta khẳng định ngươi và Côn Bằng kia có quan hệ rất tốt, nhưng sự tình thì ngươi đừng hỏi.
Tần Nghiễm Vương hiển nhiên không nghĩ ngợi, nói ra luôn.

- Ai…
Lý Dương đột nhiên thở dài một hơi.

- Lý Dịch huynh đệ, ngươi thán cái gì thế?
Tần Nghiễm Vương nghi hoặc nói.

Lý Dương nhẹ nhàng nói:
- Nói đến Côn Bằng Yêu Đế, ai, ta đã nghĩ đến lần đầu tiên cùng hắn luận bàn, Côn Bằng Yêu Đế thích nhất là đánh vào mặt, một lần ta và hắn luận bàn liền bị hắn đánh một quyền, hơn nữa còn đánh ngay trên mặt…
Lý Dương giận dữ nói.

- Ngươi cũng bị đánh trên mặt?
Tần Nghiễm Vương đột nhiên trừng mắt.

- Ha ha…
Lý Dương đột nhiên cấp cấp cười to lên, Tần Nghiễm Vương ngạc nhiên, liền cười khổ, hắn hoàn toàn hiểu được, vừa rồi Lý Dương tại sao lại nói như vậy.

- Lý Dịch huynh đệ a, ngươi quả nhiên giảo hoạt, lại bẫy cả ta, ai, tính ra, biết thì cũng đã biết rồi. Ta đường đường là đứng đầu Thập điện Diêm vương, thế nhưng bị Côn Bằng một quyền đánh giữa bản mặt già nua, đúng thật mất mặt a. Côn Bằng cũng thật là không nương tay.
Trải qua lần ngoạn tiếu này, Lý Dương và Tần Nghiễm Vương quan hệ cũng thân cận thêm một tầng, vừa rồi Tần Nghiễm Vương xưng hô Lý Dương đều trực tiếp xưng hô “Lý Dịch huynh Đệ”.

- Tần Nghiễm đại ca, lần này đến đây, ta đó có một việc phi thường trọng yếu phải nhờ ngươi hỗ trợ.
Lý Dương sắc mặt nghiêm túc, lời nói rất nghiêm túc.
Tần Nghiễm Vương vừa nghe xong, cũng thu hồi nụ cười, nói:
- Lý Dịch huynh đệ, cứ nói, nếu ta có thể hỗ trợ, ta đây nhất định sẽ hết sức hỗ trợ, nếu sự tình vượt quá phạm vi năng lực ta cũng không có biện pháp."

Lý Dương hít sâu một hơi, bây giờ quan trọng trước mắt phải biết Tuyết ở nơi nào? Thập điện Diêm vương thành trì đều có thể, nói không chừng lại ở ngay Tần Nghiễm thành.

- Tần Nghiễm đại ca, hồi ở Bắc Minh hải ta từng đến Minh giới một chuyến, tại nơi đó ta gặp một gã Ma giới tiểu tử, tên Lý Dương. Ngàn năm trước hắn còn ở Nhân giới địa cầu, người yêu hắn tên Khương Tuyết, dựa theo quy củ, sau khi chết nhất định tới Quỷ giới, hắn nghĩ rằng phải tìm bằng được tung tích người hắn yêu, lần này ta tới Quỷ giới, cũng là vì hắn. Liệu có thể…

Lý Dương lúc này không thể nói là chính mình, dù sao thân phận hắn bây giờ là “Quỷ giới cao Thủ xuất hiện trước lúc Bắc Minh hải sinh ra” hắn cho dù tại Nhân giới nhận thức qua người nào, cũng không biết sự tình năm đó, cho nên chỉ có thể nói như thế.

- Ta hiểu ý ngươi...
Tần Nghiễm Vương vừa nghe xong từ từ khoát tay, ý bảo Lý Dương không cần nhiều lời, mà chính hắn cũng nhứu mày thật sâu, không nói gì, cứ trầm mặc.

Tần Nghiễm Vương cứ như vậy trầm mặc một hồi lâu, Lý Dương đứng bên cạnh cũng không dám nói, làm cho Tần Nghiễm Vương tĩnh tâm suy nghĩ.

- Lý Dịch huynh đệ!
Tần Nghiễm Vương ngẩng đầu nhìn về phía Lý Dương, sắc mặt cũng không tốt cho lắm, thấy thần sắc Tần Nghiễm Vương, Lý Dương trong lòng liền có cảm giác không ổn, nhưng vẫn như trước nói:
- Tần Nghiễm đại ca, mời nói.

Tần Nghiễm Vương nói:
- Lý Dịch huynh đệ, nói thật nha, người sau khi chết, tới Quỷ giới, trở thành Quỷ giới nhân, xem như đã là một tân tánh mạng, dựa theo quy củ, là không cho phép dò xét. Việc này vi phạm thiên đạo.

- Vi phạm thiên đạo?
Lý Dương trong lòng chấn động.

Thiên đạo.

Câu này trong lòng mỗi tu luyện giả đều là chí cao, cho dù là Đại Tôn, bọn họ cũng phải cảm ngộ được thiên đạo, không ngừng tu luyện, Thái Cực vô thượng Đại Viên Mãn, cũng không phải tới hạn.

Hỗn Độn đại la thiên đạo đại biểu chí cao, đại biểu chung cực.

Có thể đại biểu thiên đạo, có lẽ chỉ có Hồng Quân đạo nhân thôi, người bình thường há có thể vi phạm thiên đạo.

- Không cần thật khẩn trương, dò xét tung tích người sau khi chết tại Quỷ giới cũng từng phát sinh vài lần, mặc dù xem như hành vi nghịch thiên, bất quá sự bất tử mà chúng ta tu luyện theo đuổi suốt đời cũng chính là nghịch thiên.
Tần Nghiễm Vương vừa cười vừa nói.

Lý Dương trong lòng cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn, đột nhiên trong lòng vừa động, liền vội hỏi:
- Tần Nghiễm đại ca, ngươi vừa rồi nói dò xét tung tích người sau khi chết tại Quỷ giới đã từng phát sinh vài lần, có thể tra xét sao?
Tần Nghiễm Vương gật gật đầu.

Lý Dương nhất thời hai mắt sáng lên, trong lòng kích động không thôi.

- Sao? Lý Dịch huynh đệ, ngươi vì sao hưng phấn như thế, không phải ngươi chính là cái tiểu huynh đệ kia đấy chứ?
Tần Nghiễm Vương có vẻ nghi hoặc.

Một gã Quỷ Đế hậu kỳ cao thủ, nếu không phải việc của hắn sao hưng phấn như thế được? Lý Dương cũng phát hiện không ổn, cũng không hoảng hốt không vội vàng nói:
- Tần Nghiễm đại ca, ngươi không biết, Ma giới tiểu tử Lý Dương, hắn vì tìm người yêu hắn mà trải qua vô số kiếp nạn, ta cũng vì hắn cao hứng nên mới có thể như thế.

Lý Dương gật đầu thở dài nói:
- Nhân giới tình yêu, trải qua nhiều năm như vậy, thậm chí hắn tu luyện tới Ma giới, phải rồi, ngươi nói ở Minh giới gặp hắn, xem ra hắn ít nhất đã đạt tới Ma Vương cảnh giới, ngàn năm mà đạt tới Ma Vương, coi như cũng là thiên tài trong thiên tài, nhân vật như thế, nhưng mang trong mình cảm tình Nhân giới, coi như cũng là si tình nhân vật. Cho nên ta mới vì hắn mà cao hứng.

Lý Dương nói như thế khiến Tần Nghiễm Vương thở dài một tiếng nói:
- Muốn điều tra thì có biện pháp, nhưng biện pháp thì thập phần khó xử. Ít nhất, bây giờ ta có điểm khó có thể làm được.
Lý Dương vừa mới cao hứng, lúc này trong lòng hơi động.

- Còn có nan đề gì? Tần Nghiễm đại ca cứ nói. Ta nhất định sẽ cố gắng đi làm. Tin tưởng rằng thực lực ta, cũng không có bao nhiêu nan đề có thể làm khó ta.
Lý Dương tin tưởng mười phần nói, vì đi tìm tung tích Tuyết, hắn bất chấp tất cả.

Tần Nghiễm Vương nhìn Lý Dương, nói:
- Ngươi cũng biết đó, người sau khi chết xuất hiện tại mười đại thành, thân phận tung tích mỗi một người đều ghi lại ở nơi nào?

Lý Dương cười nói:
- Đương nhiên là phải ghi lại, phỏng chừng là ghi lại trong ngọc giản.

Lý Dương trong lòng rất khẳng định, không ghi lại tại ngọc giản, chẳng lẻ ghi lại trong óc? Tần Nghiễm Vương nhất thời cười to:
- Ha ha, Lý Dương huynh đệ, ngươi đã đoán sai rồi, ngươi ngẫm lại xem mỗi ngày phải có bao nhiêu người chết đi, có bao nhiêu người tới Quỷ giới, có bao nhiêu người xuất hiện tại Tần Nghiễm thành?

Lý Dương vừa nghe xong, liền tự hỏi “Nhân giới rộng lớn vô hạn, dân cư càng khó có thể tính toán, một người ở địa cầu nho nhỏ, mỗi ngày dân cư chết đi không sai biệt lắm cũng có khoảng mười vạn, vậy cả vũ trụ thì sao? Rất nhiều tinh cầu đã vượt xa địa cầu, nhân giới rộng lớn vô hạn, phải có đến một trăm triệu tinh cầu như địa cầu, mỗi ngày số người chết đi cũng không sai biệt lắm có đến mười vạn triệu người.
mười vạn triệu người à, chỉ tùy tiện đoán, số lượng phải trên thực tế phải vượt xa sổ tự, nhiều người như thế, không sai biệt lắm một nửa là xuất hiện tại Minh giới, một nửa là xuất hiện tại Quỷ giới, những người này chủ yếu rơi vào sự khống chế của hai tinh cầu này.”

Tinh cầu trong tay Tiên giới, người chết sẽ liền đưa tới Quỷ giới.

Nắm trong tay Ma giới, sau đó sẽ đến Minh giới.

Địa cầu tại Tiên giới khống chế số người chết đều đi tới Quỷ giới.

Mỗi ngày có mấy vạn trăm triệu đang chờ tới Quỷ giới, lập tức xuất hiện sẽ xuất hiện trong mười đại thành thị, mỗi một thành trì mỗi ngày người mới tới quả thực số lượng rất kinh khủng.

Số lượng nhiều như vậy, nếu để cho người đến ghi lại? Cho dù là cường thịnh cao thủ, phỏng chừng cũng sẽ nổi điên.

- A a…
Lý Dương cũng hách nhiên nở nụ cười lên, hắn cảm ngộ được, tuyệt đối không có khả năng cho người đến tính toán.

Một ngày ghi lại triệu vạn người, số lượng to lớn như thế, một giây phải đạt tới một số lượng kinh khủng.
cho dù Quỷ Đế hậu kỳ cao thủ, phỏng chừng tinh thần cũng không thừa nhận được.

- Cho nên, ghi lại tin tức cũng không phải người, mà một món đồ bảo bối, thiên địa ban tặng bảo bối nhất nhất Luân Hồi kính!

- Luân Hồi kính?
Lý Dương trong óc trong đem tất cả nghi vấn hỏi.

- Tần Nghiễm đại ca, ta nhớ kỹ Côn Bằng Yêu Đế từng nói qua, tin tức người sau khi chết bình thường sẽ do Thập điện Diêm vương thiếp thân giữ. Ngươi sao còn nói là Luân Hồi kính, chẳng lẻ Luân Hồi kính là do thiếp thân ngươi giữ hay sao?
Lý Dương nghi hoặc nói.

Tần Nghiễm Vương cười mắng:
- Đừng nói tới Côn Bằng, hắn biết cái rắm gì, lúc trước ta cũng thuận miệng nói. Trên thực tế Luân Hồi kính cũng không phải mang theo bên mình, cái mà phải giữ chính là Luân Hồi huyết tinh.
Nói xong, trong tay Tần Nghiễm Vương liền xuất hiện một đạo huyết hồng quang mang.

Một khối huyết màu đỏ tinh thạch hình tam cạnh, trong đó năng lượng ba động rất kỳ dị, kể cả năng lượng Quỷ giới trên không trung cũng có cộng chấn nhè nhẹ.

- Đây là Luân Hồi huyết tinh?
Lý Dương thần thức hoàn toàn thẩm thấu tiến vào Luân Hồi huyết tinh, phát hiện Luân Hồi huyết tinh tất cả đều do loại đặc thù năng lượng cấu thành tinh thể.

Loại đặc thù năng lượng, ít nhất khẳng định mộtchút, so với Quỷ Minh lực thì mạnh hơn nhiều lắm.

Nhưng năng lượng Luân Hồi huyết tinh cùng quỷ danh có liên quan, chuẩn xác mà nói Quỷ Minh lực cấp bậc rất cao, có lẽ chính là năng lượng này.

- Phải, đây là Luân Hồi huyết tinh. Cả Quỷ giới cũng chỉ có mười khối Luân Hồi huyết tinh, hơn nữa Quỷ giới cũng chỉ có mười tên trên Luân Hồi kính.

Mỗi mặt Luân Hồi kính và Luân Hồi huyết tinh tương ứng, cũng chỉ có Luân Hồi huyết tinh mới có thể mở ra Luân Hồi kính.

Tần Nghiễm Vương cười nói:
- Hơn nữa Luân Hồi kính và Luân Hồi huyết tinh đều là do tự nhiên sinh ra, Luân Hồi là đặt tấm kính ở Quỷ giới lối vào, người sau khi chết, một khi tiến vào Quỷ giới, đều từ cửa trước tiến vào, mỗi một người chết đi đều sẽ bị Luân Hồi kính chiếu đến. Chỉ cần bị chiếu vào, tất cả tin tức bọn họ đều tự động ghi vào trong Luân Hồi kính.

Lý Dương không nhịn được cảm thán tự nhiên thần kỳ.

- Mỗi ngày vô số người đều phải từ không gian Luân Hồi kính mà qua, Luân Hồi kính dễ dàng đem toàn bộ tin tức mọi người ghi lại, so với để người ghi lại thì dễ dàng hơn nhiều. Hơn nữa Luân Hồi kính còn có một chỗ đặc thù.
Tần Nghiễm Vương hiển nhiên đối với Luân Hồi kính rất hài lòng.

- Ủa? Đặc chưng chỗ nào?
Lý Dương cung kính lắng nghe.

Tần Nghiễm Vương tiếp tục nói:
- Chỉ cần bị Luân Hồi kính chiếu quá. Cho dù ngươi trở thành Quỷ giới nhân, từ nay về sau tu luyện biến thành cao thủ, tới địa phương gì của Quỷ giới, thậm chí kể cả đi Tiên giới Ma giới, đều có thể thông qua Luân Hồi kính mà dò xét tin tức ngươi.

- Thế tức là sao?
Lý Dương nghi vấn.

Tần Nghiễm Vương tự hào nói:
- Luân Hồi kính không chỉ vô cùng đơn giản như vậy chỉ ghi lại, nó là ghi nhớ hình ảnh, khí tức mỗi người, từ nay về sau cho dù người thành Quỷ giới nhân siêu cấp cao thủ, cho dù tới địa phương đặc chưng nào. Luân Hồi kính đều có thể dò xét đến. Có thể nói như vậy, Luân Hồi kính quả thật không chỗ nào không tra ra.

- Lý Dịch huynh đệ, ngươi phải hiểu một chút, Luân Hồi kính cũng không phải do người luyện chế mà do trời cao ban tặng.
Tần Nghiễm Vương nhắc nhở nói.

Lý Dương gật gật đầu, than vãn:
- Thần kỳ bảo bối thế này, phỏng chừng cũng chỉ có thiên địa mới có thể sanh thành, người muốn luyện chế, quả thức có chút khó khăn.

Không chỉ là khó, quả thực là không có khả năng.

Ngay cả tính thần khí phòng ngự của Lý Dương cũng đã cảm thấy khó khăn, thần khí đã cảm thấy khó có thể luyện chế, bảo bối càng thêm thần kỳ càng thêm không có đầu mối để luyện chế, có muốn cũng không được.

- Luân Hồi kính mặc dù có nhiều chỗ lợi nhưng cũng có một chút không hay.
Tần Nghiễm Vương đột nhiên thở dài một hơi.

- Uhm? Không hay, phải rồi, chẳng lẻ đây là chỗ mà Tần Nghiễm đại ca nói khó xử ư?
Lý Dương có một tia dự cảm.

Tần Nghiễm Vương gật đầu nói:
- Phải, Luân Hồi kính mặc dù ghi lại phương tiện, điều tra rất hiệu quả, cho nên… muốn điều tra, phải có một điều kiện, cũng là điều kiện khó khăn nhất.
Tần Nghiễm Vương thở dài nói, có vẻ bất đắc dĩ.

- Tần Nghiễm đại ca, có nan đề gì, ngươi cứ nói, ta sẽ cố gắng giải quyết nan đề.
Lý Dương liền nói ngay.

Tần Nghiễm Vương gật đầu nói:
- Ta cũng nói rồi, dù sao ngươi nói không chừng còn phải đi tìm các Diêm vương khác tra tìm, chung quy lại phải biết rằng Luân Hồi kính ghi lại thì dễ, nhưng trong khi tra tìm có thể khó khăn hơn nhiều.

Nói xong, Tần Nghiễm Vương có một tia cười khổ:
- Hồi Luân châu!

- Hồi Luân châu! Tức là sao?
Lý Dương nghi hoặc nói.

Tần Nghiễm Vương thở dài than vãn:
- Luân Hồi kính muốn điều tra mỗi một người, trong đầu ngươi cần phải nghĩ đến hình ảnh người, sau đó Luân Hồi kính liền lục soát tất cả địa tin tức, sau đó từ trong xuất ra người ngươi muốn tìm kia, Luân Hồi kính sẽ rõ ràng nói cho ngươi, người nọ ở nơi đâu.

- Lý Dịch huynh đệ, ngươi ngẫm lại, cả Luân Hồi kính đó có bao nhiêu tin tức, mỗi ngày đó là triệu vạn kế, cho tới hôm nay không biết qua bao nhiêu triệu năm, tin tức trong đó số lượng phải kinh khủng nhường nào. Tra một lần phải sử dụng năng lượng rất lớn, hơn nữa Luân Hồi kính phải kiểm tra cả lục giới, muốn tìm người ngươi muốn, cũng phải tiêu hao rất nhiều năng lượng, cho nên…
Tần Nghiễm Vương nhìn Lý Dương cũng không nói.

- Năng lượng?
Lý Dương có chút xác định, Luân Hồi kính ghi nhớ mỗi tin tức rất dễ dàng, nhưng tích lũy qua năm tháng, mỗi ngày tin tức đều cực kỳ kinh khủng, chỉ mấy năm tích lũy tin tức đã làm cho người ta sợ hãi, muốn kiểm tra, phải đủ năng lượng.

- Muốn tra tìm, phải tốn năng lượng rất lớn, huynh muốn nói Luân Hồi châu, chẳng lẻ muốn dùng Luân Hồi châu để bổ xung năng lượng?
Lý Dương nghi hoặc hỏi.

Tần Nghiễm Vương cười gật đầu nói:
- Thông minh, đúng như thế, muốn kiểm tra một lần, phải tốn một viên Luân Hồi châu. Ai, đáng tiếc Luân Hồi châu thật sự quá mức hiếm thấy, thật sự là quá khó tìm, ta vốn cũng có một viên Luân Hồi châu, đáng tiếc… ta vì cảm ngộ thiên đạo nên đã dùng hết.

Lý Dương ngẩn ra:
- Cảm ngộ thiên đạo mà cũng tiêu hao hết à?

Tần Nghiễm Vương ha ha cười, giải thích nói:
- Ta nói cho ngươi biết Luân Hồi châu chính là Quỷ giới chí bảo, trình độ trân quý thậm chí không dưới thần khí.
Lý Dương trong lòng cảm thấy không ổn.

Thần khí trân quý thì hắn rất rõ ràng, thần khí đối với hắn mà nói, cũng không tính là trân quý, nhưng đối những người khác lại trân quý phi thường.

Có thể tưởng tượng, trong lòng Quỷ giới nhân Luân Hồi châu trân quý như thế nào.

- Luân Hồi châu đại khái có tứ đại tác dụng, một, là dụng để truy tìm trong Luân Hồi kính. Luân Hồi kính cũng chỉ nhận năng lượng Luân Hồi châu. Hai, đó luyện khí, Luân Hồi châu một khi luyện khí, cho dù là kiện thượng phẩm quỷ khí, trên tay Quỷ giới nhân, hiệu quả tiếp cận đến thần khí.

Lý Dương trừng mắt, thượng phẩm quỷ khí mà tiếp cận đến thần khí, chính bởi vì Luân Hồi châu.

- Thứ ba, Luân Hồi châu có thể công kích chấn phúc, phòng ngự chấn phúc (cái này giống như Chiến Thần Ngõa của Lý Dương a). Tỷ như ta có thể cùng Sở Giang Vương đánh ngang tay, nhưng một khi sử dụng Luân Hồi châu, lực công kích của ta tăng nhiều, có thể dễ dàng đánh bại Sở Giang Vương.

- Thứ tư, cũng là thứ công hiệu nhất đối với Quỷ Đế hậu kỳ cao thủ chúng ta chính là một khi tinh thần thông qua Luân Hồi châu, tinh thần và thiên địa năng lượng cảm ứng trình độ sẽ đề cao, thường xuyên tu luyện như thế, sẽ làm chúng ta đối với thiên đạo cảm ngộ được đề cao nhanh chóng. Phải biết rằng đạt tới Quỷ Đế hậu kỳ, mục tiêu chính là theo đuổi trình độ cảm ứng thiên địa năng lượng.
Tần Nghiễm Vương một hơi nói xong tứ đại tác dụng, Lý Dương cũng cười khổ, nghe được bốn điểm, hắn cảm ngộ được Luân Hồi châu đúng là bảo đối cực kỳ khó đoạt.
<< Chương 221 | Chương 223 >>


Dành cho quảng cáo

©2007-2008 Bản quyền thuộc về Liên Mạng Việt Nam - http://lmvn.com ®
Ghi rõ nguồn "lmvn.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này - Useronline: 435

Return to top