Liên Mạng VietNam || GiaiTri.com | GiaiTriLove.com | GiaiTriChat.com | LoiNhac.com Đăng Nhập | Gia Nhập
Tìm kiếm: Tựa truyện Tác giả Cả hai

   Tìm theo mẫu tự: # A B C D E F G H I J K L M N O P Q R S T U V W X Y Z Danh sách tác giả    Truyện đã lưu lại (0
Home >> Kiếm Hiệp >> Thốn Mang

  Cùng một tác giả
Không có truyện nào


  Tìm truyện theo thể loại

  Tìm kiếm

Xin điền tựa đề hoặc tác giả cần tìm vào ô này

  Liệt kê truyện theo chủ đề

  Liệt kê truyện theo tác giả
Số lần xem: 161536 |  Bình chọn:   |    Lưu lại   ||     Khổ chữ: [ 1, 2, 3

Đăng bởi: ongrain 15 năm trước
Thốn Mang
Ngã Cật Tây Hồng Thị

Chương 183
- Oanh!
Li Kiệt thân thể ngã gục xuống đất, máu tươi chậm chậm chảy tràn ra …

Tam đại Ma Quân ngơ ngác nhìn thi thể Li Kiệt, Li Kiệt đã chết, nhi tử mà Li Lộc Ma Đế yêu thích nhất đã chết, tam đại Ma Quân thậm chí có thể tưởng tượng phản ứng kinh khủng như thế nào của Li Lộc Ma Đế khi biết được tin này.

- Ngươi, ngươi, ngươi quả đã giết Thiếu chủ!
Duẫn Danh ba người nhìn chằm chằm Lý Dương, không thể chấp nhận sự thực này.

Li Lộc Ma Đế là ai chứ?

Cao thủ Ma Đế hậu kỳ, chỉ dưới Đại Tôn mà thôi, thực lực rất mạnh, phải nói là tuyệt đối kinh khủng. Bằng không cũng không thể mấy trăm triệu năm nam chinh bắc chiến, mở rộng biên cương lãnh thổ của Trung Ương nguyên vực, đã kinh qua chín lần Tiên Ma đại chiến mà vẫn sống.

- Lý Dương, ngươi xúc động quá!
Hạng Vũ nhìn Lý Dương, cũng không biết nên nói gì.

Hạng Vũ đã sống rất lâu tại Ma Thần cung, cửu đại Ma Đế cũng thường xuyên đến đó, Hạng Vũ tự nhiên biết Li Lộc Ma Đế sủng ái Li Kiệt biết bao nhiêu. Hồng Thạch Phách là một loại tinh thạch trân quý, có thể chứa đựng năng lượng công kích. Một khi khởi động cấm chế liền có thể công kích địch nhân. Nên biết Hồng Thạch Phách chứa năng lượng Ma Đế còn hiếm hơn nhiều so với vương phẩm thiên linh thạch, Li Lộc Ma Đế đã chứa đựng năng lượng công kích cực lớn rồi cấp cho Li Kiệt, coi như là bùa hộ thân của Li Kiệt. Nếu không phải Ma Đế cao thủ, tuyệt đối không đỡ được.

Li Lộc Ma Đế tích góp mấy trăm triệu năm được vô số trân bảo đều cấp cho nhi tử, các trân phẩm cướp đoạt từ Tiên giới cũng đưa cho Li Kiệt giữ. Li Lộc Ma Đế rốt cuộc sủng ái Li Kiệt tới mức nào, cứ nhìn xem Duẫn Danh kính sợ Li Kiệt đến đâu thì sẽ biết.

Vì nhi tử, Li Lộc Ma Đế có thể không chần chừ giết ngay một cao thủ như Duẫn Danh.

Bây giờ, Lý Dương giết chết Li Kiệt, một khi Li Lộc Ma Đế biết được, có thể tưởng tượng được điên cuồng đến đâu. Li Lộc Ma Đế, một cao thủ Ma Đế hậu kỳ khi điên cuồng, thì đó là tuyệt đối kinh khủng.

- Giết hắn, rồi sao chứ?
Lý Dương hừ lạnh một tiếng, thái độ không quan tâm. Lý Dương thực ra không phải là người vô tâm, hắn chắc chắn biết hậu quả, bất quá hắn không lo lắng, bởi vì Xi Vưu xưng huynh gọi đệ với hắn, sự tình này, hắn không nói với những người khác, nhưng với cơ sở này, Lý Dương cũng không sợ ai.

Ma Đế hậu kỳ?

Trong mắt Đại Tôn, bất quá chỉ là con kiến hôi mà thôi. Mình là huynh đệ của Đại Tôn cơ mà!

- Bắt hắn, đưa đến cho Li Lộc Ma Đế, để Ma Đế phát lạc.
Duẫn Danh bỗng kêu lớn một tiếng, ba người bọn họ chỉ có thể lấy công chuộc tội, bắt Lý Dương lại, bằng không, ba người bọn họ cho dù không chết, cũng sẽ bị trừng phạt nặng nề.

- Hô!...Hô!...Hô!...
Ba người Duẫn Danh hóa thành ba đạo tàn ảnh, nhằm phía Lý Dương.

- Cổn!
Hạng Vũ hét lớn một tiếng, hai tay nâng cao Chiến Đao Phá Không, từng đạo năng lượng ngưng kết trên Chiến Đao, trên thân Chiến Đao Phá Không xuất hiện một cổ năng lượng cực mạnh, đây là “Hải Nạp Bách Xuyên”, Liệt Thiên Ma Đế đứng cạnh nhất thời cả kinh.

Khai Thiên Tích Địa!

Chiến Đao Phá Không giống như thần long vạn trượng. Xuyên phá không gian lao xuống, đem theo khí phách vô địch, từ trên cao trực tiếp đánh xuống, lực lượng cường đại làm không gian chấn động mãnh liệt.

- Oanh!
Cả ba người Duẫn Danh bắn ngược lại, máu tươi vãi trên mặt đất.

Nói thì chậm, trên thực tế một đao chém ra nhanh như thiểm điện, thậm chí ba người Duẫn Danh căn bản không có cơ hội né tránh, ba người liên thủ dùng thượng phẩm ma khí ngăn cản một đao, nhưng vẫn mang trọng thương, Khai Thiên Tích Địa kết hợp với thần khí Chiến Đao Phá Không, uy lực quả nhiên kinh khủng.

Duẫn Danh ba người ngã xuống đất, tất cả bị thương, không khỏi giật mình hoảng sợ.

Hiển nhiên, ngay từ đầu trong khi Hạng Vũ đánh nhau với họ, đã không có hoàn toàn phát huy hết uy lực của “Khai Thiên Tích Địa”, do khi đó Hạng Vũ chỉ sử dụng “Khai Thiên Tích Địa” để hấp thu năng lượng “Hải Nạp Bách Xuyên” thôi.

- Sư đệ, ngươi không nên phát huy hết thực lực thần khí, nếu không thượng phẩm ma khí của bọn họ sẽ hóa thành mảnh nhỏ mất.
Liệt Thiên Ma Đế thân hình lóe lên, đứng ngăn trước ba người Duẫn Danh, vừa cười vừa nói với Hạng Vũ.

Hạng Vũ khẽ nhíu mày, Liệt Thiên Ma Đế đứng trước ba người xem ra muốn bảo vệ ba người.

- Nếu như phải đối phó từng người trong số họ, bổn Bá Vương giải quyết không khó khăn gì, cũng sẽ chấn nát ma khí bọn chúng, bất quá bon họ ba người liên thủ, áp lực gia tăng nhiều. Sư huynh, ta hỏi ngươi một chuyện...
Hạng Vũ đột nhiên bắt đầu nở nụ cười.

Liệt Thiên Ma Đế cười nói:
- Sao? Có sự tình gì?

Hạng Vũ cười mà không phải cười nói:
- Vừa rồi sư huynh vừa tuyên bố danh ngạch cuối cùng tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục là Li Kiệt, nhưng bây giờ Li Kiệt đã chết, chuyện này phải làm sao bây giờ đây?

- Chuyện này…
Liệt Thiên Ma Đế ngẩn người, tựa hồ sự tình có điểm khó giải quyết.

Điền Cương nói:
- Chuyện này quá đơn giản, Li Kiệt đã chết, cơ hội này tự nhiên thuộc về sư huynh ta, Lý Dương.

- Không được, Lý Dương đã giết Thiếu chủ, mà còn hi vọng lấy được danh ngạch, làm gì có chuyện tốt như vậy? Bá Vương, ngươi được Đại Tôn chân truyền, lại có thần khí, chúng ta không phải đối thủ của ngươi, nhưng còn có Li Lộc Ma Đế. Hy vọng Bá Vương không làm khó dễ chúng ta. Để cho ta bắt Lý Dương về cho Li Lộc Ma Đế phát lạc.
Duẫn Danh nhìn Hạng Vũ, nói.

Cứng không được, thì phải mềm thôi!

- Dùng Li Lộc Ma Đế uy hiếp ta?
Hạng Vũ hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nhìn Duẫn Danh liếc mắt, Duẫn Danh cũng không quan tâm, chỉ cười nhạt:
- Liệt Thiên Ma Đế, không biết người quyết định như thế nào? Lý Dương giết Thiếu chủ của ta, chuyện này giải quyết như thế nào, ngươi nói đi.

Liệt Thiên Ma Đế khẽ nhíu mày, theo đạo lý, địa vị Li Lộc Ma Đế cao như thế, hắn phải bắt Lý Dương giao cho Li Lộc Ma Đế.

Chính là …

Lý Dương cũng không phải là người bình thường, xem cách Xi Vưu Đại Tôn đối xử ưu đãi với Lý Dương là biết, chỉ có một mình nhưng lại có biệt thự, lại còn hai thị nữ, đồng thời cũng từng để cho Lý Dương ngồi ở Thanh Tiêu các ba ngày, những chuyện này nói lên Lý Dương cũng không phải loại người nhẹ kí.

- Sự tình này ta cần tự mình đến hỏi Đại Tôn, ngươi chờ tại đây, lát nữa sẽ biết.
Liệt Thiên Ma Đế liếc mắt nhìn mọi người rồi bay đi ngay. Hắn không dám dùng thần thức trực tiếp truyền âm hỏi Xi Vưu Đại Tôn? Đại Tôn mà, muốn hỏi chuyện Đại Tôn, tốt nhất nên cung kính đến tận trước cửa mà bẩm báo. Dùng thần thức truyền âm, coi chừng có chuyện!

Lý Dương, Điền Cương, Hạng Vũ đứng chờ cùng nhau, Duẫn Danh ba người đứng một chỗ.

- Sư huynh, yên tâm, mọi chuyện đâu còn có đó. Đừng lo lắng.
Điền Cương an ủi Lý Dương, hắn không biết Lý Dương đã tính trước, nếu không cũng sẽ không quang minh chính đại giết chết Li Kiệt như vậy.

- Việc này khó nói, sư tôn hắn có tổng cộng cửu đại Ma Đế, Ma Đế hậu kỳ chỉ có ba vị, đó là Âm Dương Ma Đế, Thánh Chủ Lưu Ly, Li Lộc Ma Đế, trong đó chỉ có Li Lộc Ma Đế theo Đại Tôn nam chinh bắc chiến, còn Âm Dương Ma Đế và Thánh Chủ phần lớn thời gian là ở căn cứ địa của mình. Li Lộc Ma Đế trong lòng sư tôn có địa vị rất lớn.
Hạng Vũ hơi lo lắng.

Hạng Vũ cũng không biết, mặc dù Li Lộc Ma Đế là khá quan trọng trong lòng Xi Vưu Đại Tôn, nhưng vẫn là con kiến hôi, chỉ khác là một con kiến hôi chúa mà thôi, vẫn không thể thoát khỏi vận mệnh con kiến hôi, tự nhiên không thể so với Lý Dương.

Dù sao Xi Vưu biết, Lý Dương nhất định trở thành Đại Tôn.

Nghe Điền Cương và Hạng Vũ nói, Lý Dương cứ một mạch cười trừ, không lo lắng chút nào.

Im lặng, cả không gian yên tĩnh.

Trên sân rộng lớn, áp lực khắp nơi, tất cả mọi người cùng đợi Liệt Thiên Ma Đế mang tin tức về, chính là quyết định của Xi Vưu Đại Tôn. một khi có phán quyết, cho dù là Li Lộc Ma Đế cũng không được phản kháng.

- Hô!
Thân ảnh Liệt Thiên Ma Đế bỗng xuất hiện trên sân, lập tức tất cả mọi người đều nhìn về phía Liệt Thiên Ma Đế, bọn họ đều muốn biết rốt cuộc kết quả ra sao.

Liệt Thiên Ma Đế ánh mắt hướng về phía Lý Dương, cười với hắn, sau đó tuyên bố:
- Đại Tôn có lệnh, danh ngạch cuối cùng tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục thuộc về Lý Dương, ba người Duẫn Danh đưa thi thể Li Kiệt trở về đi. nhớ an ủi Li Lộc Ma Đế, không được có dị nghị gì.

Ba người Duẫn Danh sững sờ.

Đây gọi là cái gì, chỉ an ủi Li Lộc Ma Đế?

Nhưng đã là mệnh lệnh của Xi Vưu Đại Tôn, ba người Duẫn Danh không ai dám nói một tiếng “không”, phản kháng Đại Tôn? Cả Ma Đế cũng không dám, đừng nói ba người bọn họ. Ba người Duẫn Danh lúc này chỉ có thể mang thi thể Li Kiệt, ly khai đấu trường.

- Ha ha, sư huynh, ta đã nói mà, Đại Tôn quả nhiên đứng về phía chúng ta, ha ha…
Điền Cương hưng phấn cười.

Hạng Vũ cũng có vẻ rất kinh ngạc, hắn tin rằng Xi Vưu Đại Tôn cũng biết Li Lộc Ma Đế sủng ái nhi tử như thế nào. Thế mà Xi Vưu Đại Tôn vẫn tuyên bố như thế, thái độ Xi Vưu Đại Tôn đối với Lý Dương thật cần phải suy nghĩ một phen.

- Lý Dương huynh đệ, sư tôn hắn nhìn ngươi với con mắt đặc biệt quá, ha ha …
Hạng Vũ cũng có vẻ rất cao hứng.

Lý Dương cũng cười cười, nhìn Điền Cương, Lý Dương đột nhiên nhớ tới một việc, Điền Cương vì cứu mình công lực tổn hao nhiều, đồng thời dược hiệu của Cửu Diệp Linh Chi trong cơ thể cũng mất đi.

- Bá Vương, sư đệ, các ngươi ở lại đây, ta có chuyện cần gặp Đại Tôn.
Lý Dương đột nhiên rời nghiễm tràng, đi về phía Bắc uyển, Cửu Diệp Linh Chi là bảo bối, Thánh Chủ Lưu Ly đã có thì Xi Vưu Đại Tôn cũng có, hơn nữa Cửu Diệp Linh Chi cũng không là cái gì đối với Xi Vưu Đại Tôn.

Nhìn Lý Dương rời đi, Liệt Thiên Ma Đế, Hạng Vũ mọi người đều nhìn theo, Lý Dương muốn gặp Đại Tôn để làm gì, hơn nữa Đại Tôn cũng không phải muốn gặp là được, người bình thường nếu đến Bắc uyển, sẽ bị Bắc uyển thủ vệ ách lại ở bên ngoài.

Lý Dương đi đến cửa Bắc uyển.

- Lý Dương đại nhân!
Hai thị nữ Ma Quân cấp bậc lập tức khom người nói, các nàng không hề ngăn cản Lý Dương, hiển nhiên Xi Vưu Đại Tôn đã truyền lệnh cho các nàng.

Đi hồi lâu, Lý Dương đã tới trước Thanh Tiêu các, ngoài Thanh Tiêu các, có hai đồng tử đang đứng, chính là Kim Y Đồng Tử và Ngân Y Đồng Tử. Kim Y Đồng Tử và Ngân Y Đồng Tử thấy Lý Dương tiến đến, liền mỉm cười mở cửa.

Nhìn Lý Dương đi vào, Kim Y Đồng Tử nói:
- Đại Tôn quả thật sủng ái Lý Dương huynh đệ cực kì, ngay cả việc giết Li Kiệt cũng không trừng phạt.

Hai người mặc dù phải trực ở Thanh Tiêu các, nhưng bọn họ có thể dùng thần thức xem trận đấu vừa rồi, tự nhiên cũng biết được sự tình phát sinh ra sao.

- Cũng không biết Lý Dương huynh đệ có gì đặc biệt mà Đại Tôn sủng ái như thế, hắn muốn đến, lập tức Đại Tôn dùng thần thức truyền âm cho chúng ta để cho hắn đến.
Ngân Y Đồng Tử cũng có vẻ rất cảm khái.

Trong lúc bọn họ hai người nói chuyện bên ngoài, Lý Dương đã lên trên lầu cao nhất của Thanh Tiêu các.

Tầng thượng của Thanh Tiêu các, Xi Vưu Đại Tôn thân mặc áo xanh, đứng ở cửa sổ, ngửa mặt nhìn trời, chăm chú nhìn vào vô hạn hỗn độn trên chín tầng trời.

- Lý Dương huynh đệ, ngươi quả là to gan lớn mật, không sợ Li Lộc trả thù sao?
Xi Vưu nhìn Lý Dương chế nhạo, trên thực tế Xi Vưu cũng biết, Lý Dương linh hồn không thua kém hỗn độn chi linh, chắc chắn không chết được, kể cả Li Lộc Ma Đế cũng không có khả năng giết được.

Bất quá việc này, Lý Dương cũng không biết, cho nên Xi Vưu hỏi Lý Dương chuyện này chỉ là câu nói đùa mà thôi.

Lý Dương cười:
- Cũng hơi sợ thật, bất quá không đến nỗi sợ vỡ mật mà chạy trốn, ta tin có Xi Vưu đại ca ở bên cạnh. Li Lộc dù có đến, cũng không dám giết ta. Không nói chuyện này nữa, ta lần này đến là có chuyện cầu Xi Vưu đại ca.

- Sao?
Xi Vưu cười, nói:
- Có chuyện gì cầu ta, nói đi, có sự tình gì?
Trên thực tế Xi Vưu cũng không quan tâm Lý Dương giết Li Kiệt, huynh đệ của mình giết một con kiến hôi, Xi Vưu làm gì thèm quan tâm? Vừa rồi bất quá nói giỡn với Lý Dương một chút mà thôi.

Lý Dương nhìn Xi Vưu nói:
- Sư đệ Điền Cương của vì cứu ta, thân thể bị hủy, công lực tổn hao nhiều, hơn nữa dược hiệu của Cửu Diệp Linh Chi cũng mất rồi, sư đệ Điền Cương mới hấp thu không tới một phần mười, cho nên…

- Cho nên ngươi muốn xin ta Cửu Diệp Linh Chi?
Xi Vưu Đại Tôn cười nói.

Lý Dương lúc này gật đầu nói:
- Đúng, ta cũng biết Cửu Diệp Linh Chi chia làm năm loại, loại bình thường mười ngàn năm cho đến loại loại tốt nhất khoảng vài trăm ngàn năm năm, thời gian càng dài, dược hiệu càng tốt, lúc trước Điền Cương sư đệ hấp thu chính là Cửu Diệp Linh Chi trăm ngàn năm năm, không biết đại ca có thể cấp lại cho Điền Cương sư đệ một suất cửu diệp linh khác không? loại khoảng trăm ngàn năm tuổi là được rồi.

Vừa nói, Lý Dương vừa nhìn Xi Vưu Đại Tôn, trong lòng hơi khẩn trương, dù sao cũng bởi vì mình, nên Điền Cương mới mất Cửu Diệp Linh Chi, Điền Cương mới hấp thu một bộ phận công lực rất nhỏ rất nhỏ của Cửu Diệp Linh Chi mà thôi.

- Không được!
Xi Vưu Đại Tôn lạnh nhạt đạo.

Lý Dương rùng mình, Xi Vưu không chịu cấp Cửu Diệp Linh Chi!

Lập tức Xi Vưu Đại Tôn cười ha ha:
- Ngươi là huynh đệ của Xi Vưu ta, ngươi đã mở miệng xin, sao ta lại chỉ có thể cấp loại trăm ngàn năm? Như thế không phải là nhỏ mọn quá sao? Cửu Diệp Linh Chi đối với ta mà nói, không có chút tác dụng nào, ta cho ngươi Cửu Diệp Linh Chi triệu năm tuổi.

Từ không trung, bỗng một khối Cửu Diệp Linh Chi xuất hiện trong tay Xi Vưu.

Cửu Diệp Linh Chi có chín lá non màu tím tuyệt đẹp, quang mang màu tím tỏa ra làm Lý Dương run lên, linh lực cường đại từ cây Cửu Diệp Linh Chi làm Lý Dương rất kích động. Ngẩng đầu nhìn về phía Xi Vưu, Lý Dương dở khóc dở cười, Xi Vưu dầu sao cũng là Đại Tôn, lại giở trò trêu chọc mình.

- Lý Dương, để ta nói cho ngươi biết, rất nhiều người hiểu sai vấn đề, Cửu Diệp Linh Chi không phải càng lâu năm càng tốt. Bởi vì từ một triệu năm về sau dược hiệu Cửu Diệp Linh Chi sẽ không thay đổi. Cửu Diệp Linh Chi một triệu năm là đạt tới trạng thái thành thục nhất, Cửu Diệp Linh Chi này đủ để cho công lực Điền Cương đạt tới Ma Quân trung kỳ.
Xi Vưu cười nói.
Lý Dương rời khỏi Thanh Tiêu các, tay cầm Cửu Diệp Linh Chi. Mọi người đã giải tán khỏi nghiễm tràng, thần thức Lý Dương đảo qua, phát hiện lúc này Điền Cương và Hạng Vũ đang ở biệt thự của mình.

Trong trang viện Lý Dương, tại đình tử xây trên hồ nước, Hạng Vũ và Điền Cương ngồi cạnh chiếc bàn gỗ đang đàm luận.

- Sư huynh hắn đi tìm Đại Tôn làm gì nhỉ? Rốt cuộc có chuyện gì không biết?
Điền Cương nghi hoặc nói, hắn nghĩ không ra Lý Dương cần tìm Xi Vưu Đại Tôn để làm gì.

Hạng Vũ suy nghĩ, trong lòng linh quang chợt lóe:
- Nói không chừng… Lý Dương đi vì ngươi đó.
Hạng Vũ từng ở trong cơ thể Lý Dương mười năm, tự nhiên thập phần quen thuộc với tính tình của Lý Dương, hiểu rõ Lý Dương là loại người nào.

Điền Cương vì Lý Dương hi sinh, bị hủy đi thân thể, công lực tổn hao nhiều, ngay cả dược hiệu của Cửu Diệp Linh Chi mới hấp thu một chút cũng lãng phí mất. Lý Dương tự nhiên áy náy, cố tìm cho Điền Cương một nhánh Cửu Diệp Linh Chi là biện pháp đền bù tốt nhất. Mà muốn có Cửu Diệp Linh Chi thì đi tìm Xi Vưu Đại Tôn là giải pháp tốt nhất.

- Cho ta hả?
Điền Cương sửng sờ.

- Ha ha… sư đệ, Bá Vương!

Giờ phút này Lý Dương đã đi vào cửa trang viện. Nghe được thanh âm Lý Dương, Điền Cương và Hạng Vũ xoay người nhìn lại. Lý Dương đi vào trong đình tử, xòe tay ra, chỉ thấy màu tím quang mang lóe ra, một khối Cửu Diệp Linh Chi cực lớn xuất hiện trên tay hắn.

Lá cây Linh chi màu tím, rất mập mạp, linh lực cực mạnh, Hạng Vũ và Điền Cương đều kinh hãi.

Mặc dù Cửu Diệp Linh Chi đối với Xi Vưu Đại Tôn mà nói không có gì quí giá, nhưng Đại Tôn cũng không tùy ý cho người khác. Hạng Vũ là đệ tử của hắn, Điền Cương là đệ tử của đệ tử, sau này rất có thể tu luyện thành Ma Đế, tuy cũng có chút địa vị, nhưng thực ra kể cả Ma Đế đi nữa thì đối với Đại Tôn mà nói, căn bản không là cái gì.

Lý Dương thế nhưng lại khác. Sau này ít nhất cũng là nhân vật đạt cấp bậc Đại Tôn. Lý Dương vừa nói, Xi Vưu liền lấy Cửu Diệp Linh Chi tốt nhất đưa cho Lý Dương.

- Lá màu tím. Trời ạ. Đại Tôn lấy Cửu Diệp Linh Chi lá tím đưa cho ngươi. Cái này là tuyệt thế trân bảo. Bảo bối như thế, Đại Tôn chưa bao giờ đưa cho người khác, ít nhất ta trước giờ chưa một lần nào thấy ngài cấp cho người khác.
Hạng Vũ khiếp sợ.

- Cửu Diệp Linh Chi, lá tím? Sư tôn, lần trước ta dùng thanh diệp Cửu Diệp Linh Chi, đây chỉ là khác màu thôi. Có cái gì khác nhau đâu?
Điền Cương cũng mù mờ không hiểu.

Hạng Vũ lúc này giải thích:
- Cửu Diệp Linh Chi phân chia làm nhiều loại tùy theo độ tuổi, chín phiến lá cây màu sắc cũng phát sinh biến hóa tùy theo số năm, loại Cửu Diệp Linh Chi có lá màu tím chính là tiêu chuẩn cao nhất, ít nhất sống trên một triệu năm. Ngươi lần trước phục dụng bất quá chỉ là Cửu Diệp Linh Chi lá màu xanh, chỉ có trăm ngàn năm tuổi thôi, do đó dược hiệu cũng không giống nhau. Tử diệp Cửu Diệp Linh Chi rất dễ dàng hấp thu, hơn nữa dược hiệu cao gấp hai gấp ba lần so với thanh diệp, Cửu Diệp Linh Chi lá xanh có thể làm cho ngươi đạt tới Ma Quân sơ kì, còn tử diệp này có thể làm cho ngươi đạt tới Ma Quân trung kỳ.

- Trời, lợi hại như vậy sao?
Điền Cương nhìn Cửu Diệp Linh Chi trên tay Lý Dương, khiếp sợ cực độ.

Lý Dương quay về Điền Cương cười nói:
- Sư đệ, Cửu Diệp Linh Chi này là cho ngươi đó, ngươi phục dụng nhanh lên.
Nói xong, Lý Dương liền đưa Cửu Diệp Linh Chi tới trước mặt Điền Cương.

Điền Cương sửng sốt, nhìn Cửu Diệp Linh Chi trước mắt mình, lại nhìn mặt Lý Dương. Hắn biết Lý Dương không hay nói đùa, nhưng hắn vẫn khó mà tin được:
- Sư huynh, Cửu Diệp Linh Chi này... Ngươi cho ta hả?
Điền Cương mở to hai mắt, nhìn chằm chằm Lý Dương.

Lý Dương gật đầu nói:
- Sư đệ, lần này cũng vì ta mà ngươi bị trọng thương, thậm chí dược hiệu Cửu Diệp Linh Chi trong cơ thể cũng mất đi, cái này là ta bồi tội với ngươi, ngươi nhận đi.

- Việc này…
Điền Cương có điểm khó có thể tiếp nhận. Dù sao Cửu Diệp Linh Chi lá tím thật sự quá quý giá.

Hạng Vũ thấy thế, liền nói với Điền Cương:
- Đồ nhi, ngươi nhận đi, Lý Dương tự mình đi tìm Xi Vưu Đại Tôn cũng là vì ngươi, nếu ngươi không tiếp thụ, không phải làm cho cố gắng của Lý Dương đổ sông đổ bể?

- Lấy đi, nếu không ta sẽ áy náy lắm.
Lý Dương chân thành nói.

Điền Cương đi theo Lý Dương lâu như thế, tự nhiên biết rất rõ tính tình Lý Dương, Lý Dương đã nói như thế, nếu mình không nhận phỏng chừng Lý Dương cũng sẽ không vui, chắc chắn phải nhận Cửu Diệp Linh Chi này thôi.

- Cám ơn!
Điền Cương đưa tay nhận Cửu Diệp Linh Chi, mắt hắn hơi đỏ lên, lúc này dẫu ngàn lời cũng không thể nói lên được tâm tình của hắn, có lẽ chỉ có sau này phải dùng hành động cụ thể mới biểu đạt sự cảm kích của hắn đối với Lý Dương.

Hạng Vũ đột nhiên nói:
- Lý Dương, ta nhắc ngươi một việc, ngày mai là ngày tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục, Liệt Thiên Ma Đế tự mình dẫn đầu, mang theo ba mươi sáu thuộc hạ dưới tay Xi Vưu Đại Tôn, cùng với hai đội nhân mã của hai vị Đại Tôn kia, sau đó sẽ mở thông đạo tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục.

- Ngày mai?
Lý Dương đã biết là trận đấu kết thúc thì chẳng bao lâu sau sẽ tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục, nhưng khi nghe được là ngày mai thì cũng hơi giật mình.

Điền Cương cũng cười nói:
- Lần này ta muốn vào Lôi Viêm Địa Ngục, sư tôn cũng xin cho ta một danh ngạch rồi, vậy thì ba người chúng ta đều có thể tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục rồi. Ha ha, hay quá.

Hạng Vũ nằm trong nhóm ba mươi ba Ma Quân.

- Hô hô...
Ba người Duẫn Danh mang theo thi thể Li Kiệt, đạp ma khí phi hành, bay nhanh về cung điện Li Lộc Ma Đế.

- Duẫn Danh đại ca, chủ nhân một khi biết Thiếu chủ đã chết, hắn có khi nào…
Một vị Ma Quân bên cạnh Duẫn Danh mồ hôi lạnh đầy trán, hiển nhiên trong lòng còn bàng hoàng. Thiếu chủ đã chết, ba người bọn họ tự nhiên cũng sẽ bị trọng phạt.

Đi theo Li Lộc nhiều năm, tất nhiên biết Li Lộc sủng ái nhi tử mình biết bao nhiêu, Li Kiệt đã chết, Li Lộc sẽ làm gì đây? Không ai nói chính xác được.

- Đừng suy nghĩ lung tung, tóm lại chúng ta hết sức cung kính, chờ chủ nhân quyết định, chúng ta sớm đã có linh hồn khế ước với chủ nhân, trốn cũng không thoát.
Duẫn Danh quát khẽ một tiếng, kia hai người nhất thời không nói gì nữa.

Đã lập linh hồn khế ước, cho dù chạy xa đến đâu cũng là vô dụng. Trừ phi giải trừ linh hồn khế ước, nhưng với loại linh hồn khế ước mà bọn họ lập với Li Lộc Ma Đế, phải có một người có tâm thần tu vi vượt qua Li Lộc Ma Đế mới có thể giải trừ.

Tâm thần tu vi vượt qua Li Lộc Ma Đế? Có lẽ chỉ có Đại Tôn thôi.

Để cho Đại Tôn giúp hắn giải trừ linh hồn khế ước, không thể có chuyện đó. Đại Tôn đâu thèm để ý tới bọn tiểu nhân vật như bọn họ, mặc dù bọn họ cũng là Ma Quân, nhưng trong mắt Đại Tôn chỉ là tiểu nhân vật.

Trên thực tế trong lòng Duẫn Danh cũng bàng hoàng, hắn cũng không biết tương lai vận mệnh mình sẽ như thế nào, trong lòng ba người cứ khủng hoảng như vậy cùng bay về phía cung điện Li Lộc Ma Đế, phán quyết nằm trên tay Li Lộc Ma Đế.

Rốt cục… mây mù tan dần, trước mắt bọn họ xuất hiện những dãy núi trùng điệp. Cả dãy núi này được gọi là Li Lộc sơn, cung điện xa hoa tráng lệ ở trên cao nhất chính là nhà của Li Lộc Ma Đế.

- Mở cửa nhanh!
Duẫn Danh ba người bay đến cửa cung điện, đồng thanh gọi lớn. Người gác cửa cũng nhận ra Duẫn Danh Ma Quân, biết hắn là thủ hạ đắc lực của Li Lộc Ma Đế, lập tức mở cửa cung điện, ba người Duẫn Danh nhanh chóng bay vào cung điện.

- Sao mà khẩn trương thế?
Một thanh âm trầm thấp vang lên bên tai ba người, ba người Duẫn Danh lập tức hạ xuống đất. Người đang nói chuyện là một người trung niên. Bộ dáng khoảng năm mươi tuổi, ánh mắt rất thâm thúy.

Người này là thủ hạ đệ nhất của Li Lộc Ma Đế - Quản gia Lưu Minh.

- Lưu quản gia, đại sự bất hảo rồi, Thiếu chủ bị người giết chết rồi.
Ba người Duẫn Danh sợ hãi quỳ xuống, đồng thời Duẫn Danh vung tay lên, dùng thuật Tụ Lý Càn Khôn, đưa thi thể Li Kiệt ra ngoài.

Người đến”thái sơn sụp đổ trước mặt cũng không nháy mắt” như Lưu Minh cũng phải ngây người.

Hắn chỉ cảm thấy trong đầu một trận oanh minh.

Thiếu chủ đã chết!

Lưu Minh thân ảnh đột nhiên hóa thành tàn ảnh, xuất hiện bên cạnh thi thể Li Kiệt, Lưu Minh trợn mắt nhìn thi thể Li Kiệt, hắn không tin nổi. Đứa nhỏ trước nay luôn thân thiết gọi hắn là”Lưu Thúc” bây giờ đã chết.

- Hô!
Ôm thi thể Li Kiệt, thân thể Lưu Minh hóa thành một đạo quang mang biến mất, ba người Duẫn Danh ngây mặt nhìn nhau, cũng không biết Lưu quản gia này rốt cuộc muốn làm gì.

Duẫn Danh rồi đột nhiên mắt sáng ngời, quay về hai người phía sau nói:
- Theo ta!
Rồi toàn lực dẫn theo hai gã Ma Quân phía sau, hướng về phía phòng Li Lộc Ma Đế chứa ngọc giản của những nhân vật trọng yếu. Nguyên thần mỗi một người sẽ tương liên với một ngọc giản, một khi người này chết, ngọc giản này tự động vỡ vụn.

- A, rốt cuộc là ai, Tiểu Kiệt, rốt cuộc là ai hại ngươi?
Nghe thanh âm bi thảm của Lưu Minh trong phòng truyền đến, ba người Duẫn Danh đứng ở bên ngoài liếc mắt nhìn vào, thấy nguyên thần ngọc giản đặt ở chỗ cao nhất gần bên cạnh nguyên thần ngọc giản của Li Lộc Ma Đế đã vỡ vụn, ngọc giản đó chính là ứng với Li Kiệt.

Lưu Minh vốn còn có một chút ảo tưởng, tưởng một người khác biến thành thân hình của Li Kiệt để dọa bọn họ mà thôi, bây giờ xem ra, Li Kiệt quả nhiên đã chết.

Vung tay lên, thi triển thuật Tụ Lý Càn Khôn, thu lấy thi thể Li Kiệt, Lưu Minh trên mặt âm trầm bước từng bước ra ngoài, ba người Duẫn Danh đứng ở ngoài cửa trong lòng cũng thấp thỏm không yên, mặc dù Lưu Minh chỉ là Ma Quân hậu kỳ, cùng cấp bậc với Duẫn Danh.

Nhưng nếu thực sự đánh nhau thì ba người Duẫn Danh liên thủ phỏng chừng cũng không phải đối thủ của Lưu Minh, quan trọng nhất chính là, địa vị Lưu Minh cao hơn ba người bọn hắn rất nhiều.

- Nói, rốt cuộc có chuyện gì? Tiểu Kiệt không phải có Hồng Thạch Phách Lệnh hộ thân sao?
Thanh âm Lưu Minh lạnh như băng.

Duẫn Danh liền nói ngay:
- Lưu quản gia, tổng cộng có ba mươi sáu danh ngạch tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục, nhưng chỉ còn lại có hai danh ngạch dành cho cao thủ cấp bậc thấp hơn Ma Quân. Có một người gọi là Lý Dương, hắn tranh đoạt với Thiếu chủ danh ngạch cuối cùng. Thiếu chủ cũng đã sử dụng Hồng Thạch Phách Lệnh, chút xíu nữa thì giết chết Lý Dương, nhưng Liệt Thiên Ma Đế ra tay cứu Lý Dương.

Lưu Minh khẽ cau mày:
- Liệt Thiên Ma Đế ra tay?

Duẫn Danh gật đầu nói:
- Đúng vậy, Lý Dương cũng không phải người bình thường, được ở trong một biệt thự tại Ma Thần cung, thậm chí có hai thị nữ.

Nghe đến đó, Lưu Minh càng thêm cau mày, hai thị nữ, biệt thự, đó chính là đãi ngộ dành cho ba vị Ma Đế hậu kỳ cao thủ, sao Lý Dương cũng có?

- Liệt Thiên Ma Đế phán quyết Thiếu chủ đạt được danh ngạch cuối cùng, bất quá lúc này sự việc lại phát triển thành nghiêm trọng. Lý Dương rất tức giận vì Thiếu chủ dùng thủ đoạn, muốn ra tay giết Thiếu chủ, nhưng Lý Dương bị chúng ta ba người liên thủ chặn lại nên không thành công. Rồi sau đó, Bá Vương ra tay, dùng thần khí chế trụ ba người chúng ta, sau đó Lý Dương nhân cơ hội giết Thiếu chủ.
Duẫn Danh chỉ bỏ qua không đề cập tới việc Li Kiệt khiêu khích và nhục mạ Lý Dương.

- Lại có việc như vậy sao? Bá Vương sao dám ỷ vào sự sủng ái của Đại Tôn, hoành hành vô kị như thế, bất quá bây giờ chủ nhân đang ở bên ngoài, thôi, các ngươi ba người theo ta đi gặp chủ nhân, các ngươi tự mình nói với chủ nhân về mọi việc.

Lưu Minh trong lòng cũng lửa giận bừng bừng, lúc này quyết định, lập tức ra ngoài thông báo cho Li Lộc Ma Đế, để Li Lộc Ma Đế quyết định mọi việc.

- Tuân lệnh!
Ba người Duẫn Danh tuân mệnh, lập tức bốn người liền hóa thành lưu quang, biến mất vào Li Lộc sơn.

Ngày thứ hai, Liệt Thiên Ma Đế dẫn đầu ba mươi sáu người, phi hành trên chín tầng trời mênh mông, đi đến trước Lôi Viêm Địa Ngục.

Trên chín tầng trời, mây xanh mờ ảo, căn bản không biết đây là đâu, thậm chí cũng khó có thể phân biệt phương hướng, Lý Dương bọn họ chỉ có thể đi theo Liệt Thiên Ma Đế. Liệt Thiên Ma Đế như vô cùng thuộc đường, mang theo ba mươi sáu người phi hành rất nhanh.

Đột nhiên!

- Hô!
Một ngọn lửa màu tím phun ra, mọi người không khỏi hoảng hồn hét lớn:
- Cửu Muội chân hỏa!

Đích xác, ngọn lửa màu tím đó chính là Cửu Muội chân hỏa, với thực lực của nhóm người này, khi gặp Cửu Muội chân hỏa, chỉ có thể tránh né, chỉ chốc lát, mọi người đã biết ngọn lửa màu tím từ nơi nào phun tới.

Chỉ thấy trước mắt, một hỏa cầu cực lớn đang xoay tròn trên chín tầng trời, thể tích cực kỳ vĩ đại, Lý Dương có cảm giác, Ít nhất thể tích cũng tương đương với mặt trời trong cõi thế tục, thậm chí còn lớn hơn. (bỏ một đoạn thừa, vô nghĩa – vandai79)

- Đây là Lôi Viêm Địa Ngục, tầng thứ sáu của Lôi Viêm Địa Ngục là khu vực cực kỳ kinh khủng có Cửu Muội chân hỏa, cũng là nơi cấp bậc cao thủ Ma Đế cũng phải vô cùng cẩn thận mới có thể chống cự được. Cửu Muội chân hỏa là vô tận, chỉ có ba vị Đại Tôn mới có thực lực bố trí trận pháp thật lớn trong Lôi Viêm Địa Ngục. Mọi người xin đợi trong chốc lát… a, cẩn thận!

Mới nói được một nửa, lại có một ngọn lửa màu tím từ hỏa cầu ầm ầm bay ra, nhiệt lượng cường đại khiến cho mọi người cảm giác rằng Cửu Muội chân hỏa kinh khủng như thế nào, mọi người vội vàng tránh xa ra.

- Bên ngoài Lôi Viêm Địa Ngục luôn có Cửu Muội chân hỏa, được gọi là tử diễm, tử diễm thường phun ra ngoài, cho nên không thể đứng ở bên ngoài lâu, rất dễ bị tử diễm làm bị thương. Tốt lắm, nhân mã của Chúc Dung Đại Tôn và Cộng Công Đại Tôn đều đến đây rồi, chúng ta lập tức chuẩn bị mở thông đạo.

Liệt Thiên Ma Đế thấy xa xa có hai nhóm nhân mã, lúc này vẻ mặt tươi cười, lập tức dẫn theo nhóm người của mình hội họp lại cùng với nhóm nhân mã của Chúc Dung, Cộng Công, chuẩn bị tiến vào thông đạo Lôi Viêm Địa Ngục.
<< Chương 182 | Chương 184 >>


Dành cho quảng cáo

©2007-2008 Bản quyền thuộc về Liên Mạng Việt Nam - http://lmvn.com ®
Ghi rõ nguồn "lmvn.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này - Useronline: 507

Return to top