Liên Mạng VietNam || GiaiTri.com | GiaiTriLove.com | GiaiTriChat.com | LoiNhac.com Đăng Nhập | Gia Nhập
Tìm kiếm: Tựa truyện Tác giả Cả hai

   Tìm theo mẫu tự: # A B C D E F G H I J K L M N O P Q R S T U V W X Y Z Danh sách tác giả    Truyện đã lưu lại (0
Home >> Kiếm Hiệp >> Thốn Mang

  Cùng một tác giả
Không có truyện nào


  Tìm truyện theo thể loại

  Tìm kiếm

Xin điền tựa đề hoặc tác giả cần tìm vào ô này

  Liệt kê truyện theo chủ đề

  Liệt kê truyện theo tác giả
Số lần xem: 161615 |  Bình chọn:   |    Lưu lại   ||     Khổ chữ: [ 1, 2, 3

Đăng bởi: ongrain 15 năm trước
Thốn Mang
Ngã Cật Tây Hồng Thị

Chương 103
“Chúng ta đi bây giờ, hay là chuẩn bị một chút?" Huyết Nguyệt hiển nhiên là người làm việc giản dị và hiệu lực, lập tức nói.
Lý Dương lập tức cười nói: “Không cần gấp, hãy chờ một chút!" Lý Dương nói xong, rồi lấy ra điện thoại đi động, bấm vào số của Lily.
"Lily, là huynh, muội hãy mau cùng Tiểu Jake trở lại, chúng ta lập tức đến Côn Luân tiên cảnh.”
"A, người trong Côn Luân tiên cảnh đến rồi àh, được, muội lập tức cùng Tiểu Jake quay về, hai mươi phút, hai mươi phút sẽ đến!" Âm thanh của Lily có điểm hấp tấp, dù sao một khi tiến vào Côn Luân tiên cảnh, ngày nàng tìm được phụ thân sẽ gần hơn nhiều.
Lý Dương cúp điện thoại, nhìn về phía Huyết Nguyệt.
“Huyết Nguyệt huynh đệ, ngươi có thể nói rõ với ta ta tại sao phụ thân không có tự mình đến không?" Trong âm thanh của Lý Dương có chút oán khí.
Huyết Nguyệt lập tức nhớ tới khi đến đây, bản thân sư tôn luôn thúc dục liên hồi, hiển nhiên bản thân của sư tôn đối nhi tử của mình cũng rất quan tâm, đồng thời cũng rất ân hận.
"Lý Dương sư đệ, đệ không cần trách sư tôn, sư tôn người cũng muốn tự mình tới đón đệ, chỉ là lúc này người đang giúp sư mẫu tẩy kinh phạt tủy, sư mẫu đệ cũng biết, ở trong thế tục mấy chục năm, vì người tẩy kinh phạt tủy hoàn toàn là việc phi thường khó khăn hạng nhất! Cho dù có được Tẩy Tủy Đan cũng là vô dụng!" Huyết Nguyệt biện giải.
Lý Dương nghe xong, trong lòng thầm gật đầu.
Bản thân mẫu thân xưa nay chưa từng tu luyện qua, ngày nay mẫu thân đều cũng quá nửa đời người, kinh mạch cũng chịu đựng không được kích thích gì tương đối kịch liệt, lúc trước khi bản thân phục dụng Tẩy Tủy Đan, dược lực của Tẩy Tủy Đan Lý Dương quả thật rất rõ ràng, bản thân mẫu thân khẳng định không chịu đựng được, vì thế chỉ có thể để cho phụ thân từ từ từng bước một xuân phong hóa vũ (cải biến), dùng công lực mạnh mẽ từ từ vì bản thân mẫu thân tẩy kinh phạt tủy.
Sau khi hỏi xong, Lý Dương đã không có nói thêm chuyện gì.
Huyết Nguyệt lúc này cũng hơi có chút bất an trong lòng.
Huyết Nguyệt tại trong Côn Luân tiên cảnh cũng thuộc về một tu chân giả tiếng tăm tương đối lớn, sự tàn khốc của hắn, hắn cũng như phi đao của Huyết Nguyệt đã truyền khắp toàn bộ Côn Luân tiên cảnh, khi đối diện chém giết. Hắn cũng là tâm lạnh như băng, nhưng ngày nay hắn thật sự là bất an.
"Sư tôn cũng đúng là vậy, bỏ bê thê tử ba mươi năm hơn, vô luận là ai có phụ thân như vậy, đều cũng sẽ đối với phụ thân nảy sinh oán niệm!" Huyết Nguyệt ngày nay chỉ có thể vì bản thân sư tôn an ủi thật tốt vị Lý Dương sư đệ này.
Trong lòng bản thân Lý Dương cũng rất mâu thuẫn.

Hắn cảm thấy phẫn hận đối với bản thân thân sanh phụ thân, dù sao phụ thân bỏ bê mẫu thân hơn ba mươi năm, nhưng hắn dù sao cũng là thân sanh phụ thân của mình!
Thân sanh phụ thân!
Máu nồng hơn nước, bất kể là gì, rốt cuộc cũng vẫn là thân sanh phụ thân của mình. Lý Dương đối với người phụ thân này vẫn như trước tràn đầy chờ mong , cổ phẫn hận trong đáy lòng thật sự là không kể là sâu đậm.
Mười phút sau.
"Sư huynh, người đến từ Côn Luân tiên cảnh đâu?" Âm thanh của Tiểu Jake từ xa đã vang lên.
Trong chốc lát, thân ảnh của Tiểu Jake và Lily xuất hiện tại trước mặt bọn người Lý Dương. Lily trong điện thoại nói hai mươi phút, tuy nhiên nàng mười phút là đã đến nơi đây.
“Hai người bọn họ là đồ đệ của ta!" Vương Thông nói với Huyết Nguyệt.
Huyết Nguyệt nhìn thoáng qua Vương Thông, trong lòng thêm một lần, lại cảm thấy buồn bực, Vương Thông tuy là sư bá của hắn, nhưng đã bị trục xuất khỏi sư môn. Vì thế hiện nay hắn nhìn thấy Vương Thông, cũng có điểm ngượng ngùng.
"A, bọn họ không ngờ là Lang nhân!" Huyết Nguyệt cả kinh, Huyết Nguyệt nhãn lực là gì chứ, hắn đương nhiên là dễ dàng khám phá ra thân phận của Tiểu Jake và Lily.
Tiểu Jake và Lily ngày nay chỉ là đạt tới ngũ cấp cao thủ cảnh giới, chỉ có đạt tới lục cấp mới hình thành được ma sát lực, vì thế ngày nay thật sự không tính là tu ma giả.
“Huyết Nguyệt, là Lang nhân thì làm sao? Hơn nữa ngay cả Kim Đan kỳ cũng không bằng, chẳng lẽ có người sẽ đối phó bọn chúng?" Vương Thông hỏi ngược lại.
Huyết Nguyệt đột nhiên mắt sáng ngời, hắn thấy được ngọc bội treo trên cổ của Tiểu Jake cùng Lily, Huyết Nguyệt lập tức đáp: “Không, bọn chúng ngay cả Kim Đan kỳ đều không có. Phỏng đoán trong Côn Luân tiên cảnh phàm là thân phận tự trọng cũng đều không thể đối phó bọn họ, càng huống chi bọn chúng còn có ……"
“Có cái gì? Huyết Nguyệt sư huynh huynh vì sao úp úp mở mở như vậy?" Lý Dương lập tức hỏi ngược lại, “Có phải là liên quan tới việc của ngọc bội này. Huynh biết phụ thân của bọn họ là ai sao?"
“Đúng vậy, ngươi biết phụ thân của chúng ta là ai sao?" Lily cùng Tiểu Jake cũng nhìn về phía Huyết Nguyệt.
Huyết Nguyệt lập tức đối Lý Dương cười nói: "Sư đệ việc này trở lại trong Tinh Cực tông ta sẽ nói với đệ, chúng ta rốt cuộc chuẩn bị đi thôi!" Lý Dương đành bất lực cười, hắn không được biết thân phận phụ thân của Tiểu Jake và Lily từ nơi Vương Thông, hiện tại chuyện này lại thất bại với Huyết Nguyệt.
Đột nhiên, Huyết Nguyệt nhìn về phía Tiểu Jake cùng Lily, nói: “Ta khuyên các ngươi, không nên đưa ngọc bội hiển lộ ra ngoài. Phụ thân các ngươi tại trong Côn Luân tiên cảnh mặc dù xem như là đại nhân vật, nhưng đối thủ hắn cũng không ít, hơn nữa đối thủ của hắn đều cũng không phải chúng ta có khả năng kháng cự được, một khi địch nhân của phụ thân ngươi nhìn thấy ngọc bội của ngươi, hai tỷ đệ ngươi kể như xong đời!"
Vương Thông cũng đồng ý nói: “Có lý lẽ, Lily, Tiểu Jake, các ngươi hai người hay là đem ngọc bội thu hồi lại, đừng cho người bên ngoài nhìn thấy. Phụ thân hai ngươi thật sự có không ít địch nhân!"
Nghe đến bản thân sư tôn cũng nói như vậy, Tiểu Jake và Lily lập tức đem ngọc bội thu lại.

……

Trong nhà Hắc Nham.
“Đinh đông……"
Hắc Nham đang cùng với con xem TV trong nhà nghe được tiếng chuông cửa vang lên, lập tức đứng dậy mở cửa.
Cửa mở, bên ngoài đứng một người thanh niên tuấn lãng.
“Hắc Nham tiên sinh, cái này là đổng sự trưởng chúng ta tặng cho người!"
Nói xong, người thanh niên lấy ra một hộp ngọc, đưa hộp ngọc tới trước mặt Hắc Nham.
“Đổng sự trưởng của các người là?" Trong lòng Hắc Nham người thứ nhất nghĩ đến chính là Lý Dương, dù sao hắn nhận thức ra trong đại nhân vật, tựa hồ cũng không mấy đổng sự trưởng.
“Đổng sự trưởng của chúng ta chính là Mộc Dịch tiên sinh!" Người thanh niên cung kính nói.
Hắc Nham gật gật đầu, liền, đã tiếp nhận lấy hộp ngọc.
“Hắc Nham tiên sinh, ta xin đi trước!" Nói xong, thanh niên kia liền xoay người ly khai.
Hắc Nham nhìn hộp ngọc trên tay, liền mở ra.
"Hắc Nham, khi ngươi xem được lá thư này, ta đã rời khỏi nơi đây, tinh thể trong hộp ngọc này gọi là Linh Tinh ……
Một lá thư thật dài, ngoại trừ lời nhắn nhủ của Lý Dương nói với hắn, phần còn lại chỉ là nói về cách dùng Linh Tinh.
Xem thấy cách dùng của Linh Tinh, trong lòng Hắc Nham lập tức hiểu tầm trân quý của Linh Tinh, dùng khỏa Linh Tinh này. Tuyệt đối có thể để một người thường trong vòng mấy năm trở thành ngũ cấp cao thủ, cho dù là Hắc Nham, đạt tới ngũ cấp cao thủ cảnh giới, nếu có thêm Linh Tinh này, cùng nó tu luyện, tốc độ tu luyện cũng sẽ nhanh hơn gấp mấy lần.
Trong cùng một thời gian, Đàm Kim, Điền Lâm nhóm huynh đệ năm đó cùng Lý Dương ở cùng một chỗ cũng như Viêm tỷ, đều cũng nhận được lễ vật của Lý Dương, tất cả đều được Lý Dương chuẩn bị như nhau không hơn không kém.

Mà lúc này, Lý Dương đã đến Tứ Xuyên.

Tứ Xuyên, tỉnh Thiên Phủ.

Côn Luân đại hạ (tòa cao ốc), tầng 97, ngày nay là kiến trúc cao nhất của thành đô. Ba tầng lầu đỉnh cao của Côn Luân đại hạ, vô luận là ai, cho dù là thị trưởng đến. Cũng không được bước vào trong, đây là quy cũ. Mà lúc này đỉnh cao của Côn Luân đại hạ thật sự là có mấy người.

Huyết Nguyệt, Lý Dương, Vương Thông, Tiểu Jake, Lily năm người đang ở trong đỉnh lầu này.
Bên trong đỉnh lầu, trừ các văn phòng lớn cũng như các ghế ngồi, thì là một vùng trống trải.
Huyết Nguyệt song thủ liên động, các thủ ấn được hắn dùng hiện ra, đạo đạo năng lượng hình thành la một trận pháp cự đại.
Trận pháp này đột nhiên được Huyết Nguyệt phóng lên trên mặt tường.
Trận pháp lập tức bắt đầu vận chuyển, đạo đạo quang mang trở nên thiểm thước, trên mặt tường kia cũng một trận pháp bắt đầu từ từ xuất hiện. Hai trận pháp tựa hồ làm nổi bật nhau (tương giao huy ánh), quang mang không ngừng từ từ thiểm thước, hai trận pháp tựa hồ bắt đầu lộng vào nhau.
“Khai!"
Huyết Nguyệt thấp giọng hét một tiếng. Nhất thời hai trận pháp đồng thời sáng rực, rồi tất cả từ từ phai nhạt dần, một cánh cửa từ hư không xuất hiện.
Huyết Nguyệt xoay người cười với bọn người Lý Dương nói: “Có thể tiến vào!"
"Quả nhiên là thần kỳ!" Lý Dương sợ hãi than. Lập tức mấy người ai nấy đều từng người một theo sau Huyết Nguyệt đi vào bên trong cánh cửa này.

……

Đám người Lý Dương đứng trên một bãi cỏ.
Bầu trời xanh thẳm, lam sắc kia như một dĩa ngọc trong suốt, mây trắng phiêu phiêu, tô điểm thêm cho chân trời.
Trên bãi cỏ, vô số dã thú hiếm quý chạy đầy đất, chút ít dã thú này tại thế tục cơ hồ tìm khắp cũng không thấy, một chút ít cái gọi là nhất cấp bảo hộ động vật. Tại trong Côn Luân tiên cảnh nơi nào cũng thấy.
“Hô!"
Lý Dương tâm tình không đè nén hít một hơi thật sâu, nơi đây không khí thật sự là tươi mát vô bì, Lý Dương xưa nay chưa từng nghĩ qua nguyên lai hít thở các khí của không trung cũng có thể trở thành một loại hưởng thụ.
Thiên địa linh khí thuần tịnh vô bì, cũng nồng nặc hơn không ít so với ngoại giới.
“Ha ha …… Những thế tục tu chân giả công lực đạt tới Nguyên Anh hậu kỳ, được dẫn nhập vào Côn Luân tiên cảnh, khi tiến vào cũng giống như các ngươi không hơn không kém, mọi người ai cũng có biểu tình này, bất quá không khí của ngoại giới hoàn cảnh thật sự rất kém, nếu không phải sư tôn có lệnh, ta cũng sẽ không ly khai Côn Luân tiên cảnh!" Huyết Nguyệt cảm thán nói.
“Thế tục tu chân giả? Chỉ là những người đã đạt tới Nguyên Anh hậu kỳ, thật sự tu chân giả không cách nào đột phá, bọn chúng cũng là từ nhỏ ở trong thế tục, vừa mới tiến vào Côn Luân tiên cảnh của trong mộng tưởng, kinh hỷ cũng là rất bình thường. Huyết Nguyệt sư huynh, chúng ta hãy mau đi đến Tinh Cực tông đi!" Lý Dương thúc giục nói.
Vương Thông thật sự là đột nhiên có điểm bối rối trong lòng, bỗng dưng hắn cắn răng, trước hết đến Tinh Cực tông xem rồi tính, cùng lắm là bị đuổi ra ngoài.
“Đi thôi!"
Vương Thông và Lý Dương mỗi người một người, đã đưa Tiểu Jake và Lily hai người không cách nào phi hành mang theo.
“Hô ~~~~~~~~"
Luồn gió phá không rất là mạnh mẻ, mặt ngoài thân thể của Lý Dương thân một chút đao mang sinh sản, dễ dàng ngăn chặn lại tất cả những thứ này. Lý Dương cũng dùng đao mang bảo hộ trước người Tiểu Jake.
"Sư điệt a, không có nhìn ra, ngươi không ngờ thành tựu đao phách, tu luyện tốc độ quả nhiên nhanh kinh người a!" Vương Thông tán thưởng than.
Thông thường tu luyện, muốn đạt tới Nguyên Anh cảnh giới, yêu cầu thời gian gần trăm năm, đặc biệt là Kim Đan đến Nguyên Anh kỳ, khó tu luyện thập phần, nhưng Lý Dương thì sao? Hắn trước là hấp thụ Huyết tộc tinh huyết, sau đó lại dựa vào Linh Tinh, gần đây hắn lại là tiến vào trong Thái Cực Âm Dương đại trận, một hơi tu luyện chính là sáu năm, tại trong đó tu luyện sáu năm quả thật bằng như ngoại giới mấy mươi năm, Lý Dương cũng vì vậy đao phách đạt tới tương đương với Nguyên Anh cảnh giới!
Huyết Nguyệt mắt sáng ngời, cảm thán: “Ta tưởng rằng tốc độ tu luyện của ta đã rất nhanh, sáu mươi năm đạt tới chanh sắc mã phách (màu cam) cảnh giới, không có nghĩ đến Lý Dương sư đệ đơn thuần ba mươi năm thì đến được cảnh giới này!"
Huyết Nguyệt tưởng rằng Lý Dương từ nhỏ đã tu luyện, nếu hắn biết Lý Dương chân chánh tu luyện chỉ là mười năm gân đây, phỏng đoán hắn sẽ nói không ra lời.
Huyết Nguyệt thoạt nhìn trẻ tuổi, trên thực thế cũng đã hơn sáu mươi tuổi, tại Tu Chân giới, người mấy trăm tuổi thoạt nhìn và thanh niên cũng như nhau không hơn không kém, việc như vậy rất là nhiều, vì thế tại Tu Chân Giới không thể dùng tuổi để đi đo lường một người.
"Đúng rồi, Lý Dương sư đệ, Lý Thạc sư đệ không phải cùng ngươi song sanh sao? Theo đạo lý hai người công lực không sai biệt lắm, tuy nhiên hắn tại sao ngày nay chỉ mới là Kim Đan tiền kỳ vậy?” Huyết Nguyệt hỏi, mặc dù ba mươi mấy tuổi đạt tới Kim Đan tiền kỳ không kể là chậm, nhưng so cùng tốc độ của Lý Dương đích, thật là chậm hơn nhiều.
Lý Dương cười nói: "A Thạc hắn vẫn luôn đi theo đại trưỡng lão của Hồng Bang tu luyện, ta thật sự là theo một vị cao thủ thần bí tu luyện, định mệnh khác nhau, tu luyện cảnh giới khác nhau cũng là bình thường!" Lý Dương đã chuẩn bị tốt rồi, người của Tinh Cực tông một khi hỏi hắn tại sao tu luyện nhanh như vậy, hắn sẽ đem tất cả đẩy lên trên người của thần bí nhân, thần bí nhân này danh tự gọi là - sát thủ Tử Đạn!
“Cao thủ thần bí? Mạnh ra sao?" Huyết Nguyệt hiếu kỳ la, có thể để Lý Dương nhanh như vậy đạt tới đao phách cảnh giới, hắn đích xác hiếu kỳ là thần bí nhân này rốt cuộc lợi hại làm sao!
Vương Thông còn lại là nói: "Rất mạnh, theo ta được biết, lúc trước tại đáy sông Hudson, tiểu bang New York, thần bí cao thủ kia không ngờ gây ra một dòng xoáy với năng lượng nổ bùng, năng lượng kia cao tới mấy chục triệu tinh, tương đương với năng lượng của một Độ Kiếp kỳ cao thủ, mà thần bí cao thủ đó không ngờ có thể khống chế năng lượng cường đại như thế, ít nhất là cao thủ Độ Kiếp kỳ, thậm chí nói không chừng cũng là Phi Thăng kỳ cao thủ, cũng có khả năng là Tán tiên!"
Huyết Nguyệt nhất thời há to miệng kinh ngạc.
"Khống chế năng lượng mấy chục triệu tinh? Huyết Nguyệt mặc dù không làm sao ly khai Côn Luân tiên cảnh, nhưng đối với ngoại giới tốt xấu cũng là có hiểu biết một chút, đối với cái năng lượng gọi là 'tinh' cũng rất rõ ràng, một người không ngờ có thể khống chế dòng xoáy có tính nổ tung năng lượng mấy chục triệu tinh, cao thủ như vậy công lực quá mạnh, tuyệt đối khiến cho người nghe nói đến cũng phải sợ hãi.
"Sư đệ, vận khí của ngươi thật sự là khiến người hâm mộ a!" Huyết Nguyệt sợ hãi than.
Mấy người vừa nói chuyện, cũng đồng thời dùng tốc độ kinh người phi hành.
Lý Dương thỉnh thoảng nhìn thấy một ít tu chân giả tại phương xa bay qua trong thiên địa, mênh mông, mỗi khi một tu chân giả bay qua, đều khiến Lý Dương cảm giác với những người thế tục hiển nhiên có khác.
“Nghe nói Huyễn Quang chân nhân lão gia hỏa đó rốt cục phải độ kiếp, hừ hừ, tu luyện tới mấy trăm năm, thật sự cho nghĩa phụ hắn Tầm Hoan chân nhân mất mặt!" Một tu chân giả ở phương xa nói, tu chân giả bên cạnh hắn cũng đồng ý: “Đúng vậy, Tầm Hoan chân nhân chỉ hơn một trăm năm đã độ kiếp phi thăng, nhưng lại một đao phá kiếp vân, Tầm Hoan chân nhân lần đó độ kiếp quả thật trong toàn bộ Côn Luân tiên cảnh lưu truyền, nhưng nghĩa tử của hắn, Huyễn Quang chân nhân là tông chủ hiện tại Tinh Cực Tông, thật sự là ……" Nói xong, tu chân giả này lắc đầu hừ nói.
“Ba sư đệ của Huyễn Quang chân nhân, một độ kiếp thất bại tu thành Tán tiên, một đã độ kiếp đạt tới Đại Thành kỳ, còn có một đã phi thăng, chỉ có Huyễn Quang chân nhân tu luyện chậm nhất! Ôi, Tầm Hoan chân nhân có nghĩa tử này, thật sự là ……"
Hai tu chân giả nói xong, liền phi hành đi, đột nhiên hai người thấy được Huyết Nguyệt, nhất thời câm miệng, lập tức gia tốc, ngự kiếm bay nhanh rời khỏi.
Huyết Nguyệt sắc mặt có điểm âm trầm, Lý Dương cũng nhíu chân mày, lấy công lực hắn, cũng nghe được cuộc nói chuyện của hai tu chân giả kia.
"Gia gia thật sự bất tài như vậy sao?" Lý Dương trong lòng thầm nghĩ.
Nhóm Lý Dương giá ngự (điều khiển) đao mang, hóa thành lưu quang, cực nhanh đuổi theo hướng Tinh Cực tông.
"Huyết Nguyệt sư huynh, vừa rồi câu chuyện của hai tu chân giả nói tất cả có là thật không?" Lý Dương đối mặt với Huyết Nguyệt hỏi. Trong lòng Lý Dương có điểm hoài nghi, dựa theo lý giải của hắn, tông chủ của một tông phái làm sao có thể là một người yếu nhất trong nhóm đồng bối? Càng huống chi, tại đáy lòng của Lý Dương cũng không nghĩ gia gia của mình bất tài như vậy.
Huyết Nguyệt nhìn về phía Lý Dương, nhãn thần rất là phức tạp, nhưng sau một hồi thật lâu, rốt cuộc bất lực gật gật đầu.
Lý Dương nhất thời trong lòng chấn động, tại trong lòng gia gia của mình, tông chủ của Tinh Cực tông, cơ bản nhất là một siêu cấp cao thủ, nghe hai tu chân giả vừa rồi nói, bản thân gia gia tựa hồ là một người yếu nhất không có thành tựu nhất trong nhóm đồng bối Tinh Cực tông.
Trong bốn người đồng bối, Huyễn Quang chân nhân là đại sư huynh, thật sự là còn chưa có độ kiếp, nhưng ba người khác, một đã phi thăng thành tiên, một độ kiếp thất bại trở thành Tán tiên, còn có một độ kiếp đạt tới Đại Thành cảnh giới, thoạt nhìn, tựa hồ Huyễn Quang chân nhân thật sự yếu nhất!
Vương Thông lập tức quay qua Lý Dương nói: “Sư điệt, ngươi ngàn vạn lần đừng cho rằng như vậy, sư tôn lão nhân gia người làm sao có thể thật sự yếu như vậy chứ? Ba vị sư thúc thoạt nhìn thì tựa hồ so với sư tôn mạnh hơn, nhưng ngày nay Tinh Cực tông giáo đệ nhất cao thủ thật sự là sư tôn lão nhân gia người!"
Vương Thông hắn là đồ đệ của Huyễn Quang chân nhân, đối với sư tôn của bản thân thật sự là hiểu biết, đối với một ít bí mật trong tông phái, Huyết Nguyệt không biết, Vương Thông hắn quả thật được biết, chỉ là Vương Thông cũng không dám tùy tiện nói ra ngoài mà thôi.
Huyết Nguyệt vừa nghe, lập tức mắt sáng ngời nói: “Chẳng lẽ thật sự như vậy? Đúng vậy, ba vị sư thúc tổ đã từng đều cũng nói qua, bọn họ không bằng tông chủ, bất quá vô luận là môn hạ đệ tử hay là người ngoại giới, đều cũng tưởng rằng ba vị sư thúc tổ là để cho tông chủ có thể diện nên mới nói như vậy, chẳng lẽ sư bá người biết chuyện gì?"
Vương Thông thần bí cười nói: "Huyết Nguyệt, những gì ngươi nên biết, sư tôn ngươi nhất định sẽ nói với ngươi. Ta chỉ có thể nói với ngươi một điểm, sư tôn lão nhân gia người tuyệt đối không phải như ngoại giới tưởng tượng đâu, đợi đến ngày độ kiếp kia ngươi sẽ biết!"
Lý Dương nghe được Vương Thông như vậy nói, ngược lại càng hiếu kỳ.
Nghe Vương Thông nói, tựa hồ Huyễn Quang chân nhân có cái bí mật gì, hình như rất là ghê gớm. Tuy nhiên luận về cấp bậc, ba vị còn lại một là Thiên tiên, một là Tán tiên, một là Đại Thành. Huyễn Quang chân nhân tối thiểu cũng đạt đến Độ Kiếp trung kỳ, chuẩn bị độ kiếp mà thôi. Bằng vào cái gì mà mạnh hơn so với ba người chứ?
Kình phong gào thét. Lóe sáng lên, nhóm người Lý Dương tốn khoản nửa ngày bay qua sông suối, bay qua đồng cỏ, bay qua tuyết sơn, rốt cục đi tới một sơn mạch trải dài.
“Thiên Vân sơn mạch, Thiên Vân sơn mạch, ta rốt cục đã trở lại rồi!" Vương Thông nhìn tòa sơn mạch này, kích động nói lên, đã mấy chục năm gần trăm năm ly khai Tinh Cực tông, ngày nay trở về nơi chốn của Tinh Cực tông - Thiên Vân sơn mạch.
Huyết Nguyệt lập tức đối với Lý Dương tự hào giới thiệu: "Lý Dương sư đệ. Thiên Vân sơn mạch này chính là chỗ trụ sở của Tinh Cực tông ta, Thiên Vân sơn mạch phương viên mấy ngàn dặm, hàng năm bị tuyết trắng bao phủ, nhưng trụ sở của tông phái thì không. Chính giữa Thiên Vân sơn mạch, thật sự có một hộ tông đại trận, trong hộ tông đại trận, thật sự ấm áp như mùa xuân. Tiến vào giữa, đệ liền biết ngay!"
Thiên Vân sơn mạch. Nằm tại Bắc vực của Côn Luân tiên cảnh, nếu đứng vạn trượng ở trên không nhìn xuống, liền có thể phát hiện, toàn bộ Thiên Vân sơn mạch hoàn toàn là một vùng trắng xóa mênh mông, lớp tuyết dầy đã hoàn toàn bao trùm tất cả mọi nơi, không khí đều cũng thanh lãnh như thế.
Dải tuyết trắng xóa, tuyết phong sừng sững.
Lý Dương thật sự thích nơi đây. Lập tức cười lớn nói: “Một nơi thật tốt, trong tục thế làm gì có thể tìm được một địa phương thuần tịnh như vậy tĩnh mịch như vậy chứ?"
“Đi, đến Tinh Cực tông đi!" Huyết Nguyệt cười lớn một tiếng, lập tức dẫn đầu giá ngự đao mang, lao xuống, trực tiếp tiến vào trong Thiên Vân sơn mạch, Lý Dương và Vương Thông cũng liền mang theo Lily cùng Tiểu Jake lao theo sau tiến vào trong Thiên Vân sơn mạch.
Bay qua thời gian cạn một tách trà, Lý Dương đột nhiên mắt sáng ngời.
Trong bạch sắc vô biên, đột nhiên xuất hiện một vệt lục sắc, lục sắc tràn đầy sinh cơ.
Huyết Nguyệt dẫn đầu bay vào trong lục sắc, lập tức đáp xuống, Lý Dương, Vương Thông cũng giáng hạ, đồng thời thu lại đao mang hộ thể, đem Lily cùng Tiểu Jake thả ra ngoài.
Thoáng nhìn lướt qua, trong phương viên mấy chục dặm thỉnh thoảng thấy thực vật, càng tiến tới trước hướng về lòng núi, nhiệt độ cũng càng cao hơn một chút ít.
"Whoa, lâu như vậy cuối cùng cũng thoát ra khỏi cái bọc che kia, thật là bị cái bọc kia bao lại, thật không thoải mái!" Tiểu Jake nhảy lên, hung hãn đạp lên trên lớp tuyết dưới chân, có vẻ rất là hưng phấn, trong miệng vẫn còn phát tiết ra sự phẫn nộ.
Công lực của hắn quá yếu, Lý Dương tại bên ngoài thân thể hắn dùng đao mang hình thành một màn bảo hộ, hắn thật sự là ngay cả nói chuyện cũng không thể truyền âm ra ngoài. Không ai nói chuyện với hắn, hắn đương nhiên là cực kỳ buồn bực.
“Ai biểu công lực quá yếu làm chi? Nếu công lực đệ mạnh một chút, bản thân có thể ngự không phi hành, không cần phải bị bọc lại, phải không? Ha ha ~~~~" Lý Dương đùa giỡn cười nói. Huyết Nguyệt, Vương Thông cùng Lily đều cũng cười nhìn về Tiểu Jake.
Tiểu Jake thoáng liếc mắt Lý Dương, lại liếc mắt nhìn chúng nhân, miệng xìu xuống, dáng điệu khổ sở.
"Whoa ~" Tiểu Jake không khỏi hướng về cảnh đẹp trước mắt chạy tới.
Chỉ thấy ở một nơi không xa, các tượng băng điêu (tượng băng) khắp nơi đều có thể thấy được.
Có sư tử, cọp, thỏ và các động vật phổ thông, cũng có Phượng Hoàng, Kỳ Lân, Thần Long rất nhiều các loại thần thú băng điêu không chỗ nào không có, hơn nữa mỗi một tượng băng điêu đều được điêu khắc thập toàn thập mỹ, trong tục thế, phỏng đoán đều cũng khó có thể tìm được đại sư điêu khắc tốt như vậy.
“Những thứ này đều là đệ tử của Tinh Cực tông ta khi huấn luyện đao khí cơ bản công (kỹ năng cơ bản), lấy tài nguyên từ những nơi lân cận, tìm một đống lớn thâm sơn hàn băng, sau đó điêu khắc mà thành!" Huyết Nguyệt tự hào giới thiệu.
Tinh Cực tông huấn luyện đệ tử cơ bản công, chính là dùng loại biện pháp này.
Chuyện này vẫn là năm đó Tầm Hoan chân nhân lưu truyền xuống đến giờ, Tầm Hoan chân nhân khi tại trong Côn Luân tiên cảnh lại thích điêu khắc, đối với sự vận dụng của đao khí cũng đạt tới một mức điêu khắc khủng khiếp khắc ra những băng điêu nhìn y như vật thật.
“Đi, chút ít băng điêu này tại Tinh Cực tông là khắp nơi bên ngoài đều có thể thấy được, chúng ta hãy tiến vào tông nội trước thôi!" Huyết Nguyệt đối với mấy người cười nói.
Mấy người đều cũng gật đầu, liền khởi bước đi theo Huyết Nguyệt đi về hướng lòng núi.
Từ từ tiến tới trước, càng vào sâu thực vật hoa cỏ cũng càng ngày càng nhiều, nhiệt độ cũng từ từ đề cao.
Thông đạo trong lòng núi là mấy ngàn nất thang đá, thông qua mấy ngàn nất thang đá, bọn người Lý Dương xuyên qua thung lũng, tiến vào trong lòng núi.
"Whoa ~~~~~~"
Tiểu Jake đích xác kinh ngạc nhìn dải lụa trắng trước mắt.
Lý Dương cùng Lily cũng là đều cũng kinh ngạc nhìn.
Thác nước cao tới trăm trượng. Dòng nước chảy xiết đổ xuống dưới, hoa nước tung bay như mây mù vờn quanh, thác nước cũng phảng phất như khoác lên một chiếc áo bằng mây, tại bên cạnh thác nước, một chút ít đình đài lầu các cổ xưa cũng nằm trong mây mù, tất cả lúc ẩn lúc hiện, như mộng như ảo, tiên cảnh thanh bình.
Trong lòng núi, thập phần u viễn (u tối xa xăm?), lầu các vô tận trong mây mù thâm sâu. Tinh Cực tông này rốt cuộc có bao lớn, Lý Dương cũng là không cách nào thoáng nhìn mà biết được.
“Sư phó, đồ nhi đã dẫn người trở lại!"
Huyết Nguyệt lập tức truyền âm cho bản thân sư tôn Lý Phong Du.

……

Lúc này trong Tinh Cực tông Phong Minh Các.
Lý Phong Du đang cùng bản thân thê tử Lan Hân Thần chia sẻ với nhau những việc đã xảy ra trong quá khứ.
Hết thảy một tuần, Lý Phong Du nhờ vào tu vi cao thâm, trợ giúp Lan Hân Thần từ từ tẩy kinh phạt tủy, Lan Hân Thần xưa nay chưa từng tu luyện qua, ngay cả Tẩy Tủy Đan cũng không dám phục dụng, Lý Phong Du chỉ là tiêu hao từ từ, từng bước một, rốt cục trải qua bảy ngày thời gian, Lan Hân Thần có thể nói là thoát thai hoán cốt. Ngay cả dung mạo đều cũng hồi phục đến hình dáng hồi ba mươi tuổi.
Lan Hân Thần lúc này trong lòng tràn đầy hạnh phúc, mặc dù bị bỏ bê hơn ba mươi năm, nhưng Lý Phong Du vẫn còn nhớ đến mình, đã đến trong sơn thôn tìm ra mình, vì để cho mình đến Côn Luân tiên cảnh, đã làm ra một loạt nỗ lực phi thường.
Lan Hân Thần ở trong sơn thôn tử cuộc sống thanh bần như vậy đã qua mấy mươi năm, đã từng có nam nhân truy cầu nàng, nhưng đều bị cự tuyệt. Từ điểm này có thể thấy được, Lan Hân Thần vẫn yêu sâu đậm Lý Phong Du. Đấy là cái gọi là ái chi thâm, hận chi thiết (yêu càng sâu, hận càng đậm).
Lý Phong Du lúc trước tìm được Lan Hân Thần, nhưng Lan Hân Thần làm sao có thể tha thứ cho hắn, vì thế Lý Phong Du phải nghĩ mọi phương pháp. Thậm chí để cho tu chân giả như hắn thiếu chút nữa bỏ mạng, Lan Hân Thần mới rốt cục hồi tâm chuyển ý. Dù sao, trong tâm linh thâm sâu Lan Hân Thần vẫn yêu Lý Phong Du.
“Không biết Lý Dương đến lúc nào mới có thể đến!" Lan Hân Thần đột nhiên nói.
Lý Phong Du trong lòng một trận kích động, hắn xưa nay chưa từng nghĩ đến bản thân không ngờ có nhi tử, cho đến khi tự mình ra ngoài tìm kiếm thê tử, thì mới biết đến việc này.
"Hân Thần, đừng lo lắng, huynh đã phái Huyết Nguyệt đi rồi, tin tưởng nhi tử của chúng ta rất nhanh sẽ đến!" Lý Phong Du an ủi nói, trong lòng hắn cũng hân hoan mong đợi bản thân để xem mặt mủi đứa con lớn rốt cuộc như thế nào.
Lan Hân Thần không biết Lý Dương đã chịu đựng qua khá nhiều những thử thách trong cuộc sống, Lý Thạc xưa nay chưa từng tâm sự với mẫu thân về chuyện của Lý Dương, nhưng Lý Phong Du thì thật sự biết rõ, Lý Thạc khi vừa vào trong Côn Luân tiên cảnh, cùng phụ thân nói chuyện với nhau hết một ngày, xem như đem chuyện của Lý Dương hoàn toàn kể rõ.
"Lý Thạc nó coi như là không tệ, đã có vợ con, thật là đáng thương Lý Dương!" Lý Phong Du trong lòng thở dài.
“Sư tôn, đồ nhi đã dẫn người trở về!"
Âm thanh của Huyết Nguyệt đột nhiên xuyên nhập vào trong tai của Lý Phong.
Thiên lý truyền âm, đối với tu chân giả mà nói, đích thật là một loại tiểu bí kỹ phi thường dễ dàng.
Lý Phong Du đột ngột đứng lên.
“Cái gì?" Lan Hân Thần nghi hoặc nhìn về phía Lý Phong Du.
"Lý Dương trở về rồi la, đại nhi tử (con trai lớn) của chúng ta đã trở về, đi thôi, mau mau đến tiền điện!" Lý Phong Du lập tức nắm tay kéo nhẹ Lan Hân Thần, giá ngự đao mang, ngay lập thức phá không mà đi.

……

"Huyết Nguyệt sư bá!" Tại lối vào hộ tông đại trận, có hai đệ tử Tinh Cực tông, hai đệ tử vừa nhìn thấy Huyết Nguyệt, lập tức khom người nói.
Huyết Nguyệt gật gật đầu.
Thông qua lối vào, thì đã đi đến trên một quảng trường.
”Đó chính là tiền điện của Tinh Cực tông ta, hậu điện chính là Tinh Cực tông đại điện. còn có các lầu các kiến trúc khác, nơi tu luyện,vân vân, nham bích trong lòng núi bên cạnh, cũng có số lượng lớn mật thất trong sơn động, cũng là một ít nơi bế quan của Tinh Cực tông ta!" Huyết Nguyệt tùy tiện nói.
Vương Thông thật sự đột nhiên có chút do dự, đây là địa phương hắn đã từng lớn lên, nhưng hắn cũng đã từng bị trục xuất khỏi tông môn.
"Hô!"
Một đạo lưu quang chợt lóe liền đáp xuống quản trường trước tiền điện.
“Mẫu thân ?" Lý Dương nhìn thiếu phụ trước mắt, có điểm khó tin, đây hiển nhiên là mẫu thân của hắn khi còn thơ ấu! hắn biết mẫu thân đã được tẩy kinh phạt tủy, đã thoát thai hoán cốt. Nhưng nhìn thấy cảnh hiện thật này, hắn vẫn rốt cuộc cảm có chút ít chấn kinh.
"Lý Dương, mẫu thân cũng thiếu chút nữa nhận không ra con rồi!" Lan Hân Thần nhìn con trai của mình, năm đó Lý Dương mười sáu tuổi thì tiến vào quân đội, sau đó mười mấy năm, nàng từ lúc đó chưa từng gặp mặt qua Lý Dương một lần. Lý Dương ngày nay, cổ tang thương kia trong mắt thật sự khiến cho trong lòng nàng cảm thấy chấn động.
Lý Dương nhìn qua nam tử bên cạnh mẫu thân.
Toàn thân thanh y, tóc dài phiêu tán, khí chất phiêu dật, diện mạo rất là giống như Lý Dương đã tưởng tượng, thoạt nhìn cũng giống khoảng ba mươi tuổi, nếu nói với người bên ngoài, hai người là huynh đệ, phỏng đoán đều có người tin, trong lòng run rẩy không tả được thật sự để cho Lý Dương tương viễn, người trước mắt chính là phụ thân của hắn.
Lý Phong Du nhìn, nhìn thấy hắc y thanh niên trước mắt.
Lạnh, lạnh, vẫn lạnh!
Đây là cảm thụ của Lý Phong Du!
Lý Dương tự nhiên phát tán khí tức lạnh như băng, đó là từ đáy lòng tản mát ra.
“Ta là phụ thân của con, con có thể gọi ta là 'phụ thân', ừmmm, gọi ta bằng 'papa' cũng được!" Lý Phong Du tại trong Côn Luân tiên cảnh, đã quen dùng phụ thân, nhưng tưởng tượng đến bản thân nhi tử là từ trong tục thế đến, lập tức nói như vậy. Nhưng ngữ khí của hắn thật sự có vẻ có một chút khẩn trương, không biết làm sao, tưởng tượng đến kinh nghiệm bản thân đại nhi tử trải qua, hắn luôn muốn quan tâm đến nhi tử này này của mình, nhưng đối diện nhi tử cả người lạnh như băng, hắn lại thật không biết làm sao biểu đạt tình cảm trong lòng.
"Phụ thân!" Lý Dương nhìn thấy sự bối rối của Lý Phong Du, nhẹ cười nói.
"Hảo, hảo, hảo!" Lý Phong Du kích động một lượt nói ba chữ 'hảo', sau đó lập tức tiến tới nắm tay của Lý Dương, “Đi với ta đi gặp gia gia của con!" Đột nhiên cánh tay của Lý Phong Du đang nắm tay Lý Dương chấn động.
Lý Dương ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện ánh mắt của Lý Phong Du nhìn hướng bên cạnh mình.
“Đại sư huynh, ngươi đã trở về!" Lý Phong Du nhìn, nhìn thấy Vương Thông, run giọng nói.
Vương Thông trong lòng cực kỳ phức tạp, nhưng trên mặt vẫn rất kích động, cuống quít gật đầu nói: “Đã trở về, đã trở về, Phong Du, sư tôn sức khỏe người có tốt không?"
Lý Phong Du liên thanh nói: "Phụ thân sức khỏe người rất tốt, chỉ là vẫn luôn lo lắng cho sư huynh người, thời gian trăm năm qua quá nhanh, sư huynh người rốt cục đã trở về, phụ thân người mà biết tin tức này, nhất định sẽ rất cao hứng!"
"Huynh chỉ là đệ tử bị trục xuất khỏi sư môn, chỉ cần sư tôn người có thể nhớ ra huynh, huynh cũng rất cao hứng rất thỏa mãn rồi." Vương Thông cảm thán nói.
Đột nhiên một tràng tiếng bước chân vang lên, từ trong tiền điện , trung đi xuống mười mấy tu chân giả, người dẫn đầu là một lão giả phúc hậu, lúc này lão giả đang ôm một tiểu anh hài (em bé trai), Lý Thạc cùng với một cô gái đi bên người của hắn.
Vương Thông đột nhiên thân thể chấn động, cả người lập tức quỳ xuống nói: “Sư tôn!" Lý Phong Du cũng lập tức xoay người, vừa nhìn, lập tức khom người nói: "Phụ thân!" Lan Hân Thần một bên cũng khom người hành lễ, ngay cả Tiểu Jake cùng Lily đều cũng làm theo khom người hành lễ, mà Lý Dương thật sự ngạo nghễ đứng, nhìn thẳng vào lão giả râu bạc trắng dẫn đầu.
"Ngươi là Lý Dương?” Huyễn Quang chân nhân cười rạng rỡ nhìn Lý Dương.
<< Chương 102 | Chương 104 >>


Dành cho quảng cáo

©2007-2008 Bản quyền thuộc về Liên Mạng Việt Nam - http://lmvn.com ®
Ghi rõ nguồn "lmvn.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này - Useronline: 484

Return to top