Liên Mạng VietNam || GiaiTri.com | GiaiTriLove.com | GiaiTriChat.com | LoiNhac.com Đăng Nhập | Gia Nhập
Tìm kiếm: Tựa truyện Tác giả Cả hai

   Tìm theo mẫu tự: # A B C D E F G H I J K L M N O P Q R S T U V W X Y Z Danh sách tác giả    Truyện đã lưu lại (0
Home >> Tôn giáo, Chính Trị >> Bài Học Kinh Thánh

  Cùng một tác giả


  Tìm truyện theo thể loại

  Tìm kiếm

Xin điền tựa đề hoặc tác giả cần tìm vào ô này

  Liệt kê truyện theo chủ đề

  Liệt kê truyện theo tác giả
Số lần xem: 39589 |  Bình chọn:   |    Lưu lại   ||     Khổ chữ: [ 1, 2, 3

Bài Học Kinh Thánh
Không rõ

Bài 9 (Ru-tơ 2:7-9)

Chúng ta đang học đến đoạn 2:7 trong loạt bài học Ru-tơ. Bô-ô đến từ Bết-lê-hem, đang nói chuyện với người coi sóc các con gặt về Ru-tơ khi nàng đang mót lúa trong ruộng. Người coi sóc các con gặt nói: "... nàng có nói cùng chúng tôi rằng: Xin cho phép tôi đi sau các con gặt mà mót và lượm nơi giữa các bó lúa. Nàng đã đến từ sáng, đứng mót cho đến bây giờ, trừ ra có nghỉ dưới chòi một chút." Ngôn ngữ đó thật là kỳ lạ phải không? Trong câu chuyện tình thì chắc chắn không có lý chút nào. Tại sao Chúa ghi lại như vậy? Nếu Chúa chỉ muốn cho chúng ta thấy hình ảnh Ru-tơ là một người siêng năng, thì người coi sóc các con gặt chỉ cần nói: Cô làm việc rất cần mẫn trong ruộng. Tại sao Kinh Thánh ghi lại chi tiết cho chúng ta làm chi?
Bạn có nhớ người đàn bà Ca-na-an trong Ma-thi-ơ đoạn 15 không? Bà rất bền bỉ khi bà cầu xin Chúa giúp cho con gái của bà. Thái độ ban đầu của Chúa Giê-xu để thử đức tin của bà và phô bày đặc tính của đức tin đó hầu cho các môn đồ nhìn thấy, Ngài không trả lời câu nào cả nên môn đồ xin Ngài bảo bà về. Rồi cuối cùng Ngài trả lời: Ta không có gì cho ngươi cả, ta đến đây chỉ vì những con chiên lạc mất của nhà Y-sơ-ra-ên đó thôi. Bà vẫn kiên nhẫn vì bà nhận ra rằng ngoài Chúa Giê-xu, thì bà không thể trông cậy vào bất cứ ai hay bất cứ nơi nào.
Ru-tơ đi mót lúa trong ruộng là hình ảnh của những người nghèo khó, người khách lạ về thuộc linh. Những người nhận ra rằng chỉ có Ðức Chúa Trời là nguồn hi vọng duy nhất, chỉ có Ðức Chúa Trời là nơi họ có thể tìm thấy câu trả lời. Vì vậy, họ không ngừng kêu xin Chúa: "Chúa ôi, xin thương xót con vì con là kẻ có tội, con không biết phải làm gì bây giờ, con không trông cậy vào đâu được nữa! Con biết, con là một tội nhân, con không muốn đi vào địa ngục. Con biết rằng chỉ có Chúa Giê-xu là câu trả lời duy nhất. Con không biết Chúa sẽ cứu con bằng cách nào, con không biết Ngài có cứu con không nữa, vì con không biết gì nhiều về Tin lành! Con chỉ biết một điều, là con đang bất an, và con biết rằng chỉ có Chúa Giê-xu mới có thể giúp con được."
Trong câu chuyện lịch sử, Ru-tơ làm việc rất cần mẫn, chỉ nghỉ một chút dưới chòi, nghĩa là cô rất siêng năng trong việc tìm kiếm đồ ăn cho cô và Na-ô-mi. Ðây là hình ảnh của những người đến với Chúa Giê-xu, không nghỉ ngơi cho đến khi tìm được sự ngơi nghỉ trong Chúa. Chúng ta không dám nằm ngủ cho đến khi chúng ta biết chắc rằng tội lỗi của chúng ta đã được tha, cho đến khi chúng ta biết chắc rằng chúng ta là con cái của Chúa. Chúng ta không dám nghỉ ngơi cho đến khi chúng ta biết chắc rằng tâm linh chúng ta được bình an.
Nếu bạn là người chưa được cứu và sâu tận trong đáy lòng của bạn, bạn biết nếu bạn qua đời đêm nay, không gì bảo đảm là bạn sẽ về ở với Chúa. Thay vào đó, điều kế tiếp mà bạn biết là bạn đang đứng trước ngưỡng cửa của ngày phán xét để trả lời cho tội lỗi của bạn, và bạn chắc rằng bạn sẽ phải bị quăng vào địa ngục vì tội lỗi của bạn. Nếu bạn thật sự suy nghĩ những điều nầy trong lòng bạn, bạn sẽ không chần chừ ngơi nghỉ cho đến khi bạn thật sự tìm được sự nghỉ ngơi trong Chúa Cứu Thế. Nếu bạn thật lòng trong vấn đề nầy, nếu bạn thật sự nhận biết địa vị khốn khổ của bạn, bạn hãy van xin với Chúa, tìm kiếm Ngài để được thương xót.
Ru-tơ là một người đàn bà góa nghèo, cô là khách lạ, cô là một người đàn bà bị rủa sả, cô hân hạnh được mót lúa trong ruộng nầy, mà người chủ là Bô-ô mà cô chưa từng gặp. Cô mừng quá vì được cho phép mót lúa đến nỗi cô làm việc quên nghỉ, vì cô đang tìm kiếm đồ ăn để có thể duy trì sự sống của cô và Na-ô-mi. Lúc đó, cô không hiểu được ân huệ nầy rất là lạ lùng, cô không nhận biết rằng sau đó cô sẽ thành hôn với Bô-ô. Tất cả những gì cô biết được là hôm nay cô được phép mót lúa trong ruộng cho nên cô tận dụng hết sức mình để làm việc, cô không phung phí chút thì giờ trong công việc nầy.
Bạn biết không? Cũng giống như vậy, chúng ta có thể "mót lúa trong ruộng" khi chúng ta mở Kinh thánh ra, Kinh thánh là Lời của Ðức Chúa Trời, là Bánh hằng sống, chúng ta có thể siêng năng trong việc học hỏi Lời của Chúa. Nếu chúng ta chưa được cứu, chúng ta sẽ ăn nuốt Lời của Chúa, chúng ta sẽ sốt sắng đọc Lời Ngài để tìm ra lẽ thật. "Tôi cần phải biết lẽ thật, vì tôi biết rằng tôi đang trên đường đi vào địa ngục, tôi biết rằng tôi đang ở dưới cơn thạnh nộ của Ðức Chúa Trời, tôi không thể nào ngơi nghỉ, tôi không thể vui chơi; tôi không thể tìm thấy sự bảo đảm nào, tôi không thể tìm được sự an ủi cho đến khi tôi tìm được sự an nghỉ nơi Chúa Cứu thế Giê-xu." Tôi tin rằng đây là bài học mà chúng ta nhận được trong câu nầy.
Chúng ta sẽ bắt đầu câu 8, bây giờ thì Bô-ô bắt đầu nói chuyện với Ru-tơ. Câu chuyện tình thật là dễ thương! ễ đây, chúng ta thấy một người đàn bà góa, bị rủa sả, hạ mình xuống như là một người ăn xin, đến trong ruộng của một người giàu có là Bô-ô. Lạ thay, Bô-ô là chủ ruộng, thuộc dòng tộc Y-sơ-ra-ên lại nói chuyện với cô. Bô-ô dám nói chuyện với Ru-tơ!? Cô không xứng đáng gì cả, được vào trong ruộng mót lúa là quá đủ rồi, được cho phép mót một ít lúa hầu cho có đồ ăn là một điều quá vui mừng rồi, nhưng bây giờ Bô-ô đến nói chuyện với cô. Xem nầy, ông nói với cô điều gì? Ông không đến để đuổi cô ra khỏi ruộng: "Sao nàng dám vào trong ruộng của ta?". Không, ông nói bằng lời lẽ an ủi, ông nói bằng những lời lẽ cảm thông. Ông nói trong câu 8: "Hỡi con gái ta, hãy nghe..." "Hỡi con gái ta!!? Hỡi con gái ta!!?" Thật lạ lùng làm sao! Bô-ô là người giàu có, sao ông lại nói với người con gái Mô-áp "Hỡi con gái ta"? Ông muốn nói cô là một người trong gia đình hay sao? Ô! chắc là tim cô Ru-tơ xúc động lắm.
Bạn thấy không? Khi chúng ta đến với Chúa Cứu thế Giê-xu với tất cả tội lỗi của chúng ta, với tất cả những đau khổ của chúngta, Ngài không đáp lại bằng sự ghét bỏ. Ðức Chúa Trời không đáp lại lời nài xin của chúng ta bằng sự thù hằn. Ngài nói: "Hãy đến với ta, hỡi con trai ta; đến với ta, hỡi con gái ta, hãy nói cho ta nghe hết nỗi lòng của con". Khi chúng ta thật sự tìm kiếm sự cứu rỗi, khi chúng ta đến với Chúa bằng "lòng đau thương thống hối", chúng ta trở thành con trai, con gái của Ðức Chúa Trời. Chúng ta có thể bắt đầu nhìn lên Chúa như là cha chúng ta. Ôi! thật tuyệt vời làm sao tình yêu của Ðức Chúa Trời! Chúng ta không thể hiểu được.
Chúng ta thấy lời lẽ nhân từ nầy khi Bô-ô nói với Ru-tơ lần đầu tiên: "Hỡi con gái ta, hãy nghe, chớ đi mót trong ruộng khác, và cũng đừng xa khỏi chỗ nầy. Hãy ở cùng các tớ gái ta..." Sở ruộng mà Ru-tơ đang mót thuộc về Bô-ô, ruộng của ông, mùa gặt của ông, những người nữ con gặt là của ông, và ông nói với Ru-tơ: Nàng hãy ở đây, đừng đi khỏi chỗ nầy, đây là nơi mà nàng sẽ tìm thấy ân điển. Khi chúng ta tìm kiếm Tin lành và chúng ta nghe được Lời chân thật của Chúa, chúng ta sẽ ở luôn đó, đừng bắt đầu tìm kiếm "tin lành" nào khác, đừng nhìn xem chỗ nầy hay là chỗ khác để tìm câu trả lời, hãy bám lấy Tin lành thật, mà Tin lành thật thì được cắt bì bởi duy nhất và toàn bộ Kinh thánh. Hãy ở lại, đừng đi khỏi sở ruộng đó, bám lấy Kinh thánh và bền bỉ lắng nghe Lời của Chúa khi bạn đọc Kinh thánh.
Nếu chúng ta đến với "lòng đau thương thống hối", nếu chúng ta tìm kiếm Ngài một cách chăm chỉ, nếu chúng ta không nghỉ ngơi cho đến khi chúng ta tìm được sự an nghỉ nơi Chúa Cứu thế Giê-xu. Chúng ta cũng sẽ thấy trong Kinh Thánh Ðức Chúa Trời bắt đầu nói với chúng ta một cách nhân từ, nói với chúng ta như là con trai, con gái của Ngài. Ðó là một sứ điệp đẹp đẽ mở ra cho chúng ta ở đây trong câu 8: "Hãy ở cùng các tớ gái ta". Nói cách khác, chúng ta đến với một Hội thánh, một gia đình mà Tin lành thật được rao giảng. Những người rao giảng Tin lành đó đã thật được sanh lại, họ đang ở trên cánh đồng của Ðức Chúa Trời, họ là những tớ trai, tớ gái, thợ gặt của Ðức Chúa Trời, là những người mà chúng ta muốn ở cùng. Vì lý do đó cho nên trong Hê-bơ-rơ 10:25 chép: "Chớ bỏ qua sự nhóm lại..." Chúng ta thông công với nhau, nâng đỡ, khích lệ lẫn nhau. Ðây là nơi mà Ðức Chúa Trời ban ân điển của Ngài trên chúng ta khi chúng ta ở cùng những người đi theo Tin lành thật.
Khi học xuyên qua sách Ru-tơ, có một điều nhắc nhở tôi là ngày hôm nay có nhiều bản dịch Kinh thánh gọi là Kinh thánh Diễn ý. Trong loạt bài học nầy nếu chúng ta cố ý sử dụng nhiều bản Kinh thánh Diễn ý khác nhau, chúng ta sẽ thấy có nhiều câu không giống nhau, thỉnh thoảng mới có những câu giống nhau, nhưng thường thì chúng ta gặp nhiều câu không giống nhau. Ngay cả chúng ta sử dụng những bản dịch hiện đại, thỉnh thoảng chúng ta gặp những câu đã được sửa đổi. Ðiều nầy bày tỏ sự sai lầm của Kinh Thánh Diễn ý, bởi vì chúng ta tìm thấy trong sách Ru-tơ, mỗi một chữ, mỗi một câu đều gặt được ý nghĩa thuộc linh. Ðức Chúa Trời chọn những chữ nầy rất là cẩn thận. Khi chúng ta có chữ khó hiểu thì hãy xem xét, so sánh với những chữ khác trong Kinh thánh có cùng một tính chất như vậy, chúng ta sẽ khám phá ra ý nghĩa thuộc linh. Như vậy làm sao chúng ta dám diễn ý của Kinh thánh ra trong trường hợp nầy?
Cả Kinh thánh là tư liệu lịch sử trong chương trình của Ðức Chúa Trời, nhưng giấu trong tư liệu lịch sử nầy là sứ điệp thuộc linh. Mỗi lần chúng ta diễn ý, gần như chúng ta đổ bỏ sự chứa đựng thuộc linh trong những chữ. Chúng ta thay đổi ý nghĩa đến độ chỉ còn lại ý nghĩa thuộc về lịch sử mà thôi. Như vậy thì không có cách nào chúng ta hiểu được ý nghĩa thuộc linh đằng sau những chữ nầy. Tôi hy vọng trong việc học Kinh thánh của bạn bất cứ lúc nào, bạn cũng không nên dùng Kinh thánh Diễn ý với bất cứ lý do nào. Ðó không phải là Lời của Ðức Chúa Trời, cho dù lý luận như thế nào đi nữa.
Một trong những lý lo làm cho tôi ham thích học sách Ru-tơ vì sách nầy bày tỏ ra một cách rất thực tế rằng, Ðức Chúa Trời đã lựa chọn từng lời, từng chữ, từng câu, từng mẫu đối thoại rất là cẩn thận. Bởi vì, nhiều hơn là một câu chuyện về lịch sử, những việc đã xãy ra mà trong đó cũng là những bài học thuộc linh sâu sắc tuyệt vời. Ðây là những gì chúng ta tìm thấy trong sách Ru-tơ khi chúng ta học xuyên qua sách nầy, chúng ta sẽ xem xét những ngôn ngữ được dùng trong sách nầy một cách thật là kỹ lưỡng vì biết rằng Ðức Chúa Trời rất đặc biệt quan tâm, bằng sự lựa chọn kỹ càng từng chữ, từng câu để có thể nói chính xác những gì mà Chúa muốn nói. Và trong từng chữ, từng câu đó chúng ta sẽ gặt lấy những sứ điệp Tin Lành, một Tin lành bởi ân điển qua Chúa Cứu thế Giê-xu.
Chúng ta hãy tiếp tục cuộc đối thoại giữa Bô-ô và Ru-tơ. Bô-ô vẫn còn nói với Ru-tơ trong Câu 9: "xem người ta gặt trong ruộng nơi nào, thì hãy đi theo đó." Ông bảo Ru-tơ hãy ở lại ruộng nầy, hãy ở cùng các tớ gái ta, hãy xem người ta gặt trong ruộng ở nơi nào, thì hãy đi theo đó. Lần nữa, đây là bức tranh mà Ðức Chúa Trời cho chúng ta thấy về những người đến cùng Chúa Cứu Thế Giê-xu, hãy để mắt của chúng ta vào trong cánh đồng của Ðức Chúa Trời, là nước của Ngài, trong thân thể của Ðấng Christ.
Hãy nhìn xem Chúa Giê-xu, đây là nơi mà chúng ta tìm thấy sự giúp đỡ, sức mạnh. Hãy noi theo gương của sứ đồ Phao-lô, hãy noi theo gương của những người mà chúng ta đọc trong Kinh Thánh. Ði với những người thật sự gần gũi với Chúa, vì họ đã được sanh lại. Nền tảng của chúng ta, thẩm quyền của chúng ta lúc nào cũng là Kinh Thánh, đây là căn bản để thử nghiệm đức tin của chúng ta, là đồng ruộng của Ðức Chúa Trời, là Lời của Ðức Chúa Trời.
"Ta đã cấm các đầy tớ ta đụng đến nàng". Chúng ta có thể thấy rõ việc xảy ra trong lịch sử, Ru-tơ là người đàn bà trẻ góa bụa, cô chỉ có một mình, không ai chăm sóc, không ai bênh vực cho. Cô là người khách lạ, người nghèo cô đơn. Nhưng Bô-ô nói với Ru-tơ rằng: Ta đã cấm các người đầy tớ trai trẻ không được đụng đến nàng, nàng đang ở dưới sự chăm sóc và bảo vệ của ta, ta không muốn bất cứ việc gì xảy đến cho nàng. Ðó là một cử chỉ cao đẹp Bô-ô, cử chỉ đó thật sự cung cấp cho Ru-tơ một sự bảo đảm lớn, làm cho cô an tâm không phải lo lắng chi khi cô một mình mót lúa trong ruộng giữa những người gặt.
Dĩ nhiên, đó là lời hứa của Chúa cho chúng ta, rằng Ngài chăm sóc chúng ta, Ngài ban thiên sứ gìn giữ chúng ta "e chơn chúng ta vấp nhằm hòn đá chăng", Thi thiên 91:12. Ngài dõi mắt chăm xem chúng ta khi chúng ta là con cái của Ngài. Khi chúng ta ở dưới sự chăm sóc, bảo vệ của Chúa, chúng ta biết rằng Ngài sẽ bao bọc chúng ta bằng cánh tay quyền năng của Ngài. Ngài sẽ không bao giờ lìa bỏ mà luôn chăm sóc gìn giữ chúng ta.
Nếu Quí vị muốn giới thiệu cho người khác cùng học, xin gửi tên và địa chỉ về cho chúng tôi. Quí vị có thể copy để chia xẻ lại với thân hữu, bạn bè, bà con và tín hữu.
". . . Ðừng sợ, vì ta đã chuộc ngươi, ta đã lấy tên ngươi gọi ngươi, ngươi thuộc về ta. Khi ngươi vượt qua các dòng nước ta sẽ ở cùng; khi ngươi lội qua sông sẽ chẳng che lấp . . ." Ê-sai 43:1,2
"Và nầy, ta thường ở cùng các ngươi luôn cho đến tận thế." Matt 28:20b
 

<< Bài 8 (Ru-tơ 2:3-6) | Bài 10 (Ru-tơ 2:9-10) >>


Dành cho quảng cáo

©2007-2008 Bản quyền thuộc về Liên Mạng Việt Nam - http://lmvn.com ®
Ghi rõ nguồn "lmvn.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này - Useronline: 519

Return to top