Liên Mạng VietNam || GiaiTri.com | GiaiTriLove.com | GiaiTriChat.com | LoiNhac.com Đăng Nhập | Gia Nhập
Tìm kiếm: Tựa truyện Tác giả Cả hai

   Tìm theo mẫu tự: # A B C D E F G H I J K L M N O P Q R S T U V W X Y Z Danh sách tác giả    Truyện đã lưu lại (0
Home >> Truyện Dài >> Võ Thần Ngủ

  Cùng một tác giả
Không có truyện nào


  Tìm truyện theo thể loại

  Tìm kiếm

Xin điền tựa đề hoặc tác giả cần tìm vào ô này

  Liệt kê truyện theo chủ đề

  Liệt kê truyện theo tác giả
Số lần xem: 44286 |  Bình chọn:   |    Lưu lại   ||     Khổ chữ: [ 1, 2, 3

Đăng bởi: suthan022 9 năm trước
Võ Thần Ngủ
aaaaaaa

Tập 5- Đế Đô Cuồng Vũ Chương 5: Sáu Mươi Xử Nữ Tiên Huyết
"Nghĩa phụ, Tranh Tranh muốn cầu ngươi một việc."

Phong Yêu nhìn vào mặt Phong Tranh, nàng kéo hắn đưa vào phong ngủ của nàng, muội muội của nàng lại không ở trong này, nàng nói muốn cùng hắn một mình nói một việc, thế nhưng lúc này để cho hắn giúp đỡ cái gì, hắn biết mình đều sẽ giúp nàng, nàng nguyên là nữ nhân con hắn, chính là nhi tử không thấy, hắn nhận tỷ muội các nàng là con nuôi, kỳ thật cho tới nay, hắn không phải là đem các nàng đối đãi như con sao?

"Tranh Nhi, ngươi nói đi, chuyện gì, cha sẽ tận lực giúp ngươi."

Phong Tranh nói : "Ta biết phụ thân có bí kỹ có thể làm một người nam nhân nhanh chóng khôi phục, ta muốn nhờ ngươi hỗ trợ làm cho Bạch Minh khôi phục."

Phong Yêu trầm mặc một hồi, nói : " thật sự ta có phương pháp có thể làm cho hắn ở trong thời gian ngắn khôi phục, chỉ là. . ."

"Chỉ là cái gì?"

Phong Tranh khẩn trương hỏi han.

"Loại phương pháp này truyền tử không truyền nữ, cũng tuyệt không truyền bên ngoài."

"Coi như Tranh Tranh ta xin ngươi!"

Phong Tranh hai đầu gối quỳ xuống, nước mắt cũng chảy xuống, Phong Trường Minh thương thế rất nặng, nếu không thể ở trong thời gian ngắn khôi phục, trận đấu ngày mai căn bản không thể tham dự. . .

Phong Yêu thở dài: "Ngươi cầu ta cũng vô dụng. Không phải con cháu Phong gia chúng ta, là không thể nào ở trong khoảng thời gian ngắn học được thuật pháp khôi phục đại pháp, nhớ rõ ta trước kia để cho Trường Minh ngâm thùng thuốc chứ? Đó chính là điều kiện cơ bản nhất học tuyệt học Phong gia chúng ta, thiếu điều kiện này, thì không cách nào học được Phong gia chân chính tuyệt học."

Phong Tranh ánh mắt lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng. . .

"Ta thời còn trẻ thực phong lưu, cơ hồ mỗi đêm đều phải bốn năm nữ nhân ngủ cùng ta, hơn nữa ở trong tính mạng của ta, ta đã từng trải qua xử nữ không dưới hai trăm, rất nhiều người cho rằng ta trời sinh háo sắc? Được rồi, Phong Yêu ta là háo sắc, bởi vì háo sắc đối với ta Phong Yêu mà nói là nhất định phải làm, tuyệt học Phong gia chúng ta toàn bộ nhờ một cái 'Sắc' chống đỡ!"

"Bởi vì muốn tu luyện 'Dục Hỏa Bạo Thương' tất phải cùng nữ nhân ngủ, dựa vào chân nguyên trong thân thể nữ nhân để kích thích chân dương bản thân nam giới, 'Dục Hỏa Bạo Thương' nhất định phải có chân dương cường đại mới có thể thi triển ra, càng là nam giới chân dương càng mạnh, lực lượng lại càng lớn."

"Ta hiện giờ đã không thể thi triển thử thương pháp này, ai!"

Phong Yêu thở dài bên, có vẻ bất đắc dĩ mà bi phẫn, "Người bình thường nghĩ đến, nữ tính chân nguyên sẽ đem nam giới chân dương áp xuống, hoặc là cùng nam giới chân dương hài hòa, đối với tổ tiên chúng ta không cho là như vậy, bọn hắn cho rằng chỉ vì một người nam nhân, nhất định đưa nam giới dương cương khí triệt để phát huy ra, bởi vậy truy cầu một loại phương pháp kích thích nam giới chân dương nhanh chóng tăng trưởng."

"Loại phương pháp này, cũng chỉ có Phong gia chúng ta mới có thể có được chung cực vũ kỹ -- Lĩnh Vực Của Tình Ái! Muốn ở trong tình ái sử dụng loại tâm pháp này để đạt tới khả năng tăng lên bản thân chân dương, không phải giống như vài người nghĩ đến rút ra nguyên ấm nữ nhân, không phải là nếu gặp được nữ nhân chính mình yêu, thì sẽ mất nhiều hơn được sao? Bởi vậy, tổ tiên của chúng ta trái lại mà đi, ở trong tình ái không hề rút ra nữ nhân nguyên ấm đến bổ sung năng lượng của mình, mà thay vì để nguyên âm nữ nhân sinh ra một loại đối kháng, ở tình ái là lúc, làm cho bản thân mình nguyên dương cùng nguyên âm nữ nhân dâng lên, làm cho nguyên âm nữ nhân kích thích nguyên dương lớn mạnh, đạt tới thủy hỏa bất dung, như thế, càng là nữ nhân mạnh mẽ càng có thể kích thích của mình nguyên dương."

"Trong quá trình này, nếu nữ nhân nguyên âm không mạnh, cùng với họ giao hợp, liền không đủ để kích thích, cũng đối với thân thể không có nhiều tác dụng, mà muốn tìm một ít nữ nhân nguyên âm mạnh mẽ, thì cần một phen chọn lựa. . . Chính là, xử nữ nguyên âm gọi chân âm, vô luận là thế nào xử nữ, nàng chân âm tới một mức độ nào đó cũng có thể kích thích nguyên dương tăng trưởng. . . Nhưng, ngươi đi đâu tìm nhiều xử nữ đến như vậy?"

Phong Tranh hỏi: "Muốn bao nhiêu xử nữ?"

"Ít nhất phải sáu mươi xử nữ mới đủ để đạt tới lực lượng tăng lên cao hơn một tầng cảnh giới!"

"Này. . ."

Phong Tranh sợ ngây người.

Phong Yêu tiếp tục nói: "Dù cho ngươi có thể lập tức tìm đến nhiều xử nữ như vậy, ta cũng không thể làm Bạch Minh ở trong thời gian ngắn khôi phục, bởi vì hắn căn bản không phải người Phong gia chúng ta, thứ nhất ta sẽ không truyền hắn tuyệt học này, thứ hai ta cho dù truyền hắn cũng không thể vận dụng. Ta lúc trước để cho Trường Minh ngâm dược thủy, phải dùng đến mấy trăm loại 'Tráng dương' vật phẩm ngâm mà thành, bởi vậy Trường Minh trong cơ thể ẩn chứa thâm căn cố đế nguyên dương, loại nguyên dương này trải rộng toàn thân của hắn toàn bộ kinh mạch, phối hợp ta Phong gia kéo dài tâm pháp, có thể làm cho hắn hùng bá nữ quốc, nói cách khác, muốn thi triển chúng ta Phong gia 'Lĩnh Vực Của Tình Ái', tất phải có chúng ta Phong gia di truyền 'Lực bền bỉ' cùng 'Dâm thân', mà Bạch Minh, dù cho hắn có 'Lực bền bỉ', hắn cũng không có 'Dâm thân', nói cách khác, vô luận ta có hỗ trợ hay không, chuyện này đều khó có khả năng, ngươi hãy để cho hắn chậm rãi khôi phục đi."

"Nhưng, nếu hắn không thể nhanh chóng khôi phục, liền không thể tham gia quyết chiến ngày mai."

Phong Tranh kiên trì nói.

Phong Yêu thở dài: "Hắn tham gia thì như thế nào? Hắn không thắng được Tam công chúa. . ."

"Nghĩa phụ, mặc kệ thua hay thắng, ít nhất ta phải để cho hắn tham gia."

"Phong Tranh, ngươi vì sao đột nhiên đối với hắn có cảm tình sâu như vậy?"

"Bởi vì hắn chính là Trường Minh."

"Cái gì?"

Đảng Phương nhìn thấy Phong Trường Minh nằm ở trên giường, chỉ có thể lo lắng, nàng trộm đá mông Phong Trường Minh vài lần, hơn nữa mỗi một lần đều dùng sức của đôi bàn chân vượt quá tưởng tượng, lại như thế nào cũng không thấy hắn tỉnh. . .

Nàng biết Phong Trường Minh mỗi lần bị thương nặng, đều cũng sẽ tự động tiến vào trạng thái tự bảo vệ-- chính là ngủ!

Chỉ là vì sao phải ngủ, những thứ này là nàng không rõ, có lẽ trên đời rất ít người có thể minh bạch.

Phong Trường Minh ở trong thời gian mẫu thai, thành thói quen lấy ngủ để tụ tập năng lượng, mà năng lượng trong hắn cũng chỉ khi hắn ngủ say mới hoàn toàn ở trong thân thể của hắn dần dần phát huy phát ra tới, ở trong thân thể của hắn vận chuyển. . .

Vào một khắc bắt đầu hắn ngủ, năng lượng tiềm ẩn trong hắn sẽ đem hắn cùng ngoại giới hết thảy ngăn cách, trong cơ thể hắn lực lượng Địa Hỏa cùng Huyền Băng sẽ nổi lên mênh mông vô cùng tận, này hai loại lực lượng, khi hắn tỉnh lên thời gian, thì lấy Huyền Băng lực lượng là chính, khi hắn ngủ thời gian, hai loại lực lượng đạt tới cân bằng. . .

Kỳ thật, này hai loại lực lượng vốn là không thể cân bằng hoặc hòa hợp, nhưng thân thể hắn có tố chất thế nhân không sở hữu-- chính là giống Hắc Động vô cùng vô tận cắn nuốt năng lực, ngay khi sức mạnh hai loại lực lượng không thể đạt tới cân bằng mà phát sinh xung đột, loại hấp thu đặc tính liền đem siêu cường Địa Hỏa năng lượng hấp thu đi, làm cho Địa Hỏa lực lượng cùng Huyền Băng lực lượng đạt tới trình độ nào đó cân bằng, cũng như khi hắn còn tại mẫu thai đã hấp thu lực lượng mà Hoàng Hậu Ba Ti không thể thừa nhận. . .

Khi hắn thanh tỉnh thì trí nhớ liền đem Huyền Băng lực lượng tăng lên, đưa Địa Hỏa lực lượng huyền bí đặt ở sâu trong thân thể của hắn.

Không người nào có thể biết rõ, khi hắn ngủ, kỳ thật chính là lúc hắn mạnh mẽ nhất, bất kỳ lực lượng bên ngoài đều không thể đem hắn hủy diệt. . .

"Hắn hết thuốc chữa sao?"

Ba Lạc Ảnh hỏi, nàng, Phong Cơ Nhã cùng Mạc Già đều theo tới, Mạc Già là bởi vì Phong Trường Minh cứu nàng mới cùng đến xem, về phần Ba Lạc Ảnh cùng Phong Cơ Nhã hai nàng, tới càng là có lý do -- nam nhân nằm ở trên giường hôn mê chính là người lấy đi các nàng đầu đêm nha!

"Không biết. . ."

Đảng Phương còn chưa dứt lời, cửa liền truyền đến tiếng Tham Tiềm Nhi khóc, chỉ thấy nàng vọt vào trong phòng liền sửng sốt, ngơ ngác nhìn Phong Trường Minh nằm ở trên giường giống như đã chết. . .

Tham Bưu về đến nhà liền đem việc Phong Trường Minh bị thương nói, nàng liền khóc lên chạy tới, giờ phút này chứng kiến quả như lời Tham Bưu, nàng rơi lệ không tiếng động, đột nhiên, nàng hướng tới mông Phong Trường Minh đá một cái, một cái tiếp theo một cái. . .

Mạc Già đem nàng kéo ra, "Tiềm Nhi, ngươi điên rồi sao? Hắn bị thương, ngươi còn đá hắn?"

Vật đổi sao dời, lúc trước đá Phong Trường Minh chính là Mạc Già, lại trở thành Tham Tiềm Nhi đến đá Phong Trường Minh, mà lại để cho Mạc Già phải kéo ra, HAIZZ!!!

Tham Tiềm Nhi đem mặt chôn ở trên vai Mạc Già tiếp tục khóc khóc. . .

"Để cho ta tới nhìn xem đi."

Phong Cơ Nhã kinh hãi quay đầu, "Cha?"

Phong Yêu từ bên ngoài bước vào, phía sau hắn là Phong Tranh che mặt đi theo, nàng đối Phong Cơ Nhã nói : "Nghĩa phụ nói hắn có biện pháp có thể làm Bạch Minh ở trong khoảng thời gian ngắn khôi phục."

Phong Yêu đứng ở trước giường Phong Trường Minh, hồi tưởng lại hắn là theo mình từ Trường Minh Cốc ra tới, thân thể của hắn cao hẳn là có thể giải thích, chính là, diện mạo của hắn thấy thế nào cũng không giống con hắn nha? Nhưng mà Phong Tranh có thể nói hắn là Phong Trường Minh, đương nhiên có lý do của nàng.

Hắn cảm giác trong ánh mắt có lệ tuôn rơi, cũng không rõ ràng giờ phút này trong lòng chính mình già nua là vui hay là bi?

"Các ngươi toàn bộ đi ra bên ngoài chờ, Phong Tranh lưu lại."

Trong phòng chúng nữ nhìn lẫn nhau, rồi yên lặng đi ra ngoài, Phong Tranh khoá trái cửa, quay đầu lại thấy hai tay Phong Yêu đang run rẩy cỡi quần Phong Trường Minh, khi cự vật Phong Trường Minh hiện ra ở trong mắt hai người là lúc, thân thể của hắn cùng tâm chấn động, lẩm bẩm nói: "Quả nhiên là con ta, quả nhiên là con ta. . ."

"Nghĩa phụ, ngươi nhỏ giọng một chút, đừng để các nàng nghe thấy."

"Phong Tranh, ngươi mặc quần cho Trường Minh, chúng ta đi ra ngoài trước một lúc."

"Tốt."

Phong Tranh làm xong, mở cửa, Phong Yêu đối diện ngũ nữ bên ngoài nói : "Các ngươi chiếu cố hắn, chúng ta đi gọi một chiếc xe ngựa, ta muốn dẫn hắn đến một địa phương bí mật trị liệu."

"Da, đại ngưu ngu ngốc được cứu rồi!"

Tham Tiềm Nhi đầu tiên hoan hô kêu lên. . .

Ba Lạc Ảnh lơ đãng chà nhẹ con mắt, nguyên lai nàng đã rơi lệ!

Mạc Già khuôn mặt không có thần thái gì thay đổi, nàng lạnh nhạt nói: "Ta đi về trước, hắn khi...tỉnh lại, bảo hắn nhớ tới lấy đồ thuộc về hắn."

"Cái gì vậy?"

Đảng Phương tò mò hỏi han.

"Vũ khí hắn không thể dùng đến!"

"Già già, chờ ta một chút, ta cũng muốn đi."

Tham Tiềm Nhi nhìn thoáng qua Phong Trường Minh, liền đuổi theo Mạc Già ra cửa, Mạc Già nói : "Ngươi không ở trong này coi hắn?"

Tham Tiềm Nhi ở bên tai Mạc Già nhẹ giọng nói: "Chờ hắn tốt lên, ta lại đến xem hắn, Nhị công chúa cùng Cơ Nhã ở bên cạnh hắn, Tiềm Nhi cảm thấy được sự hiện hữu của mình có chút dư thừa. . ."

Mạc Già cười nhạt một tiếng, Tham Tiềm Nhi cũng đi theo mỉm cười, hai khuôn mặt đồng dạng đẹp như trăng tròn, cười rộ lên làm cho người ta cảm giác đồng dạng thuần mỹ, một cái là thuần khiết, một cái là khờ dại, nhưng là đồng dạng, tinh khiết xinh đẹp khác thường!

Hai nàng nhìn nhau cười, liền cùng nhau mà đi.

"Chỉ mong có một ngày ta có thể chân chính giống các nàng vô ưu vô lự."

Ba Lạc Ảnh nhìn bóng lưng của các nàng cảm thán nói, những lời này nói ra tính cách chân chính của nàng không muốn người biết.

Phong Cơ Nhã cũng không nói lời nào, chính là nghi vấn vì sao phụ thân lại cùng Phong Tranh cùng đi? Vấn đề này làm nàng nghĩ hoài vẫn không ra. . .

Mà Phong Yêu trong lòng cũng có rất nhiều vấn đề khó hiểu, "Tranh Nhi, hãy nói chuyện tình Trường Minh."

"Nghĩa phụ, Trường Minh đã mất đi trí nhớ trước kia, hắn hoàn toàn không nhớ rõ chúng ta, nhưng hắn gần nhất từ mọi phương diện tư liệu, biết được cũng chứng thật thân phận của mình, ta cũng mới biết hắn là Trường Minh."

"Hắn nói, trí nhớ của hắn là từ Bạch Kim Gia nơi đó bắt đầu -- "

"Bạch Kim Gia?"

Phong Yêu kinh hô lên tiếng. . .

"Bạch Kim Gia chính là Bạch Kim Tà phụ thân của hắn! Hắn hiểu được hắn mất trí nhớ là Bạch Kim Gia một tay tạo thành, nhưng Bạch Kim Gia đối với hắn là chân chính tốt, coi hắn như nhi tử, bởi vậy, hắn không hận Bạch Kim Gia."

Phong Yêu nói : "Hắn không hận Bạch Kim Gia, có điều ít nhất cũng phải cùng chúng ta nhận quen biết nhau nha?"

Phong Tranh nói : "Ta cũng vậy kêu hắn trở về, có điều hắn nói, trong trí nhớ của hắn không có chút quan hệ gì với chúng ta, nếu hắn quay về với chúng ta biết rõ chúng ta là thân nhân của hắn nhưng không cách nào tìm đến trí nhớ, đó sẽ là thống khổ của hắn. Hắn lựa chọn không trở lại, hắn nói, có một ngày hắn tìm được trí nhớ hoặc là quân đội của hắn bước vào đế đô là lúc, hắn sẽ trở lại cùng mọi người quen biết nhau."

"Kỳ thật, nổi thống khổ của hắn so với ai khác đều nặng nề hơn. . ."

"Ta hiểu được, Phong Tranh, một khi đã như vậy, chúng ta cùng nhau thay hắn bảo vệ cho bí mật này. Bạch Kim Gia? Hắn đích thị là trở về cướp lấy tây cảnh thành sao? Cuối cùng sẽ cùng Ba Lạc Kim là địch. . . Ta phải quay về vu tộc một chuyến, ta không thể để đứa con này bị tiểu bạch kiểm Long Chí kia giết đi."

Mặt Phong Yêu rũ xuống tự nói một phen, ngẩng đầu đối Phong Tranh lại nói: "Đi, chúng ta kêu chiếc xe ngựa, đưa hắn đi là có thể thu được xử nữ."

Ở trong đế đô, một ít người giàu có hoặc là thanh lâu lão bản thường thích dạo qua địa phương, chính là "Ngoạn Nhân Quán" nằm ở phía tây đế thành này, quán chiếm diện tích hơn một ngàn năm trăm mét, từ tường vây gạch đá không cao làm thành một không gian hình tứ phương, ở bên trong xây đắp rất nhiều lều trại lớn nhỏ, đến buổi tối, nơi này sẽ trở nên rất quạnh quẽ, ban ngày lại rất náo nhiệt.

"Ngoạn Nhân Quán" thật ra là người ở đế đô này đùa giỡn đặt cho, cả con người cũng có thể trở thành một loại giao dịch phẩm, cái chỗ này là thánh địa buôn người, mà có một chút là kỳ lạ là nơi này chỉ buôn nữ nô —— ngẫm lại cũng là thực bình thường, ở thế giới này, nam nhân đặc biệt ít, nhà ai lại đưa con của mình bán đi đây? Cho nên, thông thường đúng là nữ nô, "Ngoạn Nhân Quán" đúng là chợ giao dịch nữ nô.

"Ngoạn Nhân Quán" danh xưng này lấy được thực đúng, nữ nô, không phải để mà cấp nam nhân chơi sao?

Phong Yêu là đế đô danh nhân, tuy rằng hắn đã có thật nhiều năm chưa bước vào cái chỗ này, nhưng mà mọi con buôn vẫn có thể dễ dàng nhận ra hắn, đều tranh nhau cùng hắn chào hỏi, đem mình nữ nô mời chào với hắn, Phong Yêu dẫn theo Phong Tranh che mặt, vừa đi vừa cùng bọn chúng cười cười nói nói. . .

Phong Tranh nhìn trước mắt từng tốp nữ nô đi lại, từ mấy tuổi tiểu cô nương đến đàn bà ba bốn mươi tuổi, cái gì cần có đều có, mỗi người đều được bọn buôn người trang điểm cho ăn mặc xinh đẹp. . . Đúng vậy, trang điểm xinh đẹp, giống như hàng hóa, đóng gói được rất tốt đó, sau đó chờ nam nhân đến chọn, sau đó bán cái giá tốt?

Cảm giác chua xót nảy lên trong lòng của nàng. . .

Nàng, cũng là từ nơi này ra tới, đó là nàng cùng muội muội của nàng bị bày ở chổ này chờ người mua, ở nàng đến ngày đầu tiên, Phong Yêu liền gặp được các nàng, sau đó đem các nàng mua.

"Phong Tranh, ngươi muốn cái gì?"

"Không có. . . Không có muốn cái gì."

Phong Yêu thở dài: "Thế gian chính là như vậy, Tranh Nhi, đừng suy nghĩ nhiều quá, ngươi bây giờ là con dâu của ta. . ."

Phong Tranh cảm thấy con mắt ướt át, nói : "Nghĩa phụ, ta minh bạch."

"Hiểu được là tốt rồi."

Phong Yêu nói xong, dẫn nàng đi hướng một gian phòng ốc duy nhất có tường thấp, nhà không lớn, chỉ có hơn năm mươi mét, người ở chỗ này đều biết, người trong phòng kỳ thật chính là chủ nhân phiến chợ này, cũng chính là quán trưởng.

Quán trưởng thật ra là một mỹ phụ nhìn như hơn ba mươi tuổi, nhưng mà rất nhiều người cũng biết quán trưởng này đã có bốn mươi ba tuổi, chính là nàng dưỡng rất khá, mới nhìn nàng thì không ai tin tưởng là nàng hơn 40 tuổi, người bình thường nghĩ đến, nàng chỉ là ba mươi tuổi thiếu phụ, vả lại là thiếu phụ kiệt tác ít có.

Phong Yêu gõ cửa —— cánh cửa này vẫn luôn luôn đóng, bên trong truyền đến nữ nhân ôn nhu hồi âm, "Là ai vậy?"

"Gia Lạp, là ta."

Cửa đột nhiên mở rộng ra, một làn gió thơm đập ra, Phong Tranh nhìn thấy Gia Lạp, lúc trước, Phong Yêu chính là từ trong tay của nàng đem hai tỷ muội các nàng mua về, đã mười tám năm, nàng cũng không thay đổi nhiều lắm, khuôn mặt đầy đặn xinh xắn nhìn lại chỉ so với trước đây thành thục hơn bảy tám tuổi, dáng người vừa phải không có bởi vì tuổi tác quan hệ mà biến dạng, chính là có vẻ so với thiếu nữ bình thường muốn đầy đặn mượt mà hơn, giống một đóa mân côi cực phẩm nở rộ, thơm say lòng người.

"Yêu, là ngươi?"

Gia Lạp nhìn thấy Phong Yêu, thế nhưng hai mắt phiếm lệ?

Phong Yêu lạnh nhạt nói: "Đi vào nói chuyện đi."

Phong Tranh tùy tiện đi vào theo, Gia Lạp sửng sốt một hồi, trước cửa hơn mười tráng nam ánh mắt thẫn thờ, sau đó đem cửa khoá trái.

"Ngươi đã ba năm không gặp ta, ta nghĩ đến ngươi đã quên ta?"

Gia Lạp nén giận nói.

"Ta tới có gì dùng? Ngươi cần là nam nhân, không phải lão yêu nhân như ta."

Gia Lạp oán sẳng giọng: "Ngươi nói lời này không phải đả thương nhân gia tâm sao? Người ta trong lòng yêu chính là ngươi. . ."

"Gia Lạp thị —— "

"Ở!"

Gia Lạp thần thái đột nhiên trở nên nghiêm túc, từ đó biểu thị một mặt lãnh diễm, đều bởi vì đương Phong Yêu kêu nàng "Gia Lạp thị", Phong Yêu đang dùng một thân phận khác cùng nàng nói chuyện, nàng cũng lấy một loại thân phận khác đối mặt Phong Yêu.

Không có bao nhiêu người biết, Ngoạn Nhân Quán nữ quán trưởng chân chính thân phận thật ra là Phong Yêu thủ hạ cũ, nàng đến từ vu tộc, đồng thời cũng là một trong những tình nhân ngầm trước đây của Phong Yêu. . .

Phong Tranh chứng kiến tình cảnh này, cũng minh bạch vì sao các nàng hai tỷ muội đến nơi đây ngày đầu tiên, liền may mắn gặp Phong Yêu.

Phong Tranh nói : "Có thể lập tức cho tới sáu mươi xử nữ chứ?"

"Này. . ."

Gia Lạp có vẻ có chút chần chờ, xem ra muốn lập tức tìm đến sáu mươi xử nữ, làm cho nàng có chút khó khăn.

"Nếu như là sáu mươi nữ nhân, khi nào thì cũng có thể, chính là xử nữ —— "

"Ta chờ ngươi cho ta đáp án, không phải để ngươi cho ta lý do."

Phong Yêu khôi phục hắn khí phách một đời hùng bá, lấy ngữ khí không thể cưỡng lại nói.

Gia Lạp vẻ mặt nghiêm trang, nói : "Gia chủ, Gia Lạp Thị lập tức đi làm."

Phong Yêu bổ sung nói : "Ta không bắt buộc ngươi lập tức tìm đủ sáu mươi xử nữ, nhưng ngươi nhất định phải trong đêm nay tìm cho bằng đủ, bởi vì đêm nay ta phải dùng sáu mươi xử nữ tiên huyết tới cứu người. Nửa khắc nữa, trước mang mười xử nữ lại đây, tuyệt đối tư chất phải tốt, mặc kệ ngươi dùng biện pháp gì, đi trộm, chém giết, đi lừa, đi mua. . . Ta chỉ muốn kết quả. Còn có, ngươi cũng lại đây, ngươi chính là nhân vật chính, không có ngươi, có sáu trăm xử nữ cũng vô dụng. Ta đi trước!"
<< Tập 5- Đế Đô Cuồng Vũ Chương 4: Cường Giả Tranh Đấu • Phong Cách Đổ Máu | Tập 5- Đế Đô Cuồng Vũ Chương 6: Lĩnh Vực Của Tình Ái >>


Dành cho quảng cáo

©2007-2008 Bản quyền thuộc về Liên Mạng Việt Nam - http://lmvn.com ®
Ghi rõ nguồn "lmvn.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này - Useronline: 619

Return to top