Liên Mạng VietNam || GiaiTri.com | GiaiTriLove.com | GiaiTriChat.com | LoiNhac.com Đăng Nhập | Gia Nhập
Tìm kiếm: Tựa truyện Tác giả Cả hai

   Tìm theo mẫu tự: # A B C D E F G H I J K L M N O P Q R S T U V W X Y Z Danh sách tác giả    Truyện đã lưu lại (0
Home >> Truyện Dài >> Võ Thần Ngủ

  Cùng một tác giả
Không có truyện nào


  Tìm truyện theo thể loại

  Tìm kiếm

Xin điền tựa đề hoặc tác giả cần tìm vào ô này

  Liệt kê truyện theo chủ đề

  Liệt kê truyện theo tác giả
Số lần xem: 44279 |  Bình chọn:   |    Lưu lại   ||     Khổ chữ: [ 1, 2, 3

Đăng bởi: suthan022 9 năm trước
Võ Thần Ngủ
aaaaaaa

Chương 9: Nữ Thần Bị Phản Bội
Ba Lạc hai năm, tháng mười.

Phong Yêu nhận được Mạc Cửu truyền lệnh của Ba Lạc Đại Đế để cho hắn tiến cung, điều này khiến Phong Yêu trong lòng vô cùng hưng phấn. Kể từ khi Ba Lạc Kim đoạt được đế vương vị, trừ để cho hắn đi đến Y Chi thành một chuyến, liền cũng không có nhiệm vụ gì cho hắn rồi.

Ba Lạc Kim cũng không có giáng tội cho hắn, chẳng qua là để cho hắn giống như quý tộc sống ở tại đế đô, nhưng là làm một cường giả không ai bì nổi, Phong Yêu bản thân mong đợi có chút việc làm. Huống chi nam nhân giống như hắn đã không có tôn nghiêm nam nhân càng là hi vọng từ trong những chuyện khác tìm được an ủi, lấy việc làm minh chứng hắn vẫn là một cường giả.

Đối với Ba Lạc Kim lần này đột nhiên triệu kiến hắn, hắn chẳng những kích động đến nỗi nghĩ muốn lại tại trên bụng nữ nhân làm một lần -- đáng tiếc gãy thương rồi a, trong lòng hắn thề bất kể là núi đao biển lửa, hắn đều sẽ làm mà tạ ơn Ba Lạc Kim trước kia không giết.

Phong Yêu đến hậu viện đế cung thấy Ba Lạc Kim và Y Chi cùng Ba Á.

Phong Yêu quỳ xuống, nói: "Thần bái kiến Đại Đế!"

Ba Lạc Kim phất tay để cho hắn đứng lên, cười nói: "Phong Yêu, hai năm qua có khoẻ không?"

Phong Yêu cảm kích nói: "Cảm ơn Ba Lạc Đại Đế, thời gian qua Phong Yêu rất bình an."

"Như vậy cũng tốt, ta sợ tiểu tử ngươi không có kê kê liền tự sát đấy, thì ra là ngươi vẫn kiên cường ."

Phong Yêu vẻ mặt lúng túng giống như cô bé đỏ mặt không dám lên tiếng.

"Phong Yêu, nghe nói lão bà của ngươi mới sinh? Là nam hay nữ?"

Phong Yêu nói: "Hồi Đại Đế, là một bé trai."

Ba Lạc Kim bàn tay to vỗ vào bả vai Phong Yêu, nói: "Tốt, tiểu tử ngươi cũng không sợ tuyệt hậu rồi, con gái của ngươi cũng có bốn tuổi đi?"

"Vâng ."

"Lúc nào, đem vợ và con gái của ngươi đều dẫn tới trong cung cùng chúng ta thân mật. Thê tử ngươi là một Đại mỹ nhân chắc chắn con gái của ngươi sau này cũng sẽ là mỹ nhân mà, ta hiện tại sẽ đem nàng định ra làm cho nàng sau khi lớn lên trở thành phi tử của nhi tử ta."

Phong Yêu cực kỳ vui mừng mà nói: "Này thật sự là quá tốt, ta trở về sẽ đem tin tức này nói cho thê tử của ta, nàng nhất định cũng cao hứng. Đại Đế, nếu nhắc tới nhi tử của ta, ta nghĩ, có hay không cũng đem một trong hai nữ nhi cùng tiểu tử định ra hôn ước? " hắn sợ hãi mà nói lên cái yêu cầu này. . .

"Cái gì? Tiểu tử ngươi thế nhưng muốn cho nhi tử đoạt nữ nhi của ta.Nhìn bộ dạng này của ngươi thì nhi tử ngươi chắc cũng không tốt hơn chỗ nào. Nữ nhi của ta sau khi lớn lên nhất định là hai mỹ nữ, nói gì cũng phải tìm cho nàng nam nhân đẹp trai kia."

Phong Yêu kinh hoàng thất thố, buông thỏng hai tay, nói: "Đại Đế coi như thần chưa nói quá, là lòng tham của thần, nữ nhi nhà ta có thể lọt mắt xanh của ngài là vạn hạnh rồi, ai."

Ba Lạc Kim lơ đễnh, nói: "Tiểu tử ngươi nói chuyện làm ta rất hài lòng , tốt đẹp? Ta đương nhiên là người tốt nhất rồi, ha ha!"

Phong Yêu ở trong lòng thầm nghĩ: vô luận tốt đẹp cở nào cũng không phải là ngươi.

Tất cả trợ thủ của Ba Lạc Kim đều rõ ràng Ba Lạc Kim đến từ Tủng Thiên Cổ Tộc, cũng rõ ràng Ba Lạc Kim cùng Lư Ti không có năng lực sinh sản.

Ba Lạc Kim nói: "Phong Yêu, ngươi đến Bột Hồi một chuyến, xem một chút tình huống bên trong Trường Minh cốc như thế nào. Ta không phải là Lư Ti, ta hiện tại làm đế vương, ta đã nghĩ rồi, ta sẽ đem người thân đón trở về này đô thị phồn hoa để cho bọn họ cùng ta đồng loạt hưởng thụ mỹ nữ cùng quyền lực, cùng với vinh quang chủng tộc."

Phong Yêu cả kinh nói: "Trường Minh cốc?"

"Ngươi sợ?"

"Không, không phải như thế, Ba Lạc Đại Đế, ta rất cảm tạ ngươi cho ta nhiệm vụ gian khổ này, ta ngày mai sẽ dẫn người lên đường."

"Đây là bí mật hành động, chỉ có thể một mình ngươi đi."

"Này? " Phong Yêu trong đôi mắt hiện lên một tia thối lui, song, hắn lấy lại bình tĩnh hoặc là lấy kiên định nói: "Tốt, ta ngày mai sẽ một mình thăm dò Bột Hồi, nếu như ta không về được, mời Đại Đế hỗ trợ chiếu cố gia nhân của ta."

Ba Lạc Kim nói: "Phong Yêu, ngươi hẳn là nên để cho thị thiếp cùng nữ đày tớ đến đây, ngươi giữ lại các nàng cũng không có tác dụng, không bằng đem các nàng hiến tặng cho ta, ta sẽ đem các nàng ban cho các đại thần, ngươi cảm thấy như thế nào?"

Phong Yêu mặt lộ vẻ khó khăn, nói: "Ba Lạc Đại Đế, ta cũng chỉ có những thứ này mời lưu lại cho ta một chút. Mặc dù ta không cách nào hoàn thành thiên chức nam nhân nhưng ta là từ vu tộc ra. Dù không có phía dưới, ta vẫn có thể dùng các loại phương thức thỏa mãn nhu cầu của các nàng . Ta giữ lại các nàng cũng là có chỗ dùng, các nàng đều rất trẻ tuổi, nhiều lắm cũng là hai mươi tuổi, mà các nàng trước kia đều trải qua dạy bảo của ta, vì vậy, ta muốn giữ lại các nàng dạy nhi tử của ta. Ngươi cũng biết, ta đến từ vu tộc, không thể để cho nhi tử của ta đem niềm kiêu ngạo nhất vu tộc vứt bỏ."

Y Chi ở một bên cả giận: "Ngươi muốn đem các nàng để lại cho nhi tử của ngươi?"

Phong Yêu rất tự nhiên nói: "Đồ của phụ thân luôn là của nhi tử ."

Ba Lạc Kim nói: "Phong Yêu nói đúng, nhi tử cũng có thể thừa kế hết thảy từ cha, nhi tử không thể làm được cũng là làm phụ thân tiếc nuối. Được rồi, ta liền không đánh chủ ý đến những nữ nhân kia , bất quá, các nàng có lẽ sẽ xuất ngoại tìm nam nhân, đây là bệnh của nữ nhân, ngươi lên chú ý."

Phong Yêu nói: "Đại Đế yên tâm, nữ nhân của ta còn không dám phản bội ta, ta có rất nhiều phương pháp làm các nàng muốn sống không được, các nàng sẽ không dám sau lưng ta làm loạn. Mặc dù ta đã không thể giao hợp nhưng khống chế nữ nhân loài ngựa này cũng là sở trường của ta, huống chi các nàng ở trong mắt ta không có bất kỳ Địa Vị gì cũng không dám hy vọng xa vời với nhiều thứ, có thể có cuộc sống được yên lặng, các nàng liền đối với ta cảm động đến rơi nước mắt rồi."

"Phong Yêu, ngươi rất có khí khái nam tử hán. Hi vọng ngươi có thể hoàn thành nhiệm vụ, khi trở lại ta sẽ cho ngươi thêm mấy mỹ nhân, cho ngươi giữ lại các nàng dạy nhi tử."

"Cảm ơn Ba Lạc Đại Đế vĩ đại, Phong Yêu ngày mai sẽ đi đến Bột Hồi Sâm Lâm, nhất định hoàn thành nhiệm vụ gian khổ Đại Đế giao cho thần."

Ba Lạc Kim nhìn Phong Yêu đi ra ngoài rồi nói với Y Chi : "Tiểu tử này rất lạc quan cùng trung thành a."

Y Chi không đáp mà nói: "Ba Á, chúng ta trở về phòng ngủ, Miểu mà có thể tỉnh ngủ rồi, chúng ta đưa nàng đi chơi."

Ba Á đáp: "Ừ, Hoàng Hậu."

Ba Lạc hai năm, tháng mười một ngày hai mươi bảy.

Trong cốc Trường Minh vẫn ấm áp như xuân, hoa nở bảy sắc.

Trẻ nít lặng yên nằm ở bên trong Vô Căn Hoa, màu bảy sắc tựa như sóng lớn loại tràn vào thân thể của hắn, nếu như nhìn kỹ, sẽ phát hiện trẻ nít so sánh với lúc đầu lớn hơn rất nhiều. Mới năm, sáu tháng, hôm nay thoạt nhìn đã giống như là có hai tuần lễ tuổi.

Hắn ngủ rất yên ổn, nửa năm qua cũng không có mở mắt, phảng phất không cần bất kỳ dinh dưỡng nuôi dưỡng, tánh mạng của hắn vẫn khỏe mạnh trưởng thành .

"Hài tử, không nghĩ tới ngươi nhưng lại thần kỳ như thế có thể ngắn ngủn trong vòng nửa năm, đem lực lượng của ta cơ hồ toàn bộ hấp thu, hiện tại ta chỉ còn lực lượng thần linh. Hài tử, hảo hài tử, ngươi tiếp tục trầm ngủ cho đến khi ta gặp phải loài người ở chỗ này. . ."

Thất sắc quang thải dần dần trở nên mỏng manh tùy thời biến mất. Trong sơn cốc khôi phục yên lặng lộ ra vẻ tường hòa mà yên ắng.

Bỗng chốc, ngoài động vang lên tiếng bước chân làm thất sắc quang thải lần nữa phát sáng. . .

"Thời gian cũng thúc giục ta Trọng sinh. Con Mắt Đại Dương, cố hương đã lâu rồi, nữ nhi xinh đẹp nhất sắp trở lại."

Lúc này, từ chỗ động khẩu chui vào một cái thân ảnh cao lớn -- rõ ràng là từng chạy ra sơn cốc chuẩn bị "Biến nữ nhân " A Cường? !

Đáng tiếc A Tổ sai lầm rồi, A Cường không có đổi thành nữ nhân, ngực của hắn vẫn là bằng phẳng giống như nam nhân-- cũng không phải toàn bộ giống như nam nhân, hạ thể của hắn đã không có nam căn.

Hắn nhìn vào trong động kinh ngạc đến mắt trừng miệng há hốc. Đột nhiên lại oa oa kêu to, tựa như bị điên khi giẫm lên Vô Căn Hoa. . . Cho đến khi hắn không có cảm thấy bất kỳ điều gì, hắn mới không chạy trốn, chảy nước mắt đi tới trước thần đàn, nhặt lên mười viên Dạ Minh Châu để chúng chung một chỗ, hắn an vị ở trước Dạ Minh Châu, khóc hô: "Trường Minh, Trường Minh, không có người, như thế nào còn có thể là Trường Minh?"

Lời nguyền rủa đã cởi bỏ, tánh mạng của hắn không có bị bất cứ thương tổn gì, chỉ sợ lời nguyền rủa vẫn còn cũngkhông có hiệu quả với hắn, vì rốt cuộc hắn là nam hay nữ?

Từ khoảnh khắc hắn tiến vào cốc Vô Căn Hoa liền khô héo, điêu tàn.

"Hài tử, chúng ta ở chung một chỗ đã có nửa năm rồi, ta nhìn ngươi trầm ngủ nửa năm, ngươi cũng có thể tỉnh."

Bảy sắc quang mang lần nữa rót vào thân thể trẻ nít, một tiếng khóc lớn rung trời vang lên, trẻ nít mở hai mắt. Cùng lúc đó, hai mắt của hắn phóng xạ ra ánh sáng bảy sắc. . .

A Cường đột nhiên bị thanh âm này đánh thức thần trí, khi hắn xoay mặt nhìn, liền nhìn thấy hai mắt trẻ nít phóng xạ thất sắc quang thải, hắn hướng trẻ nít đi đến, bị trẻ nít hai mắt bắn ra thải quang chiếu xạ , hắn đem trẻ nít bế lên. Trong miệng hắn hưng phấn mà nói: "Hài tử, a, hài tử, nhất định là bọn họ để cho nữ nhân kia sinh hài tử, con của chúng ta, hài tử Tủng Thiên, A Tổ, ngươi để cho nữ nhân sanh con rồi. . ."

Nữ thần thanh âm vừa vang lên: "Ta lấy lực lượng trong cơ thể vẫy gọi thần vạn năng biến hóa phù, mời đem bất nam bất nữ trước mặt ta biến thành một nữ nhân xinh đẹp. . ."

A Cường nghe không được tiếng nói, vào giờ khắc này, hắn căn bản cũng không có tâm chú ý cái khác bởi vì hắn đang ôm trẻ nít vui sướng chảy nước mắt.

Hắn không có phát giác sau khi nữ thần kết thúc chú ngữ thân thể của hắn đang dần dần mà cải biến. . . ***g ngực từ từ phồng lên tạo thành hai khối tròn. . . Nam căn bị chuỷ thủ gọt sạch chỉ thừa lại thịt ở gốc đang tụt dần vào trong rồi kéo dài xuống tạo thành cái khe rãnh, hai bên cái khe, da thịt đã bành trướng tạo thành ngoài âm. . . Màu da cũng từ đen vàng biến thành trắng noãn mềm mại. . .

Hắn -- phải nói là "Nàng "-- toàn thân phảng phất như được không khí tẩy rửa không còn một chút vết bẩn, mái tóc mọc dài ra buông thõng xuống hai vai điểm thêm cho khuôn mặt tuyệt mỹ một vẻ đẹp thần thánh. Nhũ phong lúc này cao vút mà đứng thẳng, bên dưới cái bụng trơn mịn không chút mỡ thừa là một lùm cọng lông đen nhánh chỉnh tề mà đứng xếp hàng dọc hai bên, trong đám lông mơ hồ hiện ra cái khe. . .

Trẻ nít miệng đột nhiên ngậm đầu vú A Cường, A Cường kinh hãi mới phát hiện thân thể nàng dị biến, nàng giật mình kinh hãi làm trẻ nít rơi xuống đất. A Cường cúi đầu nhìn thân thể mới của mình, lớn tiếng kinh hô: "A, nữ nhân, ta làm sao biến thành nữ nhân?"

Trẻ nít rơi xuống trên mặt đất thế nhưng lại không khóc, A Cường đưa tay sờ sờ rồi nắn bóp vú mình thì thào lẩm bẩm: "Mềm nhũn , trơn bóng , cùng người đàn bà kia giống nhau. . ."

Nàng lại dùng tay đưa xuống chỗ kín, "Á. . . A. . .", một cảm giác khác thường làm nàng không tự chủ rên rỉ.

"Hài tử, ta đã có thể trọng sinh rồi. Nguyên thần của ta sẽ tiến vào thân thể của nàng gây dựng lại nhục thể của ta, ta phải đem tất cả lực lượng cùng trí nhớ buông thả, như vậy, ta mới có thể đạt được sự thuần khiết nhất cùng thân thể hoàn mỹ không tỳ vết, mà trong thân thể ngươi chứa 9.5 phần lực lượng của ta, lực lượng cùng trí nhớ của ta sẽ bị giấu ở trong thân thể ngươi. Vì vậy, trong cơ thể của ngươi liền cất giấu nguyên thần cùng trí nhớ kiếp trước của ta. Sau khi Trọng sinh, ta và ngươi gặp nhau, ngươi có thể cởi bỏ phong ấn trên người của ta tạo nên một Khách Sa nữ thần hoàn toàn mới. . ."

"Trước khi ta trọng sinh, ta lấy ta kiếp trước lập lên lời nguyền không cách nào xoá bỏ: hài tử, ta muốn ngươi thay ta giải hận, đem tất cả nữ nhân đều chinh phục ở dưới háng của ngươi, đem các nàng đùa bỡn ở lòng bàn tay của ngươi. Gặp lại, hài tử của ta."

Dưới đất dâng lên một đạo quang ảnh màu trắng phảng phất là hình ảnh một nữ thần mơ hồ nhập vào trong bụng A Cường, chợt, một đạo bạch quang lại từ đó bắn ra bay vào trong cơ thể trẻ nít. A Cường vẫn chưa tỉnh, chỉ lo thăm dò thân thể của mình, mà đang vào lúc này, một người khác cũng thăm dò tới Trường Minh cốc. . .

Phong Yêu rời đế đô đã hơn một tháng, tiến vào Bột Hồi Sâm Lâm cũng có nửa tháng rồi, hắn không có may mắn như Ba Ti: Chẳng những không có dã nhân tới dẫn đường mà còn có đủ loại mãnh thú ngăn đường.

Mặc dù hắn đã mất đi vũ khí trời sinh của nam nhân song là cường giả hiếm có ở Con Mắt Đại Dương, đối với mãnh thú hắn vẫn có thể đối phó chẳng qua là lâu dài khiến y phục hoa lệ bị dã thú xé nát rồi, hiện tại chỉ còn quần áo nát vụn trên thân.

Toàn thân hắn bẩn thỉu lại không có quần áo che chắn, thoạt nhìn hắn so với dã nhân Tủng Thiên Cổ Tộc không sai biệt lắm.

"Mẹ kiếp nơi này chẳng khác nào Địa Ngục, Đại Đế thật là không thông cảm nhân gia thân thể mảnh mai, đây là chuyện của nam nhân, ta Phong Yêu hiện tại cũng không phải là nam nhân. " hắn có chút oán giận, trong giọng nói có loại biến thái đặc thù, nếu là hiện tại có người ở bên cạnh hắn, nhất định bị hắn khiến cho nổi da gà.

Hắn vì tìm Trường Minh cốc mà phiền não thì nghe được tiếng khóc rung trời làm tinh thần của hắn chấn động hướng về phía trước đi tới. Lúc sau hắn tìm đến nơi phát ra tiếng khóc là ở sườn một ngọn núi cây cối rậm rạp. . .

Phong Yêu chui vào sơn cốc, làm hắn trợn trừng mắt kinh ngạc là có một tuyệt thế vưu vật mỹ nữ đang tự vỗ về chơi đùa thân thể của mình.Hắn thấy rõ lông màu đen đã ươn ướt giữa háng nàng, còn nàng đang nằm trên mặt đất nơi trũng của sơn cốc.

Nếu Phong Yêu còn là đàn ông chân chính thì giờ phút này hắn có thể đã sớm nhào tới trên người nữ nhân, đáng tiếc chính là -- hắn xem một chút hạ thể của mình, ai, không có tí sức lực nào. Nơi đó từng bị Ba Ti làm nhão nhoẹt, sau khi tìm mọi cách chữa trị cũng vô dụng luôn, chỉ còn lại mỗi tác dụng duy nhất là giúp hắn giải sầu....

Phong Yêu nhìn thấy dưới chân nữ nhân nằm một cái nam hài. Hắn mới vừa rồi ở trong rừng rậm nghe được tiếng khóc hẳn là trẻ nít này.

"Này, nữ nhân, ngươi khó chịu đủ chưa? " Phong Yêu kể từ khi bị hủy tiểu đệ, một khi thấy nữ nhân bộ dạng lẳng lơ, hắn liền chịu không được -- trong lòng đau như cắt.

A Cường trong trầm mê bị Phong Yêu thức tỉnh, lộ ra vẻ mất hứng, song nàng vừa nhìn thấy hạ thể nam nhân bằng phẳng, trong đôi mắt thần thái đại phóng, cười khúc khích đi tới. . .

Phong Yêu cảnh giác mà nhìn mỹ nhân hướng hắn đi tới, hắn cũng nhìn thấy trên mặt mỹ nhân thiện ý gần như thần kinh hề hề hà hà cười, hắn biết mỹ nhân này đối với hắn không có địch ý. Cho nên nghĩ, chẳng lẽ này mỹ nhân yêu thương nhung nhớ muốn hắn? Này nhưng làm sao được rồi, hắn không cách nào an ủi mỹ nhân a?

A Cường đi tới trước người Phong Yêu, nhìn xuống phía dưới ngó chừng hạ thể Phong Yêu, sách sách ngạc nhiên, ngẩng đầu lên nói: "Ngươi cũng muốn biến thành nữ nhân?"

Phong Yêu nghe không hiểu nàng nói, nhưng suy đoán nàng là đang hỏi chuyện hạ thể của hắn, mặt của hắn có chút đỏ, lúng túng nói: "Bị một nữ nhân phá hủy, ta trước kia là rất mạnh mẽ."

A Cường dĩ nhiên cũng là nghe không hiểu Phong Yêu nói gì , chỉ lo ngó chừng hạ thể hắn, vươn tay sờ sờ, Phong Yêu tính phản xạ mà đẩy ra tay của nàng, cả giận nói: "Con mẹ nó đừng đụng, lão tử không người khác sờ."

A Cường thu hồi tay, đứng thẳng thân lên. Phong Yêu chỉ tới bả vai của nàng, tay nàng đụng mấy cái vào nơi ươn ướt của mình Ác ác mà rên rỉ, sau đó vừa kéo tay Phong Yêu đi đụng chỗ kín của nàng, vừa nói: "Chơi thật khá, thoải mái đấy."

Phong Yêu tránh thoát, mắng: "Mẹ ngươi là kỹ nữ, muốn lẳng lơ cũng phải nhìn đối tượng, đừng...với ta đây bất nam bất nữ...yêu quái loạn động. Uy, đây là Trường Minh cốc sao?"

A Cường không trả lời, hắn nghe không hiểu câu hỏi.

"Xem đây là Trường Minh cốc rồi, trên mặt đất còn có mười viên Dạ Minh Châu khổng lồ a. " Phong Yêu bất đắc dĩ thì thào tự nói, "Trong cốc Trường Minh cũng chỉ còn dư lại con mụ lẳng lơ này sao?"

"Nơi này dường như bị lửa thiêu qua, chẳng lẽ mọi người trong cốc bị chết cháy rồi? Tủng Thiên Cổ Tộc, trừ Đại Đế, cũng chỉ có mụ lẳng lơ cùng trẻ nít này sao? Đứa nhỏ này là của nàng?"

Để tìm được đáp án, Phong Yêu cúi xuống nhìn chỗ kín A Cường phát hiện mềm mại vô cùng, hắn nói: "Không giống đã sanh hài tử."

Hắn lại duỗi ra hai ngón tay tách cánh hoa A Cường nhìn thấy màng trinh bên trong, cực kỳ kinh dị mà nói: "Ơ a, con lẳng lơ này lại còn là xử nữ?"

A Cường bị hắn khiến cho ngứa ngái không chịu nổi, thân thể mềm mại giãy dụa . . .

Phong Yêu không rõ ràng lắm tình trạng nữ nhân trước mặt, rời ra nàng, đi tới bên cạnh trẻ nít ngồi chồm hổm xuống, thì thào lẩm bẩm: "Tiểu tử này lớn lên vừa đáng yêu vừa cường tráng, sau khi lớn lên nhất định là cái tuyệt đỉnh nam nhân. " tay của hắn ngắt tiểu gậy gộc trẻ nít, lại nói: "Tiểu tử ngươi gốc cây so với tiểu tử nhà ta cường tráng hơn rất nhiều, đỉnh chóp còn hiện đầy viên thịt nhỏ, con mẹ nó, còn có màu sắc. Trên quy đầu có một vòng viên thịt bảy sắc, tiểu tử ngươi cũng coi như đệ nhất thiên hạ a, thật là ly kỳ."

"Ta đem ngươi mang đi ra ngoài nuôi lớn, thu ngươi làm con nuôi, nhất định so với tiểu tử nhà ta không thua kém, xem ai còn dám xem thường Phong Yêu ta? Ta để cho tất cả nữ nhân ở chỗ kín con ta xưng thần, -- thử nghĩ thôi mà trong đầu đã cảm thấy cực kỳ sướng khoái a."

Phong Yêu ôm lấy tới trẻ nít, A Cường đột nhiên hô: "Để xuống hài tử. " hắn đã chạy tới cướp đi trẻ nít ôm vào trong ngực che chở.

Phong Yêu nghe không hiểu nàng nói, bất quá biết hài tử đã tại ngực của nàng, hắn nói: "Ngươi không tự sờ soạng sao?"

Xem ra hay là không có hiệu quả, hắn và nàng tiếng nói không thông, trao đổi không khoái, nhưng hắn không thể để cho nàng cùng hài tử lưu lại sơn cốc, hắn liền suy nghĩ biện pháp đưa nàng cùng trẻ nhỏ rời khỏi nơi này trở lại đế đô ba trạch.

Linh quang chợt lóe, hắn duỗi ra ngón tay cho vào huyệt mềm A Cường hoạt động, A Cường bị hắn đột nhiên xâm nhập, toàn thân run rẩy dữ dội, hai tay nới lỏng, trẻ nít liền rơi xuống đất, kỳ quái chính là, trẻ nít như cũ vô sự mà trầm ngủ. . .

Phong Yêu ở trên thân thể A Cường thi triển thủ đoạn. . . Hai người trên mặt đất lăn lộn. . . A Cường bị Phong Yêu dùng thủ pháp khiêu khích tình dục lần đầu tiên đạt tới cao trào vô lực mà nằm im trên mặt đất. . .

Phong Yêu đứng lên đi đến ngồi xuống bên cạnh trẻ nít, ôm trẻ nít, nói: "Ta muốn mang bọn ngươi rời đi rừng rậm địa ngục này. Hài tử, ngươi sống ở Trường Minh, sau này hãy cùng ta họ, ta là phụ thân của ngươi, ngươi là nhi tử của ta, từ nay ngươi tựu kêu là -- Phong Trường Minh."

A Cường từ một bên bò qua tới, dựa vào Phong Yêu, phảng phất rất tin tưởng Phong Yêu rồi. . . Phong Yêu đối đãi nữ nhân quả nhiên là vô cùng có nghề, ngay cả tiếng nói không thông, cũng có thể đạt tới trao đổi, hơn nữa làm nữ nhân ngực lớn nhưng không có đầu óc đối với hắn tin cậy. Một chữ: tuyệt đối.

Phong Yêu đưa tay chỉ chỉ nàng, vừa chỉ chỉ mình và hài tử, sau đó chỉ vào cốc khẩu, nói: "Chúng ta, đi ra ngoài?"

A Cường không hiểu được tiếng nói của hắn, nhưng hiểu được ý tứ của hắn, huống chi Phong Yêu đã ôm hài tử hướng cốc khẩu đi, nàng cũng khó khăn đứng lên theo sát Phong Yêu. . .

Trong cốc Trường Minh, mười viên Dạ Minh Châu vẫn ở lóe sáng . Thật ra thì Phong Yêu rất muốn đem những bảo bối giá trị liên thành này đi, chỉ là như vậy rất không tiện, huống chi sau khi trở về có thể cũng phải giao cho Ba Lạc Kim, vì vậy hắn liền lười cầm, nghĩ thầm: sau này nghèo khổ không có tiền thì đến lấy ra đi bán cũng chả sao a.

Tại bạch sắc quang mang của Dạ Minh Châu cũng có một viên Ám Tinh đang lóe lên lam quang yếu ớt, Phong Yêu cùng A Cường cũng không có chú ý tới,

Đó thì ra là Hải Dương Thạch Ba Ti mang trên người-- tâm lực lượng.
Trả lời kèm theo trích dẫn
<< Chương 8: Hi Vọng Sống | Chương 10: Quái Thai >>


Dành cho quảng cáo

©2007-2008 Bản quyền thuộc về Liên Mạng Việt Nam - http://lmvn.com ®
Ghi rõ nguồn "lmvn.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này - Useronline: 636

Return to top