Liên Mạng VietNam || GiaiTri.com | GiaiTriLove.com | GiaiTriChat.com | LoiNhac.com Đăng Nhập | Gia Nhập
Tìm kiếm: Tựa truyện Tác giả Cả hai

   Tìm theo mẫu tự: # A B C D E F G H I J K L M N O P Q R S T U V W X Y Z Danh sách tác giả    Truyện đã lưu lại (0
Home >> Tập Truyện ngắn >> Huyền Thoại Biển

  Cùng một tác giả
Không có truyện nào


  Tìm truyện theo thể loại

  Tìm kiếm

Xin điền tựa đề hoặc tác giả cần tìm vào ô này

  Liệt kê truyện theo chủ đề

  Liệt kê truyện theo tác giả
Số lần xem: 23724 |  Bình chọn:   |    Lưu lại   ||     Khổ chữ: [ 1, 2, 3

Huyền Thoại Biển
Trúc Chi

Kẻ trộm răng cá ông
Mất răng cá Ông là mất thiêng liêng, mất hồn làng, mất mùa làm ăn, mất điều tốt lành của người làng Cọp Râu Trắng. Vậy mà, làng Cọp Râu Trắng mất răng Cá Ông.
Kẻ trộm không dễ gì lấy được răng Cá Ông, vì phải qua hai lần cửa lăng thờ, dấu chân sẽ in lớp vôi trải dày sàn lăng, và nắp áo quan là một tấm đá nặng, Vậy mà răng Cá Ông bị mất. Lạ nhấ, răng mất nhưng hai lần cửa vẫn đóng kín, lớp vôi không có một dấu gì để lại, tấm ván đá vẫn đậy kỹ hơn bưng, không dễ gì tìm ra kẻ trộm.
Không khéo răng Cá Ông còn bị mất nữa. Bà Roong cho rằng kẻ trộm răng Cá Ông vừa có đôi cánh bay, vừa có sức mạnh. Và nó ở xa làng Cọp Râu Trắng. Nhiều già làng nhận ý kiến bà Roong là đúng. Và làng Cọp Râu Trắng giao cho bà làm chủ lễ tế, vì tin rằng bà Roong đã biết những điều huyền bí tất sẽ biết kẻ trộm là ai.
Bà Roong im lặng nhận việc làng giao, nên nhiều người tin bà sẽ làm được.
Sau đó bà nói cho làng biết, bà đã biết điều huyền bí.
Một đêm không trăng sao. Hết giờ đọc kinh, vừa đặt lưng xuống nằm bà Roong bỗng nghe ngoài vườn xung quanh chùa Cát rung ào ào như bão. Bà lắng nghe có tiếng kêu lạ lùng từ trên các ngọn cây cao. Tiếp đến tiếng vỗ cánh cùng những luồng chớp đen kéo dài trên trời, rồi mất hút.
Độ giờ sau, luồng đen trở lại vỗ cánh như gió dậy làm oằn các ngọn cây vườn chùa. Trên các ngọn cây phát ra tiếng rúc, tiếng rầm rì, rất lạ. Thoáng chốc luồng đen rào rào bay ra hướng biển. Bà Roong lên đồi cát sau chùa nhìn theo luồng đen thì thấy một ngọn đảo xa mờ vần vụ đốm sáng thật quái dị. Bà Roong phần nào biết được hướng bay đến, hướng bay về của luồng đen kia.
Khi Bà Roong trở vào chùa ngang qua một chòm cây nghiêng ngả có tiếng thở phò phò như tiếng con vật khổng lồ đang ngáy. Bà vạch lá thấy một con vật đầu gục xuống tận chân, dáng to lớn đồ sộ ước bằng một đức bé lên mười. Con vật ngủ say như chết. Bà Roong dùng dây trối lôi đi, nó mới hay. Con vật ngẫng lên, chao ôi mặt nó to bằng cái nói, hai mắt lóe như ngọn đuốc. Thế là bà hiểu ea...
Đêm ấy trong buổi tế lễ, bà Roong mặc chiếc áo dài màu nâu theo kiểu người Chiêm, tóc buông xõa, một chiếc khăn đỏ trùm kín mặt. Sau hồi trống đổ dài, sau tuồn hương thắp lần thứ nhất thì từ trên nóc lăng thờ đôi rắn thần bò xuống. Bà Roong cầm nén hương chỉ chỗ, đôi rắn thần liền khoanh tròn hai chiếc ghế, đầu ngẩng cao, hai mắt tròn như hai quả trứng gà.
Mười hai cây đuốc dầu cá thắp sáng. Tất cả im lặng trang nghiêm.
Giọng bà Roong trầm trầm từ trong lớp khăn trùm kín vọng ra. Bà nói:
Hôm nay lễ tế rắn thần nhận ra kẻ trộm răng cá Ông.
Nói xong, bà Roong bước xuống chiêc ghế lệnh cho các Tài đi ra. lát sau các Tài khiêng vào một con vật. Tiếng bà Roong thét lớn:
- Con vật kia ngẩng mặt lên!
Con vật lập tức làm theo. Mọi người ồ cả lên:
- Con cú mr2o biển
Bà Roong thắp tuần hương, quay vào đôi rắn thần.
- Xin hai ngài cho biết, có phải kẻ trộm răng Cá Ông là con cú mèo biển này không?
Bà Roong vừa dứt lời, đôi rắn thần bung ra, đập đuôi ba cái, rối phóng lên nóc lăng trong tiếng đổ hồi dài của người hai chiếc trống lễ.
Mọi người vây lại bên con cú mèo biển. Một già làng cho biết, loại cú này da thịt cứng như sắt, sức chở hàng trăm cây bay qua biển. Nó chuyên sống trên các đảo hoang, bay từng đàn trong đêm tìm các Cá Ông chết lâu ngày ngoài đảo. Đêm đó, cả làng ai cũng hồ hởi vì đã bắt được kẻ trộm răng Cá Ông.
Đôi rắn thần không còn bay lượn làm sóng to gió lớn nữa. Biểm êm ả và dâng làng lại dong thuyền ra khơi. Nhưng ai cũng biết rằng nhiệm vụ của dân làng còn nặng nề vì còn phải lấy răng của Đức Ngài về...

<< Chàng trai mò ngọc trai | Người câu mực >>


Dành cho quảng cáo

©2007-2008 Bản quyền thuộc về Liên Mạng Việt Nam - http://lmvn.com ®
Ghi rõ nguồn "lmvn.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này - Useronline: 220

Return to top