Liên Mạng VietNam || GiaiTri.com | GiaiTriLove.com | GiaiTriChat.com | LoiNhac.com Đăng Nhập | Gia Nhập
Tìm kiếm: Tựa truyện Tác giả Cả hai

   Tìm theo mẫu tự: # A B C D E F G H I J K L M N O P Q R S T U V W X Y Z Danh sách tác giả    Truyện đã lưu lại (0
Home >> Kiếm Hiệp >> CƠ ĐỘNG PHONG BẠO

  Cùng một tác giả
Không có truyện nào


  Tìm truyện theo thể loại

  Tìm kiếm

Xin điền tựa đề hoặc tác giả cần tìm vào ô này

  Liệt kê truyện theo chủ đề

  Liệt kê truyện theo tác giả
Số lần xem: 47078 |  Bình chọn:   |    Lưu lại   ||     Khổ chữ: [ 1, 2, 3

Đăng bởi: ongrain 15 năm trước
CƠ ĐỘNG PHONG BẠO
Khô Lâu Tinh Linh

Chương 225 > 228
Chương 225: Một Màn Kinh Người

Vừa rồi trong lúc dẫn đạo, Lý Phong cũng đã dò xét tình huống của Chu Chỉ cùng Đường Linh, ở trong tinh thần hải là một giọt chất lỏng màu lam, hẳn là chính là tinh thần lực chủ thể của nàng(Chu Chỉ), mà tại trong tinh thần hải Đường Linh lại là một đoàn sương mù màu tím, hiển nhiên độ tinh thuần còn kém một chút, mà trong đầu chính mình, lại là một tinh thể màu vàng, vừa rồi chỉ là từ trong đó phóng thích ra một cỗ tinh thần lực, mà Ma Quỷ Kim lại đang nằm ở bên cạnh tinh thể màu vàng đó, hình như là đang cùng tồn tại, tuy chỉ có thể lấy năng lượng một cách yếu ớt, mà tinh thần lực lại rất dễ dàng cắn nuốt khi đến gần nó, mơ hồ, Lý Phong đã nắm được một ít mấu chốt.

Nhưng việc này là không thể nói với những người khác, và cũng là không cách nào giải thích.

"Tiểu Linh, không cần dấu diếm hắn, Lý Phong không phải dễ dàng bị đánh bại như vậy, ta cứ việc nói thẳng, khai mở của ngươi(Lý Phong) đã thất bại, con đường trở thành tinh thần dị năng giả đã khép lại, nhưng đây cũng không gây trở ngại đến việc ngươi trở thành một gã cơ động chiến sĩ cường đại, cho nên cũng không cần uể oải. "

Đường Linh thương cảm nhìn Lý Phong, trong con mắt tiểu mỹ nữ tràn ngập ý tự trách, nếu không phải chính mình không tốt, Lý Phong có thể sẽ không như vậy, khẳng định là do năng lực chính mình không đủ.

"Nga, như vậy ư, thật sự là đáng tiếc, coi như chính mình không cái số kia vậy." Lý Phong bất đắc dĩ nhún nhún vai, biểu hiện cũng coi như tĩnh táo(thì nó tỉnh thật mà).

Chu Chỉ thở dài, "Các ngươi...... Ai, ta về trường học trước để xử lý một chút sự tình, nếu có cái vấn đề gì phải kịp thời liên lạc với ta, việc này ta cũng có chút trách nhiệm, tiểu Linh đem một hồi hình ảnh cho hắn nhìn, có dùng hay không là tùy mệnh. "

Tâm Chu Chỉ vẫn còn rất cứng rắn, đối với sự tình không thể tránh được, sẽ tận lực không đi suy nghĩ nhiều, đáng tiếc cho một thiên tài, mặc dù nói chỉ bằng vào kỹ thuật Lý Phong cũng rất mạnh. Nhưng mất đi tinh thần lực, sự phát triển của hắn cũng sẽ có cực hạn, may mắn là hắn cũng coi như là thân thể dị biến giả, nếu không thật sự là......

Một người vốn có lực lượng một khi mất đi cảm giác về lực lượng, thật là sẽ không cách nào chịu được, ngay cả người ngoài như nàng cũng như vậy, huống chi là người trong cuộc, Chu Chỉ lúc này rời đi cũng là vì dành không gian cho Đường Linh an ủi Lý Phong.

"Phong ca, đều là em không tốt." Đường Linh tựa như con thỏ nhỏ phạm phải sai lầm.bộ dáng đáng yêu thật sự làm cho Lý Phong giả bộ không nổi nữa.

"Tốt lắm, đừng khổ sở, ai nói là tinh thần lực của anh đã mất?"

Nói rồi liền phóng một tia tinh thần lực nhàn nhạt chợt lóe rồi biến mất, Đường Linh lập tức ngây ra giống như tượng gỗ. "Đây, đây là không có khả năng, vừa rồi...... "

"Ha ha, anh vốn khác với người bình thường. Vừa rồi quả thật là đã biến mất, bây giờ hình như lại xuất hiện một chút, đại khái là ông trời trêu người, cũng không có việc gì. Anh có cảm giác tốt lắm, thôi đừng khổ sở. "

Lý Phong cười. Đường Linh lại ôm Lý Phong khóc to lên. Tiểu công chúa khóc như lê hoa đái vũ. Hiển nhiên là vì quá lo lắng, làm Lý Phong khóc không biết an ủi thế nào. Nữ hài tử này tâm tư rất khó nắm bắt, khó trách mọi người đều nói lòng dạ nữ nhân như kim đáy biển.

"Người xấu, người xấu, làm em sợ muốn chết, anh xấu lắm, làm em sợ như vậy!"

Khóc khóc, nắm tay nhỏ của Đường Linh phát uy, Lý Phong trong hồ đồ đã hiểu ra rõ ràng, Tiểu công chúa là sợ cản trở tiền đồ của hắn, quan tâm tất loạn, lòng mỗi người biết rõ là không có cảm giác, chỉ là vẻ mặt hắn vừa rồi giống như bình tĩnh sau khi tuyệt vọng, cũng làm Đường Linh rất sợ hãi, cũng khó trách nàng sẽ nói như vậy.

Lý Phong cười mị mị được làm cho Đường Linh cảm thấy rất thần kỳ, đem Tiểu công chúa đặt trên đùi, hôn một cái thật dài, công chúa hết giận mới chịu bỏ qua.

"Xấu lắm, mỗi lần đều chỉ biết dùng chiêu này."

"Ha ha, tiểu bảo bảo, ngoan, đừng nóng giận, vừa rồi tình huống quả thật có điểm quái dị, bất quá anh có thể xác định, không có vấn đề gì lớn, có thể tu luyện cùng sử dụng phương thức cùng người khác cũng không quá giống nhau, em đã quên, anh vốn chính là rất khác người sao. "

"Xú mỹ, chỉ biết thổi phồng thôi,...... Thật sự là không có việc gì chứ?" bộ dáng lê hoa đái vũ này cũng là một loại mỹ cảm, thấy vậy Lý Phong cũng có chút ngẩn ngơ.

"Thật, bất quá việc này còn phải giữ bí mật, Chu sư phụ cũng vậy, trời biết đất biết, em biết anh biết là được rồi."

"Phong ca, ngay cả Chu tỷ tỷ cũng phải giấu diếm sao ,...... Kỳ thật nàng đối với anh cũng tốt lắm. "Đường Linh khiếp sợ nói, nàng cũng mơ hồ phát giác được một chút, Lý Phong cùng Chu Chỉ có điểm không đúng.

"Ha ha, tương lai của anh phải tự mình làm chủ, cũng không muốn bị người khác can thiệp, ngay cả dù nàng có đại biểu cho quốc gia cũng vậy. "

"Dạ, dạ, phong ca, thật có mị lực, Linh Nhi sẽ giúp anh!" Đường Linh nắm tay nhỏ lại dứ dứ, người khác sẽ xem người này có thể có điểm ngu, người khác xem trọng ngươi là vinh hạnh của ngươi, coi như là không biết được tốt xấu, nhưng trong mắt Đường Linh công chúa này, đây cũng là tượng trưng cho cá tính cùng mị lực.

Đối với Lý Phong mà nói, lại giống như hắn tự mình nói, nhân sinh chỉ có một lần, bất kể đúng sai, cũng phải do chính mình đi, cao hứng ăn một món ăn còn hơn bị người khác bắt đến dự bữa tiệc lớn.

Lý Phong sau khi thay đổi phòng thì bắt đầu minh tư, vừa rồi quá đơn giản, phải cảm nhận lại một chút, thuận tiện xem cuộc sống của Ma Quỷ Kim thế nào!

Đường Linh khẩn trương ở một bên chờ đợi, vài lần tinh thần lực chấm dứt cũng nhắc nhở, hắn làm cho nàng thật sự có chút ăn không tiêu, Lý Phong đương nhiên là không có việc gì, hắn cũng xem như là người chết từ Tu La tràng đi ra, đối với sinh tử đau đớn đều không có cảm giác quá lớn.

Lần này tinh thần lực rất dễ dàng tiềm nhập vào tinh thần hải, vẫn chưa nói, trong tinh thần hải Ma Quỷ Kim cùng hoàn cảnh xung quanh giống nhau như đúc, bất quá là Ma Quỷ Kim đáng yêu hơn nhiều so với khi huấn luyện hắn, xem ra không gian song song khoa học kỹ thuật thật sự rất cao, đã đem tinh thần vận dụng cùng khoa học kỹ thuật kết hợp lại, quả thật so với địa cầu cao hơn đến N lần, Lý Phong muốn gọi Ma Quỷ Kim thức dậy, sợ rằng tinh thần lực thì cũng có chút hy vọng, chỉ bất quá chủ nhân trước kia của nó cũng không nói cho bọn họ vấn đề này, hoặc là do nguyên nhân kho tư liệu đã bị phá hủy.

Tinh thể ánh sáng ngọc màu vàng tựa như thần điện trong tinh thần hải, Ma Quỷ Kim dựa vào một chút sức sống yếu ớt cầm cự để sống, ra vẻ hấp thu tương đối khó khăn, Lý Phong rất dễ dàng từ trong đó phân ra một cỗ năng lượng tinh thần, chậm rãi tới gần Ma Quỷ Kim,...... Quả nhiên, lập tức bị hút vào, nhưng cũng không có tin tức phản ứng cho hắn, tinh thần lực giống như đá ném vào biển rộng,...... Khiến cho Lý Phong cũng không dám mạnh mẽ quán thâu(chuyển vào), vạn nhất xuất hiện cái gì xui xẻo, vậy hối hận cũng đã không kịp rồi, dù sao tri thức cũng chênh lệch quá xa, giống như cùng người cổ đại nói chuyện về mặt trăng, hoàn toàn nói không thông, hắn đoán cũng rất phiến toái, có một lượng rất lớn tri thức mang tính cục hạn, vẫn còn chưa nên tiến bừa tới, bất quá nếu nó hấp thu trong thân mình, hẳn là sẽ không xuất hiện vấn đề gì, thôi cứ thuận theo tự nhiên đi.

Lý Phong điều động khống chế một chút tinh thần lực, chỉ cần lúc phóng ra không cố ý đến gần Ma Quỷ Kim, nó sẽ không có phản ứng, nhưng một khi tới gần sẽ bị hút lấy, hơn nữa lại không thể kháng cự, tên này tựa như một cái hắc động(lỗ đen),...... Nghe Chu Chỉ nói qua tinh thần công kích, nói không chính xác Ma Quỷ Kim cũng có thể có tác dụng, dùng để hấp thu tinh thần lực của đối thủ, thật là một cái sát chiêu không tồi, sau này có thể thử một chút.

Lúc Lý Phong mở mắt ra, trời cũng đã tối, Đường Linh vẫn ngồi ở bên cạnh không nhúc nhích, thấy Lý Phong tỉnh lại mới thở phào nhẹ nhỏm.

"Đã bao lâu rồi, làm sao bầu trời lại tối đen vậy."

"Phong ca, anh đã minh tư ba giờ rồi!"

Lý Phong lắc lắc đầu, căn bản không cảm giác được thời gian trôi qua, "Ha ha, khó trách đã thấy đói bụng, bảo bảo, giờ ăn cái gì."

Tinh thần lực sử dụng cũng là phải chậm rãi ma luyện, tự nhiên Lý Phong sẽ không nóng lòng cầu thành, bất quá coi như là nhân họa đắc phúc, cuối cùng cũng cho Chu ma nữ một cái đạn mù, đỡ phải lo nàng suốt ngày theo dõi mình.

Cuộc sống đã khôi phục như cũ, Chu ma nữ vẫn hoan nghênh như cũ, Lý Phong càng sung hơn, hiệu trưởng đại nhân vẫn chuyên môn nhắc nhở hắn cùng Salta chuẩn bị, đừng quên ước định ban đầu, Salta chính là luyện quyền lau chưởng chuẩn bị, giết chết Cổ Mễ Sâm khiêu chiến với Kiều Gia chính là mục tiêu của hắn, hắn huấn luyện thật phi thường khắc khổ.

Trong chiến tranh vũ trụ, mọi người đều thích huấn luyện trụ cột, thăng lên liên minh B cấp, Phong Thần Hội cũng chuẩn bị mở rộng điều kiện của huấn luyện tràng, rất nhiều người chơi cũng thường tới mong đề cao thực lực, thành quả huấn luyện trong chiến đấu được thể hội thật sâu, gặp phải một ít động tác nguy cơ khó khăn cao cũng có thể làm ra được, hơn nữa phản ứng cũng nhanh hơn, dù sao ai cũng không thích cảm giác bị nổ tung, người mà, năng lực học tập là rất mạnh, ai cũng không muốn buông tha việc có thể mạnh hơn.

Mọi người ở đây tưởng rằng đoàn phỏng vấn NUF sẽ đường cao mãnh tiến, bọn họ tại Bố Kỳ Nặc tài đấu, tin tức này giống như cơn lốc truyền khắp các đại quân giáo của USE, tiểu tổ chiến đấu tinh chiến mô nghĩ của đoàn phóng vấn cùng học viên của Bố Kỳ Nặc luận bàn đã thảm bại mà về, mà đối phương lại chỉ có một người!

Tinh chiến mô nghĩ là mô nghĩ(chắc là chiến tranh chiến lược ảo) chiến đại quy mô, chủ yếu là nhằm vào sinh viên hệ chỉ huy tài cao, bên trong ẩn chứa trí tuệ cùng với chiến thuật rất cao, so với cơ chiến càng khổng lồ hơn, bình thường là quy định một cái chiến trường vũ trụ, sau đó mỗi tổ một hạm đội, chú trọng phối hợp tác chiến, thiên thời địa lợi so với tác chiến trên địa cầu phức tạp hơn nhiều, đoàn phóng vấn của NUF mang đến chính là học viện quân sự Kỵ Sĩ chỉ huy hệ quán quân tổ hợp năm ngoái của cuộc thi tinh chiến mô nghĩ, nhưng lại bị một tân sinh của Bố Kỳ Nặc đánh bại!

Sáu đánh một, phe mình có tám phần bị phá hủy, mà đối phương chỉ tổn thất 50%, đây nói ra cũng sẽ có người không tin, học viên này gọi là Tôn Hãn, trong một đêm danh tiếng đã vang dội.

Người này tại Bố Kỳ Nặc cũng có danh tiếng, nhưng cũng là bởi vì cả ngày chỉ chơi trò chơi, chơi những trò cổ quái gì đó, người lớn lên có chút hơi ngốc, vóc người cũng tương đối nhỏ gầy, chỉ là...... Trời mới hiểu được làm sao lại bưu hãn như vậy.

Nhân gia đây là điển hình bất minh tắc dĩ, nhất minh kinh người.(có lẽ là: không biết rõ thì thôi, biết rõ thì hẳn là thứ kinh người)

Chương 226: Ta Là Người Nhàn Rỗi

Người vừa mới bắt đầu nổi danh hiện nay, người này cũng là tân sinh năm nhất, quả đúng là vũ khí bí mật, là siêu cấp thiên tài biến thái não vực đã khai phá đến 150%, cơ hồ không có thứ hạng yếu, nhìn thân thể có vẻ gầy yếu, kỳ thật lại có lực lượng rất mạnh, bề ngoài ngây ngốc đó chính là đại trí giả ngu.

Mặc dù chỉ tiến được có 1 hạng , nhưng mọi người đối với thực lực của hắn cũng tràn ngập lòng hiếu kỳ, đây cũng là lần đầu tiên học viên USE có thể thống khoái đè bẹp được NUF, nhìn vẻ mặt tinh anh NUF không thể nói gì, thật sự là quá sảng khoái, đây chính là ưu thế tuyệt đối, một người có thể đồng thời làm nhiều hạng mục như vậy, đây tuyệt đối là lực khống chế siêu cấp, tư duy cho dù là người Inventer cũng là theo không kịp.

Đoàn phóng vấn NUF đối với việc này cũng là khen không dứt miệng, bất quá ẩn chứa ít nhiều không phục, bọn họ cũng có thể có người như vậy, nhưng bất kể nói như thế nào Tôn Hãn chính là cho đối phương rất đau đầu.

Người sợ nổi danh, lợn sợ béo, Tôn Hãn mặt đỏ bừng, tránh không khỏi bị ký giả vây quanh phỏng vấn, dù sao lần này hắn cũng thể hiện quá hoành tráng, nhưng khi hỏi hắn bạn cùng lứa tuổi hắn xem trọng nhất, hắn lại nói ra một cái tên rất kỳ quái, Lý Phong!

"Lý Phong, đây là chuyện gì xảy ra vậy?" Giữa lúc ăn cơm trưa, mọi người đàm luận đều là về chuyện này, nhận thấy trong ánh mắt Lý Phong cũng lộ ra vẻ kỳ quái.

Người này là người nào, hắn là ai, bây giờ ngay cả người của bố kỳ nặc cũng muốn biết điều này

"Ta cái gì cũng không biết."

...... Tiểu tử Tôn Hãn này, chính mình nổi danh, lôi theo lão tử vào làm gì, tự nhiên đem tên mình nói ra, cái này không tốt lắm, chính mình cũng bị lây danh tiếng.

Mã khả cười hì hì cầm lấy báo chỉ chỉ, tiếng nói rất to. "Tôn Hãn, ngươi cho rằng trong tinh anh trẻ tuổi của USE ai là người ngươi xem trọng nhất, Mark Merson của Royal English , Đường Linh, Salta của Alan, hay Đan Ni Tư của Bổn Phỉ Tạp(hem nhớ rõ tên nữa đành để vậy), hoặc là?

Hai tròng mắt Tôn Hãn hơi hồng hồng, cười cười nói: Ta biết một người tên là Lý Phong, rất lợi hại. So với ta còn lợi hại. "

" Lý Phong này có phải là Lý Phong của chúng ta hay không?"

"Ngất, phục rồi, đây khẳng định là trùng tên, không liên quan đến ta nha."

Lý Phong có một chuyện không nói. Đó chính là khi cạnh tranh bảo vệ Angel thì đã quen biết qua, hiệu trưởng hạ lệnh cấm tiết lộ mọi thông tin, Tôn Hãn này, cũng quá là thành thật. May là chưa nói nhiều, nếu không cuộc sống của hắn có thể đã rất khổ sở.

Tinh anh của NUF nếm phải trái đắng cũng chỉ ủ rũ, bọn họ là có chút khinh thường, nhưng đối phương thực lực quả thật cao hơn bọn họ nhiều. Bắc Đẩu Thất Tinh thì không có xuất chiến, cơ chiến hệ của đối phương không nói ra yêu cầu này, nếu bọn họ chủ động yêu cầu thì hình như có chút chủ động thể hiện. Ngược lại hóa thành không tốt. Huống chi làm khách cũng không nên trực tiếp yêu cầu.

Thật ra Bắc Đẩu Thất Tinh không có biến hóa quá lớn. Mặc dù những học viên đồng thời theo chân bọn họ tuổi không sai biệt lắm, nhưng bảy người bọn họ cũng là đã có kinh nghiệm vượt quá rất nhiều tràng diện lớn. Vô luận là thực lực hay tâm trí cũng đều tương đối thành thục, sẽ không vì chút việc nhỏ này mà cảm thấy mất mặt, thắng bại vốn là là chuyện thường tình của binh gia, nhưng thua trận không thua người, luận bàn như vậy không tính là cái gì, vừa lúc cấp cho bọn họ một lần đề tỉnh.

"Người này khẳng định tám chín phần mười là dị năng giả toàn diện, tinh thần lực cùng khống chế lực có thể đạt tới như thế là tương đối kinh khủng, các ngươi cũng không nên nổi giận, trận thua này nhất định sẽ đòi lại." Kiều Gia nói, vỗ vỗ bả vai học đệ, người Inventer cũng khó có cách nào so sánh cùng người như vậy, tiểu tử kia rất khá, bất quá vẫn rất trẻ con.

" Mục đích lần này của chúng ta chủ yếu là khảo sát một chút, dẫn xà xuất động, quan sát thực lực chính thức của ngũ đại quân giáo, thua bọn họ vài lần khó chịu một chút cũng tốt." Trương Lâm Tinh tiếp nói, nàng cũng không có cảm giác gì nhiều, chỉ cần Bắc Đẩu Thất Tinh không ngã, vinh dự của NUF sẽ không bị hao tổn, ngẫu nhiên thua một hai hạng cũng là bình thường, dân cư USE nhiều như vậy, không đơn giản, rất đáng giá chú ý, trở về có thể chuyên tâm nghiên cứu một phen.

Cổ Mễ Sâm đang ngồi đọc báo, USE thật đúng là không ai ra hồn, mới thắng một hồi mà cao hứng như vậy, thật sự là, rất thương cảm,...... Lý...... Phong???

Tên này khó trách sao quen tai như vậy?

Trong đầu hắn lập tức xuất hiện một hình tượng "Khiếm biển", đột nhiên rùng mình một cái, đây không phải là tiểu tử kia sao ?

"Cổ Mễ Sâm, làm sao vậy, trúng phong à. "

" Ha ha, không có việc gì, báo nói rất thú vị, bọn họ thật là quá tự đại. "

"Được rồi, chúng ta tiếp theo sẽ dừng ở đâu?"

" Tiểu tử ngươi cả ngày trừ tán gái thì một chút cũng không quan tâm, là Alan." Khương Yển lắc đầu, người này thấy đàn bà là không rời được.

"A, Alan không phải cái xếp cuối cùng sao?"

"Không biết, Alan có thể rất yếu, nhưng Đường Linh, Salta, hẳn là tương đối thú vị, ngoài ra chúng ta còn có thể đi chơi."

"Hắc hắc, tốt, tốt, tốt, lão tử cuối cùng chờ được!"

Nghe tới Alan, Cổ Mễ Sâm trở nên đấu chí xung thiên, salta, hắc hắc, nói vậy ngươi cũng đang đợi ta, còn có cái tên Lý Phong kia nữa,...... Đương nhiên cũng phải kiến thức một chút Đường đại mỹ nữ, là dạng gì?

"Các vị, yên tĩnh một chút, nghỉ ngơi thật tốt, Kiều Gia, các ngươi chuẩn bị, nếu cần, các ngươi sẽ phải xuất chiến."

Ý tứ sư phụ rất rõ ràng, không nên làm cho người USE quá kiêu ngạo, phải lấy một ít thắng lợi lật đổ họ.

Mà tại Alan, lúc nhận được tin tức này, sư phụ cũng đang tiến hành công tác chuẩn bị cuối cùng, các học sinh cũng muốn cho đối phương một sự vui mừng lẫn sợ hãi.

"Salta, không cần luyện nặng như vậy, cẩn thận khỏi bị thương."

"Không có việc gì, xếp, ngươi về trước đi, ta còn muốn gia luyện thêm một thời gian."

"Được, ngươi tự mình chú ý, không nên tăng cường quá nhiều lượng huấn luyện, cứ lấy tâm lý bình thường tiếp đãi là tốt rồi."

Lý Phong khẽ cười mỉm, khẩn trương ư? Bắc Đẩu Thất Tinh là cái gì.

Đường Linh vừa đọc sách vừa chờ đợi , thấy Lý Phong đi ra, thu thập mọi vật, nhẹ nhàng xoa bụng, "Nhân gia đã đói bụng, muốn ăn cái gì đó. "

Nhéo nhéo khuôn mặt Tiểu công chúa, "Em đó, chỉ có biết ăn thôi, cẩn thận lại biến thành tiểu phì trư."

"Hừ, nhân gia sẽ không như vậy, vóc người tiêu chuẩn, ăn như thế nào cũng không béo!"

Quả vậy, Đường Linh vóc người rất chuẩn, cho tới bây giờ không kể là ăn cái gì, cũng không thấy béo, thuộc về loại làm cho người ta rất hâm mộ, Lý Phong cũng không kém nhiều lắm, bất kể hắn luyện tập như thế nào, vóc người cũng đã định hình, cơ thể vĩnh viễn không thể đẹp mắt như Salta.

Hai người đi xa dần, hiện tại bên trong phòng huấn luyện. Salta còn đang liều mạng huấn luyện, chỉ có thể huấn luyện không ngừng nghỉ, phải không ngừng rèn luyện, kỹ thuật và cảm giác mới có thể không ngừng lớn mạnh, cái này phải tại khi dùng phụ trọng lớn, lúc này Salta đã mồ hôi như mưa, nhưng vẫn ngoan cố như trước, một ngón tay một rồi lại đổi ngón tay, trên người còn có thêm phụ trọng. Phải kiên trì!

Tự tin là thành lập trên thực lực trụ cột.Cổ Mễ Sâm tuyệt đối không phải là địch nhân dễ chọc, lần này tuyệt đối không thể cho hắn cơ hội!

Đổi lại một trăm cái!

Mồ hôi rơi trên mặt đất, saltavừa lúc phải đổi lại ngón tay. Đặt trên mặt đất, tay nhất thời lại hoạt động......

Salta ngã trên mặt đất thở hổn hển, đáng chết, tay trật khớp. Đột nhiên tăng lực, ngón trỏ tay phải trật một chút, cổ tay cũng đau, nhẹ nhàng một chút cũng thấy đâu nhức.Trông thấy đã sưng lên!

Đáng chết, hết lần này tới lần khác đều ở cái lúc quan trọng lại xuất hiện vấn đề này!

Salta chỉ có thể đình chỉ huấn luyện rồi làm một chút trị liệu đơn giản, ngoại thương rất dễ dàng. Loại vết thương này như thế nào cũng phải cần một chút thời gian tu dưỡng. Bình thường hành động không có việc gì. Chỉ là muốn cùng Cổ Mễ Sâm chiến đấu, khẳng định phải cần toàn lực....... Tay còn có thể thừa nhận được sao?

Không còn đường lui, tuyệt đối không được!

Salta dán miếng băng chữa thương, rất nhanh đau đớn đã biến mất, chỉ là muốn hoàn toàn tốt cũng không phải ngày một ngày hai.

Cắn răng suy nghĩ một chút, hắn tuyệt đối sẽ không lùi bước vào lúc này.

Đoàn phỏng vấn NUF tới, chỉ có thể dùng cảnh tượng hoành tráng để hình dung, cả đoạn đường đầy chật ký giả, thấy vậy nam đồng bào Alan rất là khó chịu, thân là tinh anh của USE những người này đều cảm thấy không thỏa mái!

"Kiều Gia, xin hỏi ngươi đối với lần đến USE này có cảm nghĩ gì?"

"Đúng vậy, trong lòng ngươi, ngũ đại quân giáo cái nào tương đối tốt một chút, hoặc là nói ngươi thích cái nào nhất?"

"Xin hỏi ngươi cảm giác được đâu là học viện quân giáo đệ nhất của USE

Ký giả vây quanh như là một đám ruồi, mục tiêu chỉ có một, là Thiên Vương Kiều Gia, cũng là do danh tiếng của hắn, không có biện pháp, người ta là thiếu niên thành danh, có một đoạn thời gian càn quét ngang toàn cầu không đối thủ, hơn nữa người ta lớn lên đẹp zai, lại là người đúng đầu Bắc Đẩu Thất Tinh, muốn không thành tiêu điểm cũng khó.

Đương nhiên ký giả sẽ không phải cái gì cũng hỏi, được đề cập đến nhiều nhất vẫn là việc hắn cùng Chiến Sĩ Đao Phong chiến đấu, đối với điểm này Kiều Gia cũng không có lảng tránh, hắn nói, rất muốn luận bàn một lần nữa trong hiện thức cùng Chiến Sĩ Đao Phong, nếu người này ở trong hiện thức vẫn có thể phát huy ra lực lượng như vậy, vậy hắn rất có thể chính là cơ động chiến sĩ mạnh nhất loài người, hoặc không cũng là một trong số đó, dù là của cả nhân loại hay người Inventer.

Nói đến đây, mọi người cũng không có gì dây dưa nữa, dù sao chiến tranh vũ trụ cùng hiện thức đối chiến vẫn còn có sự khác biệt, thực lực của Kiều Gia cũng không có yếu bớt đi.

Trường học tổ chức nghi thức hoan nghênh rất long trọng, nhưng rất nhanh bị bao phủ bởi tiếng thét chói tai của nữ sinh, Bắc Đẩu Thất Tinh có vẻ không giống học viên, mà càng giống minh tinh điện ảnh hơn, đây là kích thích rất lớn với nam sinh Alan, nhưng...... Ra vẻ cũng không phải biện pháp, Alan không phải đệ nhất, nhưng cũng không phải cái cuối cùng .

Ghen ghét là vô dụng, có bản lãnh là phải chiến thắng đối thủ.

Hiệu trưởng Barbara (đúng bản dịch TA)tự nhiên muốn đích thân nghênh đón, song phương vừa gặp mặt tựa như cấp cho nhau mặt mũi, chỉ bất quá Alan được làm nơi thứ ba được phóng vấn...... Cũng là trường cuối cùng làm cho mọi người có chút ngoài ý muốn, nguyên nhân là vì liên quan tới thời gian, không cách nào hoàn thành phỏng vấn đối với ngũ đại học viện quân sự, cho nên chỉ có thể chọn ba, mà cái cuối cùng lại là học viện quân sự Acấp Alan.

Một phương diện là nói rõ sự trọng thị đối với Alan, về phương diện khác cũng chính là khiêu chiến.

"Ặc, bọn người kia quá kiêu ngạo, hơn nữa còn cái gì Thiên Tuyền Tinh Cổ Mễ Sâm, ngươi không thấy sắc nhãn của hắn như là muốn đem tất cả đàn bà nuốt vào, thật muốn cho hắn bài học!"

"Người này là nổi danh Hoa Hoa Công Tử bên trong Bắc Đẩu Thất Tinh, hết lần này tới lần khác đều có nữ nhân cam tâm tình nguyện bị lừa gạt, ngu xuẩn cực kỳ!"

" Hai người các ngươi nói cái gì, chỉ biết nghị luận sau lưng, có bản lãnh thì hãy thể hiện tại tràng đấu, còn việc chúng ta nguyện ý tiếp đón, các ngươi quản được sao !”

" Đừng nói sao lưng người ta như thế, thật không có cốt khí!"

Mấy nữ sinh nghe được lúc lập tức đánh cho một trận súng thật kiếm thật(có vẻ là đánh một trận ra trò-ND), đánh cho hai người một chữ cũng nói không ra, tức giận đến cực điểm.

Nhưng giống như nữ sinh này nói, nữ hài tử thích nam nhân đẹp zai có bản lãnh cũng không phải là sai, ai kêu chính mình không có bản lãnh .

Salta xoa xoa tay phải của mình, nhìn Cổ Mễ Sâm đang ở trong đám người, trong con mắt tràn ngập ngọn lửa chiến đấu.

" Tiểu tử Lý Phong đâu?"Barbara thừa dịp không ai chú ý vội vàng hỏi Chu Chỉ, Chu Chỉ bất đắc dĩ nhún nhún vai," Trời biết. "

"Người này, mau tìm người đem hắn bắt đến đây, còn cả Salta, Lilan Carlos, Đường Linh, Hoàng Triêu Dương, để cho bọn họ cũng chuẩn bị sẵn sàng. "

" Ha ha, Salta đã sớm chịu không nổi muốn chiến đấu, Hoàng Triều Dương dẫn năm đội viên của tinh anh chiến đội đã chuẩn bị xong, về phần Lý Phong, dùng để áp trận, nếu thật sự không được sẽ để cho hắn lên."

Chu Chỉ có chút lo lắng Lý Phong chưa hoàn toàn khôi phục, đả kích kia khẳng định không nhẹ, nói không chừng bây giờ còn không thể khôi phục, nếu không thể tập trung tinh thần,trạng thái chiến đấu cũng sẽ không tốt.

" Ngươi an bài một chút, nhưng tuyệt không thể để mất uy phong của Alan, chúng ta không giống Royal English hay là Bố Kỳ Nặc, mấy năm nay đã mất dũng khí, thua không thể dậy nổi. "

"Hiệu trưởng, yên tâm đi!"

Lúc này nhân vật chính trong miệng đang ngậm một ngọn cỏ, cùng với Đường Linh phơi nắng tại sân cỏ, ân, ánh nắng có ích cho sức khỏe, hắn cũng không có tâm tình ngu ngốc đi nhiệt liệt hoan nghênh, thật quá ngu xuẩn.

Đường Linh ôn nhu vuốt ve tóc của người yêu mình, hai người bây giờ đã hoàn toàn mặc kệ ánh mắt của người ngoài, muốn thấy thế nào thì thấy,"Cẩn thận, ngươi không thể một chút tên tuổi như vậy cũng không có, bởi vì diễm phúc của ngươi, sẽ có người tìm ngươi gây phiền toái. "

"Diễm phúc, chỗ nào, người nào, ai nào, ta như thế nào không biết."Lý Phong bắt đầu giả bộ choáng váng.

" Hừ, chẳng lẽ ta không phải mỹ nữ sao , cái này cũng chưa tính diễm phúc à. "

Đường Linh bộ dáng hờn giận, lập tức làm cho các nam sinh khác có mặt tại sân có bộ dạng ngây ngốc, có người thậm chí bắt đầu nuốt nước miếng, nhất cử nhất động này khiến cho nữ sinh rất bất mãn, chỉ là...... không có biện pháp, hoàn toàn không so sánh cùng Đường Linh được, chỉ làm cho chính mình càng khó coi hơn, các nàng chỉ có thể dùng bạo lực khiến cho một vài sắc lang tỉnh táo lại.

"Lý Phong!"

Lý Phong mắt có chút mở ra, hiện ra trong mắt chính là khuôn mặt của ma nữ, xem ra nghỉ ngơi phải kết thúc rồi.

Chương 227: Khiêu Khích

Là nhân vật nổi tiếng Đường Linh không tham gia hoạt động này khiến cho có chút không phải lắm, tình huống của hắn(Lý Phong) rất đặc biệt, có ít người biết, có chút người lại không biết.

Danh tiếng của hắn vẫn chỉ gói gọn trong trường học, dù sao một người muốn cho bên ngoài biết đến mình thì phải làm nhưng chuyện thật oanh động, giống như danh tiếng như bây giờ của Kiều Gia không phải ngày một ngày hai mà có, cũng không phải một năm hai năm, hắn từ lúc nhỏ cho đến đại học đều là nhân vật phong vân, mà tới bây giờ đã đến một loại cảnh giới đại thành, trong Bắc Đẩu Thất Tinh cũng là lấy hắn là đầu lĩnh, phải biết rằng ngoài hắn ra sáu người kia cũng đều là nhân vật hào kiệt xuất chúng, nhưng trước mặt Kiều Gia, thực lực vẫn còn không có tư cách ngông cuồng.

Alan ở bên này cũng tân sinh thay mặt là chính, Đường Linh tự nhiên là nổi danh nhất, tiếp theo có thể coi là Salta, Hoàng Triều Dương, đương nhiên bọn họ đều là bởi vì quan hệ gia đình, Mộ Tuyết cùng Lilan Carlos cũng ở trong số đó, còn có mấy người nữa là học trưởng, bất quá nhìn ra được học trưởng này cùng tân sinh năm nhất có sự chênh lệch, chỉ có thể nói là Alan những năm trước quả thật quá kém.

Từ lúc nhìn thấy Chu Chỉ, ánh mắt Kiều Gia cơ bản không thế nào rời đi, mà Chu Chỉ vẫn làm như không phát hiện.

Cổ Mễ Sâm vỗ vỗ Khương Yển bên cạnh, "Gặp quỷ rồi, lần đầu tiên thấy lão Đại nhìn chằm chằm một nữ nhân, ánh mắt không sai có thể nói, Chu Chỉ, nữ, chưa lập gia đình, giáo viên học viện Alan, danh tiếng không ai bằng, 3 vòng 36...... Ai nha, không nên đánh vào đầu ta!"

Nếu ánh mắt có thể giết chết người, Cổ Mễ Sâm khẳng định đã chết trăm ngàn lần, "Chú ý hình tượng chút, Salta đang nhìn chằm chằm ngươi !"

"Ha ha, ta biết, ta cố ý làm cho hắn nóng vội . Người này tuy lợi hại, đáng tiếc tính nhẫn nại không đủ, nhắc tới tính nhẫn nại, kỳ thật tán gái là có thể rèn luyện tính nhẫn nại tốt nhất,...... Đừng đánh vào đầu, đã nói vạn lần, vừa phải thôi chứ!"

Những người khác không biết có thấy không, bên trong Bắc Đẩu Thất Tinh Cổ Mễ Sâm là phóng đãng nhất, không kềm chế được, nhưng về phương diện khác cũng là dễ dàng tiếp xúc nhất. Người nào cũng có thể nói chuyện.

Bởi vì là học viên, mọi người cũng không làm nhiều trình tự lắm quản lý, cho nên trong đại sảnh mọi người cũng rất tùy ý nói chuyện với nhau, đương nhiên sư phụ thì cùng sư phụ. Hiệu trưởng với hiệu trưởng, học viên cùng học viên, chỉ bất quá học viên trong lúc đó biểu hiện vẫn còn có tương đối địch ý, cho nên ở phương diện này tương đối kém một chút. Chỉ là học viên sẽ tổ chức một hội nhân viên để tiếp học viên của NUF trò chuyện.

Đường Linh cùng Lý Phong đến, sư phụ tự nhiên sẽ không quản, nhưng tại trong đám học viên của NUF có người có phản ứng, đương nhiên sẽ không bởi vì Lý Phong. Đường Linh công chúa phong phạm tuyệt đối có uy lực để hoành tảo, điểm ấy vô luận là Trương Lâm Tinh hay Mộ Tuyết cũng phải cam bái hạ phong, nếu không có Đường Linh. Các nàng tuyệt đối là tiêu điểm. Về dung mạo cũng không kém nhiều lắm. Nhưng khí chất, cái loại khó có thể dung ngôn từ để tả này thì lại kém một chút.

Không có biện pháp. Đường Linh từ nhỏ chính là trải qua cuộc sống của công chúa, loại cảm giác quý tộc này là từ nhỏ bồi dưỡng ra, giơ tay nhấc chân cũng sẽ tự nhiên toát ra một loại phong phạm làm cho người ta hâm mộ.

Nhưng......có mấy người ánh mắt lại trước tiên tập trung tới trên người Lý Phong.

Cổ Mễ Sâm, Khương Yển, Trương Lâm Tinh,...... Còn có Kiều Gia, Kiều Gia một mực yên lặng nhìn Chu Chỉ, chỉ có ở một khắc này mới chú ý tới những người khác, vừa mới bắt đầu chỉ là tùy ý một chút, nhưng rất nhanh ánh mắt đã dừng lại.

Mạnh!

Rất mạnh!

Đây là người USE thứ hai cho hắn loại cảm này, sự thật chứng minh thực lực đối phương, mà trước mắt cái này......

"Cổ Mễ Sâm, ngươi nhận thức được hắn?"

"Không tính là thân quen, nhưng hắn rất mạnh!" Cổ Mễ Sâm có điểm không cam lòng, nhưng hắn là sẽ không nhận thua, huống chi còn đã giao thủ.

Ba ba ba......

"Ha ha, các vị học viên, hoan nghênh đi tới Alan, có thể nhìn thấy nhiều tinh anh tuổi trẻ như vậy, thật sự rất cao hứng, ta cảm giác được nếu là trao đổi, hình thức này khiến cho chúng ta mấy lão gia này đi ứng phó , các ngươi cứ tùy tiện chơi, vô luận là luận bàn, nhàn dỗi thì đi dạo, hoặc là làm cái gì, chỉ cần là tận hứng, vốn là nguyên tắc đệ nhất của hữu nghị, chúng ta sẽ không quản." Barbara cười nói, hiệu trưởng đã nói, làm cho các học sinh rất sửng sốt, lập tức nhiệt liệt vổ tay, kể cả người của NUF, kỳ thật bọn họ đã sớm thấy sư phụ này nói rất nhiều lời thừa, lúc ở Royal English là kinh khủng nhất, sư phụ ngu ngốc không ngờ đem lịch sử Royal English ra đọc một lần, Cổ Mễ Sâm cũng ngủ hai vòng, Bố Kỳ Nặc cũng không có ngoại lệ, không nghĩ tới hiệu trưởng Alan lại mở màn như vậy.

Thoát khỏi đám đệ tử, sư phụ tự nhiên có địa phương đặc biệt để nói chuyện, không còn quản tới học viên, mà lúc này đèn trên phòng hội trưởng chợt lóe sáng, học viên náo nhiệt hẳn lên, không còn cố kỵ, muốn làm gì thì làm.

Salta đã đứng lên hướng Bắc Đẩu Thất Tinh chạy tới, Khương Yển vỗ vỗ Cổ Mễ Sâm, tiểu sắc lang không lo lắng đứng lên nghênh tiếp.

Hai người đi tới sẽ giữa sân, chu

Thanh âm dần dần an tĩnh, Bắc Đẩu Thất Tinh hàng đầu tuy là lớn, nhưng Loki gia tộc cũng là cái đích ngắm, có cảm giác như hỏa tinh và địa cầu đụng nhau.

Salta ngửa đầu,"Thời gian."

"Bây giờ. "

"Đi!"

Đoàn người đi ra lập tức khiến cho các học sinh đi theo tới đại sảnh cơ chiến, có kịch hay muốn diễn, mọi người tự nhiên toàn lực hưởng ứng, rất nhanh vòng vòng vây quanh đến giọt nước cũng khó lọt.

Một ít ký giả đã sớm chờ, bất quá vẫn quy củ cũ, bên trong khu huấn luyện quân sự nhất luật không cho theo vào, đây là quy củ, ký giả cũng không nguyện ý đi đắc tội với Alan.

Cổ Mễ Sâm cùng Salta tự nhiên là mục tiêu được mọi người nhìn tới, một người là Thiên Tuyền Tinh, một người là truyền nhân của Loki gia tộc, như thế nào cũng đều có cái hay, mọi người càng hoan hô như nước, tràng diện như vậy không phải có thể thường gặp.

Hai quân giáo phía trước cũng không buông tha như vậy, mọi người cũng biết thực lực cơ chiến của NUF lên cũng tránh ra, mà Alan cũng phóng khai như vậy, chẳng lẽ là phải phá quán tử phá suất(hem hiểu giúp coi)?

Đây cơ hồ là điều ký giả thống nhất đoán, Salta thực lực mạnh, chỉ là đối phương có nhiều cao thủ tọa trấn như vậy, song quyền nan địch tứ thủ, hiệu trưởng Barbara cũng không phải lão hồ đồ?

Nhưng nói như thế nào bắt đầu trước một hồi hãy nói.

"Hắc hắc, Salta, cẩn thận đừng ở trước mặt phụ lão ở quê hương mà thảm bại nha. "

"Cổ Mễ Sâm, chỉ thấy công phu mặt dày là giỏi thôi, một hồi động thật đừng làm cho ta thất vọng nha."

Salta chỉ nắm tay một chút thôi cũng thấy thống khổ, nhưng hẳn làm như không có việc gì.

Đừng xem Cổ Mễ Sâm chỉ thường xuyên tán gái, ánh mắt thì lại rất tốt, " tay phải của ngươi làm sao vậy?"

"Không có việc gì, ít nhất đối phó ngươi vẫn không có việc gì!"

Cổ Mễ Sâm vừa nhìn bộ dáng cổ tay kia liền biết là bị thương, cho dù dùng qua trị liệu loại thương thế này cũng không phải là trong thời gian ngắn có thể khôi phục, tên tiểu tử này dĩ nhiên mang thương tích mà tác chiến!

"Sợ rằng là có việc, ta cũng không muốn mỗi người thua lại tìm một lý do, chúng ta chiến đấu vẫn nên hoãn lại . "

"Không cần, chọn ngày không bằng gặp ngày . "

"Nga, có đúng không, đó chỉ là của ngươi ý nghĩ, ta cũng không cho rằng như vậy, ta không ra tay ngươi cũng không thể đem ta tới, ha ha. "

Cổ Mễ Sâm lo lắng trở về, mọi người một trận ngạc nhiên, không biết tại sao chiến đấu đột nhiên đình chỉ, bất quá rất nhanh thì có người nhanh mắt phát hiện ra vấn đề, Salta tin tức bị thương trong khi huấn luyện lập tức truyền ra ngoài, hắn chính là chủ tướng cơ chiến, tự nhiên lâm trận quay lại,cũng rất khổ.

" Tiểu tử Cổ Mễ Sâm ngươi từ lúc nào thiện lương như vậy, đây chính là cơ hội đánh bại gia tộc Loki." Khương Yển cười nói.

"Đi tìm chết đi, lão tử vô luận tán gái hay đánh nhau đều là phải quang minh chính đại."

"Ha ha, Cổ Mễ Sâm, ngươi như vậy sẽ làm cho chủ nhân mất hứng, nếu ngươi không đến, ta đây sẽ không khách khí!" Người nói chuyện chính là Diêu Quang Tinh Đa Lạp Lôi Tác.

Người này thực lực cơ chiến không phân cao thấp cùng Cổ Mễ Sâm, nhưng tác phong so với Cổ Mễ Sâm thiết huyết hơn nhiều, chỉ cần là ra tay, vô luận mạnh hay yếu đều giết chết.

"Tùy tiện." Cổ Mễ Sâm chỉ coi đối phương như không tồn tại, kỳ thật trong Bắc Đẩu Thất Tinh cũng không phải hoàn toàn hòa hợp, Trương Lâm Tinh, Khương Yển, Cổ Mễ Sâm quan hệ không kém, mà Cổ Mễ Sâm cùng Đa Lạp Lôi Tác thì không cùng đường.

Đa Lạp Lôi Tác vóc người tương đối bưu hãn, điểm ấy có chút giống với Salta.

"Sát pháp cuồng chiến của gia tộc Loki, ta tất nhiên sẽ không thể bỏ qua, Salta ngươi thấy thế nào?"

"Ai tới cũng giống nhau thôi!"

Salta cũng rất tức giận, hết lần này tới lần khác không cẩn thận để bị thương, hắn cũng đã xem qua trận đấu của Đa Lạp Lôi Tác này, tương đối lợi hại, nhất là một thân công phu cận chiến, tương đối cao, loại kỹ thuật này rất hay, thân thể cũng là tương đối cường tráng, hơn nữa nghe nói Đa Lạp Lôi Tác xuất thân thay mặt bác kích thế gia, cho nên cơ chiến dùng cũng tương đối kinh khủng, nổi danh là xuống tay tàn nhẫn, vô luận đối thủ mạnh yếu qua tay hắn đều không có kết quả tốt, cho nên Salta thụ thương đối với hắn cũng không liên quan.

Cùng Cổ Mễ Sâm chiến đấu vẫn có thể công phòng cân bằng, gánh nặng đối với tay có thể giảm đến mức thấp nhất, nhưng cùng người này tác chiến sợ rằng sẽ bị đẩy vào chiến đấu quyết liệt, đối phương tuyệt đối sẽ lợi dụng cái nhược điểm này.

Nhưng lúc này lại chỉ có thể chiến đấu một hồi, đang lúc Salta chuẩn bị đáp ứng, Lý Phong đã ngăn cản hắn.

"Đối với ngươi ta đã nói rồi, phải tu dưỡng, bị thương lại cùng khách nhân luận bàn là không lễ phép, chúng ta Alan nhiều người tài như vậy, sợ cái gì."

Salta đang muốn nói, chính là tay Lý Phong trên vai tăng lực, hắn nói tới miệng lại nuốt vào,...... hiển nhiên chiến đấu như vậy hắn không nắm chặt chút nào, hơn nữa còn có Lý Phong, nghĩ đến cũng sẽ không có việc gì, không nghĩ tới bọn người kia tới sớm như vậy, chậm lại một hai ngày cũng tốt.

Chương 228: Chơi Ngoan Tiếp 800 Năm Nữa Đi

Người của NUF thấy Salta y lời lui ra sau cũng thấy giật mình, người của gia tộc Loki hình như chưa từng có biểu hiện như vậy.

"Vị bạn học này, ngươi là muốn thay mặt hắn tác chiến sao, ha ha, ta phát ra lời khiêu chiến, học viên Alan liệu có ai ra ứng chiến."

Đa Lạp Lôi Tác chiến ý đã phát ra, hắn cũng không muốn dễ dàng thu hồi.

"Ta, Đa Lạp Lôi Tác, không nên quá ngông cuồng!" Trong đám người đã có người xem đứng ra, là cơ chiến hệ năm ba Trịnh Khai Nhiên, hắn gần đây cũng ở trong chiến tranh vũ trụ luyện tập khá tốt, tiến bộ không nhỏ, dù sao cũng là học trưởng, làm sao chịu được người ngoài tới dương oai, huống chi hắn từng chịu khổ bởi người của NUF, cái này khó có được cơ hội, nếu có cũng sẽ tuyệt không buông tha.

Trịnh Khai Nhiên vừa tới, lập tức đã được hoan hô, chỉ bất quá đám người Mộ Tuyết nhíu nhíu mày, thực lực học trưởng cũng khá, nhưng chỉ có thể xem như ưu tú, cùng cao thủ như Đa Lạp Lôi Tác tác chiến vẫn còn có chút......, nhưng nói đã ra khỏi miệng, không thể nuốt lại.

Lý Phong không cảm thấy gì, vốn muốn giáo huấn tên tiểu tử ngông cuồng này, nay đã có người xuất đầu, hắn sẽ chờ đợi.

"Phong ca, thiệt là, ngươi trực tiếp lên tốt hơn, học trưởng này sợ rằng không phải đối thủ của hắn."

"Ha ha, đừng nóng vội, lão nhân kia(Barbara) đã bình thản như vậy, thậm chí ngay cả ký giả cũng giữ lại, hiển nhiên là muốn một lần ra tay thật lớn, đề cao danh tiếng Alan, nếu là kịch lớn, luôn phải có phối hợp, ta đây chính chủ tự nhiên phải tới chậm một chút."

"Ngươi đó, có một đống lý do." Lý Phong trừng mắt một cái nhìn Salta. Thấy vậy Salta trong lòng phát lạnh, Lý Phong chưa từng nói cái gì, hiển nhiên bất mãn đối với biểu hiện của hắn, hắn liên tục phạm hai sai lầm, một, rõ ràng đã nhắc nhở, vẫn bị thương, hai, xuất hiện cái dũng của kẻ thất phu, tại lúc đó biết rõ là không thể làm anh hùng, nhưng cũng không phải bây giờ.

Đa Lạp Lôi Tác không nói gì, hai người tiến vào phòng khống chế, màn hình lớn mở ra, hai cái cơ động chiến sĩ đã tiến vào trạng thái chiến đấu, Đa Lạp Lôi Tác sử dụng tự nhiên là kỵ sĩ TM, Trịnh Khai Nhiên lựa chọn chính là KanouIII.

Chiến đấu bắt đầu. Bằng vào ưu thế chủ nhà, Trịnh Khai Nhiên vẫn chiếm được sự ủng hộ của mọi người, rất là cuồng nhiệt!

Trịnh Khai Nhiên tương đối cẩn thận rút ra lôi xạ súng, đây là một hồi đại chiến kéo dài rất nguy hiểm. Đầu tiên nên đánh du kích quanh đối phương tìm kiếm sơ hở!

Mà Đa Lạp Lôi Tác lại chưa từng sử dụng vũ khí. Thu súng lại, hợp kim đao cũng thủ sẵn, chỉ từng bước bước tới gần Trịnh Khai Nhiên.

"Tùy tiện ra tay đi, đối phó với ngươi, ta không cần vũ khí."

Cuồng vọng, thật ngông cuồng, ngay cả ký giả cũng có chút tức giận, bọn họ đương nhiên là hy vọng chứng kiến tràng diện nảy lửa, nhưng đối phương cũng quá kiêu ngạo.

Người của NUF đã sớm quen tính của Đa Lạp Lôi Tác. Nhất là như vậy. Theo Đa Lạp Lôi Tác nói, đối với phế vật mà muốn khách khí, đó là lãng phí.

Trịnh Khai Nhiên lại càng phẫn nộ. Vũ nhục này so với thất bại càng làm cho người ta phẫn nộ, lôi xạ súng phát động điên cuồng công kích, Đa Lạp Lôi Tác đạp điện quang hỏa thạch bộ, dễ dàng tránh được công kích của đối phương.

"Quá dễ dàng phẫn nộ, như thế nào có thể làm chiến sĩ , ha ha, nhắm chuẩn chút!"

Kỵ sĩTM từng bước tới gần, thấy đối phương căn bản không có ý sử dụng vũ khí, chính là lại làm cho Trịnh Khai Nhiên áp lực càng lớn hơn, hơn nữa còn phẫn nộ, trạng thái có chút thất thường, phán đoán cũng bắt đầu không chính xác.

Mọi người thở dài, Trịnh Khai Nhiên thực lực coi như tạm được, chỉ là không nghĩ tới dễ dàng bị đối thủ quăng xuống đất như vậy, Đa Lạp Lôi Tác này thật đúng là không phải âm hiểm bình thường, chính mình rõ ràng thực lực mạnh như vậy, vẫn cố ý dụng chút chiến thuật tâm lý phá hủy đối thủ, cảnh giới này khác biệt quá lớn.

Rất nhanh lôi xạ súng đã không phát huy được tác dụng, KanouIII vội vàng rút đao kim hợp ra, hướng tới đầu kỵ sĩTM bổ tới.

...... Vừa rồi là một sai lầm, đã bị phẫn nộ gây ra ý nghĩ ngu ngốc, KanouIII nhỏ hơn so với kỵ sĩ TM, hẳn là phát huy ưu thế tốc độ, chứ không phải cùng người ta liều mạng.

Chỉ là một cái nghiêng người, KanouIII đã thất bại, kỵ sĩ TM đã đạp lên tay KanouIII.

Người của NUF lắc đầu, trước sở dĩ không cho hắn lên, chính là bởi vì tên này quá tuyệt tình, không để cho người ta mặt mũi, ai cũng không nghĩ tới hiệu trưởng Alan dĩ nhiên lại "Hào phóng" như vậy, mà Đa Lạp Lôi Tác thật sự quá đáng, chỉ có thể chờ cho đệ tử Alan hết giận.

Mà người của NUF thà cùng Kiều Gia chiến đấu chứ không muốn chiến đấu cùng Đa Lạp Lôi Tác, bởi vì hắn thật sự là quá ngoan độc quá bạo lực!

Hống......

Đa Lạp Lôi Tác chợt quát, mạnh mẽ phát lực, thần ơi...... Ngã qua vai!

Tránh đao hợp kim, chế trụ cách tay KanouIII, chân quét qua, KanouIII lập tức mất thăng bằng, lại phát lực, cả cơ động chiến sĩ bị hung hăng quăng lên.

Phá hủy, cũng bị văng ra!

Đa Lạp Lôi Tác cười lạnh, ngu xuẩn, sát chiêu chánh thức sẽ là trực tiếp làm nổ tung đối thủ, quá vai rơi xuống đất!

KanouIII không chạm đất mà bị kỵ sĩ TM hung hăng quăng xuống đất ,..... Oanh......

Trong mắt mọi người..., KanouIII đầu đụng mặt đất...... Còn Trịnh Khai Nhiên thì kêu lên sợ hãi.

Hai người đi ra, Trịnh Khai Nhiên cúi đầu ủ rũ đi vào trong đám người, mấy người bằng hữu lập tức an ủi hắn, chỉ là một hồi cả người cũng ướt đẫm, thực lực kém quá xa.

Đa Lạp Lôi Tác rất thích thấy vẻ mặt sợ hãi cùng phẫn nộ của người khác, thật sự là ngu xuẩn!

"Vừa rồi là ngẫu nhiên, còn chưa có nóng người, vị bạn học này trở lại chỉ giáo thêm một chút, đừng khách khí, đây mới là trao đổi thôi. "

Học viên Alan bị chọc giận, nhưng chỉ có thể là phẫn nộ không lên tiếng, bởi vì không có dũng khí đứng ra, Lilan Carlos muốn lên, bất quá Lý Phong kéo hắn lại.

"Người này để ta, ngươi quá ôn nhu."

Lilan Carlos gật đầu ngồi xuống, con mắt Salta phát hỏa, Một chiến sĩ, một chiến sĩ có khát vọng chiến đấu tới cực độ, đối thủ ở trước mặt, hắn lại chỉ có thể ngồi ở phía dưới xem, cảm giác này thật quá uất ức.

"Salta, ngươi mau ra đây, một chút tính nhẫn nại cũng không có."

Salta hỏa khí lập tức bị dập tắt, Lý Phong nói rất nhẹ nhàng, nhưng chẳng biết như thế nào, Salta cảm giác được ánh mắt kia rất giống ánh mắt ác ma. Đâm đầu vào tường còn tốt, hắn biết mình lại tái phát sai lầm.

"Đa Lạp Lôi Tác thật lợi hại, ta nghĩ muốn thử xem, chẳng biết được hay không?" Lý Phong cười mị mị nói, một bộ dáng như bảo bảo vô hại.

"Ngươi?" Đa Lạp Lôi Tác nhìn lên xuống, "Tùy tiện. Người nào lên cũng giống nhau, tốt nhất là tìm vài người, ta cũng không ngại."

"Ha ha, không cần không cần, ta tương đối ngốc, sẽ ảnh hưởng những người khác."

Lý Phong gãi gãi đầu, có điểm vô ý nói.

"Ít nói nhảm thôi, đến đây đi."

"Tốt, tốt!"

Lúc này chân tướng Lý Phong giống như là người mới, nhưng người của Alan lại biết. Đât là có kịch hay để xem, Lý Phong mới là vương bài chính thức của bọn họ, đây là người mà ngay cả Salta cũng có thể hành hung!

Hai người vừa tiến vào phòng thao tác, phía dưới lại một trận điên cuồng gào thét. Mọi người cũng nhìn ra được. Lý Phong đùa bỡn đối phương, cho nên cũng tương đối phối hợp, ký giả lại như là phát hiện ra đại lục mới.

"Anh bạn, người kia là ai, rất lợi hại sao ?"

"Qua một bên đi, không có thời gian, nhìn một hồi sẽ biết!"

"Hắc hắc, Đa Lạp Lôi Tác thật không may!" Cổ Mễ Sâm cười ha ha, hình như cùng với chính mình không có quan hệ.

" Lý Phong này không thấy có điểm lợi hại như vậy. " Khương Yển nhíu mày. "Nếu thật sự nguy hiểm. Chúng ta hẳn là nên nhắc nhở một chút."

"Ha ha, có nói hắn cũng sẽ không nghe, hơn nữa. Cho dù chú ý cũng vô dụng. "

Cổ Mễ Sâm nhún nhún vai, nếm chút khổ cũng tốt, đỡ cho hắn cả ngày tưởng rằng mình là đệ nhị cao thủ của NUF, thôi không nói gì.

Đa Lạp Lôi Tác tự nhiên là không phải sinh vật đơn bào, nếu không hắn cũng được gọi là Bắc Đẩu Thất Tinh, tự tin của hắn là thành lập ở thực lực trụ cột, cho nên cũng không có gì lo sợ, nghe được tiếng cười bên ngoài, hắn càng muốn bạo lực thêm mộtchút.

Song phương tiến vào phòng giả lập, chiến đấu đã bắt đầu.

Lý Phong giá sử vẫn là KanouIII, "Mời ra tay đi, chủ theo khách, ta cũng không dùng vũ khí, mời tận lực công kích."

Đa Lạp Lôi Tác nghe được là thanh âm vẫn ôn hòa như trước của Lý Phong, tiểu tử này có phải điên rồi hay không, tưởng rằng kỹ thuật cận chiến này đã luyện tốt như vậy ư, nhìn như té chết đơn giản, huấn luyện lại chính là siêu khó khăn, đây không phải người té người, nhưng trung gian lại thông qua hai cái cơ động chiến sĩ.

"Nếu muốn chết, ta sẽ miễn phí tiễn ngươi một đoạn đường!"

Kỵ sĩTM bước mạnh tới, tốc độ nhanh kinh người, mà KanouIII giống như theo lời, cũng không có ý sử dụng vũ khí gì.

Vẫn đề này bây giờ học viên của NUF mới bắt đầu chú ý, bọn họ quan tâm nơi phát ra tiếng hô của đệ tử Alan, gia tốc va chạm, đối phương dĩ nhiên ngay cả vũ khí cũng không dùng, cái này là muốn thảm đây, cho dù Kiều Gia cũng không dám đánh tay không cùng Đa Lạp Lôi Tác, hắn đối với cơ động chiến sĩ nắm giữ đã tới rồi một loại cực hạn, hơn nữa lại quá bạo lực.

Kỵ sĩTM ra tay, dễ dàng bắt được cánh tay phải của KanouIII, mà KanouIII lại như cây cổ thụ chờ đối thủ đi tới, nhưng Đa Lạp Lôi Tác vẫn duy trì cẩn thận, đối phương mặc dù không có công kích, nhưng cũng phải phòng ngừa hắn dụng hoa chiêu gì đó, cánh tay trái ngăn trở cổ tay đối phương, cánh tay phải chế trụ vai đối phương bằng các đốt ngón tay, bằng vào ưu thế tiên thiên về cơ thể hoàn toàn làm nát bấy âm mưu của đối phương, bây giờ thì hắn đã chết chắc!

Các đệ tử Alan vẫn dõi ánh mắt theo Lý Phong cũng phải ngây người,...... Có chiêu sát thủ gì thì mau sử dụng , trước mắt đã tới bước cuối rồi, đây là chuyện gì xảy ra, sao lại muốn tranh đấu nghĩa khí, Lý Phong không phải sử dụng đao rất khá sao , tại sao lại không dùng!

Hết thảy đều thuận lý thành chương, KanouIII bị quăng lên, sắp tới lúc đi bán muối, lại hướng mặt đất, ngất, dĩ nhiên là đụng đầu sát pháp giống nhau như đúc!

Có ít người đã nhìn không nổi, loại bạo cơ pháp này thật sự có chút tàn nhẫn, cho dù là huấn luyện cũng sẽ có cảm nhận thật lớn, nhưng người hiểu rõ Lý Phong đều biết, kịch hay giờ mới bắt đầu!

Tràng cảnh bạo cơ không có xuất hiện, KanouIII tay trái chống xuống mặt đất, bắn ra, theo quán tính linh hoạt phiêu phiêu đứng lên, mà kỵ sĩTM cũng bị nghiêng tới trước.

"Đa Lạp Lôi Tác, vứt vai hóa ra là sử dụng như vậy."

Quay người lại KanouIII đã kéo cách tay trái của đối thủ, không ngờ cũng muốn dung chiêu số y hệt như vậy,...... tên này điên rồi sao , ngay cả ký giả cũng biết, lực đạo không phải ưu thế của KanouIII.

Nhưng đối thủ lại là Lý Phong, Đa Lạp Lôi Tác quả thực không thể tin, hắn ức chế tác dụng dĩ nhiên không dậy nổi, cơ giáp đang ở trong nháy mắt mất đi thăng bằng, ngay cả chống cự cũng không kịp!

Trói buộc nho nhỏ như thế nào được Lý Phong bộc phát!

Cơ động chiến sĩ chênh lệch là có, nhưng cơ sư cường đại đủ để đền bù vào!

Kỵ sĩTM bị hung hăng quăng lên, hướng tới mặt đất giống y như đúc, Đa Lạp Lôi Tác cũng là cả kinh, một khi rơi xuống đất vậy là đã xong rồi, hắn đương nhiên sẽ không nhận thua như vậy, đối thủ có thể làm động tác nào, hắn cũng có thể làm được.

Nhưng kỵ sĩTM là bị xé tung vứt đi, đáng tiếc một màn vô cùng tàn nhẫn đã xuất hiện, oanh......

Kỵ sĩTM bạo cơ!

Còn chưa có rơi xuống đất đã bạo cơ!

Vốn học viên của NUF còn đang nói cười khó có thể tin nhìn được màn hình, như thế nào có thể có loại sự tình này!

Sư phụ đã kịp thời xem pha quay chậm, cú vứt vai nho nhỏ thật sự quá ôn nhu, mà có lúc Lý Phong rất bạo lực, tại lúc kỵ sĩTM hạ xuống, KanouIII đã buông tay, mà còn làm một cú đá nhanh như tia chớp, trực tiếp trúng đầu kỵ sĩTM, có thể tưởng tượng được lực lượng của một cước này, trực tiếp đem đầu đá bay, đối thủ ngay cả cơ hội rơi xuống đất cũng không có.

Làm ra cái động tác này là KanouIII có vẻ phá lệ như ma quỷ, Đa Lạp Lôi Tác là tàn khốc, nhưng thật sự là còn non và xanh lắm.

Học viên Alan liều mạng vỗ tay, tiếng hô vang trời, hiển nhiên là phục sát đất, ***, kiền bạo này thỏ tể tử(không hiểu câu này luôn)!

Lý Phong đi ra, vẫn như cũ cười mị mị, như là bảo bảo vô hại, "Thật không có ý tứ, chưa kịp trao đổi."

Lúc này Đa Lạp Lôi Tác đang tức giận xông ra từ phòng giả lập, nghe Lý Phong nói xong càng bốc hỏa ba trượng, lúc này hắn so với Trịnh Khai Nhiên còn không bằng, hơn nữa càng không có công phu hàm dưỡng, dĩ nhiên trực tiếp hướng Lý Phong vọt tới.

Hàn quang từ trong ánh mắt Lý Phong lòe ra, muốn chết!

"Hạ thủ lưu tình!"

Người hô lớn dĩ nhiên là Cổ Mễ Sâm của NUF, ánh mắt này quá quen thuộc, lúc tại Thái Cốc, lúc quái vật này mỗi lần giết người chính là có ánh mắt như vậy.
<< Chương 221 > 224 | Chương 229 > 232 >>


Dành cho quảng cáo

©2007-2008 Bản quyền thuộc về Liên Mạng Việt Nam - http://lmvn.com ®
Ghi rõ nguồn "lmvn.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này - Useronline: 618

Return to top