Tự nhiên Uyển Thư dừng lại . Cảm thấy mình đã đi qúa xa , có vẻ như là chúi mũi vào chuyện người khác , thế là cô ngồi im .
Fujikawa nghiêng hẳn người tới trước :
_ Cô nghĩ thế nào ?
Uyển Thư cười nhẹ :
_ Em nói ra, chị đừng nghĩ là em nhiều chuyện nhé .
_ Ồ, không đâu ! Cô cứ nói đi .
_ Em nghĩ : sao chị không sang đây với giám đốc ? Em biết cuộc sống ở đây thấp hơn ở Nhật, nhưng điều đó có nghĩa gì khi mình hy sinh vì người yêu .
Fujikawa lắc đầu 1 cách dứt khoát :
_ Tôi không thể hy sinh nhiều như vậy . Tôi muốn anh ấy về Nhật với tôi .
Uyển Thư chớp mắt ngạc nhiên :
_ Nhưng sự nghiệp của giám đốc là ở đây ...
_ Bỏ, bỏ hết ! Anh ấy phải hy sinh nó để có tôi chứ .
_ Chị nói sao ?
Uyển Thư buột miệng kêu lên . Qủa thật , cô không sao hiểu nổi quan niệm của Fujikawa . Và cô lại buột miệng :
_ Như thế là ích kỷ .
Fujikawa cau mày :
_ Cô nghĩ như vậy à ?
_ Có thể chị giận, nhưng thật tình em không thể đánh giá khác được .
Fujikawa nhún vai :
_ Ở nước tôi, phụ nữ có tư tưởng tiến bộ lắm,chúng tôi muốn bình đẳng với nam giới .
_ Ở đây cũng vậy thôi, phụ nữ cũng tự khẳng định vị trí của mình trong xã hội , nhưng không thể áp dụng cứng nhắc trong tình cảm .
_ Nếu anh Yoshihiro thật sự yêu tôi, anh ấy phải chứng minh bằng hành động .
_ Thế sao chị không chứng minh bằng hành động ?
_ Tôi chờ anh ấy 2 năm rồi, thế chẳng phải là hy sinh sao ?
_ Chị đã chờ được , thì sao không bỏ tất cả để theo anh ấy ?
Fujikawa xua tay lia lịa :
_ No, no ! Tôi không thể bỏ tất cả những gì tôi có ở Nhật . Hy sinh của tôi giới hạn lắm .
Uyển Thư cười nhẹ :
_ Không biết chị nghĩ thế nào , còn đa số con gái tụi em có quan niệm là sẽ coi thường nếu con trai mù quáng .
_ Mù quáng ! Tôi không đồng ý cách nghĩ như thế .
Uyển Thư nói 1 cách từ tốn :
_ Em thích con trai coi trọng sự nghiệp hơn . Và nếu em có gia đình, em cũng tình nguyện hy sinh cho người chồng .
_ Thật là ngu ngốc ! Như thế, cô chỉ thiệt thòi mà thôi .
_ Có thể , nhưng em chấp nhận .
Fujikawa cười trầm ngâm :
_ Có lẽ rồi anh Yoshihiro sẽ thích con gái Việt Nam mất thôi .
Uyển Thư nhìn cô 1 cái :
_ Sao chị nói vậy ?
_ Vì quan niệm của cô phù hợp với yêu cầu của anh Yoshihiro .
Uyển Thư cười, trầm ngâm :
_ Giám đốc là người chung thủy đó, em thật lòng khuyên chị đừng để mất .
Thật bất ngờ, Fujikawa chợt khóc oà lên :
_ Tôi yêu anh ấy lắm, yêu hơn tất cả những người tôi đã gặp . Tôi không muốn mất anh ấy đâu . Tại sao anh ấy bắt tôi phải chọn lựa thế này chứ ?
Uyển Thư dịu dàng :
_ Theo em thì đó không phải là sự chọn lựa gay gắt . Chị sang đây ngay đi, làm đám cưới ngay đi chị ạ . Đó là cách để giữ anh ấy .
_ Cô có biết tôi còn lý do nào nữa không ? Đó là phụ nữ nước tôi sẽ có giá hơn nếu ở bên đó . Qua đây, tôi sẽ mất giá .
Uyển Thư thật sự không hiểu, cô hỏi với vẻ ngớ ngẩn :
_ Tại sao lại vậy ? Em không hiểu .
_ Tôi nghe nhiều người nói , những người đàn ông sang đây làm ăn thường hay bồ bịch ăn chơi hoặc cưới thêm vợ .
Không nhịn nổi nữa, Uyển Thư bất chấp Fujikawa là ai . Cô mím môi :
_ Em không hiểu bên ấy, chị đã nghe mấy bà vợ Nhật nói gì và bị đầu độc thế nào, nhưng chị hãy giữ ý nghĩ khinh miệt trong đầu thôi . Còn trước mặt em, chị hãy giữ lời 1 chút .
Thấy mắt Fujikawa lóe lên như bất ngờ, cô tiếp tục nói nhanh :
_ Chị đừng quên em là con gái Việt Nam . Và em không cho phép ai coi thường người Việt của em .
Qua phút bất ngờ, Fujikawa nổi nóng lên vì bị nói năng " hỗn xược " . Cô gằn giọng :
_ Cô đừng quên cô chỉ là nhân viên của anh Yoshihiro, và cũng là của tôi nữa .
_ Cho dù là như thê , em cũng không chấp nhận chị coi thường . Có phải chị không coi em ra gì, nên nói năng tự nhiên như vậy không ?
_ Hỗn hào !
Fujikawa bật ra 2 tiếng , rồi đứng dậy bỏ ra cửa , mặt tím tái đi vì tức .
Từ trước tới giờ, cô có tâm lý xem thường Uyển Thư . Nhưng vì Yoshihiro , nên cô hạ cố thân mật ,gần gũi với cô ta . Thật ra cô cũng thích tính dịu dàng của Uyển Thư . Nhưng để đặt cô ta ngang hàng thì không .
Khi ở Nhật, Fujikawa nghe nói nhiều về những trường hợp đàn ông lăng nhăng khi đi xa . Cô có ấn tượng rất xấu với phụ nữ Việt Nam và quen nghĩ ai cũng xấu xa ham tiền .
Gặp Uyển Thư, Fujikawa thấy cô ta không phải loại người như mình nghĩ . Nhưng ấn tượng đã bị khắc sâu, cô không bỏ được .
Fujikawa gọi tắc xi trở về . Khi cô về công ty thì gặp Yoshihiro cũng vừa đi ra sân .
Thấy cô, anh có vẻ mừng :
_ Em đi đâu 1 mình vậy, sao không nói với anh ?
Fujikawa không trả lời, cô băng băng đi vào . Gặp các nhân viên chào mình, cô vẫn hầm hầm không nhìn đến ai . Thái độ lạ lùng đó làm Yoshihiro phải chú ý . Anh đi theo cô lên phòng :
_ Chuyện gì vậy, Fujikawa ?
Fujikawa quăng mạnh xắc tay xuống giường, giận dữ :
_ Anh hãy đuổi Uyển Thư đi !
Yoshihiro nhíu mày :
_ Tại sao ?
_ Cô ta dám xem thường em, bắt lỗi em .
_ Uyển Thư xem thường em à ? Không lẽ nào, cô ta rất hiền , rất hoà nhã ...
Fujikawa ngắt lời :
_ Đó là cô ta giả vờ trước mặt anh thôi .