Giang Nam tiên sinh nói: Lúc đầu Tưởng Giới Thạch chạy trốn ra đài Loan, tiếng gào thét Bảo vệ Đài Loan đã vang trời dậy đất. Sau khi cuộc chiến tranh Triều Tiên bùng nổ, lập tức lớn tiếng hô Phản công đại lục thu phục lại đất đai đã mất. Sau đó, trong các thông báo mỗi năm ba lần (Tết Xuân, Tết thanh niên, Tế song Thập),luôn luôn nhắc lại giọng điệu Năm nay là năm quyết định của sự phản công, sang năm là năm thắng lợi của sự phản công.Vậy thì, Tưởng Giới Thạch đã phản công đại lục nhưthế nào?
Bất kể là ngày hôm nào vào trung tuần tháng 12 năm 1949 Tưởng Giới Thạch rời khỏi Thành Đô chạy trốn ra Đài Loan, từ đó trở đi, Tưởng cũng không thể trở lại đại lục được nữa, cũng không thể dạo gót ở Chung Sơn mưa gió, nhàn tản ngắm cảnh núi sông tráng lệ. Đây không thể không nói là một điều nuối tiếc lớn trong cuộc đời của Tưởng Giới Thạch. Tưởng Giới Thạch là con người rất yêu quê hương tha thiết. Đầu năm 50, trạm trưởng tình báo Kim Môn là Thẩm Chí Nhạc đã phái đặc vụ bí mật trốn về Khê Khẩu, đã đem trình lên Tưởng những bức ảnh chụp được về nhà cửa, phần mộ của họ Tưởng, rất được Tưởng tán thưởng. Chỉ từ điểm này mà nói, Tưởng Giới Thạch đã ghi xương khắc cốt hy vọng một sớm một chiều có thể trở lại đại lục, cộng thêm sự thất bại về quân sự, sự sụp đổ về chính trị, nhưng cảnh tượng bị phá hoại đòi hỏi phải xây dựng lại, cùng với tâm tư tình cảm của 2 triệu người đại lục theo Tưởng tới Đài Loan, Tưởng không thể không cao giọng hò hét phản công đại lục tới mức vang trời dậy đất. Mặc dù tới năm 1975 khi bị bệnh sắp qua đời, Tưởng vẫn không quên viết di chúc phản cộng phục quốc, giành lại hết đất đai ở đại lục.Khẩu hiệu phản công đại lục của Tưởng Giới Thạch, như mọi người đều biết đó là một câu tụng niệm đầu lưỡi của nhà đương cục Quốc dân đảng Đài Loan, đồng thời cũng là câu khôi hài gây trò cười cho thiên hạ, đó là Một năm chuẩn bị, hai năm phản công, ba năm quét sạch, năm năm thành công. Kỳ thực, đây chỉ là một tờ trong vô vàn phiếu chi vô giá trị mà Tưởng Giới Thạch liệt kê ra, dĩ nhiên đây cũng là một tờ rất nổi tiếng. Tưởng Giới Thạch còn có tờ phiếu chi vô tích sự nào nữa? Trong những tờ phiếu chi đó còn đặt cả thời gian biểu phản công đại lục như thế nào, xây dựng lại vương triều họ Tưởng ra làm sao, nói ra để cho mọi người tăng thêm kiến thức.Tờ phiếu chi phản công đại lục mà Tưởng Giới Thạch liệt kê, tờ sớm nhất phát ra vào ngày 26 tháng 6 năm 1949, trong Hội nghị quân sự khu Đông Nam tại Đài Bắc, Tưởng Giới Thạch khi nói về Quá trình cách mạng của bản Đảng với quan hệ nhân quả của thành bại, đã nói: Trong hội nghị lần này, chúng ta cần phải thảo luận một cách thiết thực. Tôi cho rằng, nói chung các tướng lĩnh cao cấp chúng ta nếu có thể không tham ô tiêu cực, không buôn lậu, không biển thủ, không nhiễu dân. Lại tích cực, có tinh thần đoàn kết, mọi việc đều công khai, thực sự cầu thị, đã tốt rồi cần tốt nữa. Đặc biệt là đối với cấp dưới có thể đồng cam cộng khổ, thưởng phạt phân minh, thế thì tinh thần và lực lượng chiến đấu của bộ đội chúng ta, chỉ trong một thời gian rất ngắn, nhất định có thể khôi phục được. Chưa đầy ba năm, nhất định chúng ta có thể tiêu diệt được cộng phỉ !Để kiên định ý chí của mọi người, cần phải vạch ra mục tiêu và tiến độ để mọi người cố gắng, ngày hôm nay tôi đặc biệt nêu ra mấy câu khẩu hiệu đơn giản, mong mọi người ghi lòng tạc dạ, cùng cố gắng, quán triệt trước sau. Mấy câu khẩu hiệu này là:
1. Rửa oan xỉ nhục, báo phục hận thù, tiêu diệt Cộng phỉ, hoàn thành Cách mệnh!
2. Tinh binh giản chính, thu hẹp đơn vị, Tự động giáng cấp, bổ xung lực lượng.
3. Chỉnh huấn nửa năm, đổi mới tinh thần! Một năm phản công, ba năm giành thắng!
Nói tóm lại, trước mắt sẽ là giai đoạn gian khổ nhất trong sự nghiệp cách mạng của chúng ta, thế nhưng cũng là cơ hội thành công lập nghiệp, ngàn năm có một của các đảng viên cách mạng chúng ta. Mong muốn mọi người hãy nhớ lấy bài học lịch sử kiên định niềm tin tất thắng, chân thành đoàn kết, dốc sức hợp tác, để chuẩn bị đầy đủ cho cuộc phản công của chúng ta, hoàn thành cuộc cách mạng của quốc dân, thực hiện sứ mệnh của Tam dân chủ nghĩa.Tại đây, Tưởng Giới Thạch nói rất rõ ràng chính xác, mục đích là chỉ thị Mục tiêu và tiến độ cố gắng, thời gian là một năm đến ba năm, một năm là khởi điểm, ba năm là điểm kết thúc, từ trong sáng ý rõ ràng, lời nói chắc chắn. Thế nhưng, sau nửa năm, Tưởng Giới Thạch lại nêu ra thời gian biểu mới, một năm phản công biến thành hai năm phản công. Ngày 13 tháng 3 năm 1950, trong bài nói chuyện Mục đích và sứ mệnh của việc phục chức, nói: Bây giờ tôi đem kế hoạch Một năm phản công, ba năm thành công đổi thành Một năm giáo huấn, hai năm phản công, quét sạch cộng phỉ, ba năm thành công. Tức là nói, từ bây giờ trở đi, ít thì ba năm, nhiều tới năm năm, cần phải đạt tới mục đích tiêu diệt Cộng phỉ, phục hưng Trung hoa dân quốc của chúng ta.Từ tháng 6 năm ngoái tới tháng 3 năm nay, thời gian trôi mất đã hơn tám tháng rồi, quân đội Quốc dân đảng đã bị đuổi toàn bộ ra khỏi đại lục, Hải Nam, Châu Sơn thì nơm nớp lo âu từng giờ từng phút, đang chuẩn bị rút lui, không thể nói một năm phản công được nữa, đành phải nói Hai năm phản công. Thế nhưng, đã đổi giọng phải nói ra một lý do. Tức thì Tưởng Giới Thạch nói: Sau khi tôi tới Đài Loan năm ngoái, tại Hội nghị quân sự khu đông nam triệu tập ở Giới Thọ Quán Đài Bắc vào tháng 6, nhằm kiểm điểm nguyên nhân thất bại về mặt quân sự trong việc tiễu phỉ trước đây, còn hoạch định kế hoạch và kỳ hạn cuộc phản công từ nay về sau của chúng ta. Khi bế mạc hội nghị, tôi đã nêu ra kết luận nửa năm chỉnh huấn, củng cố căn cứ địa, một năm phản công, ba năm thành công. Lúc đó các tỉnh Quảng Đông, Quảng Tây, Tứ Xuyên, Vân Nam, Quý Châu, Tuy Viễn, Cam túc, Ninh Hạ, Thanh Hải, Tân Cương cùng với Thiểm Nam đài còn ở trong tay quốc quân của chúng ta, cho nên tôi cho rằng trong vòng một năm khu Đông Nam bắt đầu phản công, tuyệt đối không có vấn đề. Thế nhưng sau này chiến cuộc thay đổi quá nhanh, toàn bộ Tây bắc và Tây nam, không đầy thời gian bốn tháng, toàn bộ đã rơi vào gót sát của kẻ địch. Đây là điều mà trước đây tôi không ngờ tới. Cho nên tình hình hiện tại, đã hoàn toàn không giống như lúc đó. Chúng ta phải vạch lại kế hoạch từ đầu, ung dung mưu tính việc khôi phục, quyết không thể ham làm việc cao xa, chỉ cầu hiệu quả nhanh chóng!Tưởng Giới Thạch không thể không thừa nhận sự thất bại triệt để của mình ở đại lục, thế nhưng giấc mộng phản công vẫn phải tiếp tục làm, phiếu chi vẫn phải tung ra, điều này khó tránh khỏi có chút nản chí. Tưởng đành phải muợn người đã chết để khích lệ người sống.Chúng ta biết rằng sau khi Việt Vương Câu Tiễn thất bại ở Cốc Kê, trải qua mười năm tụ tập, mười năm giáo huấn mà sau chỉ được nước Ngô bằng cái ao. Ngày nay chúng ta muốn khôi phục đất đai của toàn bộ đại lục rộng 12 triệu ki lô mét vuông, triệt để tiêu diệt Cộng phỉ quốc tế đầy âm mưu nham hiểm độc ác, đương nhiên phải đòi hỏi phấn đấu gian khổ trong suốt thời gian dài, mới có thể có hiệu quả. Thế nhưng nếu mọi người có thể dựa theo gợi ý của tôi trên đây trong ngày hôm nay, triệt để quét sạch những nguyên nhân thất bại của quá khứ, thực sự làm được: hiệp đồng nhất trí đoàn kết phấn đấu, một mặt tăng cường công tác phòng điệp bảo mật trong nội bộ, một mặt triển khai hoạt động tình báo trong khu phỉ, thế thì mục đích phục quốc của chúng ta, vẫn có thể thực hiện được nhanh chóng.ý tứ này là muốn nói, sự thất bại triệt để về mặt quân sự ở đại lục trong 8 tháng lại đây, đã khiến cho việc một năm phản công mà Tưởng dự định kỳ hạn đã trở thành nước chảy hoa trôi, thế nhưng đây không phải là sai lầm của ông ta, mà là những tướng tá quan lại tại chức không hiệp đồng nhất trí, đoàn kết phấn đấu. Bất kể trách nhiệm thuộc về ai, thì đây cũng là tờ phiếu chi thứ hai mà Tưởng Giới Thạch chi ra. Trải qua những vấp váp và biến cố cực kỳ to lớn trong quá nửa năm lại đây, theo mọi người nói, khi Tưởng Giới Thạch lại một lần nữa tung ra loại phiếu chi về thời gian phản công này, đã thận trọng lại càng thêm thận trọng, chớ để cho bản thân mình gây khó dễ cho bản thân mình. Thế rồi, sau hai tháng, phát biểu diễn văn về cuộc triệt thoái khỏi Châu Sơn, Đảo Hải Nam của quân đội Quốc dân đảng trên đài phát thanh Đài Loan, Tưởng nói: Nửa tháng trước, chúng ta đã triệt thoái quân đội của Hải Nam, hôm nay quân đội của Định Hải cũng chủ động tập trung về Đài Loan và các đảo vệ tinh... Sau khi binh lực tập trung, lẽ dĩ nhiên binh lực của Đài Loan càng thêm xung túc, sự phòng vệ của Đài Loan càng được củng cố... Tôi nghĩ rằng tất cả mọi người tới đây tất nhiên sẽ hỏi tôi, cuối cùng thì khi nào ông mới bắt đầu phản công đại lục để cứu vớt đồng bào của các ông? Tôi có thể báo cho mọi người biết một cách rất xác thực là: Trong vòng 3 tháng sau nữa, nếu cộng phỉ tới xàm phạm Đài Loan, thì đó chính là thời cơ quốc quân chúng ta ngang nhiên đánh mạnh thừa thắng phản công đại lục. Như vậy là sau 3 tháng nữa, chúng ta có thể chính thức phản công đại lục.Đây là tờ phiếu chi vô giá trị thứ ba mà Tưởng Giới Thạch đã tung ra. Cần chú ý, tờ phiếu chi này của Tưởng Giới Thạch có một đặc điểm, chính là tiền đề phản công luận sau 3 tháng của ông ta là giải phóng quân tới tấn công Đài Loan. Phản công luận của Tưởng Giới Thạch vì sao từ một năm biến thành hai năm, tiếp đó lại vội vàng chuyển thành ba tháng? Đây là một vấn đề rất khôi hài. Muốn tìm hiểu thiết thực nguyên do vội chuyển này, cần phải hiểu rõ tình thế của Đài Loan lúc đó.Năm 1949, sự thất bại của quân đội Quốc dân đảng ở đại lục, không chỉ là sự thất bại về quân sự, sự thất bại về chính trị, mà còn là sự thất bại về ngoại giao, càng là sự thất bại về nhân tâm. Đầu tháng 10 năm 1949, trong cuộc nội chiến, chính phủ Mỹ luôn luôn kiên quyết ủng hộ chính quyền Tưởng Giới Thạch đã thực sự tin chắc rằng Tưởng Giới Thạch bị vĩnh viễn đuổi ra khỏi đại lục Trung Quốc, quân đội của Đảng Cộng sản Trung Quốc không lâu sẽ đánh chiếm Đài Loan, quan hệ giữa nước Mỹ và chính quyền Tưởng Giới Thạch cũng đã được kết thúc từ đây. Vì thế, chính phủ Mỹ đã công khai tuyên bố, họ sẽ không lợi dụng vũ lực của mình để can thiệp vào cục thế hiện tại của Đài Loan, hơn thế còn đưa Mỹ kiều rút khỏi Đài Loan, kiến nghị Tưởng Giới Thạch đưa quân đội rút ra khỏi đảo Hải Nam, Đài Loan sẽ do Liên hiệp quốc tiếp quản. Ngày 12 tháng 1 năm 1950 Quốc vụ khanh nước Mỹ là Akitơn đã tuyên bố trước thế giới tại Câu lạc bộ báo chí của ông rằng: Nước Mỹ chỉ có trách nhiệm bảo hộ trực tiếp an toàn cho các quốc gia trong phòng tuyến hình cung này là quần đảo Aleutian, Nhật Bản, quần đảo Lưu Cầu, Philippin. Đài Loan bị vứt bỏ. Chính sách bỏ Đài Loan của Mỹ đã dẫn tới sự hỗn loạn cực kỳ lớn của chính cục Đài Loan, trong hòn đảo nhất thời lan truyền những tin bịa đặt vu cáo, nhân tâm hoảng loạn. Những người có sự tích lũy giầu có biến thành những kẻ ý chí bạc nhược. Vô luận là nhà buôn hay là quan chức, đều hăm hở muốn chạy ra nước ngoài. Trong tháng 5, đảo Hải Nam lại bị đánh chiếm, Châu Sơn thất thủ, khắp nơi loan truyền tin Giải phóng quân sắp sửa đánh chiếm Đài Loan, trên đảo gió gấp mây thấp, ngày tới trăng mờ. Trong tình hình này, Tưởng Giới Thạch đã vứt bỏ phản công luận trong ba tháng. Ngoài việc ban đêm thổi sáo miệng qua bãi tha ma - tự mình làm cho mình bạo dạn hơn lên ra, chính là để lừa dối công chúng trên đảo để ổn định lòng dân. Vấn đề là ở chỗ tiền đề của tờ phiếu chi này là giải phóng quân sẽ tới đánh chiếm Đài Loan. Nếu giải phóng quân không đến thì sao? Tưởng Giới Thạch biết rằng công chúng của Tưởng nhất định sẽ nêu ra câu hỏi này. Tức thì Tưởng tiếp tục nói:Nếu Cộng phỉ trước sau không dám tới xâm phạm Đài Loan, thế thì chúng ta cũng phải hoàn thành sự chuẩn bị phản công đại lục của chúng ta trong vòng một năm Chậm nhất là sau một năm, cũng cần phải thực hiện phản công đại lục... Bây giờ tôi sẽ đem kế hoạch phản công đại lục của chính phủ, tổng quát vào bốn câu nói lại một lượt với đồng bào, đó là Một năm chuẩn bị, hai năm phản cộng, ba năm quét sạch, năm năm thành công.Đầu lưỡi Tưởng Giới Thạch rực rỡ như hoa sen, từ ba tháng phản công lại chuyển thành hai năm phản công, còn cho thêm một chiếc ô dài. Điều đáng nực cười là: Tại đây trong cùng một bài diễn văn, Tưởng còn nói: Ba năm quét sạch, năm năm thành công. Và túc, Tưởng Giới Thạch vẫn tiếp tục sắp đặt thời gian biểu phản công của mình, để làm dự toán chính trị cho mình, tiêu thụ những tờ séc vô giá trị của mình, chế tạo ra những thần thoại của mình. Ngày 19 tháng 5 năm 1959, trong Đại hội 8 khóa 2 Quốc dân đảng, bản báo cáo với nhan đề Nắm vững cơ may trung hưng phục quốc Tưởng Giới Thạch lại đặt ra một thời gian phản công nữa. Tưởng nói:Do vì mọi người từ đại lục triệt thoái về Đài Loan, đã được 10 năm rồi. Sự bi ai thống khổ trong cảnh nước mất nhà tan lúc đó và món nợ máu ô nhục, cũng ít nhiều đã bị năm tháng xói mòn. Lại do vì sự ổn định của xã hội và sự phát triển của kinh tế cũng có một bộ phận người thực sự đã đặc biệt bận rộn lo lắng tới đời sống của mình, hơn thế còn mưu đồ lấy việc nâng cao đãi ngộ cá nhân làm mục đích chủ yếu, do đó hoặc ít hoặc nhiều đã quên mất trách nhiệm chống cộng rửa nhục của mình, làm mơ hồ mục tiêu báo thù phục quốc của mình... Những bệnh hoạn trên mặt tâm lý, trên mặt sinh hoạt, trên mặt tinh thần như đã nói trên, đích thực là chướng ngại nghiêm trọng bậc nhất trên con đường trung hưng phục quốc của chúng ta. Nếu không triệt để nhổ tận gốc, hơn thế phấn đấu cổ vũ khích lệ nhụê khí hăng say biết nhục phải rửa nhục, thì còn nói gì đến việc phản công phục quốc nữa? Nói thực tình, nếu lại trải qua 10 năm nữa, vượt quá kỳ hạn Mười năm sinh tụ, mười năm dạy dỗ mà vẫn không thể phản công phục quốc được, thế thì bất kỳ hi vọng nào cũng đều bị phá diệt hết !Từ năm 1949 quân Quốc dân đảng chạy trốn ra Đài Loan, đến nay nói chuyện này của Tưởng Giới Thạch, đã tròn trĩnh mười năm rồi. Cái gọi là lại trải qua mười năm nữa của Tưởng đương nhiên là chỉ 10 năm sau năm 1959. Đây lại có thể gọi là tờ phiếu chi thứ năm của Tưởng. Xem ra, chỉ cần Tưởng Giới Thạch còn sống thì Tưởng có thể phát hành séc không ngừng. Thế nhưng ông trời cũng không toàn mỹ, Jêsu cũng chẳng đủ đầy đến năm 1975, Tưởng Giới Thạch buông tay ở giữa nhân gian, rất nhiều tờ séc của Tưởng, chưa có tờ nào có thể đổi ra thành tiền mặt được. Mặc dù như vậy, trong di chúc của mình Tưởng Giới Thạch vẫn kiên trì viết rằng: Đại nghiệp phản cộng phục quốc đang ở thời kỳ ngày một đổi mới. Cần phải lấy việc phục quốc làm mục tiêu chung, chỉ có điểm là lần này không liệt kê ra được thời gian. Điều này cuối cùng là sự kiên cường. cương nghị của Tưởng, hay là sự cố chấp, xảo trá của ông ta?[1].
---------------------------
[1] Tưởng Giới Thạch truyện của Vương Phủ Dân trang 480