Liên Mạng VietNam || GiaiTri.com | GiaiTriLove.com | GiaiTriChat.com | LoiNhac.com Đăng Nhập | Gia Nhập
Tìm kiếm: Tựa truyện Tác giả Cả hai

   Tìm theo mẫu tự: # A B C D E F G H I J K L M N O P Q R S T U V W X Y Z Danh sách tác giả    Truyện đã lưu lại (0
Home >> Lịch Sử >> Tưởng Giới Thạch, những bí mật về cuộc đời và gia thế

  Cùng một tác giả


  Tìm truyện theo thể loại

  Tìm kiếm

Xin điền tựa đề hoặc tác giả cần tìm vào ô này

  Liệt kê truyện theo chủ đề

  Liệt kê truyện theo tác giả
Số lần xem: 57565 |  Bình chọn:   |    Lưu lại   ||     Khổ chữ: [ 1, 2, 3

Tưởng Giới Thạch, những bí mật về cuộc đời và gia thế
nhiều tác giả

Phần 4 - Chương 1

Tục ngữ có nói: Thắng hay bại là chuyện thường của nhà binh. Thế nhưng chỉ trong thời gian ngắn bốn năm, Tưởng Giới Thạch đã đem 807 vạn quân Quốc dân đảng nướng chết hết ở dưới cờ trước trướng, tạo thành sự sụp đổ hoàn toàn của ách thống trị phản động mà ông khổ tâm kinh doanh trong hơn hai chục năm trời. Ông cũng không thể không từ bỏ chức vụ Tổng thốngđể chạy trốn ra hòn đảo cô độc được. Vì sao Tưởng Giới Thạch lại thất bại nhanh như vậy?
 
   Trương Linh Phủ là một viên tướng yêu của Tưởng Giới Thạch, là trung tướng sư trưởng sư đoàn 74 đã được chỉnh đốn cải biên trang bị cơ giới Mỹ, được Quốc dân đảng tự khoe là một trong năm đội chủ lực lớn. Trước kia, Trương Linh Phủ là một học sinh của trường Đại học Bắc Kinh về sau đã gác bút nghiên theo việc đao cung, thi đỗ vào khóa 4 trường quân sự Hoàng Phố, đi theo Tưởng Giới Thạch tham gia một số cuộc chiến đấu nổi tiếng như chiến tranh Bắc phạt, đại chiến Trung nguyên, cuộc kháng chiến Tùng Hộ, cuộc chiến tranh bảo vệ Nam Kinh, cuộc hội chiến Vũ Hán, cuộc hội chiến Nam Xương, cuộc hội chiến Trường Sa lần thứ nhất, thứ nhì, thứ ba, cuộc hội chiến Triết Cống v.v... đã giành được Huân chương Cờ Quá vân, Huân chương Bảo Đỉnh. Tháng 5 năm 1946, Trương đảm nhận chức Trung tướng Sư trưởng sư đoàn 74 chỉnh biên của Quốc dân đảng, kiêm chức Tư lệnh quân cảnh vệ Nam Kinh. Tưởng Giới Thạch đã khoe khoang có một Sư trưởng như Trương Linh Phủ rồi đem những cơ giới Mỹ tốt nhất trang bị cho sự đoàn này của Trương Linh Phủ. Trương Linh Phủ cũng do được sự tán dương vinh dự của Tưởng Giới Thạch mà coi trời bằng vung. Khi cuộc chiến tranh giải phóng bùng nổ, Tưởng Giới Thạch luôn luôn coi sư đoàn của Trương Linh Phủ là lực lượng cốt cán để tấn công khu giải phóng Hoa Đông. Sư doàn 74 đã nhiều lần tác chiến với Quân giải phóng nhân dân đều không bị đòn công kích nào lớn, điều đó càng làm cho Trương Linh Phủ thêm điên cuồng kiêu ngạo. Thế nhưng, đội chủ lực lớn này của Tưởng Giới Thạch ngày 14 tháng 5 năm 1947 đã bị năm đạo quân giải phóng bao vây tứ phía ở Mạnh Lương Cố thuộc vùng đông nam Mông Âm khu giải phóng Sơn Đông và khu vực Hiệp Tiểu Địa ở phía Bắc. Chỉ trong thời gian ba ngày, sư đoàn 74 của Trương Linh Phủ cùng với sư đoàn 83 chỉnh biên tổng cộng ba vạn hai ngàn quân đã bị quân giải phóng hoàn toàn tiêu diệt. Trương Linh Phủ cùng phó sư trưởng Lữ Trưởng đều bị bắn chết. Cái chết của Trương Linh Phủ vốn là sự kết thúc tất nhiên vì hắn là kẻ thù của nhân dân đã bán mình cho Tưởng Giới Thạch, thế nhưng lúc đó đã gây nên một chấn động rất to lớn trong quân đội Quốc dân đảng. Tưởng Giới Thạch than khóc sư đoàn chỉnh biên số 74 bị tiêu diệt là một sư kiện đau lòng nhất, đáng tiếc nhất của ông ta. Tưởng Giới Thạch không những đã giương cờ gióng trống mở đại hội truy điệu Trương Linh Phủ, còn đem cả một hạm đội pháo do Mỹ viện trợ đổi tên là Linh Phủ. Vậy thì, tại sao lúc đó Tưởng Giới Thạch không cứu viện Trương Linh Phủ ?
Mùa xuân hè năm 1947 quân đội Quốc dân đảng còn đang ở vào thời kỳ thực hiện tấn công toàn diện khu giải phóng. Tổng số binh lực chỉ riêng trên chiến trường Sơn Đông đã có tới 24 sư đoàn chỉnh biên, 60 lữ đoàn ước khoảng 45 vạn người. Binh đoàn thứ nhất ở xung quanh Mông Âm do Thang Ân Bá chỉ huy ngoài sư đoàn 74 ra còn có các sư đoàn 83, 65, 57, 48 và 25, tổng cộng 5 sư, có binh lực dư thừa đủ có thể chi viện. Lực lượng quân sự ở các khu vực khác của Quốc dân đảng còn chưa vấp phải tổn thất nặng nề, các khu vực thống trị của Tưởng Giới Thạch còn chưa bị lung lay, trên căn bản trong và ngoài quân đội còn có địa vị độc tài nhất hô bách ứng, muốn điều ai đi đâu thì điều, muốn giết ai thì giết, tại sao lại không cứu nổi viên tướng yêu Trương Linh Phủ này, tại sao không cứu nổi sư đoàn quân át chủ 74 đã được chỉnh biên này ? Muốn giải được điều bí mật này, lại phải bắt đầu nói từ tình thế của chiến trường Sơn Đông. Cuộc chiến tranh giải phóng tiến hành tời tháng 3 năm 1947, sau khi Tưởng Giới Thạch vấp phải sự tấn công của Quân giải phóng nhân dân, buộc phải bỏ tấn công toàn diện, chuyển sang thế thủ trên các chiến trường Tấn Ký Lỗ Dự, Tấn Sát Ký, Đông Bắc v.v..., chỉ thực thi tấn công trọng điểm ở hai chiến trường Sơn Đông và Thiểm Bắc. Tưởng Giới Thạch nói với các tướng lĩnh cao cấp của ông ta rằng: ở các khu vực tiễu phỉ trong toàn quốc chúng ta nên trước tiên hoạch định khu vực sở tại của chủ lực quân phỉ là chiến trường chính, tập trung lực lượng của bộ đội chúng ta, trước hết phải tăng cường thanh trừng tiễu phỉ, sau đó sẽ đề cập tới các chiến trường khác. Tưởng Giới Thạch còn cho rằng: Chủ lực của quân phỉ tập trung ở Sơn Đông, đồng thời Sơn Đông là nơi xung yếu, giao thông tiện lợi, có cửa biển để vận tải. Nếu chúng ta có thể tiêu diệt được chủ lực của phỉ ở trong đất Sơn Đông thì quân đội phỉ ở các chiến trường khác sẽ dễ dàng bị quét sạch. Vì vậy, quân Quốc dân đảng đã tập trung ở hai khu giải phóng Thiểm Bắc, Sơn Đông 94 lữ đoàn, chiếm 43% tổng binh lực tấn công khu giải phóng. ở mặt trận chính diện từ bến Phong Lăng Hoàng Hà đến Tế Nam ước khoảng 1000 kilômét đã xây dựng lên cái gọi là Phòng tuyến Hoàng Hà để cản trở Quân giải phóng Tấn Ký Lỗ Dự chi viện cho chiến trường Sơn Đông. Trên chiến trường Sơn Đông, Tưởng Giới Thạch muốn dùng cách đánh hổ vồ mồi, đầu tháng 4 hạ lệnh cho ba binh đoàn của Thang Ân Bá, Vương Kính Cửu, Âu Chấn tổng cộng hơn 25 vạn quân men theo tuyến Lâm Nghi đến Thái An lên bắc, tìm trăm phương ngàn kế quyết chiến với chủ lực Giải phóng quân, mộng tưởng chỉ trong một đêm bao vây tiêu diệt Quân giải phóng của Hoa Đông ở vùng núi Nghi Mông. Lúc này, Quân giải phóng nhân dân đã phát triển tới 1 triệu 68 vạn người, đã từng bước tổ chức xây dựng các binh chủng pháo binh, công binh v.v...Năng lực công kiên và năng lực bảo đảm chiến đấu đã được nâng cao rất mạnh mẽ. Quân ủy Đảng cộng sản Trung Quốc yêu cầu Quân giải phóng Sơn Đông thực hiện nhử địch vào sâu, tập trung binh lực có ưu thế, nắm vững thời cơ, từng bước tiêu diệt hàng loạt bọn địch tới xâm phạm. Quân dã chiến Hoa Đông đã kịp thời tổng kết kinh nghiệm của chiến dịch Lai Vu, chẳng những mở rộng phong trào luyện tập kỹ thuật, luyện tập chiến thuật với quy mô lớn mà còn mở rộng công tác chính trị Ba chiếc chìa khóa, vận dụng giáo dục ôn nghèo tố khổ, đoàn kết hỗ trợ và vận động lập công, để cổ võ ý chí chiến đấu của bộ đội. Trung tuần tháng 4, khi quân chủ lực Quốc dân đảng phát động cuộc tấn công trên tuyến Tân Thái, Mông Âm. Quân giải phóng nhân dân đã tập trung binh lực của ba đạo quân tiêu diệt quân chủ lực của sư đoàn 72 chỉnh biên đang trấn giữ ở Thái An, lại tập trung binh lực của bốn đạo quân tiêu diệt quân đội của sư đoàn 83. Trước sau đã tiêu diệt hơn hai vạn tám ngàn quân, thế nhưng quân Quốc dân đảng vẫn không tìm thấy quân chủ lực của bộ đội dã chiến Hoa Đông. Tư lệnh binh đoàn 1 Thang Ân Bá đã nghĩ trăm phương ngàn kế tìm chủ lực Quân giải phóng để quyết chiến hòng lập công lấy lòng Tưởng Giới Thạch nên không để mắt tới sự sắp xếp của Tổng tư lệnh lục quân Cố Chúc Đồng xác định, mà tự tiện thay đổi phương pháp tác chiến đánh chắc thắng chắc, ra lệnh cho sư đoàn 74 chỉnh biên của Trương Linh Phủ làm chủ, phối hợp với sư đoàn 25, sư đoàn 83 làm hai cánh, ngày 11 tháng 5 từ khu vực đông tây Đóa Trang phía đông nam Mông Âm tấn công lên hướng bắc hòng ép chủ lực Quân giải phóng tới khu vực Giao Đông để bao vây tiêu diệt. Lúc này, Mao Trạch Đông đánh điện cho Trần Nghị và Túc Dục quân dã chiến Hoa Đông đề xuất đối với bọn địch tập trung tấn công dày đặc này phải thực hiện nhử địch vào sâu, phải có lòng nhẫn nại cực kỳ lớn, cần nắm vững binh lực lớn nhất ở trong tay, để cho bọn địch bạo dạn tiến quân thì sẽ có cơ hội tiêu diệt địch. Có thể nhìn thấy, hành động của Thang Ân Bá hoàn toàn nằm trong dự liệu của Mao Trạch Đông.
Ngày 13 tháng 5, khi sư đoàn 74 chỉnh biên của Quốc dân đảng chiếm lĩnh các điểm quan trọng Trại Hoàng Lộc, Núi Tam Giác, Trại Dương Gia tiếp tục tấn công theo phía nam Thản Phụ, ba đạo Quân giải phóng đã lợi dụng địa hình vùng núi phức tạp và đêm tối bí mật đóng nêm sư đoàn 74 và bộ đội kết hợp của hai cánh trái phải liều lĩnh tiến vào, bắt đầu hợp sức bao vây Trương Linh Phủ. ở đây có thể thấy rõ, vì muốn lập công, Thang Ân Bá đã chôn sâu mầm họa bị tiêu diệt của sư đoàn 74. Lúc đầu vì nôn nóng tiêu diệt chủ lực của quân dã chiến Hoa Đông, đối với việc Thang Ân Bá không tuân theo mệnh lệnh Bám gót tiến theo tiêu diệt, ra vào tuyến Cử Huyện, Nghi Thủy, Duyệt Trang, Truy Bác mà Cố Chúc Đồng đã ban bố, Tưởng Giới Thạch đã lim dim mở một mắt, nhắm một mắt. Sau khi Trương Linh Phủ chết, Tưởng Giới Thạch đã tra xét nghiêm khắc Thang Ân Bá, chiếc mũ Ô sa sĩ quan tư lệnh binh đoàn 1 của Thang Ân Bá cũng bị lột mất. Điều này lẽ dĩ nhiên chỉ là làm ra vẻ mà thôi, đối với Thang Ân Bá mà Tưởng Giới Thạch thân tín như vậy đã lại được trọng dụng rất nhanh chóng. Trương Linh Phủ kiêu ngạo tự đại, đối với mâu thuẫn giữa Sư đoàn trưởng sư đoàn chỉnh biên 83 Lý Thiên Hà và Sư đoàn trưởng sư đoàn chỉnh biên 25 Hoàng Bá Thao là những người cùng hành động với mình cũng rất sâu sắc. Trương Linh Phủ và Lý Thiên Hà đều là bộ thuộc của Vương Dược Vũ, nhưng do vì Lý Thiên Hà là học sinh khóa 3 trường Hoàng Phố, Trương Linh Phủ là học sinh khóa 4 trường Hoàng Phố, từ trước Lý Thiên Hà vẫn coi mình là ông anh cả, thường kiêu ngạo tự phụ trước mặt Trương Linh Phủ. Thế nhưng Trương Linh Phủ rất biết lấy lòng Vương Diệu Vũ, khiến cho Vương Diệu Vũ đã trao cả sư đoàn chỉnh biên số 77 mà mình đã xây dựng trong nhiều năm cho Trương Linh Phủ, Trương Linh Phủ cũng vì vậy mà đã coi thường Lý Thiên Hà. Theo tập quán của quân Tưởng, những quân đội không có quan hệ lệ thuộc cùng hành động với nhau từ trước vẫn là người có thâm niên cao chỉ huy người có thâm niên thấp. Giữa hai sư đoàn của Lý Thiên Hà và Trương Linh Phủ phải do Lý Thiên Hà chỉ huy Trương Linh Phủ. Lúc đầu hành động, Trương Linh Phủ còn có thể miễn cưỡng tiếp thu quan hệ chỉ huy này, thế nhưng trong lòng rất coi thường Lý Thiên Hà. Khi bộ đội tiến đến tuyến đường Khiêu Khư, Mông Âm, Trương Linh Phủ đột nhiên đề xuất muốn quy về Hoàng Bá Thao chỉ huy. Ngoài mặt Lý Thiên Hà không dám nói gì, thế nhưng đối với sự hiệp đồng giữa Trương Linh Phủ và Hoàng Bá Thao thì trong lòng đã có một vạn điều không vui vẻ rồi. Kỳ thực, Trương Linh Phủ chẳng những có ý không giữ thể diện cho Lý Thiên Hà, cũng căn bản chẳng đặt Hoàng Bá Thao và trong con mắt, những lời nói của Hoàng Bá Thao hắn cũng chẳng nghe lọt được một câu nào. Trước khi sư đoàn chỉnh biên 74 tấn công Thản Phụ, Trương Linh Phủ đề xuất cần phải trước hết tu sửa đường quốc lộ từ Đóa Trang tới Thản Phụ. Hoàng Bá Thao cho rằng trắng trợn trâng tráo tu sửa đường quốc lộ có thể bộc lộ ra ý đồ hành động của quân đội, đã khuyên can Trương Linh Phủ không nên làm như vậy. Trương Linh Phủ ngẩng cao đầu, ngạo nghễ tự phụ nói:
- Bộc lộ thì có sợ gì? Ta đang muốn dẫn phỉ tới đó!
Hoàng Bá Thao nghe thấy câu nói này, chỉ còn biết lắc đầu, không còn biết làm sao nữa. Sau khi quân đội Lý Tiên Châu bị tiêu diệt, mấy đạo quân của quân dã chiến Hoa Đông bắt đầu kéo xuống phía nam. Hoàng Bá Thao đã từng bắt Trương Linh Phủ đem quân nhanh chóng rút về Đóa Trang, Khiêu Khư, đặc biệt là phải khống chế Thiên Mã Lĩnh để tiện việc chiếu cố tiếp ứng lẫn nhau với sư đoàn chỉnh biên 25 ở gần Cựu Trại, sư đoàn chỉnh biên 83 ở khu vực Dã Trư Vượng, Mã Mục Trì, đánh chắc thắng chắc. Trương Linh Phủ cứ coi thường bỏ qua Thiên Mã Lĩnh, chỉ huy bộ đội chiếm lĩnh lấy Mạnh Lương Cố, Trương còn cuồng điên nói với Hoàng Bá Thao:
- Hoán Nhiên ông anh ơi, chúng ta tìm chủ lực của phỉ cộng mà vẫn chưa thấy. Bây giờ ông anh tới vừa may, để chờ tôi thu hút chúng tới.
Hoàng Bá Thao thực sự nhìn không lọt con mắt, liền nói:
- Chung Lân anh ơi, Sư đoàn của anh trang bị nặng, xe pháo nhiều tại sao lại đi chiếm Mạnh Lương Cố ? Nếu Mạnh Lương Cố không có nước thì quân đội sẽ sống thế nào ?
Trương Linh Phủ xì hơi ra khỏi lỗ mũi, nói:
- Đặt vào đất chết để mà sống chứ !
Sự phát triển của cuộc chiến đấu vừa hay đã phù hợp với lời nói của Hoàng Bá Thao, ở trên núi Mạnh Lương Cố quả nhiên không có nước, tiết trời nóng bức, người ngựa khát không chịu đựng nổi. Sau khi lên núi ngày thứ ba, rất nhiều ngựa đã cắn đứt dây cương, chạy lung tung khắp núi đồi, rất nhiều binh sĩ bị ngựa dẫm chết hoặc bị thương. Có một viên lữ đoàn trưởng lòng nặng trĩu u buồn tới hỏi Trương Linh Phủ:
- Thưa sư trưởng, chúng ta cần phải nghĩ cách nào để giải quyết vấn đề nước. Cứ tiếp tục như thế này chúng ta không thể kéo dài được nữa đâu !
Trương Linh Phủ vẫn không vứt bỏ được bộ mặt sĩ diện, nói:
- Binh sĩ sợ khát à, cảm thấy chết khát khổ hơn chết trận sao không dốc sức xông vào trận?
Chiếm lĩnh Mạnh Lương Cố, Trương Linh Phủ muốn tỏ rõ bản sắc anh hùng ở trước mặt Tưởng Giới Thạch, Thang Ân Bá v.v...Do hắn hấp dẫn Quân giải phóng nhân dân tới, sau đó để cho Lý Thiên Hà, Hoàng Bá Thao và sư đoàn chỉnh biên số 65 tiến hành bao vây phản công, trong ngoài đánh kẹp vào Quân giải phóng. Thế nhưng Trương Linh Phủ chưa nói rõ, hai người Lý Thiên Hà, Hoàng Bá Thao cùng cố ý giả câm giả điếc. Trong quân đội Quốc dân đảng, những con người cuồng ngông tự đại, coi thường tất thảy như Trương Linh Phủ đâu chỉ có mười người hoặc một trăm người ? Những hành vi anh hùng của họ tuy phù hợp với tâm ý của Tưởng Giới Thạch, thế nhưng đã gieo xuống những hạt giống dùng binh thất bại. Sau khi Trương Linh Phủ bị bao vây, Tưởng Giới Thạch và Thang Ân Bá đều cho rằng sức chiến đấu của sư đoàn 74 mạnh, chính là cơ hội tốt để tiến hành quyết chiến với Quân giải phóng, tức thì liền hạ lệnh cho Trương Linh Phủ kiên trì giữ vững trận địa, thu hút chủ lực của Quân giải phóng, đồng thời nghiêm lệnh cho 10 sư đoàn chỉnh biên ở Lâm Nghi, Tứ Thủy, Lai Vu, Tân Thái, Mông Âm, Hà Dương, v.v..kéo tới chi viện cho Mạnh Lương Cố. Thang Ân Bá còn đặc biệt yêu cầu hai sư của Lý Thiên Hà và Hoàng Bá Thao phải dốc toàn bộ sức lực ra chi viện, thực hiện trong ngoài đánh khép gọng kìm, tập trung tiêu diệt Quân giải phóng. Thế nhưng, tính toán của Tưởng Giới Thạch lại sai một lần nữa . Quân giải phóng nhân dân một mặt tấn công mãnh liệt quân đội của Trương Linh Phủ đang bị bao vây, một mặt kiên quyết đánh trả quân đội tăng viện của Quốc dân đảng, khiến cho chúng khó có thể hội hợp được với quân đội đang bị bao vây. Lúc này Tưởng Giới Thạch mới nhìn thấy Trương Linh Phủ có nguy cơ bị Quân giải phóng nhân dân tiêu diệt, liền nghiêm lệnh cho Lý Thiên Hà và Hoàng Bá Thao cần phải dùng hết lực lượng để cứu viện Trương Linh Phủ. Lý Thiên Hà nhìn thấy Trương Linh Phủ bị bao vây ở Mạnh Lương Cố, trong bụng ngầm vui sướng. Nhận dược mệnh lệnh của Tưởng Giới Thạch không những không đi cứu viện Trương Linh Phủ, mà còn lấy cớ là bị Quân giải phóng nhân dân tấn công dữ dội, đã dẫn quân chuồn mất biến. Hoàng Bá Thao biết Trương Linh Phủ đã sa vào trùng trùng vòng vây nguy khốn của Quân giải phóng nhân dân, đã chửi ầm Trương Linh Phủ lúc đầu không nghe lời khuyên can của hắn để tự tìm lấy con đường chết. Với lời huấn thị khiển trách nghiêm khắc của Tưởng Giới Thạch, hai sư đoàn của Hoàng Bá Thao và Lý Chân mới bắt đầu cứu viện Trương Linh Phủ, thế nhưng do vì sự tấn công ác liệt của Quân giải phóng nhân dân, bản thân họ cũng bị bao vây ba mặt, bất cứ lúc nào cũng đều có nguy hiểm bị Quân giải phòng nhân dân nuốt sống, cho nên đã không dám dốc toàn sức ứng phó. Dựa vào mấy sư rất gần với Trương Linh Phủ đều không thể tiếp cận được với Trương Linh Phủ, các cánh quân khác đều không dám thọc tay vào. Do đó, mặc dù Tưởng Giới Thạch nổi trận lôi đình như thế nào, cũng chỉ có thể giương mắt nhìn Quân giải phóng nhân dân thắt chặt thiên la địa võng đem Trương Linh Phủ và sư đoàn 74 của hắn tiêu diệt không còn một mống. Sư đoàn chỉnh biên số 74, một trong năm chủ lực lớn của Quân quốc Đảng bị tiêu diệt, trên thực tế đã là một bức ảnh thu hẹp về sự thất trận của vương triều gia đình họ Tưởng.
Sau khi vén được bức màn bí mật về việc Trương Linh Phủ bị tiêu diệt, cũng còn cần phải bàn vài nét về kết cục của Lý Thiên Hà và Hoàng Bá Thao. Điều này còn có lợi giúp chúng ta hiểu biết được sâu sắc quân đội Quốc dân đảng, vạch rõ được bức màn bí mật về binh bại của Tưởng Giới Thạch. Trận đánh ở Mạnh Lương Cố này, Thang Ân Bá vốn muốn tiêu diệt chủ lực Giải phóng quân mau chóng, kết quả là, chỉ trong ba ngày ngắn ngủi, ngược trở lại quân chủ lực của mình đã bị Giải phóng quân tiêu diệt hoàn toàn. Kết cục này đã gây nên chấn động dữ dội trong quân đội Quốc dân đảng. Tưởng Giới Thạch vô cùng bực tức, lập tức bố trí triệu tập Hội nghị kiểm thảo, truy cứu tra xét trách nhiệm của Cố Chúc Đồng, Thang Ân Bá v.v.. Phủ tổng thống còn tung ra dư luận, Tổng tài sẽ giết chết Lý Thiên Hà và Hoàng Bá Thao để cảnh cáo chư tướng. Lý Thiên Hà tự biết trách nhiệm tội trạng của mình khó thoát chết, trước khi sắp chết Trương Linh Phủ đã dùng vô tuyến điện trực tiếp nói với Tưởng Giới Thạch: Lý Thiên Hà nhìn thấy chết mà không cứu đã dẫn quân chạy trốn trước. Câu nói này đủ để kết thúc mạng sống của Lý Thiên Hà. Thế nhưng Lý Thiên Hà đã vơ vét đục khoét được rất nhiều tiền của, Trương Linh Phủ vừa chết, hắn lập tức khẳng khái rút hầu bao ra, dùng mấy chục thỏi vàng để gỡ tội cho mình. Sau Hội nghị kiểm thảo, mặc dù Lý Thiên Hà bị áp giải tới xét xử ở Sở quân pháp Bộ tư lệnh Từ Châu thuộc Bộ tổng tư lệnh Lục quân, thế nhưng mấy hôm sau đã được tuyên bố là vô tội. Qua nửa năm, vị sư trưởng sư đoàn 83 này lại đảm nhận chức vụ Quân đoàn trưởng quân đoàn 73. Hoàng Bá Thao thì dùng thuật chạy lấy sống dùng cái chết để đánh cuộc lấy mạng sống. Trước hết Hoàng đi gặp tư lệnh binh đoàn Thang Ân Bá, thừa nhận thảm bại ở Mạnh Lương Cố là do hắn chịu trách nhiệm toàn bộ, không liên quan gì tới người khác. Thang Ân Bá vừa nghe, tình cảm xúc động trào dâng đầy lồng ngực. Thang Ân Bá lúc có trách nhiệm chỉ huy trực tiếp đang khổ sở vì không có cách gì trao đổi ở trước mặt Tưởng Giới Thạch được, đang lo lắng sẽ bị Tưởng Giới Thạch truy cứu nghiêm khắc. Hiện tại Hoàng Bá Thao đã đứng ra chủ động thừa nhận tội trạng, liền có cảm giác trong khi hoạn nạn mới thấy lòng ngay thật. Do vậy Thang Ân Bá đã yêu cầu Hoàng Bá Thao mạnh dạn báo cáo ở trên hội nghị kiểm thảo, lúc đó Trương Linh Phủ chống lại mệnh lệnh, tự xuất chủ trương nên mới rơi vào thảm trạng toàn sư bị tiêu diệt. Hoàng Bá Thao lĩnh hội một cách sâu sắc, nghĩ rằng Trương Linh Phủ đã chết, chẳng còn cách gì đối chất nữa, liền làm ra vẻ bản thân mình đã hy sinh oan uổng, đã phát biểu liền hai tiếng đồng hồ ở trên hội nghị kiểm thảo. Tổng tư lệnh lục quân Cố Chúc Đồng vì để gỡ trách nhiệm của mình cũng nói Trương Linh Phủ kiêu ngạo tự đại không nghe chỉ huy. Và như vậy, Hoàng Bá Thao không những đã giữ được cái đầu, mà chỉ bị cách chức lưu nhiệm. Năm sau, Hoàng Bá Thao còn được thăng chức làm sĩ quan tư lệnh binh đoàn 7, thống soái năm sư đoàn. Trong cuộc chiến tranh giải phóng, đối thủ của quân đội Quốc dân đảng là Quân giải phóng nhân dân anh dũng thiện chiến do Mao Trạch Đông chỉ huy. Tưởng Giới Thạch đã kiểm thảo như vậy, đã dùng tướng như vậy, làm sao lại chẳng thất bại cho được ?
 

<< Phần 3 - Chương 8 | Phần 4 - Chương 2 >>


Dành cho quảng cáo

©2007-2008 Bản quyền thuộc về Liên Mạng Việt Nam - http://lmvn.com ®
Ghi rõ nguồn "lmvn.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này - Useronline: 478

Return to top