“Oa...... A......”
Hai người cả kinh cùng nhau hét ầm lên, Tôn Tinh chỉ thấy đứng đối diện mình là một vị nữ hài tử tóc rối tung sắc mặt lại nhợt, trong tay bưng cái đèn ***g.
“Nữ quỷ a......”Tôn Tinh quay đầu bỏ chạy, cùng lúc đó, nữ hài tử đối diện cũng là xoay người khai chạy, dọa ngay cả chiếc đèn trong tay cũng ném đi, chạy được hai bước: “Phanh......” cô va vào tường.
“Cứu mạng a...... Cứu mạng a...... Hoàng Đế ca ca...... Cứu mạng a......”
Tôn Tinh sau khi thấy được mặt nữ hài tử, thì khi nghe tiếng kêu, còn gọi Hoàng Đế ca ca, nghĩ đến không phải quỷ, liền lại dừng bước.
“Ngươi... Ngươi là ai?” Tôn Tinh hỏi.
“Ta...... Ta là...... Đồng Đại...... Ngươi...... Ngươi đừng lại đây......”
“Đồng Đại?” Tôn Tinh kinh hồn thì đầu óc đột nhiên nghĩ tới cô nương này hẳn là muội muội Hoàng Đế, con gái nuôi của Ung Chính.
“Ngươi thực là muội muội Đồng Đại?”
“Ngươi...... Ngươi là ai?”
“Trẫm là Hoàng Đế ca ca.”
“Hoàng Đế ca ca, ngươi thật sự là Hoàng Đế ca ca?”
“Ân, trẫm là Hoàng Đế ca ca của ngươi, muội muội, ngươi không sao chứ?” Tôn Tinh hỏi bèn đi đến.
Tôn Tinh dùng dạ minh châu chiếu chiếu, hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn mượt mà, đầy tiểu hạ hài, ánh mắt trừng trừng lại lớn lại tròn, tuổi cô dường như cũng liền hai lăm hai sáu tuổi, trên trán một dòng máu theo khóe mắt chảy xuống dưới.
“Ngươi thật sự là Hoàng Đế ca ca?” Đồng Đại có vẻ vẫn kinh hồn như cũ, thanh âm còn có chút phát run.
“Muội muội, ngươi tới nơi này làm gì, ngươi xem đầu bị đập đến chảy máu.” Tôn Tinh ngồi xổm xuống đất, lấy khăn tay ra vì nàng lau máu, lại lau hạ lệ, tiếp theo nắm cả thắt lưng của nàng đem nàng nâng dậy.
“Hoàng Đế ca ca......”Đồng Đại trừng mắt một đôi mắt to chớp chớp nhìn chằm chằm Tôn Tinh, như để xác nhận thật sự có phải là Hoàng Đế ca ca không.
“Muội muội......”
“Ca ca chết tiệt, ca ca thối, ngươi dọa chết người ta đánh ngươi...... Ta đánh ngươi......”Đột nhiên, Đồng Đại giơ nắm tay nhỏ lên liền đánh, khiến Tôn Tinh nhất thời trở tay không kịp.
“Muội muội...... Muội muội...... Thực xin lỗi muội muội...... Là ca ca không đúng......”
“Không nghe không nghe, Đồng Đại không nghe......”Đồng Đại vẫn làm nũng như cũ không chịu buông tha Tôn Tinh, nắm tay nhỏ dừng ở trên người Tôn Tinh.
“Hảo hảo, đều là lỗi của ca ca, ngươi muốn cái gì, ca ca bồi thường cho ngươi.”
“Vậy người làm ngựa cho Đồng Đại cưỡi, nếu vui Đồng Đại sẽ tha cho.”
“Làm ngựa cưỡi? Hảo, ca ca sẽ làm ngựa cho Đồng Đại cưỡi.” Tôn Tinh kinh hãi, từ trước tới giờ hắn không nghĩ tới Hoàng Đế cũng có vấn đề khi chơi với muội muội.
Đồng Đại không chút khách khí lẻn lên ngồi chiễm chệ trên lưng Tôn Tinh, còn đánh Tôn Tinh, hò : “Hoàng Đế ca ca, chạy...... Chạy mau......”
Tôn Tinh đi được vài bước, cảm giác không đúng, liền nảy ra cách đưa nàng công chúa này trở về: “Muội muội, ta đưa ngươi trở về đi?”
“Ân?” Đồng Đại ngồi trên vai Tôn Tinh nhìn coi: “Vậy ngươi cần phải bồi Đồng Đại xem.”
“Hảo......”Hiện tại nàng nói cái gì Tôn Tinh đều đáp ứng, trước hết lừa nàng trở về đã rồi nói sau.
“Hoàng Đế ca ca, ngươi lén lút tới nơi này làm gì vậy, có phải chuẩn bị làm chuyện xấu?”
“Ân? Có người nói trẫm như vậy sao?”
Đồng Đại uốn éo lỗ tai Tôn Tinh: “Ngươi từ khi làm Hoàng Thượng không để ý Đồng Đại, ngươi còn dám đối hô đại gọi nhỏ, muốn ta nói cho Dụ quý phi mẫu hậu không, ngươi ban đêm không ngủ được, chạy đến đây làm chuyện xấu.”
“Muội muội, hảo muội muội, ca ca nào có kêu, trăm ngàn đừng nói cho Dụ quý phi.”
“Vậy ngươi về sau còn dám không để ý tới Đồng Đại ta nữa không?”
“Không dám …không dám.”
“Vậy ngươi mỗi ngày phải cùng Đồng Đại vui chơi.”
“Hảo muội muội, ca ca còn nhiều việc bề bộn, không thể cùng muội vui chơi mỗi ngày được.”
“Hừ, Đồng Đại biết Hoàng Đế ca ca có lý do, vậy được rồi, ít nhất ba ngày qua một lần, còn giống như trước chỉ được mấy tháng lại không để ý tới Đồng Đại, Đồng Đại liền đem này bí mật này nói cho mẫu hậu.”
“Hảo, ca ca nhất định sẽ thực hiện mà. Đúng rồi, muội muội chạy đến đây làm gì, vạn nhất xảy ra cơ sự nào thì ca ca biết ăn nói thế nào với mẫu hậu?”
“Còn nói, đều là ngươi, đêm qua người ta mới vừa ngủ chợt nghe dưới giường có động tĩnh, làm người ta sợ hết hồn.” Đồng Đại làm nũng đánh Tôn Tinh một chút: “Tối hôm qua có phải ngươi hay không?”
Tôn Tinh vụng trộm cười, nói: “Vậy ngươi như thế nào biết có mật đạo này.”
“Hừ, nếu Hoàng Đế ca ca biết Đồng Đại vì cái gì không thể biết, Đồng Đại nghiên cứu một ngày rốt cục tìm được cơ quan, Đồng Đại thật thông minh?” Nói xong đắc ý một chút, nói: “Đúng rồi, Hoàng Đế ca ca, ngươi còn chưa nói ngươi tới làm gì?”
“Trẫm, trẫm cũng giống ngươi tự nhiên thấy mật thất nên tò mò đến coi.”
“Không nghe, Hoàng Đế ca ca lại gạt người.” Đồng Đại lại khởi kiều tát đến.
“Hảo, ca ca nói thật, nhưng ngươi trăm ngàn đừng nói ra ngoài.”
“Hảo, chỉ cần người không lừa Đồng Đại, Đồng Đại sẽ không nói ra ngoài.”
Tôn Tinh quay đầu lại gần sát bên tai Đồng Đại nói: “Trẫm muốn nhìn mật đạo này một chút thông hướng thế nào, nếu có thể thông hướng ra phía ngoài biên là có thể chạy ra ngoài chơi.”
“Hoàng Đế ca ca, có tìm được không?”
“Không có, tìm nửa ngày không thấy một cái lộ nào.”
“Hừ......”Đồng Đại mất hứng khẽ hừ một tiếng, hiển nhiên là rất thất vọng.
Một mặt khác xuất khẩu cũng là ở dưới giường, hai người cùng nhau đi lên, Tôn Tinh lại băng bó miệng vết thương của Đồng Đại một chút, Đồng Đại lại có vẻ rất hưng phấn, giống như vừa rồi ở mật đạo nhận được kinh hách vậy, đôi mắt to nhìn chằm chằm vào Tôn Tinh, dường như xem chưa đủ.
“Hoàng Đế ca ca, hôm nay ngươi bồi Đồng Đại được không?”
Tôn Tinh hoảng sợ: “Đồng Đại, điều này để sau đi, trời sắp sáng rồi.”
“Không nghe không nghe, Đồng Đại không nghe, vừa rồi Hoàng Đế ca ca làm Đồng Đại sợ hãi, hiện tại Đồng Đại không dám ngủ một mình.” Đồng Đại lại bắt đầu làm nũng.
“Vậy ngươi kêu thị nữ ngủ cùng ngươi, ca ca thực không thể ngủ cùng ngươi, để người khác nhìn thấy sẽ không tốt.”
“Không tốt, Đồng Đại sẽ bồi cho Hoàng Đế ca ca.” Đồng Đại lại lôi kéo cánh tay Tôn Tinh không chịu phóng.
Tôn Tinh ở bên trong quét một vòng, phát hiện cửa hàng có một khối biểu Tây Dương, nhìn trước mắt gian, hai điểm bán vừa qua một chút: “Tốt lắm, ca ca bồi một hồi được không?”
“Hừ, một hồi liền một hồi, đúng rồi, đem áo khoác cũng thoát đi!” Đồng Đại mặc dù bỉu môi nhưng trong lòng đã được thỏa đầy, Tôn Tinh thầm nghĩ, tiểu cô nương cổ đại thật sự là cái gì cũng đều không hiểu, rất đơn thuần , nếu là hiện đại, đừng nói là hai lăm hai sáu tuổi, ngay cả mười hai mười ba cái gì cũng biết.
“Lạch cạch......”
Đột nhiên trong lòng Tôn Tinh một quyển sách rớt ra, Tôn Tinh chưa kịp nhặt lên thì Đồng Đại đã đoạt lấy, nhìn thoáng qua khó hiểu nói: “Ngự Nữ Tâm Kinh, ca ca, sách này là sách gì?”
“Sách này ngươi không thể nhìn.” Tôn Tinh thân tay cố đoạt lại.
Đồng Đại né cái tay của Tôn Tinh đem sách ra sau nhất tàng, nghịch ngợm nhếch cái miệng nhỏ nhắn lên: “Ca ca có thể xem Đồng Đại vì cái gì không thể nhìn?”
“Sách này, sách này chỉ nam nhân có thể xem.”
“Hừ, ca ca lại gạt người, Đồng Đại không tin.” Ánh mắt nhìn chằm chằm Tôn Tinh cẩn thận đem sách ra xem, uy hiếp nói: “Người không cho Đổng Đại xem thì ta liền nói cho Dụ quý phi.”
Tôn Tinh đắc dĩ gật đầu, chỉ dựa vào nhận thức của nàng, kỳ thật cho nàng xem cũng không có hại gì, ở đại Thanh này tuổi hắn cũng mau lập trẫm đình , trước tiên học điểm tính giáo dục cũng là có ưu việt.
“Ca ca, cái gì kêu là nam nữ ái ân, là người to lớn dục, này nhạc vô cùng a?”
“Này, này, về sau ngươi liền hiểu được.”
“Hừ!” Đồng Đại mất hứng khẽ hừ một tiếng. Đột nhiên đem ném sách lên giường, xấu hổ lấy tay bưng kín mặt: “Hoàng Đế ca ca phá hư, lại đọc sách không tốt.”
Tôn Tinh nhìn thoáng qua, nhịn không được nở nụ cười, trong sách có cái đồ giải, là nữ tử nhếch mông lên, nam từ phía sau tiến nhập, thực bình thường cửa sau khai đóa.
Tôn Tinh mượn cơ sẽ thu hồi thư, nói: “Ta đã nói rồi, sách này không thích hợp cho ngươi xem.”
“Không nghe, Hoàng Đế ca ca khi dễ người ta, Hoàng Đế ca ca khi dễ người......” Đồng Đại lại giơ tay lên tinh bột quyền đánh Tôn Tinh.
Tôn Tinh mặc nàng đánh, dù sao cũng không đau, coi như là mát xa, tay lại nhịn không được ôm tiểu eo nhỏ của nàng, trong này cô nam quả nữ , lại ở trên một cái giường, không chiếm tiện nghi sẽ không là nam nhân , dù sao cũng không phải muội muội ruột.
“Muội muội, ca ca làm sao khi dễ ngươi, sách này viết đều là chuyện nam nữ trong lúc đó bình thường, tương lai ngươi kết hôn cũng muốn như vậy.” Tôn Tinh quyết định mượn thời cơ giảng cho nàng chút kiến thức.
“Không tin không tin, ca ca gạt người.” Đồng Đại khuôn mặt nhỏ nhắn cũng hồng nhuận đứng lên, tuy rằng nàng không hiểu, nhưng nhìn đến đồ kia trong lòng cũng là cảm giác ngượng ngùng.
“Hảo, ca ca gạt người, muội muội ngủ đi, trời không còn sớm.” Tôn Tinh ôm nàng nằm ở trên giường, tuy rằng không chuẩn bị ăn nàng, nhưng vẫn có thể chiếm tiện nghi.
Đồng Đại gắt gao tiến vào trong lòng Tôn Tinh, gối đầu lên cánh tay Tôn Tinh, đôi mắt to lại nhìn chằm chằm vào Tôn Tinh, làm Tôn Tinh trong lòng hoang mang rối loạn , thật sự là khó có thể kháng cự.
Tôn Tinh nuốt nước bọt, nắm tay ở eo nhỏ của nàng từ từ trượt xuống dưới tiếp cận tiểu thí thí của nàng, thấy Đồng Đại không có phản ứng gì, lại tiếp tục hoạt động, lần này rốt cục đã đúng chỗ , tiểu thí thí phi thường mượt mà, co dãn mười phần, giống khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng như đúc.
Khi Tôn Tinh đụng đến tiểu thí thí của nàng, Đồng Đại khuôn mặt nhỏ nhắn rõ ràng lại đỏ, ánh mắt cũng trở nên thẹn thùng, có chút không dám nhìn Tôn Tinh.
Tôn Tinh thấy nàng như thế, lá gan to lên, tiểu thí thí ôm của nàng lại hạ thể của mình cọ sát, tiểu Đồng Đại mày đột nhiên nhíu hạ.
“Hoàng Đế ca ca, cái gì rắn bổng vậy ta?” Đồng Đại vừa nói đồng thời cái tay đã sờ soạng đi xuống, một phen cầm lấy tiểu huynh đệ của Tôn Tinh: “Hoàng Đế ca ca, đây là cái gì?”
Tôn Tinh theo bản năng co rụt thân mình lại: “Này...... Này, ha ha, không có gì.” mặt Tôn Tinh cũng đỏ một chút, dù gì khi tiểu nha đầu bắt được tiểu huynh đệ vẫn cảm thấy ngượng ngùng.
“Hoàng Đế ca ca, có phải là cái gì bảo bối không, cho Đồng Đại nhìn xem.” Đồng Đại thấy Tôn Tinh xèo xèo ô ô, nghĩ rằng nhất định là có cái gì hay không cho nàng xem, lòng hiếu kỳ nhất thời nổi lên, xoay người ngồi xuống tụt quần Tôn Tinh.