Nói về Trương Sĩ Quí ở trên, trông Nhơn Quí đã bảy tám ngày mà không thấy trở về, thì tưởng Nhơn Quí đã chết dưới hang, nên muốn kéo binh đi. Châu Thanh và Khương, Lý bốn người đương lo lắng, bỗng nghe có tiếng lục lạc khua, mấy người cả mừng, lật đật kéo lên. Nhơn Quí thuật lại mọi việc cho mấy người nghe, ai nấy đều mừng, rồi kéo nhau về dinh. Nhơn Quí đem sự dưới hang thưa lại cho Sĩ Quí rõ. Sĩ Quí rất mừng, liền truyền lịnh kéo binh ra đi, chẳng mấy ngày đã tới Sơn Đông. Sĩ Quí truyền an dinh hạ trại, rồi đến ra mắt vương công là Vương Công Kha.
Chẳng mấy ngày, Thái Tôn và các tướng cũng đã đều đến, chúng tướng đồng kéo nhau vô thành, chầu nơi bệ ngọc. Từ Mậu Công tâu rằng:
- Nay phải lựa ngày tốt để đón thuyền qua biển.
Thái Tôn nói:
- Hãy chậm chậm vì trẫm nghe tiên sanh nói hiền thần ở trong đám mười muôn binh của Trương Sĩ Quí, nên trẫm mới chắc ý mà dấy binh, vậy xin đòi ra đặng trẫm phong quan, rồi hãy xuống thuyền qua biển cũng chẳng muộn.
Từ Mậu Công tâu:
- Nay hiền thần thời vận chưa tới, để đợi chinh đông về rồi, thời vận người mới đến, chừng đó tùy ý bệ hạ phong cho người quan tước.
Thái Tôn nói:
- Như vậy cũng đặng, song trẫm muốn thấy mặt hiền thần cho đặng an lòng.
Từ Mậu Công tâu:
- Vậy xin bệ hạ truyền chỉ, kỳ cho Nguyên soái ba ngày, phải lập trận Long Môn tại chốn Hải Nang, đặng bệ hạ đến xem, thì ắt thấy hiền thần nơi trận.
Thái Tôn nghe tâu phán rằng:
- Huất Trì vương huynh hãy lên Hải Nang lập ra một trận Long Môn cho ta xem.
Huất Trì thưa:
- Thuở nay tôi không đọc một chữ sách, biết lập trận đồ thế nào?
Khi ấy Từ Mậu Công ra dấu, Thái Tôn hiểu ý, liền nạt Huất Trì rằng:
- Bày trận dùng binh là việc thường của Nguyên soái, sao lại không biết, nay trẫm gia hạn, cho ba ngày lập trận ấy, bằng nghịch thì trị theo quân pháp.
Huất Trì gắng gượng vâng lời trở về dinh lo sợ. Hồi lâu mới nghĩ đặng một kế, đòi Trương Sĩ Quí đến mà nói rằng:
- Nay ta vâng chỉ thánh hoàng sai lập trận Long Môn tại Hải Nang, chớ chi thuở ta còn niên thiếu thì ta lập đặng, nay ta đã già yếu, quên trước quên sau, nên ta cậy ngươi lập giùm, trong ba ngày phải rồi, đặng thiên tử ngự khán.
Trương Sĩ Quí nghe nói hoảng kinh thưa rằng:
- Trong sách lập trận, đâu có trận ấy, làm sao mà tôi lập được.
Huất Trì nạt rằng:
- Ngươi chớ nói không biết, hãy về lập đi, ta sẽ phong thưởng cho, bằng nghịch mệnh ắt là trảm thủ.
Sĩ Quí cả sợ gắng gượng lãnh mệnh lui về. Về nhà thuật lại cho con và rể nghe. Hà Tốn hiến thưa:
- Tôi tưởng chắc Nguyên soái cũng không biết lập trận ấy, cho nên mới bảo nhạc phụ làm, tôi nghi trận ấy lập như trận trường xà, rồi thêm ra bốn cái chân, thì là trận Long Môn, lẽ nào lại không đặng?
Trương Sĩ Quí rất mừng, nói:
- Phải, con nói trúng đó.
Liền truyền lịnh cho ba quân bày khai một trận trường xà, và thêm bốn chân, và làm như hình con rồng. Sĩ Quí rất đẹp ý, liền vào thành báo cho Huất Trì hay, Huất Trì cả mừng vào dinh tâu rằng:
- Tôi lập trận Long Môn rồi.
Thái Tôn liền cùng Từ Mậu Công ra đến ải Hải Nang. Thái Tôn hỏi Từ Mậu Công rằng:
- Tiên sanh nói có hiền thần mà ở chỗ nào đâu, xin chỉ cho trẫm coi?
Từ Mậu Công hỏi:
-Bệ hạ xem có phải là trận Long Môn chăng? Như phải thì mới thấy hiền thần đặng.
Vua Thái Tôn coi lại rồi nói:
- Ta dùng binh thuở còn niên thiếu, trận pháp đều hiểu biết, nay ta quyết muốn gặp mặt hiền thần, nên không muốn coi trận đồ, như chú tâm mà coi, thì ta chẳng biết nó lập trận Trường Xà chăng?
Vua cùng Từ Mậu Công nói rồi cỡi ngựa trở về đòi Huất Trì mà nạt rằng:
- Ta dạy ngươi lập trận Long Môn, mà ngươi lập trận gì vậy. Ấy rõ ràng là trận Trường Xà, mà thêm bốn chân đó, trận không ra trận, mà binh chẳng giống binh, như vậy thì làm Nguyên soái sao đặng?
Thái Tôn giả đò giận, truyền quân trói Huất Trì xử trảm. Huất Trì thất kinh tâu rằng:
- Xin bệ hạ thứ tội, trận này không phải tôi lập, thật là của tiên phong Trương Sĩ Quí lập đó.
Từ Mậu Công cười rằng:
- Nói vậy thì Nguyên soái bị Trương Sĩ Quí dối lập trận Trường Xà rồi, hãy về bảo nó lập lại.
Huất Trì lạy tạ lui về dinh, đòi Sĩ Quí mà nạt rằng:
- Vì ta lận lệt, trước khi ta coi không rõ, nay ta xem lại thiệt là trận Trường Xà rồi thêm bốn chân, vậy ngươi phải về lập lại cho ra trận Long Môn, thì ta dung tánh mạng cho.
Sĩ Quí không biết nói làm sao, vâng lịnh trở về dinh thương nghị. Tôn Hiến thưa:
- Tiết Lễ có tài, xin nhạc phụ cho đòi vào, coi y lập đặng chăng?
Sĩ Quí liền dạy đòi Nhơn Quí vào mà nói rằng:
- Nay có lịnh thánh thượng dạy lập trận Long Môn, vậy nguơi hãy ráng mà lập ắt chuộc tội đặng.
Nhơn Quí thưa:
- Trận Long Môn tôi đã có coi ở trong sách, song lâu ngày chỗ nhớ chỗ quên, vậy xin cho tôi về coi binh thơ lại.
Sĩ Quí mừng lắm y lời. Nhơn Quí trở về, bày hương án khấn vái rồi lấy thiên thơ ra coi, quả có đồ trận Long Môn dạy bảo rõ ràng. Nhơn Quí lật đật đến dinh Sĩ Quí thưa rằng:
- Nay tôi đã tỏ tường, trận Long Môn lớn lắm, phải dùng bảy mươi muôn quân mã mới lập được.
Sĩ Quí nói:
- Để ta giao đủ cho ngươi.
Nhơn Quí nói:
- Xin lão gia truyền lập một cái tượng đài cho cao, tôi ở trên mà điều khiển binh mã. Song tôi e chúng binh không phục tôi thì biết làm thế nào?
Sĩ Quí liền lấy quân kiếm giao cho Nhơn Quí lên tượng đài, cầm cờ chỉ vẽ. Rồi Nhơn Quí cầm cờ Huỳnh Long nhảy xuống đài mà điều động, thì các chỗ trong trận đều dựng hàng lên hết, coi in hình con rồng vàng nằm giữa trận. Sĩ Quí rất mừng, liền lên ngựa đi báo cho Huất Trì hay. Huất Trì cũng liền đi tâu. Vua Thái Tôn và Từ Mậu Công đến Hải Nang thì thấy rõ ràng là trận Long Môn. Thái Tôn mừng chẳng xiết, rồi hỏi Tư Mậu Công rằng:
- Vậy hiền thần ở đâu, chỉ cho ta xem?
Từ Mậu Công liền truyền lệnh cho Long Môn điều động. Nhơn Quí đặng lịnh, liền cầm cờ lịnh dơ lên, dẫn đội ngũ ra cửa Long Môn, rồi trở vào trong mà kéo ra ngoài biên, rồi lại trở vào cửa Long Môn, bỏ cây cờ vàng xuống, lại lấy cờ xanh diêu động nữa, thì trong trận liền đổi một sắc cờ xanh, hóa ra một trận rồng xanh. Từ Mậu Công chỉ Nhơn Quí mà tâu rằng:
- Bệ hạ hãy xem người mặc bạch bào, bạch giáp kia, ấy là hiền thần mà bệ hạ ứng mộng đó.
Vua Thái Tôn ngó chăm chỉ giây lâu, thiệt rõ ràng người thấy trong chiêm bao ngày trước thì mừng rỡ chẳng cùng. Rồi đó truyền thâu trận đồ về thành an nghỉ. Vua cùng các quan về trước, Sĩ Quí về sau, vào dinh Huất Trì mà thưa rằng:
- Chẳng hay trận Long Môn lập như vậy có phải chăng thưa Nguyên soái?
Huất Trì nói:
- Phải hết, ấy là công thứ nhứt của ngươi, để ta ghi vào công hộ.
(Nguyên Huất Trì từ nhỏ không có học chữ, nên khi lấy viết ghi, thì không biết viết chữ gì, vòng vòng làm dấu cho đặng nhớ mà thôi). Khi Huất Trì đương ghi công, Sĩ Qui lại thưa rằng:
- Cẩu tế tôi là Hà Tôn Hiến bắt đặng cường đạo, và đi thám địa huyệt, xin Nguyên soái ghi công cho. Huất Trì liền vẽ thêm hai vòng nữa. Sĩ Quí cả mừng từ tạ lui về.