Vài ngày sau, Omar-Jo đi vào phòng của Sugar và thấy anh ta đang cầm trong tay một chiếc phong bì.
- Thử đoán xem có gì trong này?
- Một thần tượng của cậu chứ gì? Chàng thanh niên da đen không ngần ngại thốt lên.
Đứa trẻ rút từ trong túi ra một chiếc khăn trải bàn đỏ, đặt dưới cái đèn gắn vào trần. Cái đèn này được bao quanh bởi một cái chao đèn bằng sợi trắng, có một dây nối cho phép hạ thấp để đèn rọi sáng rõ hơn.
Omar-Jo đặt chiếc phong bì dưới ánh sáng đèn. Sau đó cậu chậm rãi xem tấm ảnh, cố kéo dài thời gian. Trước hết cậu giơ mặt trái lên để xem tác động của nó.
Một lúc sau, cậu lật tấm ảnh lên. Dưới ánh sáng đèn: một người đàn ông đang nhảy múa. Người đang nhảy, đó là ông già Joseph.
Mặc chiếc áo sơ mi bằng vải bông màu đen, tay dài, làm đậm thêm sức mạnh của bờ vai và chiều rộng của tấm lưng. Một chiếc quần ống thụng cũng màu đen chùm kín mắt cá chân. Ông mang một đôi xăngđan có quai to, phủ kín đôi chân trần.
Một chân tựa trên mũi, bám vào đất và nâng đỡ cả thân thể to lớn. Chân kia gập lại tạo thành một góc vuông.
Một cánh tay duỗi dài theo chiều ngang. Tay kia giơ cao đặt trên đầu vũ công một thanh kiếm cong.
Nghi lễ của cuộc nhảy múa bắt đầu. Trên bức ảnh đen trắng người ta còn phân biệt các nếp nhăn của ông già, đôi môi khô nẻ, và một đầu lưỡi. Khuôn mặt nhìn nghiêng giống đường nét của đại bàng, hàng ria kiêu hãnh tăng thêm nét oai vệ.
Trên bức ảnh có thể thấy được sự nhiệt tình háo hức không phai nhạt qua thời gian và không gian, nó luôn tồn tại ở hiện tại vĩnh cửu.
- Đây chính là ông tôi - Omar-Jo nói.
- Quả là một trò vui! Sugar nói - Quả là một trò vui!