Ngoại kính yêu!
Hiện nay, cháu đang ở tại một cửa hàng đua ngựa gỗ. Cháu rất thích ở đây. Sở dĩ cháu nói với ông điều đó vì cháu biết rằng ông sẽ đến thăm cháu trong một ngày gần đây. Ông biết không, với tài nghệ múa kiếm của ông giữa lũ ngựa gỗ thì bọn trẻ sẽ phải trố mắt mà vỗ tay tán thưởng. Sau này, khi cháu lớn, cháu sẽ mua lại cửa hàng này. Và khi đó nó sẽ là của hai ông cháu mình!
Dạo này, cháu ít gặp chú dì Antoine và Rosie vì họ rất bận. Như ông đã biết đấy, buôn bán rất vất vả. Hơn nữa họ đã đi nghỉ từ vài ngày nay rồi, vì họ cần điều đó mà. Họ đã đồng ý, tất nhiên là cả cháu nữa, để cháu ở lại đây.
Ông đừng lo lắng về cháu ông nhé, cháu có rất nhiều bạn. Đầu tiên, phải nói đến ông chủ của cháu. Ông ấy tên là Maxime. Maxime như tên của một vị thánh ấy, nhưng ông ấy lại không phải là Thánh đâu! Ông ta càu nhàu suốt ngày, toàn vì những chuyện không đâu thôi ông ạ. Nhưng mọi việc đã chấm dứt rồi. Cho dù ông ấy không nói ra nhưng cháu biết ông ấy rất yêu cháu, và cháu cũng thế, cháu rất quý ông ấy.
Một người nữa mà cháu vừa làm quen tên là Cheranne. Cô ấy làm cháu nhớ đến mẹ Annette, hoặc cũng có thể cháu nói điều đó vì họ có tên giống nhau thôi. Bây giờ đất nước đang bình yên, ông có thể đáp máy bay đến thăm cháu vài ngày ông nhé. Ông hãy đến vào mùa thu. Vì vào mùa này có rất nhiều thứ và cửa hàng của cháu cũng vẫn còn đang đẹp. Ông sẽ đến, phải không ông? Cháu chờ ông. Yêu ông.
Đứa cháu trai của ông
Omar-Jo