ARPARAGÔNG: - Cút ngay, không được cãi Didi, cuốn xéo ra khỏi nhà tao, cái quân trùm ăn cắp, cái đồ đáng treo cổ!
LA FLET: (
Nói riêng)
- Chưa bao giờ thấy cái thứ gì ác độc bằng cái lão già chết tiệt này, và, nói dại đổ đi, không chừng lão bị quỷ ốp
thật đấy.
ARPARAGÔNG: - Mày lẩm bẩm cái gì?
LA FLET: - Tại sao cụ đuổi tôi?
ARPARAGÔNG: - Mày lại dám hỏi vặn tao, hở thằng chết treo kia? Bước ngay, kẻo ông đập chết tươi ngay bây giờ!
LA FLET: - Tôi đã làm gì cụ nào?
ARPARAGÔNG: - Mày đã làm tao muốn mày bước.
LA FLET: - Cậu chủ của tôi, con trai cụ, đã ra lệnh cho tôi phải chờ đợi cậu.
ARPARAGÔNG: - Mày ra ngoài đường mà đợi, chứ đừng có đứng giữa nhà tao sừng sững như cái cột nhà, để dòm ngó mọi chuyện, rồi mà kiếm chác. Tao không muốn cứ luôn luôn trước mặt tao có một đứa rình mò công việc của tao, một thằng gian phi, đôi mắt chết toi cứ chằm chằm vào nhất cử nhất động của tao, hau háu nhìn của cải của tao, và sục sạo soi mói ba bề bốn bên xem có cái gì để mà ăn cắp.
LA FLET: - Cụ bảo làm thế quái nào mà ăn cắp được của cụ? Cụ có phải là một người
dễ ăn cắp đâu, khi cái gì cụ cũng khóa chặt, và ngày đêm cẩn mật canh phòng?
ARPARAGÔNG: - Tao muốn khóa chặt cái gì, muốn canh phòng thế nào, mặc tao. Thật rõ ràng là những quân do thám, quan tâm chú ý đến công việc của người! (
Nói riêng, nhỏ) - Mình chỉ sợ nó đã ngờ cái gì đây về món tiền của mình. (
Nói to) - Hay là mày lại sắp đi kháo rầm lên là ở nhà tao có tiền cất giấu đấy?
LA FLET: - Cụ có tiền cất giấu à?
ARPARAGÔNG: - Không, đồ ba que, tao không nói thế! (
Nói riêng) - Mình phát điên cả người lên! (
Nói to) - Là tao chỉ hỏi xem có phải mày lại sắp ác mồm đi kháo rằng tao có tiền cất giấu, hay không.
LA FLET: - Hừm! Chúng tôi cần gì chuyện cụ có tiền hay chẳng có tiền, nếu đối với chúng tôi, cụ có hay không, thì cũng thế thôi?
ARPARAGÔNG: - Mày lại giở lý sự à! Ông thì bợp cái lý sự ấy vào mang tai cho bây giờ (
Lão giơ tay, để tát) - Ra khỏi đây ngay, đừng để tao phải nói nữa!
LA FLET: - Vâng, thì ra.
ARPARAGÔNG: - Thong thả. Mày có cuỗm cái gì của tao không đấy?
LA FLET: - Tôi lại cuỗm được cái gì của cụ?
ARPARAGÔNG: - Lại đây, xem đã. Chìa cả hai tay ra tao xem.
LA FLET: - Đây.
ARPARAGÔNG: - Còn hai tay kia?
LA FLET: - Hai tay kia?
ARPARAGÔNG: - Phải.
LA FLET: - Thì đây
(1) ARPARAGÔNG: (
Chỉ vào quần cộc (2) của LA FLET) - Mày có nhét cái gì vào trong này không?
LA FLET: - Thì cụ cứ xem đi
ARPARAGÔNG: (
Nắn quãng dưới hai ống quần) - Những cái ống quần rộng lùng thùng thế này là chỉ tổ để chứa đồ ăn cắp; tao chỉ ước gì đã có đứa
(3) bị đem treo cổ rồi, cho tao mát ruột.
LA FLET: (
Nói riêng) - Chà! Một người như lão này, thật xứng đáng sợ gì được nấy, và mình sẽ vui sướng biết bao, nếu được ăn cắp của lão!
ARPARAGÔNG: - Hả?
LA FLET: - Cái gì?
ARPARAGÔNG: - Mày nói cái gì ăn cắp?
LA FLET: - Tôi nói rằng cụ khám xét kỹ càng, cho khắp, để xem tôi có ăn cắp của cụ cái gì không.
ARPARAGÔNG: - Thì tao cũng định thế. (
Lão khám xét các túi La Flet)ET: (
Nói riêng) - Ôn vật cái thói keo bẩn và những quân keo bẩn!
ARPARAGÔNG: - Cái gì? Mày nói cái gì?
LA FLET: - Tôi nói cái gì à?
ARPARAGÔNG: - Phải. Mày nói cái gì thói keo bẩn với quân keo bẩn?
LA FLET: - Tôi nói rằng ôn vật cái thói keo bẩn và những quân keo bẩn.
ARPARAGÔNG: - Mày định nói ai?
LA FLET: - Nói những quân keo bẩn.
ARPARAGÔNG: - Thế những quân keo bẩn ấy, là ai?
LA FLET: - Là những đứa bần tiện và những đồ keo cúi.
ARPARAGÔNG: - Nhưng nói như vậy là mày định nói ai?
LA FLET: - Thì việc gì mà cụ phải băn khoăn?
ARPARAGÔNG: - Việc gì mặc tao
(1) LA FLET: - Hay cụ tưởng rằng tôi định nói cụ?
ARPARAGÔNG: - Tao tưởng gì mặc tao; nhưng tao muốn mày cho biết, khi mày nói như vậy, là mày nói với ai.
LA FLET: - Tôi nói ... tôi nói với cái mũ chỏm
của tôi
(2) ARPARAGÔNG: - Còn tao, không chừng tao nói với cái mũ nồi của mày bây giờ đấy
(3).LA FLET: - Hay là cụ cấm tôi không được nguyền rủa những đứa keo bẩn?
ARPARAGÔNG: - Không, nhưng tao cấm mày không được léo nhéo và không được hỗn láo. Câm họng đi.
LA FLET: - Tôi có gọi đến tên ai đâu.
ARPARAGÔNG: - Mày còn nói, tao giần cho một trận bây giờ.
LA FLET: - Ai có tật thì cứ giật mình.
ARPARAGÔNG: - Mày có câm đi không?
LA FLET: - Thì vâng, buộc lòng mà phải câm.
ARPARAGÔNG: - Hà! Hà!
ARPARAGÔNG: - Thôi, đưa trả tao đây, đừng để tao phải khám nữa.
LA FLET: - Trả cái gì?
ARPARAGÔNG: - Cái gì mày lấy của tao ấy.
LA FLET: - Tôi chả lấy cái gì của cụ.
ARPARAGÔNG: - Chắc không?
LA FLET: - Chắc.
ARPARAGÔNG: - Thôi bước! Có đường có nẻo thì cuốn đi!
LA FLET: - Thế là tôi được tống tiễn hẳn hoi , tử tế.
ARPARAGÔNG: - Chả gì, tao cũng để đó trong lương tâm của mày nó cắn rứt mày! Cái thằng đầy tớ chết treo này, nó làm mình thật khó chịu, mình chẳng muốn trông thấy mặt cái thằng chó què
(1) ấy tí nào.