Ă n cơm chiều xông cả bọn chia nahu dọn dẹp, vừa xông thì ... khách đến. thủy nghe tiếng xe đầu tiên, con bé chạy vụt ra cửa, nhưng đã vội thụt lùi vào nhà gọi Thảo:
_Tưởng anh Hoàng của bà Phị ai dè ông Cận. chị thảo, ra tiếp khách của chị đi. Làm cách nào đuổi về lè lẹ còn đi ăn phở nữa đấy. Chị ngồi lâu tụi này đi trước ráng chịu.
Thảo dậm chân, nhăn mặt:
_Thủy ra bảo "hắn" về đi. Chị thảo đi chơi với bồ rồi. Nhà không còn ai cả.
Thủy trợn mắt:
_Đâu có được. nhỡ em nói mà anh ấy năn nỉ: thôi cô Thảo đi vắng thì cô Thủy tiếp tôi vậy, thì sao?
Quỳnh cười trêu Thủy:
_Thì Thủy tiếp dùm chị thảo cũng được chứ có sao. Anh chàng có xe hơi, Thủy tán cho anh chàng đưa mình đi ăn phở có phải tiện không nào.
Thủy vỗ tay reo lên:
_Ý kiến hay, gì chứ cái đó thì để em nói chọ bảo chở chị thảo đi ăn phở chứ chở xuống địa ngục "cậu ấy" cũng OK liền liền.
Thủy nói và bước ra ngaỵ thảo kéo áo Thủy lại:
_Thủy.
_Hả ?
_Tao ghet mặt thằng cha đó. không có nhờ rồi nó tưởng bở, tối nào cũng vác xe đến nói: Tôi xin sẵn sàng chở các cô đi ăn phở thì bỏ xừ.
Thủy nhăn mặt:
_Lo gì chuyện đó. nếu tối nào "cậu ấy" cũng chịu khó như thế, em nhận "cậu ấy" là anh rể bằng cả hai taỵ
Thảo gắt hơi to:
_Tao nói không nghe chưa?
Thủy xịu mặt:
_Điệu quá đi mụ thảo ơi, mụ chả "ga lăng" với các em chút nào hết.
Thảo định mắng Thủy thì nghe tiếng Mẹ gọi từ nhà ngoài:
_Thảo ơi, có cậu Trấn đến chơi này con.
Thủy dạ thay Thảo và đẩy chị ra:
_Ra đi, tụi em lên lầu thay quần áo. Mười phút nữa xuống "cứu nguy" cho chị
Thảo miễn cưỡng bước ra ngoài tiếp Trấn. ba đứa con gái xô đẩy nhau lên lầu trước. la hét nhau ồn ào căn gác nhỏ. vân Phi càu nhàu:
_Con Thủy kiếm gì lục tung ngăn quần áo của tao lên vậy?
Thủy nheo mắt:
_Tìm xem chị có lấy lộn cái "si líp" mới của em không ?
Vân Phi đỏ mặt mắng Thủy:
_Đừng có nói ẩu. Mày mới chính là con hay "giả vờ" mặc lộn nhất. tao mới mua một tá đủ mầu, quên viết tên là đã biến mất một nửa. Không phải mày cầm nhầm thì ai vào đấy.
Thủy cười cười, con bé bĩu môi công cớn:
_Chị làm như trông nhà này có mình em là con gái không bằng vậy. Còn bà Quỳnh, bà Thảo nữa sao không kể luôn.
Quỳnh đang thay quần áo trông tấm màn gió nói vọng ra:
_Con Thủy đổ quanh tao bẻ gẫy răng đó nghe không
Thủy cười nham nhở:
_Chắc bà Thảo quá.
Vân Phi cau mặt dục:
_Lại đổ bậy nữa. Thôi, nhanh lên mấy bà. chắc chị thảo đang nóng ruột lắm.
Ba đứa lại đu nhau xuống cầu thang. chưa đến cửa, Thủy, Quỳnh, Vân Phi đã rối rít chào:
_Anh ạ!
_Anh ạ!
_Anh ạ ! ạ! ạ! ...
Những tiếng ạ của đám con gái kéo dài như không bao giờ dứt kèm theo những nụ cười tinh quái trên những khuôn mặt láu lỉnh. trấn cuống cuồng vừa cười vừa gật không biết bao cái cho đủ vì thoáng nhìn --- với đôi mắt cận thị --- Trấn có cảm tưởng hàng chục cô gái trước mặt mình chứ không phải là ba cô nữa. Thảo thấy thú vị trông nét bối rối của tên con trai. Thủy, Quỳnh, Phi ngồi chên nhau bên cạnh Thảo:
_Sao lâu quá không thấy anh Trấn đến chơi thế ạ ?
Thủy hỏi trước. trấn muốn thu người cho thật bé trông salon để tránh những đôi mắt ranh mãnh đang chăm chú nhìn như chực tìm sơ hở để phá. trấn cười, lúng túng:
_À, à! tại... tại tôi bận.
_Anh bận đi chơi với bồ phải không?
_Đâu có.
_Có, có mà.
_Không, tôi… tôi không quên ai cả.
Thủy cười:
_Ừ, hôm nọ em gặp anh đi cinê với một cô này. Cô nhỏ trông xinh ghê vậy đó.
Thủy càng trêu, Trấn càng gân cổ cãi…
_Chắc Thủy nhìn lầm rồi. Tôi có đi cinê với cô nào bao giờ đâu.
_Anh nói xạo.
_Thật chứ.
_Anh thề đi.
Trấn bật cười nhỏ:
_Ừ, thề…
Vân Phi cấu Thủy cho con nhỏ ngừng, Thủy nhìn Thảo bảo:
_Lên thay đồ đi chị thảo.
Thảo đứng dậy, nói với Trấn:
_Anh Trấn ngồi chơi, tôi xin phép lên thay đồ đi với mấy cô em có chút việc.
Trấn nhìn theo Thảo, nói nhanh:
_Có sẵn xe, tôi có thể đưa các cô đi được chứ ạ!
_Sợ phiền anh quá.
_Có gì đâu mà phiền, tôi cũng đang không biết đi đâu.
Thảo đưa mắt ngầm cho Thủy, Quỳnh, Phi rồi chạy vụt vào nhà. quỳnh hỏi Trấn:
_Anh có bận gì không ?
_Không, không, tôi rất rảnh.
Trấn nói vội vàng như sợ bọn con gái đổi ý. quỳnh cười thầm và thấy thương hại cho tên con trai nên không nỡtrêu hắn như Thủy đã trêu. Con bé thì cứ líu lo luôn miệng.Hình như không được trêu chọc ai nó ăn không ngon ngủ không yên saođó. nhất là có dịp trêu Trấn là điều mà Thủy thích thúnhất. không sợ “mất lòng” ai vì các chị chẳng chị nào phản đối, la mắng Thủy cả.
Nhưng trước mặt Bố Mẹ, Thủy im thin thít. tại Bố Mẹ chấm Trấn cho Thảo. Bố Mẹ mà chọn thì đố đứa nào dám phê bình. mẹ thì lại giảng cho một lô về sự đứng đắn và khen cho hàng tràng “cậu ấy” thì đủ mệt:
_Cậu ấy đứng tuổi như thế, con Thảo lấy cậu ấy có phải sướng thân không. người ta đàng hoàng đứng đắn,không cao bồi, hippy, không ăn chơi đàn đúm. đâu như mấy thằngbạn con Thủy, lấc ca lấc cấc đầu tóc thì cả năm chưa gội,chưa cắt trông phát khiếp.
Thủy nhăn nhó kêu:
_Trời ơi! Mẹ ví vậy đâu có được. anh Cận vàbạn con là hai thế hệ khác nhau mà Mẹ
_Mẹ không bằng lòng cho con chơi với bạn bè như thế.
Thủy cãi:
_Bạn cùng lớp con chứ con có chơi bao giờ đâumà Mẹ lọ
Mẹ quát:
_Liệu hồn cộ
Thế là Thủy im. con bé càu nhàu trông miệng:
_Mẹ chỉ bênh anh Trấn không à !
Đó là lý do Thủy không dám đem Trấn làm đềtài đùa phá trông bữa ăn trước mặt Ba Mẹ nữa.
Thảo bước xuống, mùi nước hoa ngào ng.at căn phòng.Đôi mắt vẽ xanh xanh –đôi má hồng hồng. chiếc Robe hở cổ,hở tay khiêu khích. quỳnh nhìn Thảo thầm nghĩ “Thảo điệu quá,nặng phần trình diễn” quá đi mất. đã ghét người ta mà cứ muốn khiêu khích người ta, quyến rũ người ta mê mệt mình. thảo là vậy, lúc nào Thảo cũng mang ý tưởng chinh phục. lúc nào con trai quanh Thảo cũng phải mê mệt mình, Thảo mới bằng lòng. điệu này anh chàng Cận được ngồi bên Thảo chắc lái xe lên lề đườngquá.
Thủy bấm Vân Phi, nói nhỏ:
_Trông bà Thảo nhà mình cứ y như là đi dự thi Hoa Hậu “cầm cờ” không bằng ấy, Phi nhỉ ?
Vân Phi cười, ghé sát tai Thủy:
_Dự thi xem ai ăn nhiều nhất thì có.
_Chắc bà Thảo chiếm giải nhất thì quá. bà ấymập ù, anh Trấn nhìn cũng chạy dài.
Phi cười khúc khích. thủy ôm cánh tay Vân Phị cảbọn kéo nhau ra xe. Thảo ngồi đằng trước với Trấn. thủy, Quỳnh, Phi ngồi đằng sau. Trấn bị lôi cuốn theo đám con gái ồn ào nên cũng bắt đầu cười nói thoải mái tự nhiên hơn. dDi một quãng đường, Trấn hỏi Thảo:
_Thảo và các em định đi đâu?
Thảo ngẩn người. Chả lẽ lại nói :Thảo và các em đi ăn phở thì kỳ quá – nhà quê quá. không biết nói đi đâu bâygiờ. mục đích chính thì không dám nói ra. Thảo quay xuống cầu cứu bọn em :
_Anh Trấn hỏi tụi mi “định” đi đâu anh ấy đưa đi kìa…
Vân Phi nhanh nhẩu, định nói thì đi ăn phở và bún bò chứ còn đi đâu nữa. Nhưng chợt nhớ ra sự có mặt của Trấn, Vân Phi lại nín thinh. lúc này cả ba đứa đều thấy... "kẹt". thấy Trấn là một "chướng ngại vật" cần phải đẩy lui khỏi thế giới con gái ngay lập tức. thủy ấm ức nhất vì hồi chiều Thủy "lỡ" ăn ít cơm. bây giờ còn đói cồn cào. Thủy ngồi rủa thầm Trấn và Thảo. Thảo điệu quá, đi ăn phở bình dân mà diện cứ như đi dự dDại Hội điện ảnh thế kia kìa, nhìn phát tức mình. thủy tìm cách trêu cả người cho bõ tức.
Bốn cô gái bỗng dưng im lặng. trấn hơi lạ lùng, hơi thắc mắc, nên cũng im lặng nốt. trấn cứ lái xe từ từ, chậm rãi như người đi dạo mát để chờ một trông bốn cô con gái lên tiếng nhưng cuối cùng rồi Trấn cũng phải lên tiếng trước khi đi ngang tiệm nước:
_Hay mình vào uống nước đã nhé ?
Thủy cười thầm:
_Sao anh... cù lần đến thế. mới vừa uống ở nhà một ly nước đá lạnh to tướng xong, giờ lại... uống nước nữa.
Nhưng, Thảo đã gật đầu thật điệu:
_Vâng, Thảo cũng đang khát nước.
Trấn tìm chỗ để xe. Cả bọn lại kéo nhau vào. Quỳnh nghe vài tiếng huýt sáo nho nhỏ của bọn hippy khi cả bọn đi ngang qua. Một tên con trai lên tiếng:
_Anh chàng này tốt số quá. dDược đi chơi với bốn người đẹp một lúc.
_Tao chấm cô bé mặc quần "xì gà" trắng.
_Không, em áo xanh xinh hơn.
_Cô mặc robe hấp dẫn nhất.
Trấn kéo ghế cho từng đứa một cách hết sức lịch sự anh chàng có vẻ cảm động ra mặt vì mời được đám con gái vào uống nước.
_Thảo uống gì?
_Cho Thảo ly sữa tươi.
Trấn nhìn Quỳnh, Thủy, Phi:
_ Quỳnh, Thủy, Phi uống gì ?
_Em Bireleýs !
_Em sữa tươi giống chị thảo !
_Em Coca !
Trấn phải lập lại hai, ba lần mới nhớ nổi những thứ nước phải kêu. Anh chàng gọi bồi:
_Cho tôi một Bireleýs, hai sữa tươi, hai cocạ
Nước mang ra, Thủy, Quỳnh, Phi tự rót, tự pha lấy không kịp để cho Trấn kịp trổ tài "galant". chỉ có Thảo là ngồi yên -- lười biếng và kênh kiệu. Trấn khuấy đều ly sữa cho Thảo một cách trịnh trọng. chỉ phải săn sóc một mình Thảo thôi, Trấn thấy đỡ cuống cuồng, đỡ bối rối hơn, nên vì thế mà ly sữa của Thảo cứ được Trấn từ từ, nhẹ nhàng khuấy mãi. Thủy đưa mắt nhìn Phi, Phi cũng đang theo dõi Trấn và nét mặt Thảo. Thảo tỉnh bơ ngồi vòng tay lên bàn, nheo mắt nói thầm với Phi:
_Cù lần quá. tao không thể có một ông chồng thộn và cù lần cỡ anh chàng cận này nổi đâu !
Phi cười. Thủy uống gần cạn ly Coca, nhắc Trấn và Thảo:
_Anh Trấn, chị thảo, uống nước đi chứ.
Trấn rút vội cái muỗng ra khỏi ly sữa, gác nhẹ lên thành dĩa cho Thảo, mặt hơi đỏ.
Thủy nói:
_Em uống gần hết ly rồi mà anh với chị thảo vẫn còn y nguyên.
_Ờ, để anh gọi cho Thủy một chai Coca nữa nhé.
Thủy bảo:
_Thôi anh.
Và suýt chút nữa Thủy rú lên cười. Phải cố lắm mới nhịn được. thủy cho tay xuống đùi Phi cấu một cái thật mạnh cho tan cơn ấm ức muốn cười. Phi dẫy lên bất chợt, la trông miệng:
_Điên hả, Thủy?
_Phi cù lần quá, Phi ơi !
Phi trợn mắt:
_Cái gì cù lần ?
_Điệu quá à, ly sữa uống mãi không hết.
Thảo biết mấy em trêu Trấn. chợt thương hại tên con trai. Thảo nói:
_Tụi em Thảo lớn rồi mà còn nghịch ghê cợ anh không biết chứ ở nhà tụi nó phá nhau nhức đầu luôn ấy.
Quỳnh cười thầm:
_Thảo cứ nói y như Thảo không biết đùa là gì vậy, Thảo là chị đầu của bầy con gái, chắc Thảo ngoan nnhất, người lớn nhất. ông con trai nào mới quên cũng ngỡ thế, có ai ngờ đâu Thảo lại là ngườì phá nhất nhà, ồn ào nhất nhà.
Trấn nhướng cặp kính cận nhìn ba cô gái ngồi trước mặt, cười dễ dãi:
_Các cô ấy vui tính ghệ tôi thích các cô đùa phá như thế. nhà không có em gái nên thường khi tôi thèm nghe tiếng cười đùa hồn nhiên phá phách như vậy lắm.
Thủy nhanh miệng:
_Như vậy chắc nếu có em gái anh cưng ghê lắm phải không ?
_Cưng chứ !
_Thế anh Trấn nhận Thủy làm em gái đi. Được anh cưng là nhất rồi.
_Sợ thủy nói đùa.
_Không, em nói thật mà, nhé ? !
Trấn nhìn Thủy cười cười, Thủy đóng kịch:
_Anh chê Thủy không đẹp, không ngoan, không xứng đáng làm em gái anh phải không ?
Thấy cô bé như sắp khóc, Trấn vội vàng:
_Ờ, đâu có. được cô em gái vừa ngoan, vừa xinh như Thủy ai mà không chịu.
Thủy cười ranh mãnh, con bé chồm lên:
_Anh chịu rồi nhé ?
_Ừ !
_Ừ, thì anh phải ngoéo tay với Thủy cho chắc ăn.
_Ừ, ừ !
Không chờ Trấn bằng l`ông hay không, Thủy tự nhiên móc ngón tay mình vào nog n tay tên con trai. Đôi mắt Thủy chớp chớp làm ra vẻ ngây thơ, nhõng nhẽo:
_Trước mặt chị thảo, Quỳnh, Phi, emtuyên bố từ nay anh Trấn là anh trai của em rồi đó. anh Trấn hứa là phải chiều em, không được bắt nạt em. bằng lòng không ? hứa đi !
Trấn nhìn trông đôi mắt hồn nhiên của Thủy, gật đầu:
_Ừ, anh hứa thương Thủy như em gái. Nếu Thủy ngoan anh sẽ chiều và không bao giờ bắt nạt Thủy cả.
Thủy reo lên như trẻ con:
_Nhất anh Trấn !
Nhìn Thủy, Quỳnh không đóan nổi con bé đang âm mưu phá Trấn chuyện gì nữa, Trấn dễ tin và ngây ngô giữa bầy con gái khôn ngoan qui? Quái này quá. tội nghiệp hắn. quỳnh nghĩ Mẹ mà biết đám con gái của Mẹ phá Trấn như thế này thế nào Mẹ cũng nhăn nhó la mắng cho một trận đích đáng mới thôi.
_Thôi, về chị thảo.
Quỳn bảo. Trấn gật đầu:
_Ừ, về !
Cả bọn lại kéo nhau ra cửa. Quỳnh để ý thấy nhiều cặp mắt nhìn theo Thảo. Phải công nhận là Thảo đẹp. thảo quyến rũ nhất đám con gái. Thảo đi thẳng đầu ngẩng lên không nhìn ai, không để ý đến ai. Thảo có dáng kênh kiệu của một người con gái biết mình đẹp, biết mình thu hút đàn ông và có đủ điều kiện để bắt đàn ông mê mệt mình. thảo nào mà nhìn Thảo lúc nào cũng vui tươi nhí nhảnh. cũng tràn đầy nhựa sống và nụ cười luôn luôn tự tin. quỳnh tự nhận là Quỳnh thua Thảo ở sự trẻ trung đó. quỳnh già trước tuổi. Chả biết đó có phảo là những thiệt thòi Quỳnh phải gánh chịu hay không ?