Sáng hôm sau, ánh nắng xuyên qua những kẽ lá dừa, rọi vào lều vẫn còn ẩm ướt sau cơn mưa đêm qua. Nga tỉnh dậy, cơ thể trần trụi nằm trong vòng tay Dũng, hơi ấm của cậu bao lấy nàng. Nàng mở mắt, nhìn khuôn mặt con trai ngủ say – lông mày rậm, môi mím chặt, giống Cường đến nao lòng. Nhớ lại đêm qua, lồn nàng co bóp nhẹ, 1 dòng nước nhờn hòa với tinh trùng chảy ra nền cát, ướt át, cơ thể nóng ran dù vừa trải qua ba lần sướng ngập tràn. Nàng vuốt nhẹ tóc Dũng, lòng rối bời xen lẫn thỏa mãn, tự nhủ: “Mình đã làm gì với con trai mình thế này… Nhưng sao lại sướng thế…”
Dũng cựa mình, mở mắt, bắt gặp ánh nhìn của mẹ. Cậu mỉm cười, kéo nàng sát hơn, cặc cậu cương lên chạm vào đùi nàng. “Mẹ… chào buổi sáng…” – cậu thì thầm, giọng khàn khàn, tay lần xuống eo mẹ, vuốt nhẹ. Nga rùng mình, rên khẽ: -Ư… con… vừa mới cả đêm qua mà – nhưng không đẩy ra.
Nàng cảm nhận ham muốn trỗi dậy, lồn ướt thêm, cơ thể tự động áp sát con.
- Con lại muốn à… – nàng hỏi, giọng run run, tay vô thức trượt xuống nắm cặc cậu, vuốt nhẹ. Dũng gật đầu, mắt sáng rực:
-Mẹ… con thèm mẹ… Đêm qua sướng lắm mẹ ạ…
Nga không trả lời, mà cúi xuống hôn môi cậu, lưỡi quấn lấy nhau, tiếng rên khe khẽ vang lên trong lều. Nàng đẩy Dũng nằm ngửa, leo lên người cậu, ngực tròn căng ép sát ngực con, lồn ướt át cọ vào cặc cứng ngắc.
-Con làm mẹ điên mất rồi… – nàng thì thầm, tay cầm cặc cậu, dí vào khe lồn, từ từ ngồi xuống. Cả hai rên lên cùng lúc, Nga nhấp hông, lồn co bóp chặt lấy cặc con, sướng đến run người.
-Mẹ ơi… sướng quá… con sướng lắm…mẹ địt con à.. – Dũng gầm gừ, tay bóp vú mẹ, ngón tay gảy núm vú làm nàng cong người lên.
Nga nhấp nhanh hơn, vú nảy lên theo nhịp, tiếng da thịt va chạm “phạch… phạch…” hòa lẫn tiếng rên của cả hai. -Dũng… mẹ sướng…lồn mẹ sướng. Mẹ địt con mạnh nữa nhé… – nàng rên to, tay bám vào ngực cậu, móng tay cào nhẹ. Dũng đẩy hông lên, nhấp ngược lại, mỗi cú đẩy làm nàng giật nảy, lồn ướt đẫm, nước tuôn ra ướt cả đùi cậu.
-Mẹ… con sướng lắm sắp không chịu được rồi… – Dũng hét lên, tay siết eo mẹ, nhấp thật sâu. Nga cong người, rên lớn: -Con ơi. Địt.. Mẹ sướng… mẹ ra… – cơ thể giật nảy, cơn cực khoái ập đến, lồn co bóp mạnh. Dũng cũng ra ngay sau, tinh bắn vào trong, nóng hổi, đầy tràn, cả hai ôm chặt nhau, thở dốc.
Họ nằm yên một lúc, Nga gục xuống ngực Dũng, tóc rối bời dính vào mồ hôi.
-Mẹ không ngờ mình lại thế này… – nàng thì thầm, giọng khàn. Dũng vuốt lưng mẹ, hôn lên trán:
-Mẹ đừng nói vậy nữa… con yêu mẹ… Chỉ có mẹ con mình…
Nga mỉm cười yếu ớt, lòng ấm áp nhưng vẫn thoáng chút tội lỗi. Nàng đứng dậy, mặc lại bikini rách, nói:
-Đi thôi, con… kiếm gì ăn, mẹ đói rồi. Dũng gật đầu, nhưng mắt vẫn thèm thuồng nhìn cơ thể mẹ, biết rằng từ giờ, mỗi ngày bên nhau sẽ không chỉ là sinh tồn.
Buổi trưa, họ ra bãi biển bắt cá, nhưng không khí giữa hai người đã khác. Dũng đứng sau lưng Nga, tay vô thức vòng qua eo, cọ cặc vào mông nàng qua quần . Nga quay lại, giả vờ gắt:
-Con… tập trung bắt cá đi!
Nhưng nàng cười, tay vỗ nhẹ má cậu, lòng thầm muốn cậu đè nàng xuống cát ngay lúc đó. Dũng nháy mắt:
-Con muốn nữa…Nga đỏ mặt, không đáp, nhưng lồn nàng ướt át, biết rằng họ sẽ không dừng lại.
Những ngày sau đêm mưa, Nga và Dũng không còn giữ khoảng cách nữa. Hòn đảo từng là địa ngục – nơi họ rơi xuống trong hoảng loạn, đói khát, đối mặt rắn rết và bão tố – giờ trở thành thiên đường của riêng hai mẹ con. Mỗi sáng, họ thức dậy trong vòng tay nhau, cơ thể trần trụi áp sát, hơi ấm hòa quyện dưới ánh nắng xuyên qua lều. Nga không còn giằng xé, mặc cảm loạn luân tan biến, nhường chỗ cho niềm hạnh phúc kỳ lạ khi có Dũng bên mình. Dũng cũng vậy, cậu xem mẹ không chỉ là mẹ, mà là tất cả – người phụ nữ duy nhất, chỗ dựa duy nhất, và nguồn sướng khoái vô tận.Buổi sáng đó, Nga đứng dậy, bikini rách giờ chỉ còn là miếng vải nhỏ che hờ ngực và lồn. Dũng nằm ngắm mẹ, mắt sáng rực:
-Mẹ đẹp quá…
Nga quay lại, mỉm cười:
-Đừng nhìn mẹ thế, đi bắt cá đi! Nhưng nàng bước đến, cúi xuống hôn cậu, lưỡi quấn lấy nhau, tay Dũng lần lên vú mẹ, bóp nhẹ làm nàng rên khẽ.
-Mẹ… con thèm rồi… – cậu thì thầm, kéo nàng ngã xuống tấm lá. Nga không kháng cự, dang chân ra, để cậu đè lên, cặc cứng ngắc chui vào lồn ướt át. Họ rên lên, nhấp nhô trong lều, tiếng da thịt va chạm hòa lẫn tiếng sóng vỗ xa xa, cả hai đạt cực khoái nhanh chóng, ôm nhau cười hạnh phúc.
Những ngày sau đó, họ sống như đôi tình nhân thực thụ. Ban ngày, họ cùng nhau săn bắt – Dũng làm bẫy thỏ, Nga nhặt dừa, cả hai cười đùa bên bãi biển. Có lần, Dũng đứng sau lưng mẹ, tay vòng qua eo, cọ cặc vào mông nàng khi nàng cúi xuống nhặt vỏ sò. Nga quay lại, giả vờ gắt:
-Con nghịch thế!
Nhưng nàng đẩy cậu ngã xuống cát, leo lên người cậu, bikini rách rơi ra, để lộ ngực tròn căng.
-Mẹ sướng không? – Dũng rên lên, tay bóp vú mẹ, khi nàng nhấp hông, lồn co bóp cặc cậu.
-Sướng… con làm mẹ sướng… – Nga rên to, nhấp nhanh hơn, cả hai ra cùng lúc, nằm thở dốc trên cát, sóng biển vỗ vào chân.
Đêm đến, họ quấn lấy nhau bên đống lửa. Nga ngồi trong lòng Dũng, lưng áp sát ngực cậu, tay cậu lần xuống lồn nàng, ngoáy nhẹ làm nàng cong người rên:
-Dũng… con…
Cậu hôn lên cổ mẹ, thì thầm:
-Mẹ… con muốn mãi thế này…
Nga quay lại, hôn sâu, rồi kéo cậu nằm xuống cát, để cậu đè lên, nhấp mạnh dưới ánh lửa lập lòe. Tiếng rên của họ hòa lẫn tiếng sóng, lều không còn cần thiết khi cả đảo là nhà của họ.
-Mẹ… con ra… – Dũng gầm lên, tinh bắn vào trong lồn mẹ, Nga cũng rên lớn, lồn co bóp, cả hai ôm chặt nhau, hạnh phúc ngập tràn.
Hòn đảo giờ là thiên đường – không chỉ vì họ đã quen sinh tồn, mà vì họ có nhau. Nga không còn nhớ đến Cường, Dũng không còn mơ về thế giới bên ngoài. Họ dựng một lều mới chắc chắn hơn, trồng cây dừa, làm bẫy cá, sống như cặp đôi nguyên thủy. Mỗi ngày, họ cười đùa, săn bắt, và quấn lấy nhau bất cứ lúc nào ham muốn trỗi dậy – trên bãi cát, dưới bóng dừa, hay trong suối mát. Có lần, Nga tắm ở suối, Dũng lao đến, đẩy nàng tựa vào tảng đá, nhấp từ phía sau, nước bắn tung tóe hòa lẫn tiếng rên:
-Mẹ… con sướng…
- Con… mẹ cũng sướng…
Cả 2 rên lên khi Dũng rùng mình xuất tinh vài lồn Nga.
Những ngày đó là hạnh phúc nhất với họ. Nga nhìn Dũng, thấy cậu trưởng thành, mạnh mẽ, và yêu nàng theo cách không ai thay thế. Dũng nhìn mẹ, thấy nàng đẹp hơn bao giờ hết, không chỉ là mẹ mà là người phụ nữ của cậu.
-Con muốn ở đây mãi với mẹ… – Dũng nói một đêm, ôm nàng bên lửa. Nga vuốt tóc con, cười:
-Ừ… chỉ cần có con, mẹ cũng vậy…
Họ hôn nhau, kéo nhau xuống cát, lại quấn lấy nhau dưới ánh trăng, tiếng rên vang lên, hòa cùng tiếng sóng bất tận.
Những ngày trôi qua, Nga và Dũng càng đắm chìm trong thiên đường của riêng họ. Họ hứa hẹn sẽ ở mãi trên hòn đảo, sống bên nhau, yêu nhau, và quấn lấy nhau mọi lúc mọi nơi. Dưới bóng dừa, trên bãi cát, hay trong dòng suối mát – không nơi nào là không vang lên tiếng rên của họ. Một buổi trưa, Nga tắm biển, Dũng lao đến, đẩy nàng ngã xuống sóng, cởi bikini rách, đè lên nàng ngay giữa nước.
-Mẹ đẹp quá… con thèm… – cậu rên, nhấp mạnh, nước bắn tung tóe hòa lẫn tiếng Nga rên:
- Con ơi… sướng quá…
Họ ra cùng lúc, ôm nhau cười, sóng vỗ vào chân, hạnh phúc ngập tràn.
Dũng nằm gối đầu nên đùi mẹ tò mò hỏi.
- Mẹ này. Con xuất vào trong mẹ thế mẹ không sợ có bầu à.
Nga cười:
- Con yên tâm. Không có được đâu.
Dũng nhỏm dậy, ánh mắt lo lắng hỏi mẹ:
- Sao thế hả mẹ. Con bị làm sao à. Hay con bị vô sinh.
Nga lại bật cười xoa đầu con.
- Không. Con không bị sao hết. Do mẹ lúc sinh con ra mẹ bị băng huyết nên phải cắt bỏ ống dẫn trứng rồi. Sinh con là lần đầu cũng là lần cuối của mẹ.
- Mẹ vất vả quá. Con thương mẹ nhiều lắm.
- Thì giờ bù đắp lại cho mẹ là được mà. - Nga nhìn con cười âu yếm. Dũng đè mẹ xuống bãi cát, hôn lên khắp cơ thể mẹ. Nga cười khúc khích :
- Ối. Lại làm gì đấy. Vừa mới "ấy" xong mà.
- Con "bù đắp" cho mẹ đấy.
Nói rồi 2 mẹ con lại ôm hôn nhau. Cặc Dũng lại tìm đường chui tọt vào lỗ lồn mẹ, 2 mẹ con rên lên sướng khoái hòa với tiếng sóng vỗ vào bờ biển.
Nhưng Dũng nhận ra căn lều không thể là nơi trú ngụ mãi mãi. Gió mạnh và mưa thường xuyên làm nó lung lay, không đủ kiên cố cho hai người.
-Mẹ… ta cần tìm chỗ khác, chắc chắn hơn – cậu nói tay vuốt lưng Nga khi nàng nằm trong lòng cậu. Nga gật đầu, hôn lên ngực con:
-Ừ… miễn là có con, mẹ ở đâu cũng được…
Họ quyết định đi sâu vào khu rừng trên đảo, tay trong tay, vừa đi vừa đùa, ham muốn vẫn cháy bỏng.
Sau vài giờ băng qua rừng, họ nghe tiếng nước chảy róc rách khác lạ. Đi tiếp, cả hai sững sờ khi thấy một suối nước nóng – nước bốc hơi nghi ngút, ấm áp giữa những tảng đá phủ rêu.
-Dũng… chỗ này đẹp quá! – Nga reo lên, cởi phăng bộ bikini rách nát, nhảy xuống ngâm mình. Dũng cười lớn, vứt quần rách, lao theo mẹ. Nước nóng bao lấy họ, Nga áp sát con, ngực tròn căng ép chặt vào ngực cậu, tay trượt xuống nắm cặc cứng ngắc, vuốt mạnh.
-Mẹ ơi… con thèm mẹ quá… – Dũng rên, kéo nàng ngồi lên đùi, cọ cặc vào khe lồn ướt át, trơn trượt.
Nga rên khẽ, nhấp hông, lồn co bóp lấy đầu khấc khi cậu đẩy vào.
- Ư… mẹ sướng… – nàng thì thầm, tay bám vai con, móng tay cào nhẹ. Dũng không chờ nữa, nhấc mẹ tựa vào tảng đá, nước bắn tung tóe, cậu đè lên, nhấp mạnh, cặc chui sâu vào lồn nàng.
-Lồn mẹ chặt quá…con sướng… – cậu gầm gừ, tay bóp vú mẹ, mút núm vú đỏ au, lưỡi quấn quanh làm Nga cong người lên, rên to:
-Dũng…địt mạnh nữa đi… mẹ chịu hết nổi rồi…
Nước nóng làm cả hai nóng ran, Nga quấn chân quanh hông con, kéo sâu hơn, lồn ướt đẫm co bóp dữ dội.Dũng nhấp nhanh, mỗi cú đẩy làm vú nàng nảy lên, tiếng da thịt va chạm “phạch… phạch…” vang vọng giữa rừng, át cả tiếng suối. Nga hét lên:
- Ư..ư… mẹ ra… – cơ thể giật nảy, nước lồn tuôn ra hòa lẫn nước nóng, lồn co bóp chặt lấy cặc cậu. Dũng gầm lên: -
-Mẹ ơi… con cũng ra… – nhấp vài cái thật sâu, tinh bắn mạnh vào trong, nóng hổi, đầy tràn. Họ ôm nhau, thở dốc, nước suối nóng chảy qua da thịt, Nga rên khe khẽ: -Chưa bao giờ mẹ sướng thế… mẹ yêu con.
Dũng hôn môi mẹ, cười:
-Con yêu mẹ… con muốn mãi ở đây với mẹ…
Đang hạnh phúc ngập tràn, Nga bất ngờ ngẩng lên, chỉ tay:
-Dũng… kia là gì?
Trên một cây cổ thụ gần suối, họ thấy một ngôi nhà nhỏ bằng gỗ, dựng trên cao, cũ kỹ nhưng kiên cố. Cả hai tò mò trèo lên, xem xét – bên trong có bàn gỗ mục, vài tấm ván gãy, và dấu vết lửa cũ. -Chỗ này chắc chắn có người ở trước đây… – Dũng nói, giọng ngạc nhiên.
Nga gật đầu, gọi lớn:
-Có ai không? – nhưng chỉ có tiếng gió đáp lại.
Họ lục lọi, thấy vài mảnh vải rách và một con dao gỉ sét, lòng thoáng bất an nhưng vẫn nghĩ đây là nơi trú ngụ hoàn hảo.
Rồi Dũng bước ra sau ngôi nhà, bất ngờ hét lên:
-Mẹ… lại đây!
Nga chạy tới, đứng sững khi thấy một bộ xương người nằm dưới gốc cây, xương trắng phơi ra giữa đám lá khô, một tay còn nắm chặt khúc gỗ mục.
-Dũng… đây là… – Nga thì thầm, tay run rẩy ôm con.
Dũng kéo mẹ sát lại, giọng lạc đi:
-Chắc người này cũng lạc ở đây… rồi chết…Có thể là chủ nhân của ngôi nhà. Họ nhìn nhau, hoảng sợ trèo lên, thiên đường bỗng chốc nhuốm màu u ám. Nga siết chặt tay Dũng:
-Mẹ sợ lắm… có khi nào ta cũng…
Dũng lắc đầu, ôm mẹ:
-Không, mẹ… ta có nhau, ta sẽ không như vậy…
Đêm đó, họ ngủ trong ngôi nhà trên cây, ôm nhau thật chặt. Tiếng suối nước nóng róc rách bên dưới không xoa dịu được nỗi sợ, Nga run rẩy trong vòng tay Dũng, thì thầm:
-Mẹ sợ…
Dũng vuốt tóc mẹ, hôn lên trán:
-Mẹ… có con đây, đừng sợ…
Họ không nói gì thêm, chỉ ôm nhau, hơi thở hòa quyện, tìm an ủi trong sự gần gũi, nhưng ham muốn đêm nay bị nỗi bất an đè nén.
Sáng hôm sau, ánh nắng xuyên qua tán lá, rọi vào ngôi nhà trên cây nơi Nga và Dũng đang ôm nhau ngủ. Nga tỉnh dậy, lòng vẫn thoáng bất an khi nhớ đến bộ xương dưới gốc cây đêm qua. Dũng mở mắt, nhận ra nỗi lo trong ánh nhìn của mẹ, cậu siết tay nàng, giọng trầm ấm:
-Con nghĩ ta nên chôn cất người đó cho tử tế. Để ông ấy yên nghỉ.
Nga gật đầu, khẽ thở dài:
-Ừ… con nói đúng. Cứ để vậy, mẹ không yên tâm…
Họ dùng khúc gỗ và lá dừa, đào một hố nông gần ngôi nhà, đặt bộ xương vào, phủ đất lên. Dũng thì thầm:
-Cảm ơn ông… mong ông an nghỉ.- Hai mẹ con đoán là 1 người đàn ông dựa trên bộ đồ ông ấy mặc.
Nga đứng bên, ôm tay con, nỗi sợ dần tan khi cảm nhận sự mạnh mẽ của cậu.
Sau đó, họ tiếp tục khám phá xung quanh. Dũng lục lọi gần ngôi nhà, bất ngờ phát hiện một hòm sắt cũ kỹ ẩn dưới đám rễ cây.
-Mẹ, lại đây xem cái này! – cậu reo lên, dùng gỗ cạy nắp. Bên trong là cả một kho báu nhỏ: những bộ trang phục phụ nữ – váy, áo lót, bikini – còn mới, xếp ngay ngắn, có lẽ thuộc về ai đó mà người đàn ông kia không dùng đến. Ngoài ra, gần đó có vài dụng cụ sắt: cuốc, xẻng, dao sắc bén. Nga sáng mắt, reo lên:
-Mẹ không ngờ lại có mấy thứ đẹp thế này!
Dũng cười, ánh mắt tinh nghịch:
-Chắc ông ấy để lại cho mẹ mặc, để con ngắm cho đã mắt!
Nga lôi ra một bộ váy dạ hội màu đỏ, vải mềm mại lấp lánh dưới nắng.
-Mẹ thử cái này cho con xem nhé? – nàng nói, giọng rộn ràng, mắt lấp lánh niềm vui. Dũng gật đầu, ngồi tựa vào cây, ánh nhìn không rời mẹ:
-Thử đi mẹ, con muốn xem mẹ đẹp thế nào!
Nga cởi bỏ bộ bikini rách, để lộ cơ thể trần trụi – ngực to tròn căng mọng, mông cong tớn, làn da rám nắng khỏe khoắn. Nàng mặc váy vào, bộ váy ôm sát, tôn lên vóc dáng tuyệt mỹ, ngực căng tràn, eo thon thắt, từng đường nét như một bức tranh.
-Mẹ thế nào? Con thấy mẹ có đẹp không? – nàng quay người, mỉm cười dịu dàng. Dũng đứng bật dậy, ánh mắt cháy bỏng, giọng khàn khàn: -
-Mẹ… đẹp quá… Con chưa từng thấy ai đẹp như vậy… Con thật là may mắn.
Nga bước đến, kéo Dũng sát lại, môi nàng tìm môi cậu, hôn sâu, lưỡi quấn lấy nhau đầy ướt át.
-Con thích mẹ mặc thế này lắm hả ? – nàng thì thầm, tay trượt xuống nắm cương vật cậu, vuốt nhẹ. Dũng rên khẽ: -Mẹ… con nứng lắm rồi, cặc con thèm lồn mẹ quá!
Cậu đẩy mẹ tựa vào cây, kéo váy lên, để lộ lồn ướt át, hồng hào.
-Lồn mẹ ướt thế này, muốn cặc con lắm rồi đúng không? – cậu gầm gừ, cởi quần rách, cặc cứng ngắc dí vào khe lồn, đút mạnh một phát. Nga rên to:
-Dũng… sướng lồn quá… địt mẹ mạnh nữa đi con! – tay bám vào cây, móng tay cào lên vỏ gỗ.Dũng nhấp nhanh, mỗi cú địt làm ngực nàng nảy lên trong váy, tiếng da thịt va chạm “phạch… phạch…” vang giữa rừng.
- Mẹ… lồn mẹ chặt quá, cặc con sướng lắm… – cậu rên, tay xé váy xuống, ngực trần bật ra, cậu cúi xuống mút núm vú đỏ au. Nga rên lớn:
-Mút vú mẹ đi, địt lồn mẹ mạnh nữa… mẹ sướng lắm!
Nàng quấn chân quanh hông con, kéo cặc cậu sâu hơn, lồn co bóp như muốn nuốt trọn.
-Dũng… mẹ ra… lồn mẹ ra rồi… – nàng hét lên, cơ thể giật nảy, nước lồn tuôn ra ướt đẫm đùi cậu. Dũng nhấp thêm vài cái, gầm lên:
-Mẹ… cặc con bắn tinh đây… – tinh bắn mạnh vào lồn nàng, nóng hổi, đầy tràn.
Họ ôm nhau, thở dốc, váy đỏ nhàu nhĩ, Nga mỉm cười, giọng dịu:
-Con thích mẹ thế này lắm hả.
Dũng hôn lên môi mẹ, thì thầm:
-Mẹ mặc gì con cũng mê, chỉ muốn ở bên mẹ mãi…con yêu mẹ lắm.
- Mẹ cũng yêu con.
Những cái ôm hôn lại làm cặc Dũng cứng lên. Tiếng rên của Nga lại vang vọng khắp khu rừng.
Với những thứ tìm được, họ bắt tay xây dựng thiên đường thực sự. Dũng dùng cuốc và xẻng sửa lại ngôi nhà trên cây – gia cố sàn, lợp mái mới bằng lá dừa, làm cầu thang chắc chắn. Nga giúp con, vừa làm vừa đùa, đôi lúc kéo cậu vào suối nước nóng để quấn lấy nhau. Họ tự nhủ mình may mắn hơn người đàn ông kia – có nhau, có tình yêu, và giờ có cả nơi trú ngụ kiên cố.
Buổi tối hôm đó, ánh trăng rọi qua kẽ lá, chiếu vào ngôi nhà trên cây mới sửa, ấm áp và chắc chắn. Nga mặc váy đỏ, ngồi tựa vào ngực Dũng, hai người nhìn xuống suối nước nóng lấp lánh dưới ánh trăng. -Chúng ta phải cảm ơn ông ấy… Nhờ ông, ta có tất cả, – nàng thì thầm, giọng dịu dàng. Dũng hôn lên tóc mẹ:
- Con cũng nghĩ vậy… Ở đây mãi với mẹ là đủ…
Cậu cúi xuống, môi tìm môi nàng, hôn sâu, tay lần xuống eo, kéo nàng ngã xuống sàn gỗ mới lót.Nga rên khẽ, dang chân ra, váy đỏ trượt lên, để lộ lồn ướt át. -Con… mẹ muốn… – nàng thì thầm, tay kéo cậu sát hơn. Dũng cởi quần, cặc cứng ngắc chạm vào khe lồn nàng.
-Mẹ… con vào đây. Con địt mẹ đây – cậu rên, đút mạnh vào, lồn nàng co bóp chặt lấy cậu. Nga rên to:
-Sướng lồn quá… địt mẹ đi con!
Dũng nhấp nhanh, sàn gỗ rung lên theo nhịp, tiếng “phạch… phạch…” hòa lẫn tiếng rên của cả hai.
-Lồn mẹ chặt quá, cặc con sướng… – cậu gầm gừ, tay bóp ngực mẹ qua váy, kéo xuống mút núm vú đỏ au. Nga cong người, rên lớn:
-Con ơi… địt mẹ mạnh nữa đi… mẹ sướng lắm!
Nàng quấn chân quanh hông con, kéo sâu hơn, lồn co bóp dữ dội.
-Dũng… mẹ ra… lồn mẹ ra rồi… – nàng hét lên, cơ thể giật nảy, nước lồn tuôn ra ướt sàn gỗ. Dũng nhấp thêm vài cái, rên lớn:
-Con ra đây. Cặc con bắn tinh vào lồn mẹ đây… – tinh bắn mạnh vào lồn nàng, nóng hổi, đầy tràn.
Họ ôm nhau, thở dốc, ánh trăng chiếu lên cơ thể trần trụi, Nga vuốt tóc con, mỉm cười:
-Có con ở đây mẹ hạnh phúc lắm…
Dũng hôn lên môi mẹ, thì thầm:
-Mẹ… con cũng vậy… Mãi mãi là của mẹ…
Sáng hôm sau, Nga tỉnh dậy trong ngôi nhà trên cây, ánh nắng sớm rọi qua kẽ lá, chiếu lên sàn gỗ mới lót. Nàng vươn vai, cảm nhận hơi ấm còn sót lại từ đêm qua, nhưng chợt giật mình khi không thấy Dũng bên cạnh.
-Dũng… con đâu rồi? – nàng gọi, giọng lo lắng, vội ngồi dậy, nhìn quanh. Không có tiếng đáp, chỉ có tiếng chim hót và gió thổi qua rừng. Nỗi sợ trào lên, nàng lao ra khỏi nhà, gọi lớn:
-Dũng! Con đâu rồi? Đừng làm mẹ sợ! – giọng nàng lạc đi, tim đập thình thịch.
-Con đây, mẹ ơi! – tiếng cậu vang lên từ phía thác nước gần đó. Nga thở phào, chạy vội xuống, thấy Dũng đứng bên dòng thác, tay cầm một vòng hoa đủ màu sắc – đỏ, vàng, trắng – tết từ những bông hoa rừng rực rỡ.
-Con làm mẹ sợ muốn chết… – Nga ôm ngực, mắt rưng rưng. Dũng cười, bước đến, vuốt tóc mẹ:
-Con xin lỗi… Con muốn hái hoa cho mẹ, để làm một thứ đặc biệt… Nga nhìn vòng hoa, lòng ấm áp, mỉm cười:
-Con… hoa đẹp lắm…nhưng dịp gì cơ?
Dũng kéo mẹ lên nhà gỗ, lấy từ đống đồ cũ của người đàn ông kia một chiếc váy trắng tinh, vải mỏng nhẹ, lấp lánh như ánh trăng. Cậu cũng tìm được một bộ đồ tử tế – áo sơ mi và quần dài, tuy cũ nhưng vẫn vừa vặn.
-Mẹ mặc cái này đi, con muốn mẹ đẹp nhất hôm nay, – Dũng nói, mắt sáng rực. Nga nhìn váy, rồi nhìn con, bất ngờ nhận ra ý định của cậu. Không đợi Dũng mở lời, nàng mỉm cười, giọng dịu:
-Em đồng ý…
Dũng sững người, rồi cười rạng rỡ, ôm chầm lấy mẹ:
-Mẹ… không, em… Anh yêu em…
Họ tổ chức một đám cưới đơn giản nhưng vô cùng đặc biệt ngay dưới tán cây cổ thụ. Dũng đội vòng hoa lên đầu Nga, nàng mặc váy trắng, đẹp như một nàng tiên giữa rừng. Cậu đứng trước nàng, trong bộ đồ tử tế, nắm tay nàng, nói:
-Anh, Dũng, nguyện ở bên em, Nga, mãi mãi trên hòn đảo này…
Nga mỉm cười, mắt lấp lánh:
-Em, Nga, cũng nguyện ở bên anh, Dũng, mãi mãi…
Khách mời chỉ có muông thú trong rừng – chim hót líu lo, sóc chạy qua, và tiếng thác nước róc rách như bản nhạc cưới. Họ trao nhau một nụ hôn sâu, lưỡi quấn lấy nhau, tay siết chặt, dưới ánh nắng vàng rực rỡ.
Đêm đó, ánh trăng rọi vào ngôi nhà trên cây, Nga và Dũng ngồi bên nhau, váy trắng của nàng lấp lánh, vòng hoa vẫn trên đầu.
-Anh… em hạnh phúc lắm… – Nga thì thầm, tựa vào ngực Dũng. Cậu hôn lên trán nàng:
-Anh cũng vậy… mẹ của anh…
Họ hôn nhau, môi quấn lấy môi, tay Dũng lần xuống eo nàng, kéo nàng ngã xuống sàn gỗ. Nga rên khẽ, váy trắng trượt lên, để lộ cơ thể trần trụi bên dưới.
-Anh… em thèm... – nàng thì thầm, dang chân ra, tay kéo cậu sát hơn.
Dũng cởi áo, cặc cứng ngắc chạm vào khe lồn ướt át của nàng.
-Mẹ yêu… cặc anh thèm lồn em quá… – cậu rên, đút mạnh vào, lồn nàng co bóp chặt lấy cậu. Nga rên to:
-Con ơi… sướng lồn quá… địt em đi anh! Dũng nhấp nhanh, sàn gỗ rung lên, tiếng “phạch… phạch…” hòa lẫn tiếng rên của cả hai.
-Lồn em chặt quá, cặc anh sướng… – cậu gầm gừ, tay kéo váy xuống, mút núm vú đỏ au của nàng. Nga cong người, rên lớn:
- Địt em mạnh nữa… em sướng lắm!
- Anh địt mạnh đây. Anh địt vào lồn mẹ anh đây. Mẹ ơi con sướng.
- Địt đi anh. Địt mẹ đi. Lồn mẹ sướng quá con ơi. Em sướng.ggg
Dũng phóng tinh trùng nóng hổi vào lồn mẹ hết lần này đến lần khác. Đêm đó là đêm hạnh phúc nhất đời họ. Cả hai ra thêm không biết bao nhiêu lần nữa và chỉ thiếp đi khi đã kiệt sức.
Họ quấn lấy nhau, ánh trăng chiếu lên cơ thể trần trụi, đánh dấu đêm tân hôn đặc biệt của đôi vợ chồng trên đảo.
Sau đám cưới dưới tán cây, Nga và Dũng vẫn sống hạnh phúc trong ngôi nhà trên cây, quấn lấy nhau mỗi đêm, tiếng rên của họ vang vọng giữa rừng. Ngôi nhà trên cây giờ là tổ ấm của họ, nơi họ cùng nhau sinh tồn, cười đùa, và yêu thương nhau không giới hạn.
Sáng hôm sau, Nga tỉnh dậy trong vòng tay Dũng, ánh nắng sớm chiếu qua kẽ lá, rọi lên cơ thể trần trụi của nàng. Váy trắng từ đêm tân hôn vẫn nằm một góc, vòng hoa trên đầu nàng đã khô nhưng vẫn đẹp. -
Con… chào buổi sáng… – nàng thì thầm, hôn lên ngực cậu, tay vuốt nhẹ lên cơ bắp rắn chắc. Dũng mở mắt, mỉm cười, kéo nàng sát hơn:
-Chào mẹ… em đẹp quá… Cậu hôn lên môi nàng, tay lần xuống eo, vuốt nhẹ lên mông cong, làm Nga rùng mình, rên khẽ: -Anh lại làm em thèm rồi…
Họ bắt đầu ngày mới bằng những công việc quen thuộc. Dũng vẫn ra biển bắt cá, Nga hái dừa và nhặt quả rừng, cả hai vừa làm vừa đùa, ánh mắt trao nhau đầy yêu thương. Có lúc, Nga cúi xuống nhặt quả, váy trắng mỏng manh trượt lên, để lộ mông tròn căng. Dũng đứng sau, không kìm được, bước đến ôm nàng từ phía sau, thì thầm:
-Mẹ cố tình khiêu khích con phải không… Nga quay lại, cười lớn:
- Trời ơi. Cái đồ dê cụ. Ai mà thèm chứ. Con nhà ai mà dâm thế không biết.
- Con em đẻ ra đấy. Nào, dạng chân ra cho con địt mẹ nào.
Họ cười, hôn nhau giữa rừng, những tiếng rên hòa với tiếng "phành phạch" vang lên khắp rừng.
Buổi tối, ánh trăng lại rọi vào ngôi nhà trên cây, Nga mặc một chiếc váy lụa mỏng màu xanh nhạt tìm được trong hòm sắt, ôm sát cơ thể, tôn lên ngực tròn và eo thon. Nàng ngồi trong lòng Dũng, tay vuốt tóc cậu:
-Mẹ hạnh phúc lắm… Ở đây với con, mẹ không cần gì nữa…
Dũng hôn lên cổ nàng, giọng trầm:
-Con cũng vậy… Con chỉ muốn ở bên mẹ…
Họ hôn nhau, môi quấn lấy môi, lưỡi đan vào nhau, tay Dũng lần xuống, kéo váy lên, để lộ lồn ướt át của nàng.
-Lồn em ướt thế… cặc anh thèm lồn mẹ anh quá… – Dũng rên khẽ, cởi quần, con cặc cứng ngắc chạm vào khe lồn nàng. Nga rên to, dang chân ra:
-Dũng… sướng lồn quá… địt em đi anh! Dũng nhấp nhanh, sàn gỗ rung lên theo nhịp, tiếng “phạch… phạch…” vang lên trong đêm.
-Mẹ ơi…địt lồn mẹ sướng quá, cặc con sướng… – cậu gầm gừ, tay kéo váy xuống, mút núm vú đỏ au qua lớp váy mỏng. Nga cong người, rên lớn:
-Con… địt mẹ mạnh nữa… em sướng lắm anh ơi! – tay nàng bám vào vai cậu, móng tay cào nhẹ.
-Con ra… cặc con bắn tinh đây…– Dũng rên, tinh bắn mạnh vào lồn nàng, cùng lúc Nga giật nảy:
-Sướng… lồn mẹ ra rồi… – nước lồn tuôn ra ướt sàn. Họ ôm nhau, ánh trăng chiếu lên cơ thể trần trụi, Nga tựa vào ngực Dũng, thì thầm:
-Con ơi.. Em yêu anh… Mãi mãi ở đây với em nhé…” Dũng hôn lên trán nàng:
-Mẹ… con cũng yêu mẹ… Mãi mãi là của mẹ…