Rất chậm rãi, Vượng từ từ đứng lên bước nhẹ về phía Thế, miệng nở nụ cười héo hất và cừ trong miệng ứa ra một dòng máu tươi tràn đầy khoé môi...
Tám Thế run lên, cố lắm mới thốt thành lời:
- Không... không phải tôi... không phải...
Vượng lặng lẽ đứng khoanh tay trước mặt Tám Thế, miệng há ra, cho Tám Thế thấy trong miệng đó không có răng, cũng không có lưỡi!
- Tôi... tôi...
Tám Thế chỉ nói được mấy tiếng đó rồi lịm đi...
Việc Tám Thế đột ngột mất tích đã gây xôn xao toàn công ty khai thác vàng.
Người ta tìm thấy chiếc xe jeep của hắn ta tại nhà thủ quỹ Võ, nhưng cả anh chàng này cũng không cánh mà bay.
Hôm đó hầu như toàn bộ ban giám đốc đều tập hợp tại nhà Tám Thế, bởi vậy khi xảy ra chuyện thì họ đều hay và tức tốc đi tìm. Tư Qui phó giám đốc, sau một hồi suy nghĩ đã nói:
- Tốt hơn hết, chúng ta nên ai về nhà nấy để chờ động tĩnh. Vụ này tôi nghi có chi không ổn đây...
Bản thân Tư Qui vừa trên đường về nhà vừa hoang mang. Hắn như có linh tính gì đó....
Khi mới bước chân vào nhà hắn đã ngờ ngợ... nhưng không lẽ nhà mình mà không vào? Tư Qui vừa vào tới phòng khách đã cất tiếng hỏi: