Liên Mạng VietNam || GiaiTri.com | GiaiTriLove.com | GiaiTriChat.com | LoiNhac.com Đăng Nhập | Gia Nhập
Tìm kiếm: Tựa truyện Tác giả Cả hai

   Tìm theo mẫu tự: # A B C D E F G H I J K L M N O P Q R S T U V W X Y Z Danh sách tác giả    Truyện đã lưu lại (0
Home >> Kinh Dị, Ma quái >> Duyên Số Gặp Ma

  Cùng một tác giả
Không có truyện nào


  Tìm truyện theo thể loại

  Tìm kiếm

Xin điền tựa đề hoặc tác giả cần tìm vào ô này

  Liệt kê truyện theo chủ đề

  Liệt kê truyện theo tác giả
Số lần xem: 37927 |  Bình chọn:   |    Lưu lại   ||     Khổ chữ: [ 1, 2, 3

Đăng bởi: mongtho 5 năm trước
Duyên Số Gặp Ma
Bounthanh Sirimoungkhoune

Chuyện đống củi ai ngồi

-Xuôi về cuối năm ở Lào là mùa đông, cũng là mùa cảm cúm. Năm nay tôi bị cảm cúm nặng nghỉ học cả tuần lễ ở nhà, tan học hay cuối tuần thì bạn bè ghé thăm, còn bạn trong làng nhà gần nhau thì đã khuất bóng nhau ngày cuối tuần.
-Cuối tuần sau tôi bớt bệnh tối thứ sáu thì tôi ra ngồi với bạn cho vui chút, đêm đó có ba ông bạn với tôi là bốn người nhưng vẫn thiếu một ông vua quậy là năm người mới đủ bộ, ngồi nướng củ khoai mì ăn, bệnh cảm không được đi chợ mua chuối về nướng ăn. Cỡ hơn mười giờ đêm thì chúng tôi chào nhau đi về.
-Đêm hôm sau là đêm thứ bảy cũng vẫn thiếu một ông bạn, mấy người ngồi trò chuyện mới hỏi nhau:
-Có phải ông vua quậy bệnh không ta, năm nay lạnh hơn mọi năm, nếu nó bệnh thì ngày mai mình đến thăm, nói xong mấy người trò chuyện tiếp.

-Một ông bạn kể:
-Khi cuối tuần trước đây mình đi với ba mẹ mình đến đám tang, mình cũng không quen biết người chỉ có ba mẹ mình thôi, khi đến thì ba mẹ mình lên nhà trên nơi để xác chết, với thân nhân và người già có tuổi thêu dệt mâm hoa cúng theo phong tục. Còn mình thì lang thang chơi ở dưới sân nhà chờ giúp việc linh tinh, ngắm mấy cô gái làng này thật là đẹp nữ.
-Đang đúng lúc ngồi ngắm trước ngó sau thì bỗng nhiên có một bà già cũng cỡ hơn 70 tuổi, đi khom khom đến và bà cô tay cầm tiền đưa cho tôi một trăm và nói:
-Chiều nay làm bún ăn, hoa chuối không đủ, con lấy xe đạp ở kia rồi chạy ra chợ mua gấp về cho mấy cô làm giúp việc bếp kẻo không kịp, chiều rồi chợ sẽ tan trước.
-Tôi cầm lấy tiền trả lời bà cô: Dạ.
-Rồi chạy tongtong nhảy lên chiếc xe đạp thẳng ra chợ, sau buổi trưa thì chợ búa bắt đầu tan cũng may chỉ còn một cô bán rau, còn bông hoa chuối, mình rất mừng còn kịp chợ búa, chạy tới hỏi:
-Chào cô, cô bán bông hoa chuối cái bao nhiêu vậy?
-Cô trả lời:
-Có một bà cô già tuổi đến nhắn cô rằng đừng vội tan chợ và tí nữa đứa cháu sẽ đến mua hết hoa chuối cho đủ đám ma, một bông cô bán là 15 đồng, còn hơn 10 bông cô bán cho con luôn đi 100 đồng, mình rất mừng miệng lẩm bẩm: Bà cô này hay thật đưa tiền cho mình đi mua đúng 100 đồng luôn, xong một rổ bông hoa chuối mang về vừa dừng xe đạp thì mấy cô ngó thấy mới nói:
-Em vừa mới nói với chủ nhà là không có hoa chuối, vừa đúng anh mua về, sao chợ đến giờ này còn bán vậy, thật là may mắn, đám ma ngày đầu thật là lộn xộn đi hết không biết cái nào thiếu và cái nào cần nữa chứ.
-Mình đưa rổ hoa chuối cho mấy cô xong ra ngồi chơi một mình xa xa một chút, vừa ngồi xuống thì bà cô bước tới nói với mình: Đám ma ngày đầu bất thình lình thì cái gì cũng thiếu hết, con giúp cô chạy ra chùa làng ở gần đây lấy hai cuốn chiếu, ở nhà trên không có đủ chiếu cho khách ngồi.
-Dạ. Tôi trả lời cô và đứng dậy lẹ bước ra chùa, khi tôi đến nói với mấy ông sư tăng cùng chú tiểu thì mấy ông bỡ ngỡ và chạy tới nơi ông sư thầy nghỉ ngơi, khi chú tiểu chạy chưa tới thì nghe tiếng của ông vọng ra trước khi ông bước ra ngoài, ông nói với chú tiểu là:
-Đi lấy hai cuốn chiếu cho anh này gấp. Xong quay mặt vào mình nói:
-Bà cụ già đó đã đến mượn chiếu với ông hai cuộn khi nãy rồi, bà cụ đó là bạn trong làng từ bé với ông cho đến giờ, rồi con lấy chiếu mang về gấp rồi về giúp việc bà thêm.
-Khi vác hai cuộn chiếu về chưa được lên cầu thang nhà trên, thì người ở trên đang nói chuyện nhau đi mượn chiếu ở chùa hai cuộn, khi thấy mình đứng đó thì ai cũng rất mừng, rồi mình đưa hai cuốn chiếu cho người ta và ngồi xuống thì cũng đến bữa ăn chiều, rồi tô bún chiều hôm nay của mấy cô làm rất là ngon, vừa ăn vừa ngắm người, thì nghe tiếng mẹ tôi gọi và nói:
-Con ăn xong rồi khi thấy sư thầy với chú tiểu đến tụng kinh thì con lên nghe rồi chúng mình đi về.
-Một lát sau, sư thầy với chú tiểu đến tụng kinh, mình bước lên cầu thang vừa đến cửa ngó vào hình như thấy rợn tóc gáy, nổi da gà da vịt lên tại chỗ. Khi bước qua cửa vào trong nhà thì mới biết người chết là một bà già có tuổi, mình ngồi ở sau cùng xa nơi để xác, vì gần xác là sư tăng, thân nhân, người già cả rồi mới đến người ngoài, sao cứ lạnh cột sống lên từng trạm từng trạm không ngừng vậy.
-Gần tiếng đồng hồ đoạn tụng kinh cũng đã xong, mấy sư tăng bắt đầu trở về chùa, khi ông sư thầy đi qua ngó mình gật đầu và mỉm cười. Rồi mẹ mình nói:
-Đây tiền 20 chục đồng con đi cúng cho bà cô lây lộc rồi chúng mình chào ra về.
-Mình từ từ lê đến chân chiếc hòm vừa làm xong và để xác bà cô vào. Eo ui! lúc này đứng hình cứng luôn, không biết có tới được đầu cái hòm để cúng tiền được không vì tấm hình ở đầu cái hòm là bà cô mà sai mình đi mua hoa chuối với đi lấy chiếu ngồi ở chùa hai cuộn đó. trước mặt người đông đầy mới có chiều buông nên cũng không quá xá sợ, mình nín thở khấn cho linh hồn bà đi chốn bình an, cũng không dám ngó vào tấm hình bà nữa, gượng ra khỏi nhà trên lẹ bước xuống cầu thang ra thẳng ngoài nhà bà cô đứng chờ ba mẹ về.
-Ba với mẹ chắp tay khấn lia lịa trên con đường về, cho linh hồn bà được bình an khi nghe mình kể lại từng câu chuyện mà bà cô sai mình giúp đám ma, bà cô là người đi hỏi hoa chuối, và cũng đi mượn chiếc cho mình đi lấy về.
-Đây là một câu chuyện xảy ra với mình giữa ban ngày, nếu là ban đêm nó sẽ sễ đến mức nào, bây giờ nhiều lúc nghĩ lại gai ốc vẫn nổi lên đầy người luôn.

-Xuôi về chuyện đống củi đêm nay:
-Đống củi mùa đông đêm nay cũng gần 10 giờ đêm, bất thình lình cả 4 người im lặng khi nghe tiếng ông vua quậy lảm nhảm đến trước người:
-Nào là đá mỗi đứa một cái, nào là đạp mỗi đứa một cái, nào là cho mỗi đứa một trận.
-4 ông tướng im lặng ngó mặt nhau không biết là đi giấu cái đít cái mông ở đâu biết là sắp sửa bị đạp rồi cũng không biết chuyện gì nữa nó bị ma hành hay trời hành ở đâu về sao mà lên cơn lòng lợn từ xa vậy.
-Rối bóng ông vua quậy tái xuất giang hồ, khi thấy 4 đứa chúng tôi ngồi, thế là chạy tới cho mỗi đứa chúng tôi một cái đạp, đứng đong đỏng chỉ tay nói:
-Tuần trước bệnh cảm 3 người không ai tới đây. Rồi đêm qua tao đến đây ngồi một mình đến hơn 10 giờ đêm, đầu tối hôm nay nữa từ 7.30 đến 8.30 tao ngồi ở đây cũng không thấy ai chỉ có một ông già đêm qua ngồi ở kia kìa xa xa đống lửa một chút.
-4 người chúng tôi ngó mặt nhau gãi gãi đầu xong cười lên khà khà khà. Một ông bạn nói vừa đạp cho ông vua quậy một cái:
-Không thấy mày hơn một tuần sao mày diễn tuồng giỏi thế, 7.00 giờ chập choạng tối hôm qua với đêm hôm nay cả 4 người chúng tao ở đây mà có thấy cái mặt mày đâu, rồi cả 4 người đòi lại mỗi đứa một cái đạp đã mới hả dạ. Ông vua quậy vẫn hăng hái là đã đến đây hai đêm rồi mà không thấy ai cả.
-Xong tôi thấy ông vua quậy như có vẻ thật thà là đến đây, hai con mắt ngó 4 đứa chúng tôi như muốn đem đi nấu phở ăn luôn, tôi mới nói:
-Ngồi xuống trò chuyện tử tế coi nó xảy ra thế nào.

-Ông quậy bắt đầu kể:
-Đêm qua mình đến đây không có ai, nhưng thấy đống than vẫn đỏ hồng, có một già ngồi ở kia góc cây nhãn lớn đó xa cỡ 5 thước một mình, ông ngồi quay nghiêng chứ không quay mặt về đống củi này, ông cũng chẳng trò chuyện gì, mình hỏi chỉ có lắc đầu với gật đầu thôi, mình đem khoai lang đến nướng ăn, đến hơn 10 giờ đêm mình mang khoai lang về để đây sợ chuột ăn. Rồi đêm nay đầu tối thì mình cũng tới, ông già vẫn ngồi chỗ cũ, mình nướng khoai lang ăn 2 củ, vỏ khoai lang mình nướng ăn còn ở đất kia kìa, còn khoai lang thừa mình giấu ở gốc cây nhãn, nếu bạn không ở đây thì mình lấy khoai về, nói xong bạn đứng lên đi lấy khoai lang ra cho coi. Thì cả 4 người ngó mặt nhau ngồi đứng hình một lát rồi tôi nói:
-Cả 5 người chúng mình chắc là bị ma hành cùng một lúc, vì cả 5 người chúng mình đến đây cùng một giờ mà lại không gặp được nhau, nơi thoáng gió mà mình đốt củi này, có bao giờ thấy ông già nào tới đây đâu, người làng với nhau nếu thấy thì phải biết mặt nhau chứ, ông vua quậy ậm ừ ậm ừ một lát mới nói:
-Khi mình đến đây ngồi một mình với ông già hình như thấy lạnh cột sống nổi da gà lên từng trạm từng trạm, mình thấy lạnh lùng mới giấu khoai lang vào gốc cây nhãn rồi đi lang thang trên con đường giữa thành phố chơi, khi đi qua cô bán chuối nướng, cô gọi mua và hỏi thăm đến bạn, thì mình ghé thấy quả chuối sao đẹp vậy như con đuông luôn, mình mua 10 trái về đây nè, nếu không gặp bạn thì đêm mai mình hâm nóng lên ăn.
-Nghe tới đây thì một ông bạn ngắt lời hỏi lên ngay tại chỗ:
-Cô bán chuối nướng ngồi ở chỗ nào?
-Ông vua quậy trả lời:
-Cô mà đuổi đánh thằng này, váy cô tụt cô cũng không ngừng đuổi đó, cô hỏi thăm bạn, mình mới mua chuối nướng cô về luôn, một gói đang cầm trên tay đây nè.
-Câu nói ông vua quậy vừa tới đây, tôi với 2 ông bạn bật đứng sững lên tại chỗ ngó mặt nhau, còn một ông ngồi ngơ ngác không biết chuyện gì, há miệng trợn mắt nghe.
-Một ông bạn nói lớn luôn:
-Thằng vua quậy mày bị ma dọa rồi, hai đêm nay mày bị nặng rồi không phải 4 đứa chúng tao ở đây, mày có biết không cô bán chuối nướng cô chết hơn 2 tháng rồi, hai tháng trước cô dọa hai đứa tao với thằng đi ghẹo cô phải vào chùa gọi hồn vía có biết không. Mày mở gói chuối nướng mà mày mua về hôm nay thì biết.
-Ông vua quậy cầm gói chuối nướng ra mở thì: Cả 10 con mắt to như quả trứng ngỗng đang theo dõi ở trong gói đó là gì. Rồi ông vua quậy thoát ra tiếng: Úi chà! Eo ui! Cái gì vậy: Nào là mấy con ốc sên, lá cây, vỏ quả chuối con mấy cục cứt mèo nữa chứ. Mấy người ngó ông vua quậy tóc tai bật đứng lên, đang lúc linh tinh rợn tóc gáy với gói chuối nướng đó ông vua quậy chỉ tay về phía sau lưng chúng tôi đang đứng lên tiếng:
-Kìa ngó về phía đằng sau tụi mày kìa ông già mà hai đêm tao gặp ông ở đây, ông vua quậy chỉ tay nhưng cánh tay không được đem xuống, cánh tay đứng ở đó luôn, đem xuống không được. 4 người quay mặt về phía ông thì: Úi cha! Trời ui! Ông bà ông vải ui. Làm cho cả 5 người không có cơ hội chào nhau về một tiếng nào luôn, vì ông già quên mang cái đầu của ông đi theo. Rồi 5 người 5 ngả về đường nào tốc độ nào không cần biết chỉ biết là tới nhà là đủ rồi, cảm cúm mùa cũng hết luôn.
<< Chuyện ca sĩ bất đắc dĩ |


Dành cho quảng cáo

©2007-2008 Bản quyền thuộc về Liên Mạng Việt Nam - http://lmvn.com ®
Ghi rõ nguồn "lmvn.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này - Useronline: 607

Return to top