Ở một vị trí cách thành Rome mười lăm dặm, tám mươi chiếc xe tăng lớn của lữ đoàn thiết giáp mười sáu lặng lẽ xếp thành hàng dài. Những tên lính Đức tản ra, tìm kiếm những nơi có bóng mát để chợp mắt trong giây lát. Đại tá Rudolph Von Klaus đứng ngay nơi cửa xe tăng mở nhìn mẩu giấy trong tay hắn. Những dòng chữ đó do chính tay Adolf Hitler viết, truyền đạt mệnh lệnh cho Von Klaus. Những dòng chữ đó cũng đơn giản như biết bao mệnh lệnh hắn đã được nhận trong suốt 25 năm trong quân ngũ của hắn. Dòng chữ chỉ vỏn vẹn những từ sau đây “Không để cho một viên gạch đá nào của thành Naples được nguyên vẹn”.
Đối với một sĩ quan ngạo mạn và khó tính như Von Klaus thì mệnh lệnh trên quả là thừa. Lữ đoàn thiết giáp của hắn đã phải chiến đấu vô cùng gian khổ trong một thời gian khá dài chỉ để đến càn quét ở một nơi chốn hầu như không có người ở. Có phí cả thời gian không chứ. Thời gian lúc này ít ỏi, quý giá biết bao, bởi cuộc chiến tranh này sắp sửa đến hồi kết thúc. Một cuộc chiến tranh gian khổ với số thương vong và thiệt hại không sao đếm xuể. Thành phố Naples này còn gì nữa đâu. Mọi đường phố trống trải. Những cuộc không kích đã phá huỷ các toà nhà lớn, không cho chúng rơi vào tay của kẻ thù.
Von Klaus cất mảnh giấy nhỏ có mệnh lệnh của quốc trưởng Hitler vào trong túi áo. Hắn nhìn quân sĩ, bao quát đội hình quân thiết giáp và cảm thấy hài lòng. Bởi vì nếu đúng theo mệnh lệnh kia hắn có thể chắc chắn lính của hắn sẽ không phải bỏ xác nơi chiến trường hoặc lãnh nhận thêm thương vong nữa. Sau khi hoàn tất nhiệm vụ ở Naples, Von Klaus được lệnh trở về nhà vui vẻ với vợ con sau hai năm trời xa cách. Gặp lại đứa con gái năm nay lên tám tuổi và đứa con trai còn quá nhỏ đến độ không thể nhớ được lần cuối cùng được cha nó bế ẵm là khi na1o. Von Klaus mới có bốn mươi sáu tuổi nhưng hắn tưởng mình đã sống số tuổi đời gấp đôi tuổi hắn. Hắn tin rằng không gì khiến người ta già đi nhanh hơn là phải đối mặt với một thực tế về một thất bại không thể nào tránh khỏi.
- Các xe tăng đã được phục hồi trong tình trạng tốt nhất. Nhiên liệu cũng đã được tiếp đầy đủ, thưa ngài.
Viên sĩ quan trẻ báo cáo với Von Klaus, hắn ta đang đứng trong bóng râm của một cây cổ thụ lớn.
- Tốt.
- Thưa ngài, xin ngài cho phép tôi được hỏi, lời tôi nói cũng là nguyện vọng của đông đảo anh em trong sư đoàn. Họ muốn biết khi nào thì chúngta lại lên đường.
- Kunnalt này, ở quê nhà cậu đã để ý tới cô gái nào chưa?
Kunnalt ngạc nhiên khi nghe chỉ huy của mình hỏi như vậy.
- Thưa ngài, có. Chúng tôi sẽ dự định đám cưới ngay sau khi chiến tranh kết thúc.
- Vậy thì cậu hãy đi tìm hòn đá lớn, bằng phẳng, ngồi xuống viết cho cô ấy một bức thư. Chẳng có gì khiến chúng ta phải vội vã cả. Chỉ có những toà nhà trống rỗng vô hồn của thành Naples đang chờ làn xích xe tăng của chúng ta mà thôi.