Ẵm đứa con trai trong tay, Jordan say sưa nhìn khuôn mặt bé xíu đang nhìn chàng. Không biết nói gì, mà cũng không muốn từ bỏ niềm hạnh phúc được bế hài nhi trên tay, chàng quyết định nói đôi lời khuyên bảo của bậc làm cha:
- Con ơi, rồi đến ngày nào đó con sẽ lấy vợ, và việc tìm cho mình được một người vợ hoàn hảo là điều rất quan trọng. Nên bố kể cho con nghe câu chuyện này: ngày xửa ngày xưa, có một người đàn ông tính tình kiêu ngạo, hoài nghi. Chúng ta hãy gọi anh ta là… - Jordan do dự một lát, suy nghĩ – Chúng ta hãy gọi anh ta là Công tước Hawthorne.
Đứng khuất sau ngưỡng cửa, Alexandra cố nín cười khi nghe Jordan nói tiếp:
- Chàng Công tước này là một người độc ác, không thấy cái tốt ở bất cứ người nào hay bất cứ cái gì, nhất là ở chính bản thân chàng. Rồi một đêm định mệnh xảy đến, chàng Công tước bị bọn cướp tấn công, và trong khi tính mệnh của chàng đang cận kề cái chết, thì bỗng có một hiệp sĩ mặc áo giáp đã rỉ sét phi ngựa xông tới cứu chàng. Nhờ sự giúp đỡ của người hiệp sĩ, chàng Công tước khuất phục được bọn cướp, nhưng trong lúc đánh nhau, người hiệp sĩ bị thương bất tỉnh. Chàng Công tước đã ra sức cứu chữa cho người hiệp sĩ bất tỉnh, nhưng chàng hết sức kinh ngạc khi nhận ra người hiệp sĩ ấy không phải là đàn ông mà là một thiếu nữ. Cô ta nhỏ người, dễ thương, có mái tóc quăn và hai hàng lông mi dài mà chàng Công tước chưa từng được thấy. Khi nàng mở mắt, cặp mắt có màu xanh ngọc bích. Chàng Công tước ác độc với trái tim trống rỗng nhìn vào đôi mắt ấy của nàng, và điều chàng thấy đã làm cho chàng nín thở…
Đứa bé đăm đăm nhìn Jordan với vẻ say mê
- Chàng đã thấy gì? – Từ ngưỡng cửa, Alexandra nhẹ nhàng hỏi
Jordan ngẩng đầu nhìn nàng, mắt ánh lên vẻ hân hoan sung sướng. Rồi với một giọng trang trọng, dịu dàng chàng đáp:
- Chàng đã thấy điều kỳ diệu!
HẾT