Liên Mạng VietNam || GiaiTri.com | GiaiTriLove.com | GiaiTriChat.com | LoiNhac.com Đăng Nhập | Gia Nhập
Tìm kiếm: Tựa truyện Tác giả Cả hai

   Tìm theo mẫu tự: # A B C D E F G H I J K L M N O P Q R S T U V W X Y Z Danh sách tác giả    Truyện đã lưu lại (0
Home >> Truyện Dài >> Thương Giận Đôi Bờ

  Cùng một tác giả


  Tìm truyện theo thể loại

  Tìm kiếm

Xin điền tựa đề hoặc tác giả cần tìm vào ô này

  Liệt kê truyện theo chủ đề

  Liệt kê truyện theo tác giả
Số lần xem: 39432 |  Bình chọn:   |    Lưu lại   ||     Khổ chữ: [ 1, 2, 3

Thương Giận Đôi Bờ
Dạ Miên

Chương 19

Giang Tinh Huy và tao sẽ thành hôn với nhau.
- Xin chúc mừng mày . Tinh Huy là một người tốt , tao tin rằng mày sẽ hạnh phúc.
- Mày cũng có thể như thế , Mẫn Quân ạ.
- Có thể là vậy . Nhưng có bao nhiêu người tốt sẵn sàng thương yêu một người đàn bà cùng một đứa con hoang ?
- Vì tình cảm của mày quá khép kín.
- Có lẽ vậy . Đối với tao , trên đời này chỉ có Du Tử Phong và tao không muốn thay thế điều đó.
Ân Dung nuốt vật gì nghèn nghẹn nơi cổ rồi buồn bã nói :
- Nhưng Du Tử Phong như một chiếc bóng mờ.
- Anh ấy có lẽ sống riêng của đời mình.
- Có lẽ vậy . Nên anh ấy không biết được cuộc sống khó khăn hiện này của mày.
- Và anh ấy cũng không biết có bé Mẫn Khang.
- Nếu biết , anh ấy chắc chắng sẽ giúp đỡ mày.
- Tao ghét những kẻ ăn xin.
- Nhưng Mẫn Khang thì sao ?
- Mẫn Khang là con của tao . Nó cũng sẽ không bao giờ xin ai.
- Vậy thì xem như hôm nay tao đến để cầu xin mày , Mẫn Quân.
- Là chuyện gì ?
- Tao và Tinh Huy đã bàn với nhau là đến xin mày cho bé Mẫn Khang đi theo vợ chồng tao.
- Mày nói cái gì ?
- À ! Tao cần phải nói là vợ chồng tao sẽ nhận bé Mẫn Khang làm con nuôi.
- Đi hưởng tuần trăng mật mà mang theo một đứa bé sao ?
- Điều quan trọng là tương lai của Mẫn Khang . Cháu yếu quá , quá yếu ! Vợ chồng tao là cha mẹ nuôi của cháu , hứa với mày là sẽ chăm sóc và lo lắng tốt cho cháu trong những điều kiện mà vợ chồng tao có thể . Khi nào tình hình ở đây khá hơn , vợ chồng tao sẽ mang cháu giao lại cho mày.
- Mày nói như dồn tao vào bước đường cùng.
- Đó là sự thật , chỉ thế thôi.
Khuôn mặt Mẫn Quân đanh lại , phẳng lì như gỗ đá . Nàng ngoảnh mặt đi , mắt đăm đăm nhìn những giọt nước mưa theo gió dội vào khung cửa.
Nàng lạnh lùng nói :
- Mày hãy đi đi . Đi đi.

<< Chương 18 | Chương 20 >>


Dành cho quảng cáo

©2007-2008 Bản quyền thuộc về Liên Mạng Việt Nam - http://lmvn.com ®
Ghi rõ nguồn "lmvn.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này - Useronline: 823

Return to top