Liên Mạng VietNam || GiaiTri.com | GiaiTriLove.com | GiaiTriChat.com | LoiNhac.com Đăng Nhập | Gia Nhập
Tìm kiếm: Tựa truyện Tác giả Cả hai

   Tìm theo mẫu tự: # A B C D E F G H I J K L M N O P Q R S T U V W X Y Z Danh sách tác giả    Truyện đã lưu lại (0
Home >> Tiếu Lâm >> Truyện Cười Dân Gian Việt Nam

  Cùng một tác giả


  Tìm truyện theo thể loại

  Tìm kiếm

Xin điền tựa đề hoặc tác giả cần tìm vào ô này

  Liệt kê truyện theo chủ đề

  Liệt kê truyện theo tác giả
Số lần xem: 25665 |  Bình chọn:   |    Lưu lại   ||     Khổ chữ: [ 1, 2, 3

Truyện Cười Dân Gian Việt Nam
Khuyết Danh

Phần 8

1. Phòng xa
2. Sợ vợ đẻ
3. Gàn có nòi
4. Nghe vợ
5. Làm dúng lời vợ dặn
6. Có nuôi được không
7. Hâm nươc mắm
8. Cháy
9. Tính hay quên
10. Không tự biết mình

1. Phòng xa
Một tên kẻ cắp quen mặt lảng vảng bên cạnh một bà đi chợ. Bà này vội kêu ầm ĩ:
- Ối trời ơi! Kẻ cắp! Kẻ cắp!
Tên kẻ cắp giật mình đánh thót, chạy biến mấy. Mọi người đổ xô đến:
- Nó lấy gì của bà rồi?
Bà kia thản nhiên đáp:
- Nào nó đã lấy gì được của tôi đâu! Nhưng tôi kêu trước đi là vừa!

2. Sợ vợ đẻ
Có một anh thấy người ta nói: Chó đẻ dữ lắm, vào nhà ai có chó đẻ thì phải cầm gậy, phòng nó cắn. Ðến khi vợ đẻ, anh ta nghĩ chắc người đẻ cũng dữ lắm, không dám bén mảng tới chỗ vợ nằm, luôn luôn cầm cái gậy trong tay phòng khi bất trắc.
Tránh mãi cũng không được, chị vợ bảo anh ta mang cơm vào. Anh ta sợ quá, một tay cầm gậy, một tay bưng bát cơm, lấm lét bước vào. Chị vợ trông thấy bộ điệu như vậy, bật cười, nhe cả hàm răng. Anh ta tưởng vợ sắp cắn, vội vứt cả gậy lẫn bát, bỏ chạy.

3. Gàn có nòi
Mộ thằng bé lười học, ông nó bảo không được, đánh nó mấy roi. Nó khóc thét lên. Vừa lúc đó, bố thằng bé đi đâu về, thấy vậy nổi giận. Nhưng không biết làm thế nào, bèn cầm gậy tự đánh vào mình, vừa đánh vừa nói:
- Ông đánh con tôi thì tôi đánh con ông!
Người ông cũng phát khùng lên, bảo:
- À, mày đánh con tao thì tao treo cổ cha mày lên!
Rồi vội vàng đi thì dây thừng để treo cổ.

4. Nghe vợ
Có một anh ăn bám vợ mãi, sợ người ta chê cười. Một hôm phàn nàn với vợ:
- Tôi cũng muốn kiếm việc gì làm ăn, chỉ phải không có người chỉ vẽ cho.
Chị vợ cười, nói:
- Có khó gì! Người ta có vốn thì đi buôn đi bán, có chữ có nghĩa thì đi làm quan. Mình nghèo thì ra đồng, bắt cá, một ngày cũng kiếm đủ ăn. Muốn bắt được nhiều thì hãy sắm một cái lờ, cứ chỗ nào có nhiều cứt cò, y như rằng chỗ ấy nhiều cá, đem lờ đến đấy mà đặt. Khó gì điều ấy!
Hôm sau, anh chàng ra chợ mua một cái lờ. Về thấy ở bờ ao có cây sung trắng cứt cò, anh ta mừng quá, trèo lên cây, buộc lờ vào, rồi chờ từ trưa đến chiều tối!

5. Làm đúng lời vợ dặn
Có một anh đang cày ruộng ở cánh đồn xa, mãi miết làm việc, quên cả giờ ăn trưa. Chị vợ ở nhà đợi mãi sốt ruột, ra đứng cách mười mặt ruộng, gọi chồng về ăn cơm. Thấy vợ gọi riết, anh ta mới nói thật to:
- Ðể tôi giấu cái cày vào bụi đã!
Về đến nhà, chị vợ kỳ kèo:
- Giấu cày mà nói bô bô như thế có người nghe tiếng lấy mất còn gì!
Quả nhiên ăn cơm xong, anh ta ra bụi lấy cày thì cày mất thật rồi. Anh ta hốt hoảng chạy một mạch về nhà ghé vào tai vợ, nói thầm:
- Nó lấy mất cái cày rồi!

6. Có nuôi được không
Một anh, vợ có thai bảy tháng, đẻ đứa con trai. Anh ta sợ nuôi không được, gặp ai cũng hỏi. Anh ta hỏi một người bạn, người bạn an ủi:
- Không can gì mà ngại. Bà tôi sinh ra bố tôi cũng đẻ non, trước hai tháng đấy!
Anh kia hỏi lại:
- Thế à? Rồi có nuôi được không, anh?

7. Hâm nước mắm
Có một anh chàng ngốc, cứ bị vợ bắt nạt mãi. Anh ta cũng biết thế là nhục, nhưng nhu nhược, vả cũng biết mình sai, đành cắn răng chịu. Một hôm, có người bạn đến chơi, anh ta năn nỉ vợ:
- Này mình ạ! Hôm nay có khách, mình hãy để cho tôi mát mặt một tí. Nghĩa là bao giờ có khách thì mình để cho tôi được phép ra oai, hay hò hét gì, mặc ý tôi. Không có người ta lại bảo đàn bà nhà nầy lấn át chồng thì xấu tôi mà cũng xấu cả mình.
Thấy chồng nói vậy, chị vợ cũng thương tình, vả nhịn chồng một hôm để được tiếng vợ hiền, cũng không thiệt gì, liền ưng thuận.
Lúc có mặt bạn, anh chồng tha hồ làm mưa làm gió, chị vợ vẫn không hề hé răng nói lại nửa lời. Cơm dọn ra, đã đủ các thức ăn ngon lành, sốt dẻo, thế mà anh vẫn luôn mồm chê:
- Bát giả cầy này, làm mặn quá!
- Giời ơi! Thịt gà sao lại chặt ra như thế này?
- Cá rán sao lại để cả vảy?
Làm như mình sành lắm. Chị vợ tức lộn ruột lên rồi, nhưng vẫn cứ tươi cười, ăn nói nhẹ nhàng, mềm mỏng. Khách thấy thế, khen bạn có người vợ hiền. Ðược thể, anh ta càng lên mặt tợn. Nhìn khắp mâm cơm, thấy không còn món gì chê được nữa, anh ta hậm hực mãi. Lúc nhìn đến bát nước mắm, anh ta vội nói to:
- Này! Nước mắm nguội thế này, sao không hâm lên, hử?
Khách nghe hỏi, lăn ra cười. Còn chị vợ thì uất ức quá, xấu hổ thay cho chồng, liền lôi cổ xuống bếp, mắng cho một trận nên thân.

8. Cháy
Một người sắp đi chơi xa, dặn con:
- Hễ có ai tới thì đưa cái giấy này cho họ.
Ðứa bé bỏ tờ giấy vào túi áo. Cả ngày không thấy ai đến. Tối, sẵn có ngọn đèn, nó lấy ra xem, chẳng may vô ý để tờ giấy cháy mất.
Hôm sau, có người đến hỏi:
- Thầy cháu có nhà không?
Sực nhớ đến tờ giấy, nó buồn rầu đáp:
- Mất rồi!
Ông khách giật mình, hỏi:
- Mấy bao giờ?
- Tối hôm qua.
- Sao mà mấy?
- Cháy!

9. Tính hay quên
Một anh lính giải một nhà sư lên tỉnh. Anh ta có tính hay quên, lúc ra đi, cứ nhẩm đi nhẩm lại: "Khăn gói đây, ô đây, trát đây, sư đây, mình đây. Khăn gói đây, ô đây..."
Nhà sư thấy thế, lừa tên lính vào quán, mua rượu, thịt chó cho ăn uống một bữa thật say, rồi lấy dao cạo trọc đầu anh ta, tháo gông đeo vào cổ anh ta. Xong trốn mất. Tỉnh dậy, anh lính soát cả lại một lượt, miệng lẩm nhẩm: "Khăn gói đây, ô đây, (sờ vào túi) trát đây, (sờ lên vai) gông đây." Bỗng anh ta kêu to:
- Còn nhà sư đâu mất rồi?
Anh ta cuống quít, đưa tay vò đầy, thấy đầu trọc lóc mừng lắm reo lên:
- A, nhà sư đây rồi!
Bỗng như sực nhớ ra điều gì, anh ta than thở:
- Quái! Mình đâu mất mà không thấy nhỉ?

10. Không biết tự biết mình
Có anh thợ vẽ truyền thần vẽ xấu, làm không đủ ăn. Bạn bè đến thăm, anh ta than thở, thì họ bảo:
- Không có ai đến thuê thì anh vẽ một bức chân dung anh và chị, lồng kính treo lên, người ta thấy đẹp, xô nhau tới, sợ không đủ thì giờ mà làm ấy chứ!
Anh ta nghe lời, bảo vợ ngồi cho anh vẽ, rồi lại vẽ anh ta ngồi cạnh. Ngắm đi ngắm lại, lấy làm đắc ý. Một hôm, bố vợ tới chơi, nhìn bức vẽ, hỏi:
- Vẽ hình chị nào treo đó?
Anh ta trả lời:
- Chết nỗi, thầy quên mất nhà con rồi hay sao?
Ông bố vợ nói tiếp:
- A! Ra vợ anh đấy à! Thế thì người ngồi bên cạnh là ai mà trông tướng mạo kỳ dị như thế?
 

<< Phần 7 | Phần 9 >>


Dành cho quảng cáo

©2007-2008 Bản quyền thuộc về Liên Mạng Việt Nam - http://lmvn.com ®
Ghi rõ nguồn "lmvn.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này - Useronline: 570

Return to top