Liên Mạng VietNam || GiaiTri.com | GiaiTriLove.com | GiaiTriChat.com | LoiNhac.com Đăng Nhập | Gia Nhập
Tìm kiếm: Tựa truyện Tác giả Cả hai

   Tìm theo mẫu tự: # A B C D E F G H I J K L M N O P Q R S T U V W X Y Z Danh sách tác giả    Truyện đã lưu lại (0
Home >> Truyện Dài >> Lần Đầu Tiên Thân Mật

  Cùng một tác giả
Không có truyện nào


  Tìm truyện theo thể loại

  Tìm kiếm

Xin điền tựa đề hoặc tác giả cần tìm vào ô này

  Liệt kê truyện theo chủ đề

  Liệt kê truyện theo tác giả
Số lần xem: 12340 |  Bình chọn:   |    Lưu lại   ||     Khổ chữ: [ 1, 2, 3

Lần Đầu Tiên Thân Mật
Thái Trí Hằng

Chương 6

Mặc dù đã đồng ý là sẽ gặp nhau. Nhưng cả hai chúng tôi đều rất hợp ở điểm cùng không thảo luận chi tiết cho cuộc gặp. Càng hợp hơn ở chỗ, chúng tôi đều online vào 3h 15phút sáng để nói chuyển đến lúc trời sáng. Trò chuyện những gì, tôi cũng không nói rõ ràng được, chỉ biết lúc nào cũng có chuyện để nói với nhau. Nhưng nhất định không phải là những thứ Phong Hoa Tuyết Nguyệt. Cũng không phải chuyện một diễn viên nào đó có hút mỡ ở túi mắt hay xóa nếp nhăn hay không, hay Lâm Chí Dĩnh có tham gia băng nhóm nào không…
Còn vấn đề xưng tên gọi tuổi, A Thái căn dặn tôi đừng bao giờ nhắc đến chuyện họ tên.
“Bởi vì sau khi hỏi họ tên, mình lại phải nhớ. Sau này quen biết nhiều cô, thể nào cũng nhớ nhầm.”
“Thế thì anh làm sao để phân biệt những cô gái đó?”
“Điều một trong sổ tay Tình Thánh viết rằng: bắt buộc phải dùng cùng một cái nick để gọi nhiều cô… Bởi vì điều làm anh thấy hứng thú ở một cô gái không phải là vì tên của cô ấy. Hơn nữa những cô càng xinh đẹp thì càng hay bị người ta hỏi tên. Hỏi nhiều quá làm cô ta chán ngán. Cho nên khi anh mãi không hỏi tên cô ấy, ngược lại cô ấy sẽ chủ động nói với anh!”
“Thế sau khi cô ấy chủ động nói tên cho mình xong thì phải làm thế nào?”
“Good Question…”
A Thái vỗ vai tôi tựa như khen ngợi tôi là đứa thông minh hiếu học.
“Trước hết anh phải khen ngợi cái tên của cô ấy. Có 4 loại tính từ để dùng: đặc biệt, hay, gần gũi và có tính cách. Nếu tên cô ấy là loại chỉ dùng trong tiểu thuyết, thì bảo là rất có tính cách. Nếu tên giống con trai hoặc hơi kì quặc, thì bảo rất đặc biệt. Nếu tên cô ấy rất bình thường, thì bảo là nghe rất hay. Nếu tên rất phổ biến, ở đâu cũng gặp, thì bảo là rất gần gũi. Và anh chẳng cần cố công nhớ tên các cô ấy làm gì. Nếu anh rất khóai cô nào, tự nhiên anh sẽ nhớ được tên. Còn nếu anh không thích họ, thì nhớ làm gì cho mệt.”
“Có chút mơ hồ, không hiểu cho lắm”
“Đầu gấu à, Bởi vì khi con gái gọi điện thoại cho anh, họ rất thích bắt anh đóan xem họ là ai. Điều đó một mặt là để cho vui, nhưng mặt khác, họ cũng muốn thử anh, xem anh có cô nào khác hay không. Nếu ngộ nhỡ anh đoán sai, hoặc là đã quên hoàn toàn thì biết làm thế nào? Vậy nên anh cứ gọi tất bọn họ là “búp bê” hay một cái tên đại loại thế. Cái này gọi là dĩ bất biến ứng vạn biến”
A Thái chìa ra một cuốn mà anh ta gọi là Sổ tay kẻ gặp nạn. Trong đó ghi lại những tiểu nương từng bị Thái chinh phục.
“Đầu gấu, anh xem đây. Những cô trong này đều không có họ tên… Về cơ bản, tôi sắp xếp đặt tên theo chiều cao, cân nặng, số đo các vòng và ngày sinh nhật. Sau đó phân chia theo 5 nhóm cá tính. B là sắc sảo, C là lạnh lùng, H là nhiệt thành, N là ngây thơ, T là dịu dàng. Bên mục ghi chú sẽ ghi thời gian, địa điểm cuả nụ hôn đầu, lại còn sau đó tôi bị mấy cái tát, lại còn thời tiết lúc đó thế nào, cô ấy mặc áo gì và son môi màu gì….”
“Bốc phét quá đi mất, thế này mà cũng chơi được à!”
“Đầu gấu, cho nên tôi mới nói là đạo hạnh của anh còn non. Trên đời này chẳng có cô nào tin rằng anh có thể nhớ những chi tiết của nụ hôn đầu, và không nghĩ rằng có chuyện kì quặc xảy đến với tên mình. Cho dù lúc này anh gọi nhầm tên của cô ấy, cô ấy cũng chỉ nghĩ rằng anh đang đùa, rồi vui vẻ đập vào vai anh mà rằng “anh hư lắm”.
“Đầu gấu, đại trường phu có cương có nhu. Lúc như vậy, anh cứ để họ đánh, rồi nói rằng “ừ, thực sự anh rất hư” và tốt nhất còn bồi thêm “Anh nói thực đấy”. Cô gái sẽ thấy ngạc nhiên, rõ ràng là anh đã tự nhận là anh hư, thế là cô ấy lại cảm thấy anh thành thực và đáng yêu. Làm được như thế, anh sẽ không còn cảm thấy lương tâm bị cắn rứt nữa.”
“Thế à? Tại sao?”
“Vì anh đã nói thật với cô ta. Lại còn nói rõ sự nguy hiểm của mình. Nếu cô ấy muốn là thiêu thân bay vào lửa, thì chỉ là do cô ấy. Khương Tử Nha đâu phải muốn câu cá, nhưng cá lại cắn câu, thì anh làm gì có cách nào khác…. ”
A Thái nói xong chắp hai tay ra điều vô tội.
“Đầu gấu à, anh đừng nghĩ tôi là con người tùy tiện. Ăn mày có luật của ăn mày. Tôi cũng là con người rất có nguyên tắc đấy. Nguyên tắc của tôi là không đến nước đường cùng, tuyệt đối không dối lừa phụ nữ.”
Tôi đang nghe anh sủa linh tinh. Anh mà có nguyên tắc thì Phan Kim Liên là người chung thủy.
“Đầu gấu, tôi lấy một ví dụ cho anh hay: con gái thường thích hỏi một vài vấn đề, trong đó căng nhất là câu “có phải anh còn có cô bạn gái khác không?” hoặc là “ trước đây anh đã có bao nhiêu bạn gái rồi?”
Đúng là hai câu hỏi này đối với A Thái là những nhát rất hiểm. Tôi không tin rằng anh ta không nói dối mà có thể an toàn ra về.
“Đáp án của câu một rất đơn giản. Đương nhiên tôi sẽ nói thật là tôi còn có các cô khác. và tên gọi đều là Búp bê. Bởi vì tôi tòan gọi họ là Búp bê, những cô gái đang hỏi tôi lại tưởng tôi đang nói đến mình. Cho nên, thường phải tỏ ra áy náy mà nói với tôi rằng “xin lỗi, em cứ tưởng…””
“Dễ thế sao! Khó tin!”
“Đương nhiên có những cô cũng rất không vừa, và vẫn không chịu tin. Lúc này, tôi sẽ thề, càng độc càng tốt. Bởi vì tôi nói thật, sợ gì báo ứng.”
“Còn câu hỏi thứ hai, có vẻ khó hơn. Tôi sẽ bảo rằng “Vậy em đoán xem”. Nếu cô ấy không nói gì nữa, cả nhà đều vui. Nếu cô ấy đoán, tôi sẽ nói rằng. Em đã tự nói anh như vậy, anh còn phải nói gì nữa. Nếu may măn thì coi như xong xuôi. Nhưng biết đâu cũng có cô nhiều chuyện hỏi tiếp “Why?”. Tôi sẽ đáp rằng: “ Nghe em kể về thiên tình sử của em, khiến trái tim đang yêu em của anh nặng thêm một phần ganh tị, thêm một phần đau khổ. Anh lẽ nào lại đem sự ganh tị và đau khổ ấy gieo rắc lên người con gái anh đang yêu.” Đến đây nói chung là ổn rồi. Nhưng nếu cô ta vẫn kiên quyết bắt tôi phải nói, tôi chỉ còn: “ Ừ, để anh khai… Tôi lâu nay vẫn nghĩ rằng, trong đời mình đã xuất hiện xxx cô gái. Nhưng đến khi gặp em, anh mới biết rằng những cô kia chưa bao giờ tồn tại.”
“A Thái à, anh làm như thế, có lạm tình quá không?”
“Phi dã phi dã, cái này gọi là đa tình”
“Đa tình và lạm tình khác nhau lắm sao?”
“Đầu gấu à, làm sao mà như nhau được. Đa tình và lạm tình có cùng một chữ tình, nhưng khác nhau ở chữ lạm với chữ đa. Đa là phong phú, tràn trề. Lạm là bừa bãi, lãng phí. Đa chưa chắc đã là lạm, lạm không nhất định phải đa. Cũng giống như người có nhiều tiền không nhất định thích tiêu pha bừa bãi. Còn người tiêu pha bừa bãi không nhất định có nhiều tiền. Nhưng mọi người đều nghĩ rằng người có tiền là người tiêu bừa bãi. Thật ra người nhiều tiền chỉ là có nhiều tiền để tiêu mà thôi. Tiên nhiều hay ít là vấn đề năng lực, những tiêu pha bừa bãi hay không là vấn đề của cá tính. Vì vậy, tôi thuộc loại người giàu có nhưng keo kiệt”
Đùa hơi lạ, kiểu A Thái gọi là keo kiệt thì gọi tôi là gì
“Đầu gấu ạ, đương nhiên là anh keo kiệt hơn cả tôi. Nhưng mà, lí do tại vì anh chẳng có tiền tiêu.”
Shit! A Thái lợi dụng cơ hội để chơi tôi.
“Đầu gấu ạ. Thực ra nguy hiểm đối với phụ nữ không phải là loại người keo kiệt như tôi, mà là cái loại rõ ràng nghèo xác xơ nhưng lại tỏ vẻ giàu có, tiêu pha lung tung, lại đóng giả làm kẻ giàu có.”
Nếu A Thái mà không tính là loại nguy hiểm, chắc tôi phải là Cục trưởng cục an toàn an ninh quốc gia mất thôi.
“Thôi nhé, tranh thủ học bài chỉ đến đây thôi. Bây giơ tôi có hẹn với C-163-47-33-23-32. Tóm lại là, anh đừng có hỏi tên người ta. Không nghe lời Tình Thánh, thất tình chẳng tại Trời đánh, hiểu chưa hử Đầu gấu?”
A Thái nghêu ngao đi ra khỏi phòng nghiên cứu.
Nể tình A Thái khô môi bỏng họng vì tôi, tôi đành nghe theo lời khuyên của anh ta. Vì thế, tôi vẫn không biết Khinh vũ phi dương tên thật là gì. Còn cô ấy lại cũng giống tôi, chẳng bao giờ hỏi đến tên tôi. Chẳng lẽ lại cũng có một đứa con gái tên là A Thái?
3h15’, đến giờ lên mạng rồi.

“Đầu gấu à, chào anh Hôm nay anh có vui không?”
Thực ra cuộc sống của tôi rất đơn giản và máy móc. Cho nên tôi chỉ đặt yêu cầu cho một cuộc sống: chẳng mong lập công, chỉ mong không phải chuộc lỗi. Nên chỉ cần không xảy đến việc gì không may, đối với tôi đã là hạnh phúc rồi.
“Đầu gấu à, anh hôm nay có gì không may không?”
“Hôm nay cũng được. Mấy hôm trước thời tiết không ổn định, dính chút cảm lạnh”
“Thế hôm nay anh đã thấy đỡ chưa… em rất quan tâm muốn biết.”
“Khỏi lâu rồi, trừ đầu còn chút nhức, hơi sốt, hơi ho, chảy chút nước mũi, cổ họng hơi rát, buồn nôn và tiêu chảy.”
“Đầu gấu à, anh thực là đầu gấu. Cuối cùng thì anh đã khỏi chưa?”
“Chỉ cần được nhìn thấy em, chẳng cần thuốc cũng khỏi”
“ : )”
Lại là một nụ cười rạng rỡ. Cô bé này! Tôi đem hết dũng cảm ra để ám chỉ rằng nên bàn chi tiết về việc gặp mặt. Cô ta lại chẳng động đậy gì.
“Thế hôm nay em có vui không? Cô bé Khinh vũ phi dương xinh đẹp?”
Đến lượt tôi hỏi lại. Giao tiếp trên mạng, không nên thủ vai bị tấn công mãi. Nhưng chẳng hiểu sao tôi thấy tối nay, cô ấy có gì đó là lạ.
“Đầu gấu à, thực ra, nói chuyện với anh là việc làm em vui nhất trong ngày.”
Tự dưng dâng lên một câu hớ hênh như vậy. Đột ngột tôi thấy mình đang thở gấp dần. Căng thẳng hồi hộp ư? Có lẽ không phải. Nói chuyện với cô ấy, tôi chỉ thấy thoải mái dễ chịu, chưa bao giờ thấy căng thẳng. Có lẽ là bị xúc động!
Cuối cùng, tôi thấy tôi đã xứng đáng với những cái mụn mọc ra sau bao đêm vì nói chuyện với cô ấy mà thức khuya.
“Đầu gấu à… Nên em sợ là gặp nhau rồi, mình sẽ chẳng bao giờ nói chuyên với nhau khuya như thế này nữa đâu.”
“Cô nương sao nói như vậy?”
“Đầu gấu à, anh ngốc lắm…. có nghĩa là em không hề dễ thương. E rằng anh vì thất vọng mà chết giữa ban ngày.
“Không sao đâu, dẫu sao thì tôi cũng đâu có đẹp trai”
“Đầu gấu à, hai cái đó không như nhau. Anh chưa nghe câu Trai tài gái sắc à. Anh có tài, em cũng phải có sắc…”
“Tôi có cái tài chó mèo lợn gà gì? Em có muốn sống nữa không vậy. Thôi gặp nhau đã rồi tính”
“Đầu gấu à, anh ăn nói hơi thô lỗ. Ít ra em cũng là một thục nữ, cho dù là thục nữ vô duyên”
“Phân chó đâu có thô lỗ. Thô lỗ là ở cái chân nó kìa. Phân chó thì chỉ có mùi thôi”
“Đầu gấu, hình như anh nói năng không được giống người bình thường. Em thực là gặp người không tục”.
“Cần gì phải hình như. Tôi vốn là một kẻ không bình thường”
“Đầu gấu à, anh cho em một lí do để gặp mặt đi”
“Đơn giản, em vì không xinh, nên không mĩ miều. Anh vì ăn nói thô lỗ nên không biết điều. Đều là kẻ mất mặt bên đời, gặp nhau đâu cần đa lễ. Cho nên nhất định phải gặp nhau mới được.”
“Vâng, thế anh chọn thời gian đi : ) ”
“Việc hôm nay chớ để ngày mai. 7 rưỡi tối nay nhé. Địa điểm đến lượt em chọn.”

“Quán McDonald ở phố Đại học. Chỗ đó sáng sủa, anh mới không bị kinh hoảng”
“Được thôi, nhưng em phải ăn cơm trước đi. Tôi không muốn tiền mất tật mang”
“Đầu gấu à, anh đáng bị chửi”
“Làm sao để nhận ra em? Em đừng có mà bắt anh tay trái cầm bông hồng.” 
Cầm bông hoa để đợi người chưa từng gặp mặt là một điều ngu xuẩn. Rất dễ bị cho leo cây. Nếu không Trương Học Hữu đã chẳng hát rằng tôi đợi đến lúc hoa tàn hết.
“Em đi giày lười bata cà phê, tất cà phê, quần thụng cà phê, áo len cà phê, và đeo ba lô màu cà phê nốt.”
Tới bến! Thua người quyết không thua trận, tôi chẳng chịu kém:
“Tôi đi giày thể thao màu xanh, tất xanh, quần bò xanh, sơ mi dài tay xanh, đeo ba lô xanh”
Trừ ba lô xanh phải đi mượn, những thứ khác tôi đã có đủ.
“Đầu gấu à, anh vẫn thua rồi. Tóc của em còn chọn nhuộm màu cà phê nữa kìa”
“Em đã chọn nhuộm, thì tôi cũng đành chọn mua quần trong màu xanh nữa thôi”
“Này Đầu gấu, anh đừng vô duyên nữa, thua rồi thì phải nhận”
Tôi làm sao mà thua được? Thực sự tôi có bộ quần trong 7 màu, đỏ cam vàng lục lam chàm tím đủ cả. Bởi tôi là loại nghịch ngầm điển hình của Hổ Cáp. Nhìn bên ngòai thì giản dị, bên trong hết sức sặc sỡ. Hơn nữa, nếu có nhỡ không nhớ ra hôm nay là ngày thứ mấy, chỉ cần nhìn màu quần trong là biết ngay.
“Đầu gấu, bây giờ anh đi nghỉ chuẩn bị tinh thần nhé, lát nữa gặp!”
“Nhất định rồi, còn em có chuẩn bị tinh thần không?”
“Đầu gấu à, em không cần đâu, bởi vì em vốn chẳng hề nuôi chút hi vọng nào về ngoại hình của anh mà!”
Horse’s. Trước khi đi còn chiếu tướng tôi một phát.
“Đầu gấu à, em phải đi ngủ sớm một chút. Nếu ngủ không đủ sẽ làm cho em trông rất đáng sợ”
“Em yên tâm đi, nếu trông em rất đáng sợ, đó tuyệt đối không phải vì thiếu ngủ”
Đại trượng phu có thù tất báo, cho nên tôi chiếu lại cho cô ấy một phát.
“Đầu gấu à, thế thì em đi ngủ trước đây, anh cũng ngủ sớm đi”
“Được thôi, chúng mình cùng đi ngủ”
“Đầu gấu, anh lãi gớm nhỉ!”
“Đâu dám đâu dám. Anh nói cùng, là chỉ cùng thời điểm, đâu có nói cùng địa điểm đâu”
“Không linh tinh với anh nữa, thiếu ngủ là kẻ thù của sắc đẹp. Chúc ngủ ngon, Đầu gấu”
 

<< Chương 5 | Chương 7 >>


Dành cho quảng cáo

©2007-2008 Bản quyền thuộc về Liên Mạng Việt Nam - http://lmvn.com ®
Ghi rõ nguồn "lmvn.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này - Useronline: 804

Return to top