Liên Mạng VietNam || GiaiTri.com | GiaiTriLove.com | GiaiTriChat.com | LoiNhac.com Đăng Nhập | Gia Nhập
Tìm kiếm: Tựa truyện Tác giả Cả hai

   Tìm theo mẫu tự: # A B C D E F G H I J K L M N O P Q R S T U V W X Y Z Danh sách tác giả    Truyện đã lưu lại (0
Home >> Truyện Dài >> Mùa Oải Hương

  Cùng một tác giả
Không có truyện nào


  Tìm truyện theo thể loại

  Tìm kiếm

Xin điền tựa đề hoặc tác giả cần tìm vào ô này

  Liệt kê truyện theo chủ đề

  Liệt kê truyện theo tác giả
Số lần xem: 2138 |  Bình chọn:   |    Lưu lại   ||     Khổ chữ: [ 1, 2, 3

Đăng bởi: A_L_Love 8 năm trước
Mùa Oải Hương
A_L_Love

Chương 2:
-Con nhãi đó tính sao ạ?/Cả bọn ngơ ngác nhìn tên đại ca.
-Để xem nó làm được gì!/Gã nhìn người đàn bà kiệt sức nằm nê lết rồi nhìn cô
-Mày có ý gì hay?Nói nghe đi nhưng tao nói trước tao chỉ trả mày 1/10 số tiền tao lấy được của ả đó thôi.Nếu mày không lấy được thêm thì đừng trách tao ác/hắn gằn giọng
-Ok Ok miễn có là được rồi.Của chùa mà/cô khua tay
-Tao nghĩ nên để bà ta ra xe lấy.
Cả bọn lại nhìn nhau rồi lại nhìn hắn,thấy cái phẩy tay ,2tên tiến lại gần lôi bà ta dậy định kéo bà ta ra xe
-Khoan/cô chặn lại
-Hử?mày định giở trò à?/tên đại ca nghiến răng
-Ồ không.Tao thấy mặt mũi chúng mày thế này mà ngu dễ sợ./Cô phán
-Mày..
-Ấy đừng nóng ý tao là mặt mũi chúng bây thông minh thế này mà sao không nghĩ ra còn tên tài xế của bả-chỉ người đàn bà-báo cảnhsát thì sao?
-Thế giờ tính sao?/Gã hỏi
-Để tao dìu bà ta ra xe lấy tiền;giả vờ là bà ta bị ngã,nhìn tao thế này tin ngay/cô nóiThấy gã trần trừ cô hối
-Còn không mau quyết định,chúng mày định để bà ta chết mà không kiếm trác được gì à?
-Thôi được mày đi nhanh đi.Đừng mơ giở trò với tao không mày chết chắc/gã đe.Cô chạy lại dìu người phụ nữ đứng dậy đi thẳng.
-Cháu đếm tới 3 bác chạy đi nhé!Càng nhanh càng tốt đừng để chúng tóm được/ cô nói khẽ vào tay người phụ nữ.Bà ngỡ ngàng không tin ,ngẩng nên nhìn thằng vào mắt cô kiểm chứng.Nhận được ánh mắt chắc lịch bà gật khẽ
-1/cô đếm-2-3 ...CHẠY.Thế là cô và bà cứ chạy ,chạy mãi cho tới khi không thể thở nổi nữa mới dừng lại thở
.-Mệt...mệt quá /cô than rồi nằm cái bịch xuống gốc cây.Bà cũng nằm theo luôn.Chẳng biết đã chạy bao xa nữa
-Sao cháu lại giúp ta?/người phụ nữ cất tiếng hỏi sau 1lúc nghỉ mệt
-Cháu thấy nên giúp thôi.Hazz/cô thở dài
-Đói quá,phải kiếm cái gì bỏ vào bụng thôi
-Bác đi cùng chứ?/cô hỏi
-À ừ2người đi lang thang trên đường,cô dìu bà vào 1 quán cháo đêm ven đường.
-Cháu là người ngoài bắc sao?/bà hỏi khi cả 2 đang đợi đồ ăn
-Sao bác biết?/cô nhổm đầu lên nhìn
-Nhờ Giọng nói của cháu
-À.Vâng.Cháu ở Hà Nội ạ!
-Hà nội hả?thế ta là đồng hương rồi!/bà nhảy nên vui mừng
-Vậy ạ!Cháu cũng không nghĩ vô đây lại được gặp đồng hương.
-À .Quên mất cháu tên gì?Ta tên Quyên.
-Dạ Tuyết San ạ.Bác kêu cháu là San được rồi ạ./cô lễ phép đáp
-Cháu bao nhiêu tuổi rồi?
-16 ạ!
̣Bà gật gu
̀-À tuyết san,cảm ơn cháu lúc nãy đã giúp bác nhé!/ bà Quyên nhìn cô vô cùng cảm động
.-Không có gì đâu ạ!Ấy chết ,bác để cháu băng bó vết thương lại cho bác/cô vội mở chiếc balo để lấy đồ băng bó(vì cô luôn có thói quen mang theo băng cá nhân),luýnh quýnh thế nào cô làm bung tập học bạ rơi xuống đất.Định nhặt lại nhưng đã có 1 bàn tay khác cầm nên.
-Cháu mới tới đây sao?/ bà Quyên hỏi
-Vâng,cháu vừa xuống thì gặp bác đó/ cô đáp ỉu xìu.Tình hình là tối nay không có chỗ ngủ rồi ,tại mải lo chuyện bao đồng mà.
-Cháu đi 1 mình sao?
-Vâng/cô chần trư
̀-Vậy tìm được chỗ ở chưa?/ bà ngạc nhiên
-Cháu.../cô ấp úng
-Chưa đúng không./bà nói.Đúng lúc 2tô cháo nóng được bưng ra
-Thôi ăn nhanh đi,chắc cháu cũng đói rồi.Ăn xong ta đưa cháu tới đây
-Dạ.Đâu ạ?/ cô tò mò
-Xuỵt...../bà chỉ ra dấu im lặng rồi cúi xuống ăn nên cô cũng không hỏi nữa.
Kétttttt...Chiếc taxi đỗ lại ở cổng 1 căn nhà.-Xuống đi nhóc!/bà mở cửa xe thúc giục
-Ơ. Vâng ạ/ngơ ngác cô trả lời
Theo sau bà vào nhà ,nói là nhà thôi chứ nó cũng chẳng khác gì 1căn biệt thự mini cả.Càng vào lại càng đẹp
-Thiên Vũ/bà Quyên lớn giọng gọi
-Hì;Cháu ngồi đi đừng ngại,đây là nhà bác,nhưng có mình thằng con trai,nó sớm đòi ra ở riêng hơn năm nay rồi.Lên căn nhà này 2bác cho nó.Tính nó ham chơi nên chắc giờ lạila cà đâu rồi./bà Quyên có vẻ ái ngại
-Dạ./cô chỉ cười trư
̀Grưm̀......Grừm......Grưm
̀-Đấy.Vừa nhắc xong.Chắc là thằng qủy này về đấy.Thật là 12 giờ đêm mới vác mặt về.Diết rồi không ai nói nổi/bà nói vài câu rồi đi lại phiá cửa nha
̀-Mẹ tới khi nào?Muộn rồi sao còn chưa về?/ 1 người con trai từ cửa đi vào,tay ôm mũ bảo hiểm nói
-Mới thôi.Chơi bời gì giờ mới về?/Bà huyên hỏi
-Chút thôi mà/Người đó nói.-Ai kia?/1lát mới thấy sự có mặt của côhắn quay sang hỏi bà Quyên.
<< Chương 1:Bỏ nhà | Chương 3: >>


Dành cho quảng cáo

©2007-2008 Bản quyền thuộc về Liên Mạng Việt Nam - http://lmvn.com ®
Ghi rõ nguồn "lmvn.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này - Useronline: 783

Return to top