"Tiểu Long Nữ, ngươi cũng đã biết đây là nơi nào?"
"Phàm nữ không biết, thỉnh tiên nhân chỉ giáo."
"Nơi này thuộc về địa ngục, tên là『 Dâm Ngục 』! Có tên này thì chắc Long cô nương cũng biết nơi này như thế nào nha?"
(Dâm Ngục? Trời ơi, không phải nói các tiên nhân đều là thanh tâm quả dục sao? Không phải là các tiên nhân thích đi làm việc thiện tích đức sao?
Kim quang thấy Tiểu Long Nữ không nói lời nào, cúi đầu nở nụ cười, nói: "Long cô nương, nhảy vào cánh cửa này, đó là Dâm Ngục, nếu ngươi hối hận, ta sẽ đưa ngươi trở về cầu nại hà, đến lúc đó liền cùng Dương Quá hai người đi đầu thai!"
"Không! Tiên nhân, ngài hiểu lầm, ta không có hối hận. Ta muốn thông qua khảo nghiệm, chính là không biết khảo nghiệm của ngài như thế nào đây?"
"Ha ha, khá lắm nữ nhân si tình! Nếu nơi này là Dâm Ngục, tất nhiên là lấy dâm mà thử thách!"
(chẳng lẽ, tiên nhân muốn cùng với ta hoan hảo sao?... Vì Quá nhi, ta cũng chỉ có thể làm như thế a? Huống chi, tiên nhân hẳn là tiên phong đạo cốt, sẽ không để cho ta nhục nhã a!
"Ha ha, Long cô nương nhất định nghĩ rằng, ta thí luyện ngươi bên trong Dâm Ngục kia! Cũng không phải, cũng không phải, thí luyện này dùng người đã xuất hiện trong cuộc đời ngưoi. Nhưng trong Dâm ngục lấy nam tính vi tôn, ở chỗ này, bọn họ có khả năng tùy ý biến hóa, Long cô nương dù có là Độc Cô Cầu Bại thì cũng phải bại! Mà Dâm Ngục tùy người lại có thử thách riêng, nhưng trung tâm vẫn là Dâm Tự!"
"Long cô nương, khảo nghiệm của ngươi, ta cũng phải cùng ngươi nói rõ ràng!"
"Tiên nhân mời nói!"
"Hảo, Long cô nương, ngươi hãy nghe cho kỹ. Trong Dâm Ngục này, không chỉ có một người. Bọn họ đối với ngươi dâm ngược, gây ra thống khổ thật lớn, thậm chí có thể giết ngươi, ta cũng tự sẽ giúp ngươi khôi phục, cho nên ngươi không cần có bất kỳ băn khoăn nào. Chính là, tâm linh của ngươi có thể thanh tĩnh hay không ta không biết trước!"
"Tiên nhân, yên tâm, vô luận con đường phía trước ra sao, trong lòng ta cũng chỉ có một người là Quá nhi, dù là hồn phi phách tán, tâm niệm này cũng tuyệt không sửa đổi."
"Hảo! Long cô nương, ngươi ghi nhớ, ngươi muốn trong lòng thủy chung chỉ có Dương Quá, vô luận đối mặt cái gì? Ngươi cũng không thể cự tuyệt, ngươi có thể dùng dâm đãng thái độ triền miên chuyện nam nữ, cũng không thể trầm mê trong đó quên mất Dương Quá, phải giữ lòng như ngọc trong suốt, không thể có dâm đãng chi niệm. Nhưng mà, nếu ngươi cự tuyệt phục tùng người ta, đó là thất bại! Nếu Như vậy, ta cũng chỉ có thể nói ngươi suốt đời phải ở nơi này, vĩnh viễn không siêu thoát! Ngươi đã nghe rõ chưa vậy?"
"Phàm nữ hiểu được!"
"Còn có, trong ngục có nhiều người, họ sẽ làm khán giả xem ngươi thí luyện, có thể ẩn nấp hay lộ diên xung quanh ngươi đàm tiếu, nhưng ngươi không cần nghe xem bọn hắn nói cái khỉ gió gì, chỉ cần nghe theo lời nói của ta tiến hành, nếu ngươi thành công, kim quang sẽ lại xuất hiện đưa người ra."
"Vâng, thỉnh đại tiên mở cửa!"
Đại môn màu đỏ máu mở ra, quanh người Tiểu Long Nữ kim quang cũng biến mất không còn một chút.
Chỗ này là ở dưới chân đài tỷ võ trên cao, không có bất kỳ người nào, nhưng Tiểu Long Nữ biết, võ đài to lớn này chính là chỗ mình thí luyện.
Tiểu Long Nữ nghiêng đầu, xoay người nhìn chung quanh, nàng không nhìn thấy bất kỳ kẻ nào, nghĩ đến muốn đối mặt khảo nghiệm, nàng liền nhẹ nhàng nhảy lên trên đài cao. Khi nàng vừa hạ xuông thì rất hoảng sợ, giây lát trong lúc đó dưới đài cao đã đứng đầy người.
(chẳng lẽ bọn họ đều là khán giả, như thế nào nhiều người như vậy? Này... Thế này xấu hổ chết đi được, mà tiên nhân lại làm cho ta không thể cự tuyệt cùng bọn hắn hoan hảo. Này... Điều này sao có thể, nhiều người như vậy. Trời ạ, đủ mọi loại người nha?
Nguyên lai, Tiểu Long Nữ sau khi trấn tĩnh, hướng xung quanh đài nhìn tiếp, phát hiện có rất nhiều người cũng không có hắc ám bao phủ. Mà những người này thiên kì bách quái. Có người mặc quân phục quan binh nhà Tống, có áo giáp Mông Cổ tướng lãnh, có người mặc đạo bào đạo sĩ, cũng có tên ăn mày áo thủng lỗ chỗ bẩn thỉu, trừ từng đó ra cũng có người bình thường, tỷ như, nông phu khiêng cuốc, tiều phu cầm búa, người đánh cá cầm cần câu, không chỉ lớn, mà còn có lão nhân và hài tử. Nhưng làm Tiểu Long Nữ kinh ngạc chính là còn có lão hòa thượng đầu bóng mặc áo cà sa vàng.
Tiểu Long Nữ trong khoảng thời gian ngắn cực kỳ quẫn bách, định thi triển khinh công muốn nhảy ra đài cao thì bị một cỗ kình lực đẩy trở về. Giống như xung quanh đài cao bị một cái ***g vô hình chụp vào.
Tiểu Long Nữ biết mình không tránh khỏi lần này rồi, nghĩ đến đây là mấu chốt cứu trị Dương Quá, liền không muốn rời đi nữa, xoay người lẳng lặng đứng ở trên đài cao, cùng đợi người trong Dâm Ngục đối với nàng thí luyện.
Long cô nương!"
Một tiếng nói mang theo chút vội vàng cất lên, lập tức khiến cho Tiểu Long Nữ mao rợn tóc gáy.
Tiểu Long Nữ quay đầu lại nhìn, thấy chính là tên Doãn Chí Bình đã chết hai lần.
"Tại sao là ngươi? Có đúng phải ngươi không?”
Doãn Chí Bình xem Tiểu Long Nữ bộ dáng kinh ngạc cùng cử chỉ rất là quẫn bách, tự nhiên nhếch môi cười cười, tiếp tục nói: "Phàm nhân rơi vào âm ty, đều là quỷ, muốn làm cho người khác hồn phi phách tán há là dễ dàng. Long cô nương, không thể tưởng được ngươi vì muốn hưởng thụ chuyện nam nữ mà lại một mình tiến vào Dâm Ngục."
Tiểu Long Nữ vẻ mặt tức giận, biện hộ nói: "Ai nói ta là vì hưởng thụ chuyện nam nữ? Ta là vì Quá nhi, chỉ cần có thể cùng Quá trọn đời bên nhau, ta nguyện ý thừa nhận bất kỳ thống khổ gì."
"Ha ha! Quá nhi? Dương Quá? Ngươi nếu như là vì Dương Quá, vì sao ngươi muốn chọn ta đến cướp lấy trinh tiết của ngươi? Long cô nương không phải không biết, trong dâm ngục này ngươi chẳng những trở lại mười tám tuổi tuổi thanh xuân, mà còn về tới lúc ngươi còn trinh a?"
Tiểu Long Nữ nghe xong Doãn Chí Bình nói lời đó liền cả kinh, ngay sau đó nàng liền vén ống tay áo trên cánh tay phải của mình, làm cho nàng kinh ngạc là rõ ràng vết thủ cung sa vẫn còn. Chỉ là lúc này nhin thủ cung sa, màu đỏ son mà có cảm giác bị cười nhạo.
Tiểu Long Nữ cúi đầu, trong mắt đầy nước mắt, nàng muốn khóc, thì một thanh âm nhàn nhạt truyền vào tai của nàng.
"Tiểu Long Nữ Si tình , nếu ngươi không muốn, bổn tọa liền đưa ngươi rời đi cùng Dương Quá gặp gỡ, tức tốc đi đầu thai. Nếu là muốn tiếp tục khiêu chiến, ngươi cần dùng thái độ dâm đãng, câu dẫn Doãn Chí Bình kia."
"Không! Không!"
Tiểu Long Nữ khàn cả giọng một tiếng la lên!
Nhưng là, khi nàng hô xong, ngay cả Tiểu Long Nữ cũng không biết chính mình đến tột cùng cự tuyệt là cái gì!
"Long cô nương? Làm sao vậy? Ngươi không muốn? Ta đây liền rời đi, Dâm Ngục này ra kết quả ngươi thua!"
Tiểu Long Nữ nghiêng đầu sang một bên, nhanh chóng dùng ống tay áo lau khô khóe mắt nước mắt, khi nàng nhìn thẳng vào Doãn Chí Bình, hơi thở mùi trầm hương từ miệng nàng tỏa ra: "Doãn Chí Bình, ngươi đã là Dâm Ngục thí luyện của ta, ta tự nhiên mặc cho ngươi làm j thì làm, chỉ hy vọng ngươi mau chút, không cần trêu chọc ta!"
"Hừ, Ai nói là ngươi muốn ta cưỡng gian ngươi, thì ta liền cưỡng gian ngươi? Tiểu Long Nữ, ngươi không phải tự xưng là thánh khiết sao? Ngươi không phải được xưng là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân sao? Ta sẽ khiến cho ngươi ở trên võ đài này, nhảy múa, ha ha —— thoát y vũ!"
"Cái gì? Làm sao có thể? Ta..."
"Ta đây sẽ không cưỡng gian, ta muốn ngươi cầu ta cưỡng gian, ngươi không cầu ta, không khiêu vũ! Cho mọi người chiêm ngưỡng dung nhan ngươi a!"
"Không! Không!"
Tiểu Long Nữ lắc đầu, lập tức liền quỳ xuống, nói: "Doãn Chí Bình, doãn đạo trưởng, cầu ngươi tới cưỡng gian Long nhi a? Long nhi nguyện ý đem thân xử nữ hiến cho doãn đạo trưởng, thỉnh doãn đạo trưởng không cần ghét bỏ Long nhi, không cự tuyệt Long nhi."
Doãn Chí Bình nghe được Tiểu Long Nữ nói như thế, cũng không có lại vì cầu xin của nàng, mặt nở nụ cười dữ tợn hiện rõ vẻ khoái trá.
"Băng thanh ngọc khiết? Ha ha?"
Doãn Chí Bình cũng chẳng biết tại sao công lực đại tiến, cách 10 trượng, mà người hắn nhanh như tên phi hướng Long nhi phi tới, bình thường hắn chỉ có thể phi than 3,4 trượng.
Tiểu Long Nữ cơ hội phản ứng cũng không có, chỉ nghe "Roạt " một tiếng vải vóc bị xé rách vang lên, ngay sau đó Tiểu Long Nữ liền cảm giác trước ngực nhẹ đi một chút, nguyên bản cái áo trắng đã bị xe rách, bên trong là cái yếm trắng liện lộ ra.
"A!"
Tiểu Long Nữ kêu to một tiếng , lui về phía sau, chỉ là chưa kịp bước liền bị một bàn tay vòng ra sau mông nàng kéo lại, tay kia thì tùy ý đem vú nàng đùa nghịch qua lớp vải yếm.
"Ha ha, Long cô nươg, đôi ngọc nhũ của cô vẫn là giống như năm đó, tuy rằng không phải rất lớn, cũng là vô cùng hấp dẫn. Chỉ là, không biết chỗ kia giữa chân ngươi chân cũng như năm đó trắng hồng?"
Tiểu Long Nữ cảm giác xấu hổ nổi lên, nếu không vì Dương Quá, chỉ sợ nàng thà rằng tự sát cũng không muốn chịu khổ sở như vậy.
Doãn Chí Bình hai tay liên tục qua lại, chỉ sau vài chớp mắt áo nàng bị xé thành nhiều mảnh nhỏ, văng toán loạn đầy đất.
Cũng may Tiểu Long Nữ nhanh nhanh dùng hai tay ôm lấy bả vai, mới không để cho xuân quang bại lộ. Doãn Chí Bình cũng không phải người lương thiện, hắn liền thừa lúc Tiểu Long Nữ ôm hai bả vai, hai tay luồn xuống phía dưới, vận thêm một phần khí lực.
Lại "Roạt " một tiếng, váy dài của Tiểu Long Nữ cũng lập tức bị Doãn Chí Bình biến thành mảnh nhỏ. Lúc này Tiểu Long Nữ, toàn thân chỉ còn cái yếm và cái nội khố mỏng như cánh ve màu trắng.
"Oa! Đẹp quá a, thật là đẹp!"
Tên hòa thượng ngây ngốc nói.
Một người quần áo lam lũ, cả người tanh tưởi, cũng chảy nước miếng thở dài nói: "Không hổ là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, so với Hoàng Dung năm đó càng đẹp hơn!"
Hòa thượng vừa nghe tên khất cái lời này, xuy cười một tiếng, hỏi: "Nói bậy bạ gì đó? Chẳng lẽ ngươi gặp qua Hoàng Dung hay sao?"
Tên khất cái vừa thấy biểu tình hòa thượng, biết là hắn không tin, nói: "Như thế nào chưa thấy qua? Nàng ở trong dâm ngục này, ta chẳng những xem qua, còn làm không ít!"
Hòa thượng vừa nghe liền giận tím mặt, chất vấn: "Cái gì? Ngươi là người trong Cái bang, lại cũng gian dâm bang chủ của mình hả?"
Tên khất cái khoát tay áo, nói: "Ngươi lại còn ở trong này giả vờ thanh cao, lần này Tiểu Long Nữ xuống Dâm Ngục, ta đảm ngươi sẽ tùy ý gian dâm. Hắc hắc, về phần Hoàng bang chủ, lão tử chẳng những trải qua nàng từ trên xuống dưới ba cái nhục động, còn trong tử cung nàng đái ra nước tiểu, đút vào trong miệng nàng bắt nàng ngậm thật lâu!"
Hòa thượng nghe xong lời này, trên mặt gân xanh nổi lên, cũng không phải là tức giận, mà là vẻ rất chờ mong.
Hai người vừa nói, vừa hướng trước đài cao tiếp tục chen đến.