Liên Mạng VietNam || GiaiTri.com | GiaiTriLove.com | GiaiTriChat.com | LoiNhac.com Đăng Nhập | Gia Nhập
Tìm kiếm: Tựa truyện Tác giả Cả hai

   Tìm theo mẫu tự: # A B C D E F G H I J K L M N O P Q R S T U V W X Y Z Danh sách tác giả    Truyện đã lưu lại (0
Home >> Trinh Thám, Hình Sự >> Tên giết người bí ẩn với khẩu súng 44 ly

  Cùng một tác giả


  Tìm truyện theo thể loại

  Tìm kiếm

Xin điền tựa đề hoặc tác giả cần tìm vào ô này

  Liệt kê truyện theo chủ đề

  Liệt kê truyện theo tác giả
Số lần xem: 13564 |  Bình chọn:   |    Lưu lại   ||     Khổ chữ: [ 1, 2, 3

Tên giết người bí ẩn với khẩu súng 44 ly
Xuân Tùng

II. Những nạn nhân tiếp theo






Christine Freud
Christine Freund.


Christine Freund, 26 tuổi, và bạn trai John Diel rời phòng triển lãm The Wine tại Queens vào lúc 0h10 . Trên đường đi về phía chiếc xe của mình, họ quấn quýt với nhau và không nhận ra có một người đang dõi theo...

Đôi trai gái vừa bước vào xe thì hai phát súng vang lên như xé rách màn đêm. Viên đạn đi xuyên qua và phá nát tấm kính chắn phía trước. Christine ôm lấy đầu, cả hai phát đạn đều trúng người cô. John để cô nằm trên ghế xe phía trước và chạy đi tìm người giúp, anh cố gắng một cách tuyệt vọng ra hiệu cho những chiếc xe trên đường dừng lại, nhưng vô ích. Trong khi đó, người dân sống quanh khu vực nghe thấy tiếng súng và đã gọi cho cảnh sát. Vài giờ sau, Christine chết tại bệnh viện.
Vụ giết người rạng sáng 30/1/1977 này đã đưa đại úy Joe Borrelli vào cuộc. Ông và trung sĩ Joe Coffey bắt tay vào việc nghiên cứu vụ án với hai giả thuyết ban đầu: Tên giết người là một kẻ bị tâm thần, hoặc có thù oán cá nhân với Christine Freund.
Coffey nhận thấy viên đạn giết chết Christine không phải dạng thông thường. Nó được bắn ra từ một khẩu súng cỡ lớn và rất mạnh. Điều tra kỹ hơn, ông phát hiện rằng vụ giết người có nhiều chi tiết tương tự với vụ tấn công Donna Lauria, Donna LaMasi và Joanne Lomino. Bước đầu, Coffey kết luận, một tên điên khùng nào đó đã đi theo những cô gái đẹp và tìm cách giết họ.
Tối 8/3/1977, Virginia Voskerichian, cô nữ sinh xuất sắc của Đại học Barnard, trở về nhà sau buổi học. Tới phố Dartmouth, một người đàn ông xuất hiện trên hè phố, đi về phía cô. Đến gần mục tiêu, hắn rút từ trong người ra một khẩu 44 ly, nhằm thẳng vào Voskerichian bóp cò. Cô gái chỉ kịp giơ quyển sách trên tay lên che mặt. Viên đạn duy nhất trúng mặt nạn nhân, xuyên thẳng vào sọ. Voskerichian chết ngay tại chỗ.
Khi chạy trốn, tên giết người vượt qua trước mặt một người đàn ông đứng tuổi đã chứng kiến hắn gây án từ đầu đến cuối. Y thản nhiên ngoái lại cười: “Xin chào ông!”.
Xe tuần tra của cảnh sát bắt gặp một nam giới đang chạy trên đường, nhưng khi nghe thông báo trên radio rằng có một người phụ nữ vừa bị bắn tại phố Dartmouth, họ liền dừng việc truy đuổi và vội vã tới ngay hiện trường.
Cảnh sát dường như mất hết hy vọng. Họ không thấy chút thông tin nào có thể giúp họ lần ra kẻ sát nhân.
Cái chết của cô nữ sinh Voskerichian để lại trong lòng các thám tử nỗi đau khó tả. Joe Borrelli kể lại: “Nếu bạn quan tâm đến thám tử điều tra những vụ án giết người thì bạn sẽ thấy họ làm việc một cách vô cảm. Họ không muốn nhìn thấy xác nạn nhân, bởi biết rằng như thế thì tốt hơn. Trong vụ án Virginia, khuôn mặt xinh đẹp của cô gái đã bị biến dạng. Nhìn xác cô trên hè đường dưới tấm vải liệm, các thám tử thấy ruột gan mình lộn tùng phèo. Họ chẳng còn cách nào khác là phải ngoảnh mặt đi. Dù đã từng trải đến đâu, những thám tử có kinh nghiệm nhất vẫn không làm sao kiềm chế được”.
Hôm sau, cảnh sát phát hiện, viên đạn sát hại Virginia được bắn đi từ khẩu súng của tên giết Donna Lauria. Họ hiểu rằng mình đang lần tìm một tên sát nhân tâm thần, và hắn sẽ tiếp tục gây tội ác vào bất kỳ lúc nào có thể. Hắn sẽ lại bắn một phụ nữ hấp dẫn nào đó mà hắn tình cờ gặp trên đường. Làm sao chặn tay hắn lại?
Ngày tiếp theo, Cảnh sát trưởng New York tổ chức một cuộc họp báo để thông báo với người dân toàn thành phố về mối liên hệ giữa các vụ án đang xảy ra liên tiếp. Ông thông báo đặc điểm nhận dạng tên giết người: “Một người đàn ông da trắng, khoảng 25-30 tuổi, cao xấp xỉ 1,8 m, khổ người vừa phải, tóc sẫm màu”.
Ông nhấn mạnh tầm quan trọng của việc phải tìm cho ra tên giết người này ngay lập tức, trước khi hắn tiếp tục gây tội ác. Thanh tra Timothy Dowd được giao nhiệm vụ tổ chức lại đội đặc nhiệm Omega và tuyển thêm những người có nhiều kinh nghiệm. Dowd, lúc đó 61 tuổi, vốn không phải là một cảnh sát bình thường. Ông có bằng đại học về hai ngôn ngữ Latinh, Anh và bằng master về kinh doanh tại Đại học City. Ông là người thực tế, quyết đoán trong mọi tình huống, và không biết lùi bước.
Đại úy Borrelli là một chỉ huy mới, và vụ án giết người hàng loạt này trở nên quá nặng nề đối với những kinh nghiệm còn khá ít ỏi của ông.
Và đúng như dự đoán của cảnh sát, tên giết người điên khùng lại xuất hiện. 3h sáng ngày 17/4/1977, một đôi tình nhân đang hôn nhau trong chiếc xe của họ đậu trên đường Hutchinson River, không xa nơi Donna Lauria bị giết vào năm trước. Họ là Valentina Suriansa, nữ diễn viên kiêm người mẫu thời trang, 18 tuổi, và Alexander Esau - chàng thợ máy xe tải 20 tuổi. Đột nhiên, một chiếc xe lù lù tới gần, gã lái bắn thẳng vào họ, mỗi người hai phát. Valentine chết ngay tại chỗ còn Alexander thì chết sau đó tại bệnh viện.
Vụ giết người mới lại một lần nữa khiến cảnh sát thêm lo lắng, bởi khó có thể tìm ra hung thủ trong số hàng triệu người có nhân dạng tương tự trong thành phố.
Nhưng lần này vụ án dường như có một chút thay đổi, đó là lá thư mà kẻ giết người để lại tại hiện trường, gửi cho đại úy Borrelli.

<< I. Cơn ác mộng bắt đầu | III. Bức thư của kẻ giết người >>


Dành cho quảng cáo

©2007-2008 Bản quyền thuộc về Liên Mạng Việt Nam - http://lmvn.com ®
Ghi rõ nguồn "lmvn.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này - Useronline: 231

Return to top