Liên Mạng VietNam || GiaiTri.com | GiaiTriLove.com | GiaiTriChat.com | LoiNhac.com Đăng Nhập | Gia Nhập
Tìm kiếm: Tựa truyện Tác giả Cả hai

   Tìm theo mẫu tự: # A B C D E F G H I J K L M N O P Q R S T U V W X Y Z Danh sách tác giả    Truyện đã lưu lại (0
Home >> Tuyển tập thơ >> Mưa lạ

  Cùng một tác giả
Không có truyện nào


  Tìm truyện theo thể loại

  Tìm kiếm

Xin điền tựa đề hoặc tác giả cần tìm vào ô này

  Liệt kê truyện theo chủ đề

  Liệt kê truyện theo tác giả
Số lần xem: 1460 |  Bình chọn:   |    Lưu lại   ||     Khổ chữ: [ 1, 2, 3

Mưa lạ
Nguyễn Hoàng
Tối nay mưa rơi
Mưa gì lạ thế
Ầm ầm như thể
Mưa giận người đời.

Mưa mãi không thôi
Rơi thành đá lạnh
Từng viên lóng lánh
Như ánh mắt người.

Mưa thì từ trời
Người thì từ đất
Dẫu xa nhau thật
Vẫn gần đấy thôi.

Mưa ướt mặt người
Hay là người khóc.
Người đang cô độc
Mưa cứ trêu ngươi.

Chỉ trách thế thôi
Mưa ơi đừng giận
Mau mau nhanh tạnh
Để người yêu đời.
_____

Cảm xúc từ mưa lạ


Mưa lạ rơi từ bầu trời gần
Lời Em lạ từ xa thị trấn.
Mảnh đất nào vẫn đang khô hạn,
Em có mang mưa đến đó không?

Bùi ngùi những cảm xúc trong lòng.
Em xa lạ giống cơn mưa lạ,
Mà bỗng như bạn gần gũi quá
Từ buổi đầu Thế giới khai sinh.

Tôi dấu mình, lặng lẽ nín thinh.
Nhìn Thế giới ảo như xa lạ.
Dẫu quanh tôi vẫn đáng yêu quá,
Những vần thơ và bạn yêu thơ.

Chưa làm quen đến tận bây giờ
Chưa xuất hiện nên còn e ngại.
Ước ngày nào nắng lên, thư thái
Sẽ gặp nhau không chỉ nơi đây.

Mưa rất lạ trong thế giới này./.

_____

Đêm Hà nội


Hà nội đã ẩn sâu vào đêm.
Những con đường thân quen lặng lẽ.
Cái lạnh đầu đông ngấm sâu như thể
Sẽ đóng băng ngay cả trái tim.

Phố xá chìm trong giấc ngủ êm đềm.
Lác đác vài đôi đưa nhau về muộn.
Họ thầm thì dăm điều mong muốn,
Có lẽ về niềm hạnh phúc giản đơn thôi.

Tôi chậm bước nhìn ngắm cuộc đời
Vẫn bình yên, đáng yêu như thế.
Dẫu đắng cay, nhọc nhằn dâu bể
Vẫn ngọt ngào quyến rũ về đêm.

Không còn cảnh xe máy như nêm
Không còn thấy xe ôm tranh khách.
Không còn thấy “xe bus điên” lạng lách,
Hà nội đêm lặng lẽ một bức tranh.

Cô hàng phở nhón tay bốc hành
Vài khách muộn chúi đầu mà húp.
Ả váy ngắn khăn len sùm sụp
Điệu đàng búng tay gọi giật Taxi...

Chị gom rác đã thu xếp đồ nghề,
Anh bảo vệ vươn vai ngáp ngắn.
Hỏi bâng quơ ngày mai nếu nắng?
Đưa trẻ con đi đạp vịt Hồ Tây.

Ôi thân thương Hà nội đêm nay
Lời Em nói như lời ru vọng lại.
Như hơi ấm xua mùa đông tê tái.
Mang tình yêu đến khắp nơi đây.

_____

Khác biệt


Handphone câm lặng
Hộp thư rỗng không
YM bất động
Trái tim trống rỗng.

Người đàn ông tham lam
Chỉ muốn phép cộng
Không muốn phép trừ
Gặm nhấm ưu tư.

Người đàn bà vô tư
Vươn tay chơi vơi
Đón nhận ngọt ngào
Tràn về như bão.

Người đàn ông điên đảo
Chìm trong đam mê.
Ru lòng vụng về
Bằng thế giới ảo.

Người đàn bà khoác áo
Ủ ấm tim mình.
Chạy trốn bình minh
Lạnh lùng, vụt tắt.

Người đàn ông vẫn yêu
Lòng không sám hối.
Ai sẽ cứu rỗi
Linh hồn lang thang?

Người đàn bà mơ màng
Quay lưng lặng lẽ.
Vô hồn như thể
Khác biệt đất - trời./.

_____

Ngày đông viết cho Em


Tôi viết cho Em trong một ngày đông,
Trời se lạnh hay trái tim tôi lạnh ?
Ghép câu thơ với những vần có cánh
Gửi cho Em khi thu muộn đã tàn.

Tôi viết cho Em khi sương sớm vừa tan
Người hối hả với mưu sinh cuộc sống.
Nỗi nhớ bâng quơ ngập ngừng lưu đọng,
Trên tán sấu già hiu quạnh đầu đông.

Tôi viết cho Em để vơi trong lòng,
Những ưu tư vốn già nua cũ kĩ.
Khi con tim ngang tàng như thể,
Mãi rộn ràng thúc giục nhịp yêu.

Tôi viết cho Em như đã viết những điều,
Hiển nhiên thế mà làm sao được thế.
Câu yêu thương mà bao người không thể,
Không nói ra khi tim chết một phần.

Tôi viết cho Em như để hoá thân,
Vào Thế giới đam mê ngọt đắng.
Khát khao tìm dẫu chỉ vài sợi nắng
Sưởi lòng mình khi đông mới vừa sang./.

______

Nắng cho Em


Này Em yêu ơi
Xin đừng giận dỗi.
Gió mùa cuốn bụi
Buồn hoen mi rồi.

Chỉ kiêu hãnh thôi
Dịu lòng tha thứ
Ẩn sau nhung nhớ
Dấu suốt cuộc đời.

Dù có xa vời
Vẫn chờ vẫn đợi.
Dù không gần gũi
Vẫn khát khao thôi.

Này Em yêu ơi
Đông đến thật rồi.
Gửi Em hơi ấm
Từ trái tim tôi.

Chỉ chút đó thôi
Có làm Em cười?
Như là tia nắng
Làm mắt Em vui?

______

Cú phone dịu ngọt

Thôi nào Em yêu ơi
Đừng nặng lời như thế
Mạng mobi không thể
Truyền hết những tin yêu.

Biết là nhớ nhau nhiều
Sao vội vàng trách móc.
Tôi lang thang cô độc
Trong thế giới tình yêu.

Đam mê biết bao nhiêu
Mà vẫn như chưa đủ.
Đêm đêm dành giấc ngủ
Trăn trở hoài về Em.

Hãy nói câu êm đềm
Hãy lựa lời dịu ngọt.
Giá cước phí chỉ một
Có đắt hơn đâu mà?

______

Đừng trách nhau


Đừng trách tôi đây quá hững hờ
Là người lữ khách ghé quán thơ.
Bất chợt gặp em nơi góc khuất
Lòng bỗng nôn nao đến tận giờ.

Gặp lại em trong mỗi giấc mơ.
Nhớ thương day dứt với đợi chờ.
Em ơi có biết từng đêm vắng
Lặng thầm tôi viết những vần thơ.

Những vần thơ này đầy khát khao
Về em tha thiết ở nơi nào?
Có nhớ chăng em ngày mới gặp
Phố cũng vui cùng nắng xôn xao.

Cứ trách cho tim đỡ cồn cào
Cứ trách vì tình luôn huyền ảo.
Cứ trách vì đời đầy giông bão.
Nên mình phiêu bạt mãi phương nao.

Đừng dặn lòng mình dấu khát khao!

______

Hình dung...


Tôi lặng lẽ hình dung về em,
Người đàn bà dấu đêm vào tóc.
Người đàn bà mím môi kìm khóc,
Khi cuộc tình theo năm tháng tàn phai.

Em cất bước rời khỏi lâu đài
Nơi tình ái chỉ còn là dĩ vãng.
Nơi kỉ niệm chôn vùi cùng quên lãng
Em âm thầm một nẻo lạnh hoang.

Tôi dõi theo lòng thấy bàng hoàng,
Ôi đớn đau em góp gom nhiều quá.
Dẫu không khóc, lệ vẫn vương đầy má.
Để ngày mai, em rộng lòng thứ tha.

Một ngày mai sẽ tươi sáng hơn mà,
Tôi tin thế và mong em được thế.
Mặc trái tim đã nát tan như thể
Chẳng khi nao chăm sóc cho lành.

Đông sắp qua, em trước gió mong manh
Tà áo cũ ấp ủ đầy kí ức.
Tôi ưu tư, chỉ ngoái nhìn bất lực.
Mong gửi em lời cầu chúc an lành.

_____

Thế giới ảo

Tôi viết cho em về thế giới của tôi
Cái thế giới hẳn em đã biết rồi
Nơi không có chiến tranh và chết chóc.
Nơi con người không bị hận thù đầu độc.
Nơi chỉ có yêu thương và nhớ mong.

Thế giới của tôi là một cánh đồng
Đầy hoa trái và sắc màu của nắng.
Một thế giới xoá đi niềm cay đắng
Cho tình yêu thấm đậm những ngọt ngào.

Thế giới của tôi tràn đầy khát khao
Đến bên nhau để cùng nhau chia sẻ
Những điều bình thường tưởng như không thể
Trong thế giới này sẽ thành giản đơn.

Thế giới của tôi nhiều tha thứ hơn
Niềm vui nhỏ cũng biến thành hạnh phúc.
Tiếng em cười cũng thành như thúc giục
Mặt trời lên xua giá lạnh đêm đông.

Thế giới của tôi em có biết không
Nó hiện hữu và luôn luôn rộng mở.
Hãy bước vào dù em còn bỡ ngỡ
Thế giới này toàn là những vần thơ.

Thế giới này đẹp như những giấc mơ./.

_____

Ngộ nhận


Tôi đau nhói con tim
Khi em thờ ơ bước.
Tôi bàng hoàng thấy được
Sự ngộ nhận của mình?

Ở đâu những ân tình
Tôi trao em ngày ấy?
Em lạnh lùng đến vậy
Sao tôi không nhận ra?

Ôi trái tim mù loà
Đừng cháy lên thêm nữa!
Em đằng sau cánh cửa
Đã khép lại muộn màng.

Tôi như cơn gió hoang
Phiêu du trong tình ái.
Sao tôi không e ngại
Trước tim em vô tình?

Tôi nhận ra chính mình
Trước ngọn nến lung linh.
Như kẻ đang hấp hối
Ai sẽ đến hồi sinh?

_____

Ru lòng...


Thời gian rồi qua mau
Ánh mắt vơi u sầu.
Nhìn em tôi chợt thấy
Trong lòng vơi niềm đau.

Em có hay biết đâu
Tình yêu là như thế.
Giận hờn ừ thật dễ
Làm lành? Chẳng khó đâu!

Em như dòng sông sâu
Tôi bơi chìm lặn nổi.
Thật ghét mình quá đỗi
Mà vẫn mơ về nhau.

Giấc mơ níu đêm thâu
Bình minh đành gõ cửa.
Thầm trách cả em nữa,
Sao không như ban đầu?

_____


Dành cho quảng cáo

©2007-2008 Bản quyền thuộc về Liên Mạng Việt Nam - http://lmvn.com ®
Ghi rõ nguồn "lmvn.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này - Useronline: 489

Return to top