Liên Mạng VietNam || GiaiTri.com | GiaiTriLove.com | GiaiTriChat.com | LoiNhac.com Đăng Nhập | Gia Nhập
Tìm kiếm: Tựa truyện Tác giả Cả hai

   Tìm theo mẫu tự: # A B C D E F G H I J K L M N O P Q R S T U V W X Y Z Danh sách tác giả    Truyện đã lưu lại (0
Home >> Truyện Người Lớn >> Hệ Thống Thôi Miên Dâm Dục Vạn Giới

  Cùng một tác giả
Không có truyện nào


  Tìm truyện theo thể loại

  Tìm kiếm

Xin điền tựa đề hoặc tác giả cần tìm vào ô này

  Liệt kê truyện theo chủ đề

  Liệt kê truyện theo tác giả
Số lần xem: 957 |  Bình chọn:   |    Lưu lại   ||     Khổ chữ: [ 1, 2, 3

Đăng bởi: hungnsta 1 tháng trước
Hệ Thống Thôi Miên Dâm Dục Vạn Giới
Hắc Tâm Dâm Thánh

Hệ Thống Thôi Miên Dâm Dục Vạn Giới Quyển 7: Họa Giang Hồ Chi Bất Lương Nhân X
Link audio:

https://s.net.vn/6CLo

....

Những năm cuối triều đại nhà Đường thiên hạ đại loạn, phiên trấn cát cứ, quần hùng cùng nổi lên.

Nghe nói phản quân Hoàng Sào công hãm Trường An, trước đó tổ chức thần bí Bất Lương Nhân trong quan phủ đã chấp hành nhiệm vụ cuối cùng sau đó liền biến mất không thấy, cơ hồ cùng bọn hắn đồng thời biến mất còn có đám phản quân sau khi đã tìm khắp Trường An cũng chưa thể tìm thấy được quốc khố bảo tàng. Từ đó về sau, trên giang hồ liền truyền ra một lời đồn đại: “Nằm trên thanh Long Tuyền Kiếm trong truyền thuyết ẩn chứa một bí mật to lớn có thể mở ra được bảo khố của hoàng gia…”

Thiên hạ, quần hùng khắp nơi tranh đoạt...!

Triều đình bị phản tặc công kích, phụ hoàng chiến tử. Ta cùng mẫu hậu mang theo một số tài sản may mắn trốn được ra ngoài.

Tại một đình viện vắng vẻ mẫu thân đứng trước một vị đại hiệp cùng một vị thiếu nữ nhỏ tuổi, ánh mắt lo lắng
-Lục Hựu Kiếp đại hiệp! Hiện tại bổn cung cùng thái tử không nơi nương tựa! Ngươi từng là trung thần trong bất lương nhân, hiện tại xin hãy thu nhận chúng ta!

Lục Hựu Kiếp trên tay đeo một bọc vải gật đầu nói
-Hoàng hậu yên tâm, mặc dù ta đã rời khỏi bất lương nhân, quy ẩn giang hồ nhưng sẽ bảo vệ cho hai người an toàn.

Bỗng vào lúc này một nụ cười nữ tử vang lên, nhìn thấy từ phía xa một đám người đang khiêng một chiếc quan tài bước tới
- Ha ha ha ha! Lục Hựu Kiếp đại hiệp! Bản thân mình còn lo chưa xong, ngươi làm sao có thể bảo vệ an toàn được cho người khác?

Ầm một tiếng

Từ bên trong cỗ quan tài một nữ tử phá quan bay ra nhắm về hướng chúng ta, đánh về phía của Lục Hựu Kiếp đại hiệp mà nói
-Khôn hồn thì mau giao Long Tuyền Kiếm đang đeo trên lưng ra đây! Bạch Vô Thường của Huyền Minh Giáo ta sẽ tha cho ngươi một mạng!

Lục Hựu Kiếp không hề nao núng, đánh ra một chưởng khiến đối phương bay ra bên ngoài, hiên ngang nói
-Tiểu bối tu vi thấp kém nhưng mồm miệng thật không vừa! Nghe nói Hắc Bạch Vô Thường của Huyền Minh Giáo như hình với bóng, hiện tại Thường Tuyên Linh ngươi đã xuất hiện, còn không mau bảo sư huynh của ngươi Thường Hạo Linh hiện thân!

Bạch Vô Thường lấy tay che miệng, cười ẻo lả
-Ai da! Lục đại hiệp! Người vừa rồi làm cho ta thật là đau nha! Ha ha! Sư huynh của ta hiện tại hiện đã xuất hiện rồi! Xin mời Lục Đại Hiệp cẩn thận! Không phải! Ý ta muốn nói là... Những người phía sau của đại hiệp cẩn thận!

Một bóng đen đột ngột bắn vút tới phía của chúng ta, Hắc Vô Thường vừa phòng thới vừa mỉm cười gian ác
- Ha ha ha! Lục Đại Hiệp, để ta bắt đứa con gái xinh xắn của ngài vui đùa một lát nhé!


Lục Đại Hiệp hốt hoảng phóng lại
-Dừng tay!

Rầm

Chỉ thấy Bạch Vô Thường lướt nhanh như gió công kích đến
- Ha ha! Lục Đại Hiệp! Người vội đi đâu vậy? Còn có ta ở nơi này mà!

Binh!

Lục Đại Hiệp bị tấn công chỉ có thể quay người đón chưởng của Bạch Vô Thường, chấn cho nàng bay ra xa.

Bạch Vô Thường một lần nữa bị chấn văng bay người nằm trên tảng đá.

Nhưng nàng mỉm cười

Hiện tại sư huynh của nàng Hắc Vô Thường đã bóp cổ được Lục Lâm Hiên nhấc lên. Hắc Vô Thường mỉm cười nói
- Lục Đại Hiệp à! Hiện tại ta đã khống chế con gái của ngài! Hơn thế nữa, vừa rồi tiếp chưởng của sư muội ta, ngài đã trúng phải thi độc, hiện tại hãy xem thử tay mình!

Lục Đại Hiệp giơ tay lên, quả nhiên bàn tay đen sì, ôm ngực nói
-Khốn kiếp! Hắc Bạch Vô Thường các ngươi thật bỉ ổi!

Hắc Vô Thường che miệng
- Ha ha ha ha! Lục Đại Hiệp quá khen!

Đoạn mặt hắn đanh lại, gằn ra từng chữ
- Lục Đại Hiệp! Khôn hồn mau giao ra Long Tuyền Kiếm! Nếu không hôm nay các người đừng hòng sống!

Rầm!

Chợt Hắc Vô Thường bị đánh văng ra ngoài! Hắn ôm lấy cánh tay rủ xuống, vừa rồi trong chớp mắt giao thủ vậy mà bị Lục Đại Hiệp trong sát na đánh gãy
- Lục Đại Hiệp! Ngươi quả là lợi hại! Tiếc rằng đã trúng phải thi độc của chúng ta lại cố gắng vận công hiện tại ngươi đã bị mãnh độc công tim, chết không phải nghi ngờ!

Lục Đại Hiệp lúc này đỡ Lục Lâm Hiên xuống rồi trào ra máu tươi mà gục xuống.

Hắc Bạch Vô Thường lúc này cùng nhau xông lên, hét lớn:
- Ha ha ha ha! Lục Đại Hiệp! Hắc Bạch Câu Hồn! Giờ chết của ngươi đã điểm!

Ầm! Ầm!

Một bóng người thình lình xuất hiện, đánh văng hai người bay trở lại, nằm trên mặt đất mà ôm ngực, mồm miệng rỉ máu. Chỉ thấy hiện ra một vị đại hiệp khác, ánh mắt hiền hòa
- Hắc Bạch Vô Thường! Đừng dồn người khác vào đường cùng như vậy! Nếu không bản thân các ngươi cũng khó sống!

Hắc Vô Thường cố gắng đứng dậy nói
-Ra là Dương Thúc Tử đại hiệp! Không ngờ ngươi lại có mặt ở đây để giúp đỡ huynh đệ của mình! Chúng ta không phải là đối thủ của ngươi! Tạm biệt!

Đoạn hắn đang dìu Bạch Vô Thường rời đi thì bị ta bước ra ngăn lại
-Khoan đã! Muốn đi thì để lại thuốc giải!

Hắc Bạch Vô Thường nhìn về phía ta, che miệng rồi nhìn nhau mỉm cười
- Ha ha ha ha! Thằng nhóc con! Thật đúng là chán sống! Ngươi vậy mà dám ngăn cản đường của bọn ta? Nói cho ngươi biết, hiện tại Lục Đại Hiệp đã bị độc phát công tâm, cho dù thần tiên cũng không thể cứu ngài lại được!

Ta lãnh đạm nói ra một lời khiến cho tất cả mọi người phải bất ngờ, không ai có thể nghĩ rằng một thằng nhóc dáng vẻ yếu nhược lại có thể nói ra được những lời như thế
-Vậy tốt! Nếu đã không thể cứu người thì các ngươi...

... hãy mau để mạng lại!

....

Hắc Vô Thường ngửa đầu lên trời cười lớn:
-Nhóc con! Chán sống!

Vừa dứt lời thì hắn đột ngột lao về phía ta mà tung chưởng, bàn tay phủ đầy thi độc đánh thẳng về phía mặt của ta.

Rầm!

A A A!

Chỉ thấy ta nghiêng người rồi đá chân lên quặp xuống, nghe một tiếng chấn động, hình ảnh của Hắc Vô Thường đang bị ta giẫm chân đè lên hiện ra trong ánh mắt kinh khiếp của mọi người!

Hắc Vô Thường cố gắng giãy giụa nhưng không thoát ra được:
- Làm sao có thể! Nhóc con! Ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao còn nhỏ tuổi mà có thực lực đáng sợ như vậy?

Bạch Vô Thường sợ hãi:
- Tiểu anh hùng! Xin hãy dừng lại! Làm ơn tha cho huynh trưởng của ta! Nếu muốn làm gì thì... Xin hãy trừng phạt ta!

Dương Thúc Tử nhìn thấy Lục Đại Hiệp đang ho ra máu, trong lòng đau đớn, hừ lạnh nói
- Hắc Bạch Vô Thường! Các ngươi hôm nay nếu để cho Lựu Hựu Kiếp chết, ta nhất định sẽ không tha cho các ngươi! Huyền Minh Giáo xưa nay làm nhiều việc ác, hôm nay ta sẽ khiến Hắc Bạch Vô Thường các ngươi phải đền mạng!

Bạch Vô Thường lúc này sợ hãi, bò lại ôm lấy chân ta
-Đừng mà! Van xin các ngươi! Hắc Bạch Vô Thường bọn ta chỉ là phụng lệnh của Minh Đế hành sự! Chúng ta vô tội! Chúng ta không muốn chết!

Ta vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Vô Thường
-Đừng làm ra hành động ngu ngốc giống như đánh lén ta, nên biết công lực của ta là cấp bậc thiên vị, không phải cái đám Tiểu Tinh Vị các ngươi có thể động chạm.

Bạch Vô Thường nghe vậy khuôn mặt thay đổi mấy lần, bỗng chốc run rẩy rồi gục đầu xuống
- Tiểu Anh Hùng... Ta... Ta không dám!

Ta gật đầu, nâng khuôn mặt xinh đẹp của nàng lên
-Tốt! Thật ra có một cách để cứu mạng cho Lục Đại Hiệp và cứu mạng tất cả các ngươi! Chỉ là không biết ngươi có chịu trả giá hay không?

Bạch Vô Thường nghe vậy giống như trong tuyệt vọng tìm thấy sinh cơ vội vàng tỏ ra vui vẻ cùng xu nịnh
-Tiểu Anh Hùng! Xin người cứ nói! Ta... Ta nhất định sẽ làm được!

Bàn tay ta đang vuốt ve khuôn mặt của nàng bất chợt đưa lên đầu mà túm tóc nàng rồi ngửa ra sau
-Tốt lắm! Vậy để thử xem ngươi có làm được thật hay không nhé! Ha ha ha ha!

Tay của ta bỗng bất chợt thò vào khe áo của nàng mà bóp vú của nàng, Bạch Vô Thường hai mắt mở lớn, cơ thể run rẩy
- Ngươi...

Sau đó lại cúi đầu gục xuống! Không dám phản kháng!

Bàn tay ta tiếp tục xoa bóp bầu vú của nàng, vân vê đầu ti của nàng rồi vỗ vỗ vào má nàng
-Ngươi có ý kiến?

Bạch Vô Thường lắc đầu
-Không dám!

Ta hừ lạnh, nhéo mạnh vào vú nàng
-Cho ngươi lá gan cũng không dám! Hiện tại ta có thuốc có thể cứu cho Lục Đại Hiệp, đổi lấy tính mạng của các ngươi! Có điều ngươi phải khiến cho bản thái tử thỏa mãn mới được!

Ta tuốt con cặc ra, đập đập vào mặt nàng
-Bú đi! Làm cho bản thái tử sướng! Nếu dám cắn nhẹ một cái thôi, tự biết hậu quả!

Nói rồi ta giậm mạnh chân xuống dưới. Hắc Vô Thường lại kêu lên một tiếng đau đớn!
- Bạch Vô Thường muội! Đừng! Đừng!

Bạch Vô Thường nhìn huynh trưởng của mình, nước mắt chảy ra
-Thôi được! Ta... Ta sẽ chấp nhận yêu cầu của ngài! Nhưng ngài phải hứa là sẽ tha cho chúng ta!

Ta mỉm cười, vất về phía của Lục Đại Hiệp một viên đan dược giải độc đan đổi được bên trong cửa hàng hệ thống
- Lục Đại Hiệp! Xin hãy dùng thuốc!

Sau khi Lục Đại Hiệp dùng xong, quả nhiên vết đen trên bàn tay đã dần biến mất, cơ thể cũng khôi phục trở nên khỏe mạnh hơn rất nhiều

Ta xoa đầu của Bạch Vô Thường phía dưới
-Ngươi thấy rồi chứ? Bản thái tử thậm chí đã trả thuốc trước rồi! Hiện tại mau mau hầu hạ bản thái tử chu đáo!

Bạch Vô Thường hít sâu một hơi, há miệng ra
- Ta... Biết... Rồi! Ưm ưm!

Hắc Vô Thường ở phía dưới nhìn thấy cảnh sư muội mình đang bú cặc cho ta thì run rẩy hét lên
- Sư muội! Dừng lại! Không! !! !

Ta nhếch mép mỉm cười, túm lấy tóc của nàng mà nhấn mạnh đầu nàng vào háng mình
-Bú mạnh lên!

Động tác của nàng ngày càng tăng dần, ta cũng hơi hẩy hông ra phía trước mà nhịp nhàng phối hợp, hơi thở của ta bắt đầu đứt quãng, thoải mái
- Ư..ư..ư.! Ha ha ha ha! Bạch Vô Thường à! Không ngờ mồm của nàng bú cặc cũng thật là điêu luyện! Khiến cho ta rất sướng đấy! A a! Được Bạch Vô Thường xinh đẹp của Huyền Minh Giáo bú cặc thật là thoải mái nha! Ha ha ha ha!

Ta đẩy mạnh con cặc ra vào mồm của nàng rồi giữ chặt đầu nàng mà tiếp tục địt mạnh
- A a! Mồm lồn của Bạch Vô Thường địt thật là sướng! Ha ha ha ha! Hắc Vô Thường à! Con đĩ sư muội của ngươi bú cặc khiến cho bản thái tử thật là thích! Quá thích rồi! Xem ta đang địt vào mồm của nàng này! Thật thoải mái! Quá thoải mái! Ha ha ha ha! Ta ra đây! Bạch Vô Thường! Nuốt hết tinh cho ta! Không được để rơi một giọt nào! Ta ra a a!

Ta ghì chặt đầu nàng mà bắt đầu bắn tinh. Bạch Vô Thường nuốt những tiếng ừng ực nhưng không thể nuốt hết được toàn bộ tinh trùng. Một phần bị tràn ra khỏi miệng của nàng
- Khụ! Khụ! Vì sao ngươi có thể ra nhiều như vậy? Khụ!

Ta mỉm cười, vỗ vỗ vào má của nàng! -Ngoan lắm! Cố gắng nuốt hết đi cho ta xem!

Bạch Vô Thường bị ta bóp miệng, há miệng ra, bên trong quả nhiên đã nuốt hết tinh trùng xuống họng, để lại một cái miệng sạch sẽ. Ta cười lớn, hài lòng
- Tốt! Tốt lắm! Ha ha ha ha!

Hắc Vô Thường bị giẫm ở bên dưới thấy sư muội của mình bị chà đạp như vậy thì nắm chặt tay tức giận
- Đủ rồi! Sư muội à! Đừng tiếp tục nữa! Ta thà chết! Hự!

Lời còn chưa nói hết hắn lại bị ta đạp mạnh xuống mà hét lên đau đớn sau đó miệng trào ra máu.
-Nhiều lời! Ngươi nếu muốn chết bản thái tử cho ngươi được toàn thây!

Bạch Vô Thường sợ hãi, ôm lấy chân ta lắc đầu
- Đừng mà! Xin tha cho sư huynh ta! Muốn ta làm gì cũng được! Ta sẽ nghe lời!

Ta túm lấy tóc của nàng, đẩy đè lên trên người của Hắc Vô Thường, cười lớn
- Ha ha ha ha! Trước kia làm nhiều việc ác thì nên sớm nghĩ đến ngày này!

Bạch Vô Thường bị đẩy nằm sấp lên trên người của Hắc Vô Thường! Ta vỗ mạnh lên mông nàng
-Chổng cao mông lên! Bản thái tử muốn chơi rồi!

Bạch Vô Thường quay đầu nhìn về phía ta, liên tục lắc đầu, ánh mắt van xin
- Đừng! Xin... Xin ngài tha cho ta! Ư ư!

Ta tốc váy của nàng lên, kéo chiếc quần lót bằng lụa mỏng xuống, cái lồn múp không lông của nàng hiện ra, cơ thể của nàng vô cùng trắng trẻo, cái lồn cũng trắng trẻo không lông, hơn nữa lỗ lồn bên trong còn rất hồng hào, nhìn vô cùng bắt mắt. Con cặc của ta có dấu hiệu cương cứng đến sắp nổ không nhịn được nữa.

Ta đập đập con cặc lên trên mông nàng, chà sát lên trên lỗ lồn của nàng
- Ha ha ha ha! Bạch Vô Thường của Huyền Minh Giáo! Hôm nay bản thái tử sẽ thưởng thức cái lồn của nàng ngay trên người của sư huynh Hắc Vô Thường của nàng! Ha ha ha ha!

Bạch Vô Thường hét lớn
-Đừng mà! Ư ư!

Nhưng đã muốn, con cặc của ta đã đâm ngập vào bên trong lồn của nàng! Ta cúi người xuống, hôn lên môi nàng trong khi con cặc liên tục chuyển động
- Ưm ưm! Lồn của Bạch Vô Thường địt thật là sướng nha! Ha ha ha ha! Nước vẫn rất nhiều! Thật là rất bót! Ư ư! Sướng thật đấy! Ha ha ha ha! Hắc Vô Thường à! Lồn của sư muội ngươi địt thật là sướng ! Thật là sướng ! Ha ha ha ha!

Ta vừa cười vừa liên tục địt mạnh, Bạch Vô Thường liên tục rung nắc khiến cho Hắc Vô Thường ở bên dưới cũng bị rung nắc theo. Nàng chống tay lên trên người của sư huynh mình mà rên rỉ
- Ư ư! Đừng mà! Ư ư! Làm ơn tha cho ta! Ư..ư..ư.....Ư...! Sướng! Sướng quá! Ngừng lại! Ư..ư..ư.....Ư...! Làm ơn tha cho ta đi mà! Ư ư! Không muốn! Ư ư! Sao lại có thể sướng như vậy! Ư ư! Mạnh! Mạnh lên! Làm mạnh lên! Ư ư! Đúng rồi! Như vậy! Sướng quá! Sướng! Ta không chịu nổi! Sướng quá đi mất! Ư ư!

Ta vỗ vào mông nàng nghe tiếng chát, tiếp tục gia tăng tốc độ
- Ha ha ha ha! Bạch Vô Thường! Được bản thái tử địt có sướng không? Mau nói cho Hắc Vô Thường sư huynh của ngươi biết được bản thái tử địt có sướng không?

Bạch Vô Thường cắn chặt răng, đón nhận từng cú địt của ta

Ta đánh mạnh vào mông nàng
-Con đĩ! Mau rên lên cho sư huynh ngươi biết ngươi có sướng không?

Bạch Vô Thường bị đánh đau thì hét lên
- A a! Có! Ta sướng lắm! Ư ư! Đừng dừng lại! Van xin ngươi tiếp tục địt mạnh vào lồn của ta! Ta sướng lồn! Ư ư! Sư huynh ơi! Muội xin lỗi! Muội thật sự sướng quá không chịu nổi nữa rồi! Ư ư!

Ta cười lớn, địt rầm rầm vào lồn của nàng từng nhát lút cán
- Ha ha! Hắc Vô Thường! Ngươi nghe thấy chưa? Sư muội của ngươi bị bản thái tử địt cho sướng lồn rồi đây này! Ha ha ha ha! Lồn của sư muội ngươi địt thật là sướng! Địt vào lồn của con đĩ này khiến cặc của bản thái tử sướng không chịu nổi nữa rồi! Ha ha ha ha! Ta ra đây! Ra hết vào lồn của sư muội ngươi đây! Ha ha ha ha! Con đĩ! Chổng mông lên đón nhận tinh trùng của chủ nhân!

Bạch Vô Thường chống tay run rẩy, quay lại nhìn ta lắc đầu sợ hãi
- Đừng mà! Ư..ư..ư.....Ư...! Chủ nhân! Xin đừng ra vào bên trong! Xin người! Ư ư!

Nhưng đã muộn! Chỉ thấy ta mặc kệ nàng van xin mà hét lên một tiếng sướng khoái. Con cặc đâm ngập vào lồn của nàng mà co giật bắn từng đợt tinh trùng vào sâu bên trong.

Bạch Vô Thường nằm trên người của sư huynh nàng mà rên rỉ, cắn răng cảm nhận từng dòng tinh trùng đang được bơm thẳng vào bên trong lỗ lồn của mình.

Ta thoải mái từ từ rút cặc ra khỏi lồn của nàng
-Công nhận! Lồn của ngươi làm cho bản thái tử thật thoải mái! Hai người các ngươi ngoan ngoãn đi theo ta! Sau này bản thái tử đăng cơ ngươi và sư huynh ngươi sẽ được hưởng cuộc sống giàu sang phú quý!

Bạch Vô Thường nghe vậy hai mắt mở lớn, run rẩy nói
- Cái gì...? Người vừa nói người là thái tử! Không lẽ...!

Ta mặc lại trang phục, hiên ngang gật đầu nói
-Không sai! Ta chính là Lý Tinh Vân, thái tử của nhà Đường, hiện tại phản tặc làm loạn. Bản thái tử phải rời bỏ kinh thành. Phụ hoàng đã quy tiên. Ta sau này sẽ hiệu lệnh chư hầu, phục quốc trở thành hoàng đế.

Mẫu hậu cũng gật đầu nói
-Ta chính là đương kim hoàng hậu! Hiện tại phản tặc soán ngôi! Sau này con trai ta sẽ cùng Long Tuyền Kiếm mở ra bảo tàng, hiệu lệnh chư hầu trở thành hoàng đế! Khi đó nếu các ngươi hiện tại trung thành với chúng ta thì sẽ được hưởng thụ vô tận ân sủng.

Bạch Vô Thường nghe vậy cúi người quỳ lạy nói
-Tiện nữ không biết hai người là hoàng hậu cùng thái tử nên đã mạo phạm. Hiện tại nếu như đã được thái tử xem trọng đây cũng chính là ân sủng của ta. Thường Tuyên Linh, Bạch Vô Thường của Huyền Minh Giáo sau này sẽ nguyện nghe theo mệnh lệnh của thái tử gia...

Nói đoạn nàng nhìn ta, hai má ửng hồng có chút xấu hổ
-Chỉ mong sau này thái tử gia đăng cơ hãy nhớ đến những lời hôm nay đã nói!

Ta gật đầu
-Sau này bản thái tử thành đế, sẽ phong hầu phong tước cho các người! Hiện tại ngươi và sư huynh ngươi Hắc Vô Thường hãy trở về Huyền Minh Giáo, làm tai mắt cho ta! Hắc Vô Thường! Sư muội của ngươi đã theo phe ta! Ngươi có ý kiến gì không?

Hắc Vô Thường lúc này cũng đứng lên cúi đầu
- Sư muội đã trở thành người của điện hạ! Ta với nàng tình như thủ túc, cũng nguyện từ nay đi theo người! Mong điện hạ sau này dựng lên cơ nghiệp đừng quên đi những kẻ nhỏ bé như chúng ta!

Ta gật đầu
-Tất nhiên! Hiện tại đang là lúc bản thái tử cần người! Xem như các ngươi rất thức thời!

Hắc Vô Thường đứng dậy nói
-Tạ điện hạ! Có điều ta nên nhắc nhở trước! Lục Đại Hiệp mang trong mình Long Tuyền Kiếm đã bị cao thủ truy tung của Huyền Minh Giáo ta là Ôn Thao Đạo Thánh khóa chặt. Người tốt nhất chỉ có thể quy ẩn giang hồ, không nên xuất hiện.

Lục Hựu Kiếp lúc này vừa mới dưỡng thương xong thở dài nói
-Thì ra là vậy! Thảo nào ta đã ẩn mình rất kỹ vẫn bị Huyền Minh Giáo các ngươi phát hiện!

Ta gật đầu tán thưởng
- Hắc Vô Thường! Rất tốt! Ngươi đã cho chúng ta thông tin rất quan trọng! Vừa rồi ta chơi Bạch Vô Thường thấy nàng không còn trinh, có phải là hai huynh muội các ngươi có tư tình không? Đừng lo! Sau này bản thái tử làm hoàng đế sẽ ngự hôn cho các ngươi! Thiên hạ sẽ không ai dám dị nghị các ngươi nữa!

Hắc Vô Thường nghe vậy quỳ xuống, run rẩy
-Đa tạ điện hạ! Ta sau này sẽ tận trung với ngài!

Bạch Vô Thường cũng vui mừng quỳ xuống
-Tạ điện hạ long ân!

Ta vỗ vào vai hai người
-Đứng dậy đi! Hiện tại nói việc này còn hơi sớm. Trước mắt ta còn rất nhiều tử địch!

Lục Đại Hiệp cũng bước lên nói
-Điện hạ! Hiện tại ta đã bị Ôn Thao của Huyền Minh Giáo theo dõi, Long Tuyền Kiếm này trước mắt chỉ có thể nhờ Dương Thúc Tử huynh, đồng thời hoàng hậu, điện hạ và con gái ta Lục Lâm Hiên cũng đành chỉ có thể nhờ Dương Thúc Tử huynh chăm sóc, truyền thụ võ công!

Ta gật đầu!
-Vậy tốt! Trước mắt cũng chỉ có thể có cách này! Lục Đại Hiệp! Sau này ngươi nên ẩn tàng cẩn thận, có việc ta sẽ gọi ngươi hỗ trợ sau!

Lục Đại Hiệp nghe vậy thì chắp tay quỳ xuống
-Tuân lệnh thái tử!

Ta quay sang Dương Thúc Tử
-Dương đại hiệp! Hiện tại phiền ngươi thời gian tới tạm thời thu nhận chúng ta. Bản thái tử tuổi nhỏ đã là công lực Đại Thiên Vị, là thiên hạ kỳ tài, chuyện này không được để lộ. Trước mắt, ngươi sẽ trở thành sư phụ cho ta và Lục Lâm Hiên, ngoài ra người cũng dạy võ công cho Lục Lâm Hiên nàng. Bản thái tử hiện tại cần dùng người. Nàng là con gái của trung thần, sau này cũng là giường cột tương lai của ta và đất nước.

Dương Thúc Tử cúi đầu
-Cẩn tuân mệnh lệnh của thái tử. Hiện tại mời người đến Tàng Kiếm Lư là nơi thần ẩn thân. Ta sẽ dạy võ công cho người cùng với Lục Lâm Hiên trong thời gian tới. Đồng thời liên lạc với các Bất Lương Nhân khác, đặc biệt mười Bất Lương Soái ra mặt giúp thái tử hiệu lệnh chư hầu!

Ta gật đầu, quỳ xuống!
-Tốt! Đệ tử Lý Tinh Vân xin được ra mắt sư phụ!

Dương Thúc Tử vội vàng nâng ta dậy.
-Điện hạ! Xin đừng đa lễ!

....

Tại Tàng Kiếm Lư là một nơi phong cảnh hữu tình, núi non trùng điệp. Ta cùng Lục Lâm Hiên đang ngồi trước mặt của Dương Thúc Tử. Người đưa xuống cho chúng ta hai bộ bí tịch nói
-Bộ này là Thanh Liên Kiếm Ca là kiếm pháp độc môn của ta. Bên trong có tuyệt kỹ Kinh Hồng vô cùng lợi hại. Tập trung công lực đánh vào yếu hại của kẻ địch từ phía bên trên. Một khi xuất ra tất chết không có bị thương.

Bộ thứ hai là Hoa Dương Châm Pháp là một bộ pháp môn cứu người, hơn nữa tuyệt kỹ khi chiến đấu có thể dùng châm pháp để phá hoại nội lực của kẻ địch. Là bí pháp thần diệu trên giang hồ.

Nay điện hạ tuy tuổi còn trẻ đã có công lực đại thiên vị có thể xưng bá võ lâm nhưng cần rèn luyện tâm tính. Hơn thế nữa, hoa dương châm pháp ngoại trừ cứu người, tích đức hành thiện còn có tác dụng rất lớn đối với kẻ thù cường đại, do đó ta mong điện hạ có thể rèn luyện bộ môn này!

Còn về Lục Lâm Hiên con hãy rèn luyện Thanh Liên Kiếm Ca, luyện thành Kinh Hồng để đối phó với kẻ địch, phụ trợ cho sư huynh của con cũng là điện hạ của chúng ta! Con hiểu chứ?

Ta cúi lạy nói
-Tạ sư phụ! Con sẽ học tập bộ công pháp Hoa Dương Châm này! Trước khi cứu được chúng sinh tuyệt không xuống núi gầy dựng đại nghiệp!

Dương Thúc Tử vuốt râu
-Tốt lắm!

Lục Lâm Hiên cũng cúi đầu
-Đệ tử xin nghe theo dạy bảo của sư phụ ạ!

Dương Thúc Tử hài lòng gật đầu
-Được rồi! Các con hãy về phòng nghỉ đi, từ ngày mai bắt đầu luyện tập. Lục Lâm Hiên rèn luyện kiếm pháp với ta còn điện hạ thì đi làm quen với các loại dược thảo!

Hai chúng ta cúi đầu vâng dạ rồi bước ra ngoài. Chợt Dương Thúc Tử vỗ tay lên vai của ta, giọng của người có chút trầm mặc
- Lý Tinh Vân à! Thật ra ta mong con có thể không vướng vào những tranh đấu thế tục này! Với ta mà nói, hạnh phúc của bản thân con mới là quan trọng nhất!

Ta chắp tay
-Cám ơn sư phụ! Có điều xã tắc lâm nguy, thiên hạ đại loạn. Nay chư hầu tạo phản khắp nơi, gây ra chiến tranh, bá tánh lầm than. Ta thân là thái tử của Đường Triều phải có trách nhiệm với con dân mình. Chỉ mong mau chóng rèn luyện thành tài, đánh dẹp nghịch tặc, gìn giữ hòa bình cho bá tánh an cư lạc nghiệp. Còn về hạnh phúc của bản thân. Có thể có được sư phụ và mọi người ở bên cạnh ta, cùng ta tiếp bước trên con đường này đã là hạnh phúc của ta! Ta dù trải qua trăm cay vạn đắng cũng không còn quan trọng nữa!

Sư phụ gật đầu, nở nụ cười
-Điện hạ có suy nghĩ như vậy thật là phúc của bá tánh! Ta sau này nhất định sẽ toàn lực giúp đỡ người lập lên đại nghiệp!

....
Ta trở về phòng, mẫu hậu ôm lấy ta vào lòng hỏi han
-Vân Nhi! Thế nào rồi? Buổi học đầu tiên tốt chứ?

Ta vuốt ve khuôn mặt của nàng
-Mẫu hậu à! Không có vấn đề gì cả! Chỉ là thời gian tới hài nhi sẽ luyện tập bốc thuốc cứu người, mà trước khi học tập thứ này, bản thân con đã là một tuyệt thế thần y rồi. Chẳng qua cái thứ hoa dương châm pháp này vẫn cần xem qua một chút để có thể biết cách phá giải nội lực của kẻ địch.

Mẫu hậu mỉm cười, thở dài
- Vân Nhi! Con từ nhỏ đã là thiên tài yêu nghiệt, chỉ tiếc rằng Đại Đường ta khí vận đã tận nếu không con chắc chắn sẽ là một hoàng đế tài giỏi!

Ta nâng cằm của mẫu hậu lên, nhìn vào mắt nàng nói
-Mẫu hậu yên tâm, mặc dù Đại Đường ta khí vận đã tận không thể ngăn cản, nhưng hài nhi chỉ cần ẩn mình. Sau khi lớn khôn nhất định có thể đánh dẹp phản loạn giành lại giang sơn, một lần nữa đưa người trở thành mẫu nghi thiên hạ!

Mẫu hậu trong lòng cảm thấy vô cùng ngọt ngào, ôm lấy ta
- Thật may mắn vì ta đã sinh ra được con! Vân Nhi! Nếu không có con! Mẫu hậu cũng không biết phải trải qua sự kiện triều đại diệt vong như thế nào! Mẫu hậu tin rằng con nhất định sẽ thành công!

Bất chợt nàng đưa tay lên, xoa mặt ta, ánh mắt tràn đầy yêu thương
-Có điều với mẫu thân mà nói, tất cả đều không quan trọng! Điều mẫu thân mong mỏi nhất là con có thể lớn khôn và thành tài, sống một cuộc sống cho riêng mình!

Ta thở dài
-Mẫu thân à! Thế thời đảo loạn! Bản thân con có thân phận đặc biệt như vậy liệu có thể có được một cuộc sống yên bình hay không? Nhưng kẻ ngoài kia có tên nào là không muốn lôi con ra làm bia chắn để đường đường chính chính tranh giành hoàng vị rồi biến con thành con rối! Thiên hạ sẽ còn bạo loạn đến bao giờ? Bá tánh lương dân còn khổ sở đến bao giờ? Hài nhi mặc dù muốn mẫu hậu an lòng nhưng cuộc chiến này hài nhi nhất định phải tham gia! Hơn nữa... Nhất định phải giành thắng lợi!

Ta áp sát đến mẫu thân, chạm vào ngực của nàng
-Mẫu hậu! Người thật sự rất xinh đẹp! Hài nhi mong rằng trong chốn sơn dã buồn tẻ này có thể làm cho người được thỏa mãn và vui vẻ!

Mẫu hậu rụt người lại, nhìn ta rồi lắc đầu
- Vân Nhi! Đừng làm vậy! Ta là mẫu hậu của con! Mẫu hậu... Cũng không cần phải thỏa mãn gì cả. Chỉ cần có thể ở bên cạnh con mẫu hậu đã cảm thấy rất đủ rồi!

Ta tiến lại, ngồi lên trên giường
-Mẫu hậu! Người lại đây!

Mẫu hậu từ từ tiến lại, giọng của nàng có chút ngập ngừng

Link audio

https://s.net.vn/Nwvg

<iframe src="https://vocaroo.com/embed/11MXspA6oa6K"></iframe>

View on Vocaroo >>

...

- Vân Nhi à! Chúng ta.. Vẫn là đi ngủ thôi!

Ta đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của nàng
-Hôm nay con thực sự rất mệt, thời gian này làm nhiều việc cần được giải tỏa, mẫu hậu ở tại nơi này người nên có trách nhiệm giúp cho hài nhi thoải mái có phải không?

Mẫu hậu lắc đầu
-Không được! Vân Nhi! Chúng ta không thể làm việc này! Như vậy sẽ là loạn luân!

Ta bỏ con cặc ra bên ngoài quần
-Mẫu hậu à! Hiện tại thiên hạ đại loạn, bản thân chúng ta cũng phải lang bạt đến vùng sơn dã không người này rồi, hà tất phải quan tâm đến những tiểu tiết đó chứ? Chỉ cần chúng ta kín chuyện một chút, không ai hay biết chẳng phải là không có chuyện gì hay sao? Hiện tại con đang khó chịu, phiền mẫu hậu giúp đỡ giải tỏa một chút!

Ta túm tóc của nàng mà nhấn xuống, mẫu hậu chạm mặt vào con cặc của ta, nàng ngước lên nhìn ta, nàng lắc lắc đầu nhìn ta bằng ánh mắt van xin!
-Con à! Việc này không thể đâu! Ưm ưm!

Đang khi nàng đang lắc đầu thì ta nhấn đầu nàng vào con cặc của ta, đầu cặc chọc vào mồm nàng khiến nàng phải hé miệng ra mà ngậm lấy. Ta lập tức hẩy mông địt vào mồm của nàng mà nói
-Mẫu hậu! Người nói thật là quá nhiều rồi!

Mẫu hậu lúc này vừa há miệng ngậm cặc ta vừa ngước lên nói
- Ưm ưm! Thôi được rồi! Vậy mẫu hậu sẽ giúp con thoải mái hơn bằng việc dùng miệng! Nhưng... Chỉ dùng miệng thôi nhé! Ưm ưm!

Cảm thấy mẫu thân đã chủ động bú mút, ta nới lỏng đầu của nàng ra, lim dim đôi mắt tận hưởng
-Mẫu hậu à! Miệng của người bú mút thật sự rất thoải mái đấy! Làm cho cặc của hài nhi đang khó chịu hiện tại cảm thấy rất sướng rồi! Ha ha! Cảm giác được mẫu hậu bú cặc đây sao! Thật sự là rất sướng nha! Ha ha ha ha!

Mẫu hậu vừa bú cặc của ta vừa ngẩng lên lè lưỡi liếm láp mà nhìn ta
- Ưm ưm! Vân Nhi à! Con còn nhỏ như vậy mà cặc lại to và ngon như vậy! Làm cho mẫu thân phải há hết cỡ miệng mới ngậm được đấy! Ưm ưm!

Ta xoa xoa đầu nàng
- Mẫu hậu à! Cặc của con và cặc của phụ hoàng, mẫu thân thấy cặc của ai ngon hơn?

Mẫu hậu hai má đỏ bừng xấu hổ lắc đầu
- Vân Nhi! Đừng nói vậy mà! Cái này... Làm sao mà có thể so sánh chứ?

Ta cười nói
- Hi hi! Mẫu thân nói đi mà! Cặc con và cặc của phụ hoàng ai ngon hơn!

Nói xong ta hẩy hông địt sâu vào cuống họng của nàng khiến mẫu hậu ho lên vì tắc nghẹn. Nàng vỗ vỗ vào ngực
- Khụ khu! Vân Nhi! Đừng vậy mà! Để mẫu hậu nói được chưa? Là cặc của con ngon hơn! Cặc của Vân Nhi to và ngon hơn phụ hoàng của con! Ưm ưm!

Nói rồi mẫu hậu lại tiếp tục cúi xuống bú liếm con cặc của ta một cách ngon lành. Ta vỗ vỗ vào má của nàng mỉm cười
- Ha ha ha ha! Phải như vậy chứ! Nào! Bây giờ bú cặc của con ngon rồi, chổng mông lại đây để con nếm thử chỗ đó của người nào!

Mẫu hậu vừa ngậm cặc ta vừa lắc đầu nói
- Vân Nhi! Đừng mà! Đây là giới hạn của mẫu hậu rồi! Chúng ta là mẹ con! Làm sao có thể làm như vậy được!

Ta vỗ vỗ vào má của nàng
-Nhanh lên!

Nói đoạn cúi người túm lấy váy của mẫu hậu mà nhấc người lên giường.

Ta tuy nhỏ tuổi nhưng là tuyệt thế thiên tài đại thiên vị công lực, mẫu hậu tất nhiên bị ta khống chế một cách nhẹ nhàng.

Nàng cảm thấy bản thân trước một tuyệt đỉnh võ công như ta thì rất yếu ớt, thân thể dễ dàng bị khống chế, mông đưa đến trước mặt của ta, chỉ có thể thở dài mà chấp nhận

Ta vỗ vào mông của nàng
-Mẫu hậu à! Mông của người đúng thật là to, trông rất hấp dẫn đấy!

Mẫu hậu lúc này đang ngậm cặc ta mà bú mút, hai má ửng hồng, ấp úng nói
- Vân Nhi! Đừng... Đừng nói vậy mà!

Ta tiếp tục vỗ vào mông của mẫu hậu khiến người rên lên một tiếng rồi cười lớn, cầm quần lót của nàng mà kéo xuống. Lập tức cái lồn với một chút lông được cắt tỉa gọn gàng hiện ra trước mắt ta
- Ha ha ha ha! Mẫu hậu à! Lồn của người đúng thật là rất đẹp nha! Ưm! Ưm!

Nói rồi ta lè lưỡi ra mà liếm láp lồn của nàng

Mẫu hậu đang bú cặc cho ta cũng ngừng lại
- Vân Nhi à! Đừng mà! Ư ư!

Ta banh lồn của nàng ra, lúc này có thể nhìn thấy rõ lỗ lồn hồng hào của mẫu hậu. Bàn tay vỗ chát một cái vào mông của nàng mà quát
-Bú cặc tiếp đi!

Sau đó tiếp tục lè lưỡi ra mà chọc thẳng vào lỗ lồn của nàng.

Mẫu hậu bị đánh vào mông thì rên lên một tiếng yêu kiều. Quay lại nhìn ta đang liếm lồn mình bằng ánh mắt bất lực, cơ thể run rẩy rồi lại tiếp tục cúi xuống mà bú cặc cho ta!

Ta đưa chân lên mà quặp lấy đầu của mẫu hậu rồi kéo đầu của nàng xuống, hẩy mông lên cho con cặc đâm sâu vào họng của nàng, vừa banh lồn nàng ra mà liếm một cách thoải mái vừa cười nói
- Ha ha ha ha! Ngoan lắm!

Lưỡi của ta càn quét lỗ lồn của mẫu hậu một lúc thì nước lồn của nàng rỉ ra rất nhiều, ta tha hồ thưởng thức ngon lành
- Ưm ưm! Mẫu hậu à! Lồn của người thật là ngon nha! Ưm ưm! Nước lồn thật là nhiều! Ha ha! Ưm ưm! Phụ hoàng à! Xem xem hài nhi đang liếm lồn của mẫu hậu này! Lồn của hoàng hậu, mẫu nghi thiên hạ thật là ngon! Ưm ưm! Ha ha ha ha!

Mẫu hậu cũng không chịu nổi nữa, vừa bú cặc của ta rồi nhả ra mà rên rỉ
- Ư ư! Vân Nhi! Lồn của mẫu hậu sướng quá! Ư ư! Đừng! Đừng liếm nữa mà! Ư ư! Sướng! Sướng không chịu nổi! Ư ư! Đúng rồi! Đúng! Chỗ đó! Lưỡi của con chọc vào lỗ lồn của mẫu hậu làm cho mẫu hậu thật là sướng! Ư ư! Hoàng thượng! Nhìn xem Vân Nhi của chúng ta đang liếm lồn của thần thiếp thật là thoải mái nha! Ư..ư..ư.....Ư...! Hoàng hậu của người đang được con trai liếm lồn thật là thoải mái! Ư..ư..ư.....Ư...! Thần thiếp sướng! Thần thiếp ra! A a a!

Mẫu hậu trân mình, cơ thể run rẩy, từ lỗ lồn liên tục trào ra rất nhiều nước sướng chảy tràn vào miệng của ta làm ta há mồm ra mà liếm mút ngon lành.

Mẫu hậu gục xuống
- Ư ư! Thật là thoải mái! Ư ư ư! Mẫu hậu thực sự là quá thoải mái a! Ư ư!

Ta mỉm cười, đứng dậy, đẩy mẫu hậu quỳ bò trên giường, ta cầm con cặc mà cạ cà vào mông của nàng, vỗ vào mông của nàng nói
- Chổng cao mông lên! Hài nhi muốn địt vào lồn của người!

Mẫu hậu cơ thể run rẩy, đầu lắc lắc nhìn về phía ta
- Vân Nhi đừng mà! Chúng ta là mẹ con! Như vậy là loạn luân! Điều này là không thể được!

Ta vỗ mạnh vào mông của nàng nghe một tiếng chát
-Nơi này hoang vắng làm gì có ai! Sẽ không ai biết được việc chúng ta làm xin người đừng lo! Nếu không dùng để phục vụ cho con thoải mái thì sắc đẹp của người chẳng phải là uổng phí sao? Mau chổng mông lên!

Mẫu hậu bị đánh mạnh vào mông mà nảy người lên. Nàng đành phải nâng cao cái mông lên một chút. Nhưng đầu của nàng vẫn lắc lắc
-Đừng mà Vân Nhi! Xin con hãy dừng lại mà! Chúng ta là mẹ con! Ta là mẫu hậu của con! Chúng ta không thể đi quá giới hạn này được!

Ta banh lồn của nàng ra, đầu cặc đút vào lỗ lồn của nàng mà từ từ tiến vào. Hai tay giữ lấy hông nàng mà hẩy mạnh một cái, con cặc đâm sâu vào bên trong lồn của nàng
- Mẫu hậu à! Người thật là lắm lời đấy! Có điều càng van xin như vậy thì chỉ càng khiến cho hài nhi thêm kích thích hơn thôi! Ha ha ha ha! Ra đây là cảm giác khi địt vào lỗ lồn của mẫu hậu sao? Lỗ lồn của người đích thực là địt thật thoải mái đấy! Ha ha ha ha!

Ta hẩy mông bắt đầu động tác địt vào lồn của nàng, mẫu hậu liên tiếp bị đẩy cho chúi về phía trước
- Ư ư! Vân Nhi! Ư ! Ư ! Dừng lại! Ư ư! Chúng ta là ... Ư .. Ư...mẹ con! Ư ư! Sướng ! Sướng quá! Mẫu hậu sướng quá! Ư ư! Con ơi! Mẹ sướng lồn quá! Ư ư! Tiếp tục! Tiếp tục nữa đi! Địt mạnh đi con! Ư ư! Mẹ... Mẹ sướng ! Mẹ muốn bị địt mạnh! Ư..ư..ư.....Ư...!

Ta vừa tăng tốc độ vừa cười lớn, vỗ vào mông nàng trong lúc địt mà nói
- Ha ha! Mẫu hậu à! Được hài nhi địt vào lồn như vậy sướng không? Ha ha ha ha! Sướng lắm phải không?

Mẫu hậu vểnh cao mông mà đón nhận những cú nắc của ta, tiếng rên rỉ sung sướng ngày càng to dần
- Ư ư! Con ơi! Mẫu hậu sướng lắm! Sướng! Mẫu hậu sướng lồn lắm! Ư ư!

Ta túm lấy tóc của mẫu hậu mà tăng tốc độ
- Ha ha ha ha! Phụ hoàng à! Nhìn xem mẫu hậu đang bị hài nhi địt vào lồn đây này! Lồn của nàng địt thật là sướng nha! Ha ha! Mẫu hậu à! Người mau nói xem! Cặc con và cặc của phụ hoàng cặc ai địt mẫu hậu sướng hơn

Mẫu hậu lắc lắc đầu, cơ thể không ngừng run rẩy theo từng nhịp địt của ta
- Ư ư! Vân Nhi! Đừng hỏi vậy mà! Mẫu hậu không thể nói được! Ư ư!

Ta giật tóc của nàng ngược lại, con cặc địt vào lồn của nàng nhát nào ra nhát đấy, tay tát mạnh vào mông của nàng, vừa địt khiến nàng trợn mắt vừa nói lớn
-Rên to nữa lên! Trả lời đi con đĩ!

Mẫu hậu bị địt mạnh, mắt trợn ngược, mồm há hốc, lưỡi lè ra ngoài mà rên rỉ
- Ư ư! Sướng! Cặc của Vân Nhi làm mẫu hậu sướng hơn! Cặc của Vân Nhi to hơn! Địt vào lồn của mẫu hậu sướng hơn! Ư ư!

Ta cười lớn, rút cặc ra gần hết rồi thúc vào thật mạnh lồn nàng
- Ha ha! Nói rằng cặc của chủ nhân làm cho con đĩ sướng hơn! Nói đi!

Mẫu hậu cúi gục xuống, mắt dại ra rên rỉ
- Ư ! Vâng! Cặc của Vân Nhi chủ nhân làm cho con đĩ mẫu hậu sướng ơn! Con đĩ mẫu hậu sướng! Sướng ! Ư ư!

Ta tăng nhanh tốc độ, địt từng cú lút cán cực mạnh vào lồn nàng
-Ha ha! Này thì mẫu hậu này! Này thì hoàng hậu của tiền triều này! Địt này! Địt nát lồn của mẫu hậu này! Địt chết mẫu hậu này! Địt chết người! Địt chết người! Mẫu hậu à! Mẫu hậu xinh đẹp dịu dàng của con! Hài nhi ra đây! Ra hết vào lồn của người đây! Ha ha ha ha! Thật là thoải mái! Thật thoải mái! Con ra a a!
Ta hét lớn một tiếng, địt một cú lút cán thật mạnh vào lồn người mà trân mình bắn tinh

Mẫu hậu bị ta ghì chặt xuống giường, mông chổng cao lên đón nhận từng đợt tinh trùng của ta bơm thẳng vào bên trong lồn, cơ thể không ngừng co giật.

Ta từ từ rút cặc ra khỏi lồn của người
- Ha ha ha ha! Lồn của mẫu hậu địt thật là sướng! Làm con bắn bao nhiêu là tinh vào bên trong đây này! Đúng là hoàng hậu của tiền triều có khác, không những xinh đẹp mà địt sướng thật đấy!

Mẫu hậu đỏ bừng mặt, quay lại nhìn ta, thở hổn hển
-Con đó! Làm cho mẫu hậu sướng không chịu được! Tuổi còn nhỏ mà cặc to thế không biết, địt mẫu hậu sướng còn hơn cả phụ hoàng của con nữa! Đúng là không những là thiên tài tuyệt đỉnh mà khả năng đó cũng thật là đáng sợ quá đi mất! Mà ai cho phép con bắn vào bên trong mẫu hậu đấy! Lại còn bắn nhiều như vậy! Lỡ như mẫu hậu có thai thì sao?

Ta mỉm cười xoa xoa cặp mông của nàng, nhằm nhin cái lỗ lồn chứa đầy tinh trùng của nàng nói
-Thì mẫu hậu đẻ con cho con chứ sao! Hi hi! Con đang thích địt cho mẫu hậu người bụng to ra rồi đè ra mà địt tiếp đây này! Nghĩ đến thôi đã thấy nứng cặc rồi! Mà mẫu hậu từ nay trở đi vừa là mẫu hậu của con vừa là con đĩ cho con chơi biết chưa? Con từ nay thích địt người lúc nào thì địt, hơn thế nữa, con muốn sau này huấn luyện người thành chó cái để dắt đi dạo và địt bất cứ khi nào con thích!

Mẫu hậu nghe ta nói vậy thì ngồi dậy ôm ta vào lòng mà thở dài
- Vân Nhi của mẫu hậu lớn thật rồi! Không ngờ tuổi nhỏ mà bá đạo như vậy! Sau này nhất định là một tướng tài! Thôi được rồi! Nếu con có bản lĩnh mẫu hậu cho con huấn luyện thành chó cái cũng được! Mẫu hậu hiện tại không còn gì cả, chỉ còn con thôi! Mẫu hậu chỉ mong Vân Nhi của mẫu hậu thật thoải mái! Thấy con bản lĩnh như vậy, dám địt mẫu hậu, bắn tinh vào lồn của mẫu hậu còn muốn huấn luyện mẫu hậu thành chó cái, mẫu hậu rất vui lòng

Nàng ôm chặt ta, hôn lên trán ta mà vỗ về
- Vân Nhi! Mẫu hậu rất tự hào về con!

Ánh trăng sáng vằng vặc, mẫu hậu đặt ta ngả lên trên giường rồi nằm ôm lấy ta ngủ, nàng nhẹ đặt tay lên người ta vỗ về
-Ngủ đi con yêu! Từ hôm nay trở đi mẫu hậu sẽ yêu thương và phục vụ cho con thật tốt! Khiến cho con thật thoải mái! Hi hi!

Nói đoạn nàng rướn vào tai ta mà thì thầm, nở nụ cười hạnh phúc
- Chó cái hôm nay rất sướng lồn! Cám ơn chủ nhân nhiều nhé! Hi hi!

....

Sáng hôm sau tỉnh dậy, nhìn thấy mẫu hậu đang đứng bếp nấu nướng, ta vui vẻ tiến lại, ôm lấy eo nàng
- Mẫu hậu à! Người đang nấu món gì vậy! Mùi hương thật là hấp dẫn quá đi mất!

Mẫu hậu mỉm cười xinh đẹp
- Chỉ là mấy mon dân dã thôi mà, Vân Nhi quá khen rồi!

Ta đưa tay vén váy của nàng lên mà xoa xoa
- Mẫu hậu! Người có biết hôm qua người làm cho hài nhi rất sướng không? Hiện tại lại thấy nhớ cảm giác đó rồi đấy!

Mẫu hậu vừa nấu ăn vừa lắc đầu nói
- Vân Nhi! Mẫu hậu hiện tại đang nấu ăn, mọi người có thể đến bất cứ lúc nào! Dừng lại đi! Để buổi tối ở trong phòng, mẫu hậu sẽ nghe theo con, con muốn làm gì cũng được có được không? Ư ư! Ư!

Khi nàng còn đang phản đối thì ta tụt quần lót của nàng xuống rồi tốc váy lên, con cặc đâm ngập vào lồn của nàng mà đưa đẩy
- Hi hi! Nhưng hiện tại con nứng cặc muốn địt! Chó cái mẫu hậu, đừng lắm lời nữa, mau vểnh cao mông hơn để phục vụ chủ nhân, làm cho chủ nhân thoải mái nào!

Ta vỗ vào mông của nàng mà ra lệnh. Mẫu hậu ngoan ngoãn vừa nấu ăn vừa chổng mông về sau nhiều hơn để ta địt nàng dễ dàng
- Ư ư! Con à! Ư ư! Nhanh lên đi mà! Mẫu hậu sợ bị phát hiện! Ư ư!

Ta đặt tay lên eo nàng mà tăng tốc
- Hi hi! Mẫu hậu yêu xin cứ yên tâm! Con ra ngay đây ạ! Ha ha!

Ta địt từng nhát cực mạnh vào lồn của nàng rồi ghì mạnh nàng vào lòng mình mà trân mình bắn tinh. Con cặc không ngừng phun tinh trùng ầm ầm vào bên trong lỗ lồn của nàng
- Ha ha ha ha! Mẫu hậu à! Buổi sáng địt vào lồn của người thật là thoải mái! Sau này hài nhi sẽ địt vào lồn của người mỗi sáng nhé!

Lịch kịch! Lịch kịch!

Đúng lúc này thì nghe tiếng bước chân của mọi người đi đến! Mẫu hậu dí tay vào trán của ta
-Đứa nhỏ này! Thật là...

Nói đoạn nàng cúi xuống tai ta thì thầm
-Lần sau nếu muốn làm thì đến sớm một chút nhé!

Ta kín đáo vỗ vào mông nàng
-Dạ! Mẫu hậu! Hài nhi tuân mệnh!

Mẫu hậu nở nụ cười xinh đẹp. Dương Thúc Tử sư phụ ái ngại nói
-Làm phiền hoàng hậu nương nương người vất vả rồi!
Mẫu hậu lắc đầu
- Dương Thúc Tử tiền bối xin đừng bận lòng. Hiện tại ta cùng Vân Nhi phiêu bạt, ta cũng chỉ mong có được một cuộc sống bình thường như vậy là rất mãn nguyện. Mặc dù không có được bản lĩnh gì tốt nhưng tay nghề nấu ăn của ta rất được. Từ nay về sau ta sẽ đảm nhiệm việc nấu nướng cho mọi người!

Sau đó mẫu hậu bày ra các món ăn. Ta và mẫu hậu cùng với Dương Thúc Tử cùng Lục Lâm Hiên ngồi vào bàn. Không khí bữa ăn đầm ấm vô cùng vui vẻ.

Hết phần giới thiệu 25/294
<< Hệ Thống Thôi Miên Dâm Dục Vạn Giới Quyển 6: Thần Ấn Vương Tọa | Hệ Thống Thôi Miên Dâm Dục Vạn Giới Quyển 8: Tiên Võ Đế Tôn X >>


Dành cho quảng cáo

©2007-2008 Bản quyền thuộc về Liên Mạng Việt Nam - http://lmvn.com ®
Ghi rõ nguồn "lmvn.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này - Useronline: 211

Return to top