Liên Mạng VietNam || GiaiTri.com | GiaiTriLove.com | GiaiTriChat.com | LoiNhac.com Đăng Nhập | Gia Nhập
Tìm kiếm: Tựa truyện Tác giả Cả hai

   Tìm theo mẫu tự: # A B C D E F G H I J K L M N O P Q R S T U V W X Y Z Danh sách tác giả    Truyện đã lưu lại (0
Home >> Truyện Ngắn >> Mong Manh Tình Đầu

  Cùng một tác giả


  Tìm truyện theo thể loại

  Tìm kiếm

Xin điền tựa đề hoặc tác giả cần tìm vào ô này

  Liệt kê truyện theo chủ đề

  Liệt kê truyện theo tác giả
Số lần xem: 1591 |  Bình chọn:   |    Lưu lại   ||     Khổ chữ: [ 1, 2, 3

Mong Manh Tình Đầu
Tuyết Nhung

Ðạp xe lòng vòng, rốt cuộc em lại quay về chốn cũ, ngồi lại một chỗ ngồi – cái nơi quen thuộc mà cả anh và em thường đến vào những chiều thứ bảy. Cảnh vật đều như xưa chỉ khác một điều là bên em không có anh như ngày nào, anh ra đi để lại cho em biết bao kỷ niệm... kỷ niệm nhạt nhòa...
Có nhiều lúc em tự hỏi “Quá khứ” là gì? Phải chăng là những gì thuộc về ngày hôm qua, nhưng em lại sợ phải đối diện với nó – em không muốn chúng thi nhau xâu xé trái tim em.
Em còn nhớ, ngày ấy em đã dặn lòng mình không được yêu bất cứ một ai khi còn đi học. Năm đầu tiên trôi qua êm đềm, nhưng sang năm mười một bỗng anh từ đâu chuyển đến lại rơi ngay vào lớp 11A2 này. Từ đó “trái tim sắt đá” của em bắt đầu biết rung động trước anh. Rồi trong một lần tình cờ anh giúp em gắn lại sên xe chúng ta trở thành đôi bạn thân, thời gian trôi qua chúng ta đã vượt qua giới hạn tình bạn để đến một tình yêu, em đã đón nhận tình yêu của anh một cách trân trọng - nhiệt tình và xem như là kho báu của đời mình!
Thấm thoát mà cả hai đều tốt nghiệp PTTH, rồi cùng thi vào Ðại học. Nhưng em không may mắn như anh - đậu Ðại học Ngoại ngữ với số điểm khá cao đủ để cả hai cùng “nở mũi”. Lần đó anh vui lắm, anh đưa em đi chơi khắp nơi và lần đầu tiên anh hát cho em nghe những bài tình ca nồng thắm nhất, em không ngờ được đó là lần cuối cùng chúng ta bên nhau.
Từ khi vào Ðại học, anh càng lúc càng thay đổi lạ lùng. Anh không còn đến trường với chiếc xe đạp cọc cạch mà ngày nào sóng đôi bên em, anh thường hay nói: “Học sinh đi xe đạp lãng mạn hơn”, thay vào đó bây giờ là một chiếc Suzuki mới “cáo” – model mới đang được nhiều bạn trẻ ưa thích! Em như cảm nhận được một điều anh đang dần xa em, và điều ấy đã đến vào một ngày em không mong đợi...
Hai cô bạn thân đến chơi chẳng biết vô tình hay cố ý đã để lộ “Hôm qua tao gặp B kè một con nhỏ model dữ lắm”. Thấy em buồn nó lại an ủi “B tệ lắm, mày không đáng buồn vì hắn đâu!” Em giả vờ thờ ơ “Tao chả buồn!” Nhưng có ai biết thật ra em đã cố cắn chặt đôi môi để khỏi bật lên tiếng nấc, để nghe cõi lòng mình – tê tái – nát tan... Chúng ta chia tay nhau từ đó, dẫu biết rằng thời gian là phương thuốc nhiệm màu để người ta quên nhau, nhưng để quên anh – quên mối tình đầu thì thời gian không là gì cả.
Một buổi chiều sắp xếp lại tủ sách - một nhành Ti-gôn rơi ra từ một quyển sổ - Nhành hoa ngày nào biết em yêu thích anh đã hái tặng em. Em đem nó ép vào quyển sổ cất kỹ trong tủ như cất giấu ẩn số của đời mình, thời gian trôi qua em vô tình quên đi nó như anh đã dần quên em. Thế mà giờ đây bất ngờ trông thấy nó - kỷ niệm ngày nào như thác đổ tràn về - em lại nhớ đến anh - một mối tình mang hình tim vỡ...
Nhành hoa ngày xưa giờ đây không còn tươi tắn nữa. Nó đã khô héo và đang bước bào giai đoạn mục rữa, mà cũng phải thôi! Lòng người còn thay đổi huống hồ gì nó chỉ là một nhành hoa vô tri, vô giác. Giờ ngồi đây viết những dòng này không biết anh có đọc và có hiểu hay chăng? Có một con bé đã dại khờ yêu anh - vẫn mãi yêu anh dù anh đã tình nguyện bước ra khỏi cuộc đời nó một cách nhiệt tình...

Tuyết Nhung



Dành cho quảng cáo

©2007-2008 Bản quyền thuộc về Liên Mạng Việt Nam - http://lmvn.com ®
Ghi rõ nguồn "lmvn.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này - Useronline: 582

Return to top