Liên Mạng VietNam || GiaiTri.com | GiaiTriLove.com | GiaiTriChat.com | LoiNhac.com Đăng Nhập | Gia Nhập
Tìm kiếm: Tựa truyện Tác giả Cả hai

   Tìm theo mẫu tự: # A B C D E F G H I J K L M N O P Q R S T U V W X Y Z Danh sách tác giả    Truyện đã lưu lại (0
Home >> Kinh Dị, Ma quái >> Thức Khuya Coi Ma

  Cùng một tác giả
Không có truyện nào


  Tìm truyện theo thể loại

  Tìm kiếm

Xin điền tựa đề hoặc tác giả cần tìm vào ô này

  Liệt kê truyện theo chủ đề

  Liệt kê truyện theo tác giả
Số lần xem: 17756 |  Bình chọn:   |    Lưu lại   ||     Khổ chữ: [ 1, 2, 3

Thức Khuya Coi Ma
Minh Nguyễn

Thức Khuya Coi Ma
Tôi Ðang Bị Tai Họa .... Help !
Tôi tên Minh , đang học năm cuối tại Michigan University , niên khoá 1999-2000 .
Bạn bè gọi tôi là "Minh lì", vì tôi không biết sợ là gì . Bất cứ trò chơi nguy hiểm nào tôi cũng tham dự . Mọi thách đố dù nguy hiểm cở nào tôi cũng dám làm . Tôi là một thằng liều mạng .
Nhưng vì liều mạng mà trong tuần qua tôi đã làm một chuyện kinh khủng . Kết quả là hiện giờ tôi đang bị chuyện đó làm ám ảnh , hoang mang .
Tôi bối rối quá . Chưa bao giờ tôi cần ai giúp đỡ về tinh thần , mà bây giờ tôi phải lên Net để nhờ bạn giúp . Nhưng trước hết tôi mong bạn hãy giữ bình tĩnh nghe tôi kể hết đầu đuôi câu chuyện .
.... Ðầu tuần rồi , trước ngày lễ Thanksgiving , bạn tôi đã thách tôi làm một việc . Ðó là lẻn vào nhà xác....
Mr. Wangliu
Ðầu tháng 9 năm nay (1999) , tôi theo bạn bè ghi danh vào lớp G.E.(General Education) cuối cùng , để chuẩn bị ra trường . Các bạn tôi chọn lớp tâm lý học (Psychology) vì lớp này có ông thầy Johnson dễ tánh , cho bài làm dễ và điểm cao .
Nhưng không may , chúng tôi mới học 2 tuần thì ông Johnson nghỉ , và một ông thầy già nua , gốc Tàu vô dạy thế . Ông này là người dị tướng . Dáng ông cao, gầy ốm như người thiếu ăn lâu năm . Mặt ông hốc hác , hai gò má nhô cao . Hai mắt lõm sâu , nhưng ánh mắt thì sáng như 2 tia điện . Tay chân ông khẳng khiu . Ðặc biệt là đôi tay của ông ta . Ðôi tay xương xẩu , da của bàn tay trái là mầu nâu đậm , còn da của bàn tay phải lại có màu trắng tái . Ở ngón giửa của tay phải, ông đeo một chiếc nhẫn dị kỳ . Nó là một cục đá tím , to lắm , hình cái đầu . Mỗi khi ông viết bài lên bảng , chiếc nhẫn và cục đá phản chiếu ánh đèn , lấp lóe ánh sáng tím , bắt chúng tôi phải nhìn...
Sau một tháng học chúng tôi mới hỡi ôi , ông ta là "hung thần" . Trong giờ học , ông hay bất ngờ chỉ một người bắt trả lời . Ông cho bài quiz mỗi buổi học . Và ông chấm bài , cho điểm rất keo kiệt . Chúng tôi bỏ sức học mà vẫn bị điểm D và F . Vì quy luật khó khăn của trường , chúng tôi không thể bỏ lớp nên đành cắn răng học . Chúng tôi oán ghét ông lắm , nhưng chẳng làm gì được . Ai cũng "phó thác" cho số mạng , lớp này được điểm gì thì được . Ai dè khi chúng tôi đang chán nản thì có biến cố xảy ra .
Mò Vào Nhà Xác
Cách đây 2 tuần (nghĩa là 1 tuần trước Thanksgiving) . Tất cả chúng tôi tụm lại một cái bàn trong thư viện để học bài thi midterm . Ai cũng chán nản không muốn học bài môn psychology . Ðứa ngồi chửi đổng , đứa than van , chắc GPA sẽ bị xuống . Ðúng vào lúc đó thằng Kim , mặt mừng rỡ chạy vào thông báo :
- Hey you guys , ông WangLiu Smith chết rồi .
- Cái gì , ông WangLiu chết rồi ? Sạo mầy ? Ðang nằm mơ hả !
- Thật mà , tao vừa nghe tin từ văn phòng đó .
Cả bọn nhao nhao , xúm lại bên thằng Kim đối chất , bảo nó thề thốt sự thật . Tụi nó không tin ông WangLiu thầy dậy lớp psychology mắc dịch đã chết . Thằng Kim thông báo tiếp :
- Tao nói chuyện với con nhỏ thư ký của văn phòng General Education Center . Nó nói là ổng bị đứng tim , đứt động mạch mà chết . Hiện giờ xác còn nằm ở nhà ổng , ba bốn ngày nửa họ sẽ đưa ra nhà quàn .
Cả bọn nữa nghi nữa tin , tụm lại bàn tính với nhau .
- Hay là mình giả vờ tới nhà ổng thăm đi ?
- Thôi, hay là đợi họ đem xác ra nhà quàn đi.
Bất ngờ thằng Hùng quay lại nói lớn với tôi :
- Hey Minh , tao thách mày tới tìm thăm ông thầy đó .
Nảy giờ mãi ngồi nói chuyện với Lan , nên tôi chỉ nghe loáng thoáng cái tin giật gân này . Tôi quay lại hỏi :
- Tụi bây nói cái gì mà ồn ào vậy ?
- Ông WangLiu chết rồi . Mầy dám đi thăm xác của ổng không ?
Tự nhiên lúc đó tôi nổi máu anh hùng gật đầu liền (Có lẽ là tại muốn giựt le với em Lan) và tuyên bố một câu lạnh lùng:
- Tao sợ gì chớ , dù ổng có vô nghĩa địa tao cũng vô thăm .
Nói xong tôi liếc nhìn em Lan . Lan nhăn cái mặt lại sợ hãi . Còn bạn tôi thì lại được dịp nhao nhao :
- Không cần vô nghĩa địa đâu . Ba ngày nữa họ đưa vô nhà xác đó . Minh, mày dám vô đó thăm không ?
- Tao sợc cóc gì ?
- Nhưng mà mày phải đi một mình , à mà lấy gì làm chứng là mầy đi thăm xác ổng chứ ?
Bất chợt cả bọn im lặng nhìn tôi thách thức . Tôi đã "phóng lời thì phải theo lời" , nhìn lại chúng thách thức .
- Hay là mày lẻn vô nhà xác, lột chiếc nhẫn đá tím ông Wangliu đeo nơi ngón tay , đem về cho tụi tao coi làm bằng chứng đi...
Chuẩn Bị Ði Vào Nhà Xác...
- Phải có chiếc nhẫn đá tím của ông WangLiu hay đeo làm bằng chứng , mới tin được . Nếu không , ai biết mày vô thăm xác ông thầy lớp psychology !
Nghe lời đề nghị quá táo bạo , mọi người quay lại . Kẻ vừa nói chính là Tuấn . Nhận ra Tuấn tôi thấy nóng mặt liền . Thằng này muốn khích tôi mà . Nó là tình địch của tôi , vì cũng đang theo Lan . Tôi nhìn Tuấn lườm lườm không nói Tuấn không ngán nhìn lại tôi khinh khỉnh rồi nói :
- Mày có tiếng là "Minh Lì" mà sợ gì chớ ?
- Ừ đó , phải có chiếc nhẫn làm bằng chứng , đi lấy đi Minh . Lấy đi , tụi tao tôn mày làm đại ca , bao mày một chầu nhà hàng..
- Hay là sợ rồi , muốn rút lại lời nói không !
Cả đám bạn nhao nhao khích tôi . Tự nhiên máu nóng trong người tôi sôi lên , không thể để mất danh dự , không để bạn cười . Nhất là Lan , tôi là người hùng không sợ . Nghĩ vậy tôi liền đấm bàn nói lớn : - Ðược, tao sẽ đem chiếc nhẫn về cho tụi bây xem . Tao mà lấy không được thì không còn là Minh Lì nữa , tụi bây muốn gọi tao Minh gì cũng được . Tụi bây chờ ! Ba hôm sau tao sẽ đem chiếc nhẫn về đây .
Ðám bạn chợt im lặng nhìn tôi . Có ánh mắt thán phục , có anh mắt như nữa ngờ , nữa tin , cho rằng tôi dại . Còn Lan thì trong ánh mắt nàng đã nói rằng : "Anh đúng là Minh lì" . Lan đâu có biết rằng tôi làm vậy cũng chỉ vì muốn lấy lòng Lan .
Tối đó về nhà , tôi suy nghĩ dữ lắm , lòng có chút hối hận , sao mình dại dột vậy , sao lại bốc đồng nghe lời xúi dục của bạn . Lỡ lấy không được nhẫn rồi sao? Nhưng đã hứa thì phải làm . Tôi đắn đo trằn trọc khá lâu rồi ngủ hồi nào không hay...
Qua ngày hôm sau , một mình tôi lân la tìm đến nhà thầy Wangliu . Quả thật là ông đã chết . Từ ngoài ngỏ...

Ðứng Bên Ngoài Nhà Xác >>


Dành cho quảng cáo

©2007-2008 Bản quyền thuộc về Liên Mạng Việt Nam - http://lmvn.com ®
Ghi rõ nguồn "lmvn.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này - Useronline: 818

Return to top