Liên Mạng VietNam || GiaiTri.com | GiaiTriLove.com | GiaiTriChat.com | LoiNhac.com Đăng Nhập | Gia Nhập
Tìm kiếm: Tựa truyện Tác giả Cả hai

   Tìm theo mẫu tự: # A B C D E F G H I J K L M N O P Q R S T U V W X Y Z Danh sách tác giả    Truyện đã lưu lại (0
Home >> Tuyển tập thơ >> VÔ TÌNH EM GIEO MẦM NHỚ

  Cùng một tác giả
Không có truyện nào


  Tìm truyện theo thể loại

  Tìm kiếm

Xin điền tựa đề hoặc tác giả cần tìm vào ô này

  Liệt kê truyện theo chủ đề

  Liệt kê truyện theo tác giả
Số lần xem: 9347 |  Bình chọn:   |    Lưu lại   ||     Khổ chữ: [ 1, 2, 3

VÔ TÌNH EM GIEO MẦM NHỚ
Đào ngọc hoà

VÔ TÌNH EM GIEO MẦM NHỚ
Em vô tư
rắc hạt yêu
vô tình
gieo mầm nhớ

Anh khù khờ
nông nổi
đắm say yêu

Em vỗ về
Nửa mùa thôi đấy nhé
Nụ hôn hờ
chưa kịp đọng bờ môi

Anh giấu kín
trong lòng
con sóng lặng

Em vô tình
nhún nhảy
giữa vòng yêu

NHỚ NHUNG ƠI!

Nhớ nhung ơi!
Mùa này bên ấy gió
Nắng nghiêng chao se sắt lạnh run người
Em xa vắng lòng anh buồn tê tái
Giữa đông người sao vẫn thấy đơn côi?

Từ đêm nay trăng vàng thôi le lói
Em sang sông tôi sẽ bán con đò
Thề mãi mãi không làm người “trở” khách
Mặc sông buồn bến đợi... đón đò ngang

Ta nuối tiếc nửa cuộc đời còn lại
Khi vô tình hờ hững vượt qua nhau
Chỉ vài phút hư không ngàn vạn phút
Nợ nhân duyên bất hạnh, khổ, sầu đau

Duyên trời định...
kiếp này đành lỗi hẹn
Nợ ân tình xin trả ở kiếp sau
Trên thiên đàng trọn niềm vui hội ngộ
Nhớ nhung ơi! kiên nhẫn đợi chờ nhau

Mơ hay tỈnh?

Một phút song hành lại phải xa
Mắt nhìn theo hút bóng người ta
Em về bất chợt đầy trong mộng
Tuyệt sắc giai nhân trắng nõn nà

Trần gian cõi thực... mơ hay tỉnh?
Nối nhịp cầu ngang bắc lược ngà
Thoang thoảng gió vào thơm cửa động
Líu lo oanh hót rộn lời ca

Đá xanh nắng quái vờn mây trắng
Giáng thế trần gian óng mượt mà
Ước chỉ một lần say đắm nguyệt
Để rồi mãn nguyện một đời hoa

ĐỜI THƯỜNG VẪN THẾ

Xối xả mưa rơi ướt sũng chiều
Vô tư em rắc nẩy mầm yêu
Vô tình anh vướng thành ra nhớ
Bể khổ trầm luân mộng quá nhiều

Đã ngố thì thôi đừng trách phận
Người ta “lá ngọc” vẻ đài kiêu
Với cao nên nhớ thường hay ngã
Phận kém anh ơi1 phải biết điều?

Trót dại si tình tan ảo mộng
Trách chi duyên số, phận cô liêu
Đời người vẫn thế tan rồi hợp
Có phải rằng ai cũng dám liều?

Chỉ một lời khuyên nên tỉnh táo
“Nửa kia” na ná quá ư nhiều
Người đời rất dễ say, nhầm lẫn
Để thốt lên lời một chữ... yêu.

MỘT NỬA VÒNG TAY

Một nửa vòng tay chỉ thế thôi
Mà như núi lửa... rực hồng môi
Nét cong kiều diễn mơ hay tỉnh?
Khẽ chạm eo thon dạ rối bời1

“Em yêu, anh xiết vòng chưa chặt
Mình thật gần sao vẫn thấy xa...?”
Cũng bởi chim non còn giấu mỏ
Rụi đầu vào ngực mắt nhòe hoa

Nào ai hạnh phúc bằng ta nhỉ?
Ríu rít bên nhau mắt rạng ngời
Úp mặt vào rơm lòng thổn thức
Giá như là thế chẳng chơi vơi!?

Một nửa vòng tay chỉ thế thôi
Đã bừng thi hứng dậy hồn tôi
Lâng lâng cảm xúc dâng thành sóng
Sẽ mãi theo ta suốt cuộc đời

Đêm HỒ Tây

trăng vàng mờ tỏ
Vạn ngàn sao
phảng phất phía xa mờ

Hàng liễu rủ,
lăn tăn...hồ gợn sóng
Thời gian trôi...
ngơ ngẩn dại khờ trôi

Dưới đêm trăng
lòng nặng trĩu chơi vơi
Xót thương mình
lênh đênh chưa bến đậu

Đau hiện tại...
mơ ngày xưa thơ ấu
Mộng tương lai
thấy bến đợi, mong chờ



Thời gian dài dằng dặc
Chờ đợi đếm từng giây
Chỉ mong ngày gặp mặt
Ngắm nhìn nhau mê say

Đêm em về bất chợt
Nõn nà trắng thơ ngây
Nét cong nhàu chăn gối
Má hồng đỏ hây hây

Xiết chặt đôi vòng tay
Nụ hôn nồng êm ái
Giật nẩy mình tê tái
Tỉnh cơn mơ rã rời1!!

Đời vẫn thường như vậy
Ai chẳng một lần say
Cõi tiên hay phàm tục
Mơ... đẹp hơn hẳn ngày?

DUYÊN NHẶT ĐƯỢC

Em còn nhớ ngày xưa mình chung ngõ
Chỉ cách nhau qua một giậu mồng tơi
Chung trường lớp, chung thày cô, bè bạn
Biết bao nhiêu kỷ niệm thuở xuân thời

Ngày xưa ấy núp đằng sau khe cửa
Chờ em qua rón rén bước theo cùng
Kẻ đi trước người sau vài ba mét
Em hồn nhiên nào hay biết gì đâu?

Cũng chỉ tại em nhiều duyên... vung vãi
Hay vô tình để rớt lại sau lưng
Anh vội nhặt cất vào trong sâu kín
Giữ làm của riêng mình... đã mấy mươi năm

Thời vụng dại âm thầm đâu dám nói
Ngày tan trường em lên kiệu xe hoa
Anh đau đớn mơ bờ môi dịu ngọt
Mộng tỉnh rồi... em là của người ta

Duyên giàu có cho vô cùng không hết
Kẻ trắng tay được một chút là nhiều
Duyên dư giả đánh rơi nào hay biết
Kẻ mơ màng đau xót đắng cay yêu

Mười năm học cả một thời son trẻ
Bao nhiêu duyên nhặt được vẫn bên mình
Chờ cơ hội trao lại người năm ấy
Để chỉ rồi đón một nụ cười xinh

Ấn tưỢng Lang bang

Mây vờn đỉnh núi trắng như bông
Gió lạnh thông reo lẫn tiếng cồng
Lóng lánh sông vàng, sông giát bạc
Mờ xa huyền ảo khói nhà rông.

Thả hồn phiêu lãng giữa mêng mông
Tà áo tung bay, má ửng hồng
Sơn nữ đa tình - tiên cõi tục
Thẫn thờ du khách thoả lòng mong.

Tháng 3/2003

Nhân chuyến viếng thăm
Thành phố hoa ĐàLạt

Bao giỜ?

Quen nhau từ thuở xanh đầu
Đơn phương, tự chuốc gieo sầu đấy thôi
Bao giờ mây trắng ngừng trôi
Lá vàng thôi rụng thì tôi quên nàng

Bao giờ dệt sợi trăng vàng
May thành áo cưới điệu đàng cầu hôn?
Trăm năm rồ dại, khờ, khôn.
Bao giờ mỏi gối chân chồn... mới yên
Chát vỚi ngưỜi thương

Hỏi em, em đang làm gì?

Nhớ nhung một thuở xuân thì đã qua
Những ngày em ở xứ xa
Ngày đên em nhớ quê nhà Hưng Yên

Vì sao em đẹp lại hiền
Long đong lận đận tình duyên mịt mờ?

Anh này rõ thật ngẩn ngơ
Vì sao thuở ấy không chờ đợi em?

Trời ơi! Thế thật hả em
Ngày xưa nghiêng ngó qua rèm... nhìn thôi
Thời gian thì cứ dần trôi
Bây giờ tóc trắng, da mồi còn đâu

Thôi anh đừng quá buồn đau
Tân hồn ta thuộc về nhau lâu rồi
Đâu cần cứ phải thành đôi...

CuỘc đỜi

Ngày xưa kẻ khóc, người cười
Ô hay, ai bắt lấy người không yêu?
Dở dang thân phận như “Kiều”
Bồng bềnh trôi dạt bao nhiêu bến bờ

Tâm hồn, thể xác… bơ vơ
Nay đây, mai đó vật vờ… lao đao
Còn duyên môi thắm, má đào
Người trên, kẻ dưới ồn ào viếng thăm

Cuộc đời trải mấy mươi năm
Lúc lên, khi xuống tiếng tăm chưa tròn
Nhưng không than khóc nỉ non
Dồn tâm, dốc sức nuôi con trưởng thành

Không màng địa vị, công danh
Dịu dàng, nữ tính, hiền lành, đáng yêu
Tảo tần xuôi ngược sớm chiều
Chân thành, cao thượng, biết điều, vị tha

Duyên thầm, đằm thắm, kiêu sa
Mang tên của một lòai hoa sắc hồng
Bầu trời nhuộm đỏ mênh mông
Sân trường rực rỡ màu hồng , lá xanh

Nén dồn cảm xúc long lanh
Vỡ oà lồng ngực biến thành vần thơ
Trào tuôn như sóng xô bờ
Con tim nhịp đập ngẩn ngơ yêu đời

Tâm hồn xao xuyến chơi vơi
Cỏ cây hoa lá mây trời đẹp hơn
Chim kêu, bướm lượn rập rờn
Trong lòng như có tiếng đờn, lời ca

*

* *

Sắc hồng tươi tắn làn da
Em như trẻ lại mặn mà hồi xuân
Hè về vang tiếng ve ngân
Bầu trời hoa đỏ nhuộm vần thơ yêu

Phượng hồng đỏ thắm bao nhiêu
Nhớ càng tha thiết những chiều bên nhau
Hoà chung nhịp đập sầu đau
Yêu trong vô vọng… xây lầu uyên ương.

DalẠt – DỐC và hoa

Sáng
mở mắt
...dốc
...dốc
...dốc
lên xuống ngoằn nghoèo
Gió thổi, thông reo
Ngàn loài hoa đua nhau rực rỡ

Chiều
ra đường
lao xuống dốc
Không kịp phanh
Xe tuột dốc... ào ào
Ì, ạch lúc leo cao
Màn sương giăng giăng lành lạnh

Tối
Lại dốc
nhấp nhô đèn điện như sao
Lấp lánh, lung linh huyền ảo...
Hoa chen kín lối chân người

Em hẹn
đỉnh đầu dốc
hăm hở hì hục leo
hồng hộc... thở
râu phờ!!!

Em là tẤt cẢ CUỘC ĐỜI ANH

Chỗ dựa tin yêu hưởng phước lành
Tổ ấm nồng nàn xua giá lạnh
Lửa tình rừng rực chẳng tàn canh

Em là tất cả cuộc đời anh
Gió giật, mưa giông lúc bão hành
Vẫn vững tay chèo xô sóng cả
Nhạt nhòa ngấn lệ chảy vòng quanh

Cần chi giận dữ nổi tành hanh?
Mái tóc ngả màu sớm bạc nhanh
Nhẩm tính đời người bao biến cố
Bên em hạnh phúc nhất đời anh

Mái đầu đã bạc chẳng còn xanh
Ríu rít em lườm... nguýt liếc anh
Xế bóng chiều tà chan vạn phước
Lửa tình trong mắt lại long lanh

ChẤp nhẬn

Khi đã yêu
chấp nhận chuyện buồn vui
Ngẩng cao đầu
giữa dòng đời
thách đố

Không sợ hãi
trước cuồng phong bão tố
Cuộc tình nào chẳng khổ lụy
lắm buồn đau

Trong nước mắt và biển sầu bất tận
Hạnh phúc nẩy mầm bất chợt thăng hoa
Chẵng lẽ ta say ? >>


Dành cho quảng cáo

©2007-2008 Bản quyền thuộc về Liên Mạng Việt Nam - http://lmvn.com ®
Ghi rõ nguồn "lmvn.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này - Useronline: 237

Return to top