Liên Mạng VietNam || GiaiTri.com | GiaiTriLove.com | GiaiTriChat.com | LoiNhac.com Đăng Nhập | Gia Nhập
Tìm kiếm: Tựa truyện Tác giả Cả hai

   Tìm theo mẫu tự: # A B C D E F G H I J K L M N O P Q R S T U V W X Y Z Danh sách tác giả    Truyện đã lưu lại (0
Home >> Truyện Người Lớn >> Quái dị khách

  Cùng một tác giả
Không có truyện nào


  Tìm truyện theo thể loại

  Tìm kiếm

Xin điền tựa đề hoặc tác giả cần tìm vào ô này

  Liệt kê truyện theo chủ đề

  Liệt kê truyện theo tác giả
Số lần xem: 250353 |  Bình chọn:   |    Lưu lại   ||     Khổ chữ: [ 1, 2, 3

Quái dị khách
Tiểu long

Hồi 40 & 41
PHONG VÂN HỘI NGỘ (phần 1)



Vân Linh dẫn Âm Phong Huyết Độc đến nơi lần trước chàng đã đột nhập. Tuy nhiên khác với lần nọ, hiện giờ xung quanh tòa lầu được canh gác hết sức nghiêm mật.

Thế nhưng, bằng vào võ công của hai người thì bọn thiếu nữ canh gác bên ngoài làm thế nào mà phát hiện ra bọn họ.

Vân Linh hít sâu một hơi chân khí, thân hình đột ngột bay bổng lên không, nhằm vào chỗ mé ngoài chìa ra của ban công tòa nhà mà bám lấy. Thế rồi chàng thoăn thoắt nhảy vào phía trong lầu.

Chàng vào lầu rồi đợi mãi mà vẫn không thấy Âm Phong Huyết Độc đâu thì lấy làm ngạc nhiên, liền bước trở ra đưa mắt nhìn xuống.

Bấy giờ chàng mới thấy lão già Âm Phong Huyết Độc dùng đủ cách mà không sao nhảy lên tới được mép lan can lầu. Chàng thấy vậy mới phì cười trong lòng, thầm hiểu mình đã quên không đánh giá khinh công của Âm Phong Huyết Độc không thể bằng mình.

Còn về phần Âm Phong Huyết Độc thì sau vụ này mới thấy rằng võ công của mình học luyện bấy lâu nay còn lâu mới có thể so sánh với vị công tử trẻ tuổi và tài ba này. Trong lòng lão đâm ra hâm mộ Vân Linh vô cùng. Nếu quả thật chàng muốn nhận lão làm đệ tử thì lão sẽ sẵn sàng bất chấp thân phận lớn nhỏ mà đồng ý ngay.

Hiện giờ Vân Linh thấy Âm Phong Huyết Độc không lên nổi trên này liền phóng ra một luồng chưởng phong, tạo nên một cơn gió cuốn đẩy thân hình Âm Phong Huyết Độc lên cao.

Trong khi đó, Âm Phong Huyết Độc cũng biết là Vân Linh giúp đỡ cho mình, lão im hơi, lặng tiếng, ngay khi đà phóng lên đã hết liền vận dụng chút hơi thở còn trong người, nhẹ nhàng nương vào cơn gió cuốn bay lên cao thêm, bám lấy mép lan can lầu rồi trèo lên.

Lên đến nơi lão mới thở ra một hơi dài, tán thưởng:

- Công tử quả là khinh công cao tuyệt. Lão nô thật không bằng.

Vân Linh xua tay ra dấu không nên nói chuyện, rồi quay người dẫn Âm Phong Huyết Độc đi đến chỗ mấy phòng lúc trước chàng đã nhìn thấy Tiêu Dao Dao.

Hai người chưa đến gần thì chợt thấy một thân ảnh bị đánh bật ra rơi ngay ra phía ngoài cửa. Vân Linh và Âm Phong Huyết Độc không ai bảo ai liền vội vàng ẩn người vào sau vách tường.

Lúc bấy giờ, từ trong phòng Tiêu Dao Dao một bóng người lăng không bay ra. Người này đáp xuống gần cạnh thân ảnh bị đẩy ra lúc nẩy giận dữ nói:

- Tên nghiệt xúc này. Ngươi chẳng lẽ không nghe cấm lệnh của bản nhân sao?

Từ phía sau lưng người này, lại có một thân ảnh mặc y phục xanh yểu điệu bước ra, chỉ tay nói:

- Thanh Lam tú sĩ, các hạ võ công không tệ, nhân phẩm cũng thuộc hàng thượng thừa. Nay các hạ đã được Cung chủ quan tâm, lại cho giữ chức Đường chủ ngoại cung đường, tại sao bây giờ lại còn định gây chuyện nữa.

Thanh Lam tú sĩ chính là thân ảnh bị đánh văng ra lúc nãy. Hiện giờ y lồm cồm ngồi dậy, đưa tay quệt lấy một bên mép chảy máu miệng nói:

- Tiêu cô nương là người tại hạ yêu thương. Tại sao các người lại khiến cho nàng ấy thần tình mê loạn, cơ thể liên tục tiết ra chân âm. Chẳng lẽ các người định giết nàng mới vừa lòng sao? Tại hạ không biết thì thôi, mà đã biết được việc này thì nhất quyết không thể để yên cho các người làm hại nàng ấy.

Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương nghe vậy liền trừng mắt nhìn Thanh Lam tú sĩ quát:

- Các hạ thật không ra gì. Tại sao lại có thể nghi ngờ bổn cung chủ như thế. Bổn cung chủ đã nói, nhất định sẽ đào luyện cô nương ấy thành người của bổn cung. Vậy mà các hạ lại không tin, còn làm loạn cả nơi này nên. Có mau đi ra ngoài kia không ?

Thanh Lam tú sĩ nghe được mấy lời quát tháo của Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương nhưng vẫn kiên quyết không đi. Diệp Thanh Thanh sợ y ở lâu tại đó thì bị mang hại, liền khẽ khàng bước lại nói:

- Công tử hãy yên lòng. Từ trước đến nay sư phụ nói điều gì đều có căn cứ. Người đã bảo cô nương họ Tiêu không sao thì chắc chắn là đúng. Vậy thì công tử nên xuống dưới kia đốc thúc thuộc hạ vây bắt quần hùng để còn lập công, sau này nếu khi Tiêu cô nương tỉnh lại, bảo đảm Diệp Thanh Thanh ta sẽ để cho công tử được thỏa mãn cùng cô nương ấy.

Thanh Lam tú sĩ nghe Diệp Thanh Thanh nói thế liền nén đau loạng choạng đi ra.

Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương giận dữ nhìn theo nói:

- Thật rõ là một tên mặt trắng ngu ngốc. Nếu chẳng phải lão phu đang cần người, thì nội chuyện đêm nay cũng đủ để lão phu lấy mạng ngươi rồi. Lại còn trông mong hưởng được tuyệt đại mỹ nhân ư ?

Diệp Thanh Thanh cười nhẹ nói:

- Chuyện gì mà sư phụ lại bực tức đến mức đó. Chẳng qua chỉ là tên Thanh Lam tú sĩ có hơi táy máy trên người Tiêu mỹ nhân kia một chút. Có gì mất mát đâu mà sư phụ lại nổi ghen lên.

Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương nghe vậy cười gằn một tiếng âm trầm nói:

- Thanh nhi không biết được. Loại Mê hồn ảo ảnh đại pháp này kỵ nhất là việc khích thích nhục thể. Nếu hiện giờ cô nương kia đang trong tình cảnh ái ân trong mê cảnh, mà lại bị kích thích dục tình trên thân thể thực sự, thì cô ta sẽ tỉnh lại được. Khi đó, việc mê hồn đại pháp tác dụng trên tâm thần cô ta, sẽ hoàn toàn bị phá vỡ. Như vậy thử hỏi, sư phụ còn khống chế tâm thần cô ta thế nào được.

Diệp Thanh Thanh ngạc nhiên ngẫn người nhìn sư phụ một chút rồi mới khẽ nói:

- Vậy ra lúc nãy sư phụ sợ tên Thanh Lam tú sĩ khi làm Tiêu cô nương tỉnh dậy ư ?

Bát bộ thần xà Cửu Thiên Sơn cười khan:

- Qủa là sư phụ có chút lo lắng. Nhưng bây giờ nghĩ lại thì việc làm đó cũng không phải dễ.
Bằng vào võ công và định lực của hắn ta, thì không cách nào có thể gọi cô nương kia tỉnh dậy được.

Diệp Thanh Thanh nghe sư phụ nói thế thì đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Nàng lại hỏi dò sư phụ lần nữa, nhưng lúc này Bát bộ thần xà Cửu Thiên Sơn đã không còn hứng thú nữa, mà kéo tay Diệp Thanh Thanh đi cùng mình về đi về cửa phía tây.

Hai thầy trò bọn họ đi rồi mà trong lòng hai người ẩn núp như Vân Linh và Âm Phong Huyết Độc còn chưa hết kinh mang.

Vân Linh thì kinh mang vì chàng trong lúc vô tình, lại biết được phương cách cứu chữa cho Tiêu Dao Dao thoát khỏi Mê hồn ảo ảnh đại pháp, nhưng điểm khó khăn là việc cứu chữa đó, buột lòng chàng phải phá hủy đi trinh tiết của nàng. Như vậy liệu có đúng hay không ?

Mặc khác, theo như lời lão ma lần trước đã nói, thì trong vòng 1 ngày, nếu Tiêu Dao Dao không tỉnh lại được, thì sao đó, tâm tính nàng sẽ bị luyện hóa, khi đó nàng sẽ trở thành một dâm nữ. Suốt đời sẽ bị thiên hạ cười chê. Sống một kiếp sống nhục nhã vô cùng.

Hai điều này làm cho chàng phân vân, hiện thời chưa biết nên tính cách nào cho tốt nhất.

Bấy giờ, Vân Linh vì mãi suy nghĩ chuyện của Tiêu Dao Dao, nên không nhận thấy Âm Phong Huyết Độc đã bí mật phi thân đuổi theo Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương.

Đến khi Vân Linh tỉnh lại, thì đã không còn nhìn thấy Âm Phong Huyết Độc đâu nữa.

Vân Linh biết Âm Phong Huyết Độc võ công cao lắm. Trên giang hồ khó có người có thể làm hại được lão. Vì thế chàng cũng không để ý đến hành tung của Âm Phong Huyết Độc, mà quay vào phòng Tiêu Dao Dao định ôm lấy nàng nọ mang đi.

Không ngờ Vân Linh vào phòng Tiêu Dao Dao rồi, mới phát hiện thân thể nàng nọ đã biến đổi trở nên kỳ dị. Khắp người da thịt đỏ bừng bừng, hạ thân liên tục run rẩy, thân hình uốn éo run lên từng đợt. Hình ảnh đó còn động nhân hơn bất kỳ hình ảnh nữ nhân nào trước đây chàng đã từng thưởng thức.

Vân Linh nhớ lại lời nói lúc trước của gã hán tử trung niên – sư phụ của Diệp Thanh Thanh thì hết sức lo âu.

Chàng biết thời gian 1 ngày sắp hết, nên việc cứu người không thể chần chừ. Nếu một khi chàng trễ nãi cứu người, thì sau này hối hận cũng không kịp nữa.

(có độc giả thắc mắc là: tại sao Tiêu Dao Dao đến Đào Hoa Cung lâu như vậy mà đến bây giờ mới bị Bát bộ thần xà Cửu Thiên Sơn dùng Mê hồn ảo ảnh đại pháp làm cho mê loạn. Vụ này thực tế rất bình thường, theo lý mà nói, việc khuất phục một người nếu chẳng phải đến lúc tối quan trọng thì không bao giờ giở độc thủ ra ngay. Vả lại, bản thân Bát bộ thần xà Cửu Thiên Sơn biết đâu cũng chỉ mới hoàn thành xong bí pháp lợi hại này, những rắc rối kiểu như vậy trên đời này đầy rẫy ra đó, không phải việc gì cũng có thể hiểu thấu được. Vụ này độc giả lượng thứ tác giả viết úp mở như vậy, để cho độc giả tự mình hiểu theo các cách khác nhau).

Trong khi đó Tiêu Dao Dao ở trên giường đang đi vào dị cảnh ái ân. Nam tử hán ở trong lòng nàng lúc này không ngờ lại chính là Vân Linh. Trong tâm trí nàng luôn bị ám ảnh về chuyện cũ, lúc Vân Linh ôm nàng ở trong căn lều nhỏ, nên khi bị Mê hồn ảo ảnh đại pháp thao túng, thì liền nhớ đến chuyện xảy ra giữa hai người.

Có điều chuyện xảy ra thực tế giữa hai người chỉ là sự ôm ấp nhau nhất thời, không hề xảy ra những việc quá đáng. Ấy thế nhưng trong Mê hồn ảo ảnh đại pháp do Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương tạo ra lại hoàn toàn khác hẳn. Trong mê cảnh ấy, Vân Linh và Tiêu Dao Dao hoà nhập vào nhau, ái ân đến cực đỉnh khoái lạc. Không những chỉ có vậy, mà Tiêu Dao Dao còn bị chàng nọ đưa lên đỉnh vu sơn hết lần này đến lần khác, làm cho nàng chết ngất trong vùng cực lạc, cơ thể như bay bỗng lên tận mây xanh, mãi mãi không sao xuống được dưới đất.

Trong khi khoái ngất, nàng liên tục gọi tên Vân Linh, âm thanh càng lúc càng mê người, cứ như vậy mà bị chàng nọ vùi dập, đến mức hồn phách như tan ra.

Ở hiện thực, Vân Linh thì rất ngạc nhiên. Chàng thấy tên mình liên tục được mỹ nhân nhắc tới. Âm thanh lại cực kỳ du dương, làm như trên đời chỉ có mỗi tên chàng là đẹp nhất, nếu chẳng vậy tại sao trong cơn mê, cô nương kia cứ gọi tên chàng liên hồi làm chi.

Ban đầu chàng còn có phần ngạc nhiên, nhưng dần dần nhìn vào biểu hiện khuôn mặt Tiêu Dao Dao. Vân Linh bất thần bừng tĩnh nhớ ra hình dáng đó sao giống với hình ảnh khuôn mặt của Tiêu hồn ma nữ, khi nàng thăng hoa cùng chàng trong cơn mê ái ân.

Vân Linh nghĩ đến điều đó, thầm cho là mình đoán đúng. Nếu không thì lúc Tiêu Dao Dao tỉnh dậy, chắc chàng chỉ có nước giơ đầu chịu chết, chứ không biết nói làm sao nữa.

Vậy là, Vân Linh liều lĩnh đi ra đóng chặt lấy cửa, rồi cởi bỏ y phục bản thân, leo lên giường cùng mỹ nhân nọ truy hoan, hy vọng nhờ đó mà nàng nọ sẽ thoát khỏi Mê hồn ảo ảnh đại pháp.

Trong khi đó, Âm Phong Huyết Độc bám theo Bát quái thần xà Cửu Thiên Cương với tâm trạng rất căng thẳng.

Đã bao năm nay, lão ra công truy tìm tông tích của thù nhân hiếp sát thê tử, mà không cách nào tìm thấy. Không ngờ đến nơi này, lại phát hiện ra hành tung của kẻ thù năm nào. Như vậy lần này, dù sống hay chết lão của quyết báo thù rửa hận thì mới yên tâm mà chết.

Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương sau khi ra lệnh cho nữ đệ tử Diệp Thanh Thanh đi ra bố phòng các nơi hiểm yếu, liền bước nhanh vào gian nhà nhỏ ở phía trong cùng.

Trong căn nhà nhỏ này, có 2 nữ nhân, một độ tứ tuần, một là thiếu nữ trẻ nhan sắc xinh đẹp. Cả hai đều bị điểm huyệt ngồi yên trên ghế.

Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương vào tới, liền bước đến ghế ngồi đối diện với hai người nữ nhân, miệng nói:

- Hừ ! Hai mẹ con bà không ngờ lại có tư tưởng phản nghịch. Nếu không phải lão phu luyện được thần công lợi hại, thì có lẽ giờ này đã chết mục xương rồi.

Phụ nhân tứ tuần nhìn Cửu Thiên Cương căm giận nói:

- Bấy lâu nay ta vì con thơ, vì phu quân mà cố sống. Bây giờ nghĩ lại thật là sai lầm. Thà ta chết phứt từ 15 năm trước còn hơn phải sống cùng loài cầm thú như ngươi.

Bát bộ thần xà Cửu Thiên Sơn cười lớn nói:

- Hay lắm. 15 năm qua lão phu đối xử với bà không bạc. Lại còn chăm sóc cho con gái của bà nên người. Vậy mà bà lại a dua cùng con gái định ám hại lão phu. Nhưng lão phu vẫn còn sống đây, còn bà thì sao, con gái của bà thì sao, và cả tên phu quân kém tài Tiêu Thanh kia nữa. Liệu hắn có thể làm gì lão phu đây.

Thiếu nữ xinh đẹp lớn giọng quát:

- Loài cầm thú. Nhà ngươi cướp đoạt vợ con của kẻ khác, làm chia lìa gia đình bổn cô nương. Thù đó bổn cô nương đến chết cũng quyết làm quỷ về đòi nợ ngươi.

Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương thấy thiếu nữ giận dữ như vậy thì cười ồ nói xằng:

- Tiểu mỹ nhân. Cô nương kiên cường lắm. Nhưng cái gì sống, cái gì chết ở trên đời này chỉ là mạnh được, yếu thua thôi. Cô nương muốn chết để làm quỷ đòi nợ lão phu ư ? Qủa thật là hoang đường. Lát nữa lão phu sẽ đưa cô một bước lên mây, sau đó sẽ dùng Mê hồn ảo ảnh đại pháp khiến cho cô nương biến thành một dâm nữ trước mắt chúng nhân. Thử xem cô nương còn có thể hoành hành được chăng ?

Tiêu Lệ Ngọc nghe lão tặc nói thế thì sợ toát mồ hôi hột. Nàng biết rõ thủ đoạn cao cường của lão thì không dám nói gì nữa, định cắn lưỡi tự vẫn chết luôn.

Tuy nhiên nàng chưa kịp thực thi ý định, thì quai hàm đã bị phong bế. Miệng muốn nói cũng không nói được thì làm sao có thể cắn lưỡi tự tận bây giờ.

Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương sau khi phong bế huyệt đạo của Tiêu Lệ Ngọc xong, để nàng không thể tự tử, liền bước lại bế bỗng nàng nọ đi vào giường.

Phụ nhân trung niên ở bên ngoài thấy vậy tức giận kêu thét liên hồi. Bà vừa chửi rủa, vừa mắng nhiếc lão, nhưng vẫn không thấy lão đả động lại một tiếng. Ở bên trong phòng, chỉ vọng ra những tiếng y phục bị xé. Điều này càng minh chứng cho một cảnh tượng tang thương đắm ngọc chìm châu sắp sửa diễn ra.
HỒI THỨ 40 – PHONG VÂN HỘI NGỘ (phần cuối)


Phụ nhân trung niên chửa mắng không xong, liền quay sang năn nỉ. Bà nói, dù thế nào Tiêu Lệ Ngọc cũng chỉ là một thiếu nữ trẻ tuổi ngờ nghệch, nếu phạm lỗi gì thì cứ để một mình bà phải gánh chịu. Hơn nữa, Tiêu Lệ Ngọc được hai người nuôi từ nhỏ, nàng không là con ruột của lão, nhưng cũng là một đứa con nuôi, làm sao một người ở vị trí như lão, lại có thể dâm loạn với con gái nuôi cho được.

Thế nhưng phụ nhân trung niên tha hồ van vỉ, bên trong phòng y phục liên tục bị xé rách toạt. Cơ thể mỹ miều tuyệt mỹ của Tiêu Lệ Ngọc đã bắt đầu bị lộ ra từng chút rồi.

Tiêu Lệ Ngọc tức giận hai mắt đỏ ngầu, nước mắt uất ức ứa ra không cầm lại được. Nàng tuy thân ở trong Đào Hoa Cung, nhưng cơ thể thanh khiết, băng tâm, chưa từng để cho nam nhân nào sờ mó đụng chạm. Không ngờ lúc cuối cùng, lại để bản thân rơi vào tay một kẻ ác ma, để thân thể băng trinh của mình, trở thành một trò chơi cho lão tặc. Nàng cảm thấy ruột gan như quặn lại, chỉ muốn có một phép màu nào đó, đến cướp đi sinh mạng của mình lúc này, thì nàng cám ơn lắm lắm.

Lúc trước, Tiêu Lệ Ngọc gặp gỡ Tiêu Dao Dao, thì cảm thấy ganh ghét với nàng nọ, vì lẽ nàng nhận thấy bản thân cũng không kém chi Tiêu Dao Dao, thân thể cũng là băng thanh, ngọc cốt, vậy mà người ở trên giang hồ, chỉ dựa vào xuất thân nơi hắc đạo của nàng, mà coi rẻ nàng đến thế.

Cũng vì sự ganh ghét này, mà sau đó, Tiêu Lệ Ngọc đã dụ cho Tiêu Dao Dao về đến Đào Hoa Cung, rồi dùng sức lực kỳ tuyệt của Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương bắt lấy Tiêu Dao Dao rồi đem Tiêu Dao Dao đi làm vật thí nghiệm cho phép thuật Mê hồn ảo ảnh đại pháp của lão.

Hiện giờ Tiêu Lệ Ngọc đột nhiên nhớ đến chuyện cũ, cảm giác hối hận cùng cực, nàng đã vì chút hiềm khích nho nhỏ, mà đã hại đi một đời hạnh phúc của Tiêu Dao Dao. Phải chăng đây là cái giá cho những việc làm sai trái của nàng? Ông trời đã phạt nàng rồi sao ?

Ở bên ngoài, Âm Phong Huyết Độc chứng kiến cảnh ấy thì tức giận vô cùng. Lão phi thân vào trong phong, phóng chỉ giải khai huyệt đạo cho phụ nhân trung niên rồi cười khan một tiếng nói:

- Cửu Thiên Cương ! Có cố nhân đến tìm lão đây.

Âm thanh giọng nói của Âm Phong Huyết Độc không cao, nhưng ngữ khí bá đạo cực kỳ, thứ mùi vị sát khí đó người bên ngoài chỉ nghe qua cũng có thể cảm nhận ra được.

Ở trong phòng, âm thanh tiếng xé vải chợt im bặt, rồi một thân ảnh nhẹ nhàng bước ra. Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương đã xuất hiện với vẻ mặt lạnh lùng.

Hai người thoáng nhìn nhau. Âm Phong Huyết Độc cười khan một tiếng nói:

- Ở đây chật hẹp. Các hạ theo lão phu ra ngoài kia.

Lão nói xong thân hình phiêu du nhẹ nhàng, thoắt cái đã ra đến hàng lang rồi nhảy xuống đất.

Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương biết gặp phải tay đại địch. Hắn lúc trước đã nhiều lần trốn tránh Âm Phong Huyết Độc do thực lực không bằng lão ta. Nhưng hiện giờ, sau khi học luyện được không ít các môn công phu, thì việc phải đối mặt với lão già ghê gớm này lão cũng không ngán ngại nữa.

Do đó, lão thấy Âm Phong Huyết Độc nhảy xuống đất thì cũng nối gót nhảy theo. Hai người đứng ở cách nhau hơn 5 trượng đối nhãn vào nhau chằm chằm.

Âm Phong Huyết Độc gằn giọng nói:

- Mối thù dâm sát ái thê lão phu hôm nay nhất định phải báo. Các hạ chuẩn bị chết đi.

Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương cười khan nói lớn:

- Hì ! Chưa biết hôm nay ai chết về tay ai? Lão già ốm đói đừng có huênh hoang quá. Coi chừng kẻ chết mất xác hôm nay phải là lão chứ không phải ta.

Trong lúc nói chuyện, phần y phục nơi thân của cả hai bắt đầu căng phồng. Hai chân di động, bộ cước linh hoạt, đã từ từ sáp lại gần nhau như hai con sói tranh mồi.

Âm Phong Huyết Độc thân hình vốn nhỏ nhắn mà hiện giờ khi lão vận dụng Âm Phong thần công lên thì y phục phồng to, làm cho lão như lớn hẳn lên, uy phong sát khí tràn ngập đương trường.

Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương cũng không chịu lép vế. Toàn thân phổ dụng công lực, hai tay thu lên để trước ngực theo thế “mãng xà xuất động” chuẩn bị bất kỳ lúc nào đều có thể đánh ra một đòn tuyệt độc.

Ở bên ngoài, các thiếu nữ canh gác thấy chuyện lạ, liền đổ xô lại nhìn. Bọn họ kinh ngạc thấy cung chủ đại nhân, đang quyết đấu cùng với một lão già thân hình nhỏ nhắn.

Cùng lúc ấy, hai tiếng thét nổi lên, hai thân hình nhập lại làm một rồi lại phân khai, chiêu thế tung ra trong lúc cấp thiết nhanh không thể tưởng tượng.

Thế rồi chiến cuộc bắt đầu, chưởng phong mạnh như núi lở ầm ầm dỡ ra. Âm Phong chưởng lực khí lạnh thấu xương phóng xuất ra đương trường làm bọn thiếu nữ kinh hãi lùi dạt cả lại.

Hai tay cao thủ thượng thặng bắt đầu trao đổi võ công, đem ra tuyệt học bình sinh để quyết đấu, mong muốn dùng các tuyệt của mình để đè bẹp địch thủ.

Âm Phong Huyết Độc thì khinh pháp nhanh nhẹn, chưởng pháp âm độc lạnh kinh người. Nếu mà Bát bộ thần xà để lão ta đánh trúng một chưởng thì sẽ bị bế huyết, phong hầu ngay.

Còn về phần Bát bộ thần xà thì chiếm lợi thế về chiêu thức quỷ dị. Thân hình lão khi nghiêng bên đông, khi ngã bên tây, luôn luôn né khỏi các đòn công chết người của đối phương, trong lúc biến thế lại xuất ra hàng loạt chiêu thức tấn công trở lại trên khắp bộ vị nơi thân Âm Phong Huyết Độc.

Hai đằng chiêu thế vừa nhanh vừa độc, lại quỷ dị vô cùng. Vì thế họ đấu nhau một hồi đã làm cho cát bay đá chạy, bụi đất mù trời. Nhất thời cường lực phóng xuất ra trong phạm vị hơn 10 trượng, làm cho không một ai dám đến gần.

Càng đánh lâu, Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương càng kinh dị cho chưởng thế độc địa của Âm Phong Huyết Độc. Đến giờ này lão mới hiểu được rõ ràng tại sao Âm Phong Huyết Độc lại khiến cho anh hùng thiên hạ khi nghe đến tên lão phải kinh hoảng lên là vì nguyên do gì.

Không phải chỉ vì cái danh hiệu Hấp Huyết Ma kia làm người ta sợ hãi mà chính là vì Âm Phong Chưởng của lão ta quá độc địa khiến cho ai ai đụng trận với lão đều không tránh khỏi cái chết do bị lạnh quá thành ra tay chân cứng đờ, chiêu thế tất yếu chậm lại khiến cho bản thân rơi vào tuyệt lộ rồi bị Âm Phong Huyết Độc thu thập.

Hiện giờ sau khi đã giao đấu với nhau được 50 chiêu, Âm Phong Chưởng của Âm Phong Huyết Độc mới phát huy hết sức lạnh kinh hồn. Trong vòng chưởng phong 10 trượng đó, mọi vật đều bị hơi lạnh của chưởng phong làm cho gần như đông hết cả lại.

Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương né tránh tuy giỏi, nhưng dù sao cũng bị hơi lạnh của chưởng phong tấn công, làm cho tay chân tê tái, nhiều lúc cảm thấy vận động không được thoải mái.

Lão kinh hoảng liền hú lên một tiếng, vận dụng sức lực toàn thân đánh mạnh ra một chưởng, đẩy bật Âm Phong Huyết Độc ra.

Lúc này, Âm Phong Huyết Độc đã đi gần tới chiến thắng, chưởng phong lạnh lẽo của lão đã khiến cho chiêu thức cũng như độ nhanh nhạy của Bát bộ thần xà giảm hẳn lại, tình hình này trong vòng thêm 10 chiêu nữa tất phải bại vong.

Không ngờ trong lúc đó, Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương lại tung ra một đòn tối hậu, khiến cho Âm Phong Huyết Độc cũng phải xính vính, nhảy lùi lại.

Bát bộ thần xà nhảy thoát khỏi đám hơi chưởng lạnh giá, liền rút vội trong người ra một ống tiêu đen xì, đưa ngay lên miệng thổi.

Hàng loạt âm thanh như tiếng nhạc ru đồng thời bay đến trước mặt Âm Phong Huyết Độc.

Âm Phong Huyết Độc thoạt nghe tiếng tiêu này không thấy có biến chuyển gì. Thế nhưng trong lòng lão cảm giác kỳ quái. Lão nghĩ nếu âm thanh kia không lợi hại thì Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương chẳng đời nào mang ra thi thố như thế.

Nghĩ vậy, Âm Phong Huyết Độc vội vàng phóng vận dụng kình khí, chuẩn bị đánh ra một chưởng Âm Phong cực mạnh về phía Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương.

Nào hay đúng lúc vận dụng nội công, Âm Phong Huyết Độc mới nhận ra một luồng khí lưu cực mạnh, chạy bổ về phía tiểu phúc. Nội công do lão chuyển vận từ đan điền, không cách nào đột phá khỏi vòng khí lưu vốn tự đan điền sản sinh.

Âm Phong Huyết Độc kinh hãi phát hiện bản thân nội lực đang dồn dập di chuyển kỳ dị không còn chịu sự khống chế của lão. Trong lúc này âm thanh tiếng tiêu lại càng lúc càng mê ly, nghe như tiếng gọi của ái thê trong cơn mê đắm chìm trong hạnh phúc.

Âm Phong Huyết Độc tự mình cảm giác bất an. Toàn tâm toàn ý cố gắng khống chế tình cảm kỳ dị đang trào dâng trong nội thể. Ấy thế nhưng dù lão làm cách nào, thứ âm thanh dụ người kia vẫn cứ tiếp tục phát tác, khiến bản thân không thể kiểm soát thân thể lẫn ý chí, khuôn mặt dần dần trở nên ngờ nghệch, rơi vào ảo giác kỳ dị mê hồn.

Trong lúc này, ở thực tại mọi chuyện cũng thật là kỳ lạ. Hai tay cao thủ vừa nẩy đánh nhau bạt mạng, chưởng pháp mạnh mẽ kinh hồn, vậy mà chẳng ai có dấu hiệu thụ thương hay chảy máu hết.

Thế nhưng lúc này trận chiến giống như đã ngừng hẳn, thì lại có kỳ quái phát sinh.

Âm Phong Huyết Độc thì tay chân co rút, sức lực tụ cả vào người mà không sao phát tiết ra được. Toàn thân lão cứ run động liên hồi, tay chân như cứng lại, khuôn mặt thì ngơ ngẫn ra nhìn về phía đối thủ.

Ở phía bên kia, Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương thì tay vẫn cầm ống tiêu thổi lên từng hồi, nhưng âm thanh chẳng hề phát ra. Khuôn mặt lão thổi tiêu đau khổ như bị trăm ngàn vết đâm chém, hai bên cánh mũi đã xuất hiện dòng máu đỏ chảy ra. Toàn thân cũng run động tưởng chừng như không sao đứng vững.

Vừa rồi Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương đấu với Âm Phong Huyết Độc một chưởng đã bị thương khá nặng, nhưng do tình thế khẩn cấp, lão không kịp vận công trị thương mà giở luôn “Thất cầm âm luật” ra để tiêu diệt đối phương.

“Thất Cầm âm luật” là một loại võ công dùng âm thanh để khống chế thần thức địch thủ. Võ công này đã được Thạch Thạch lão nhân nghiên cứu cả đời mới chế tạo ra. Nó chính là tinh hoa của Ngọc Địch bí phổ kết hợp cùng những sáng tạo mới của Thạch Thạch lão nhân mà hình thành nên.

“Thất Cầm âm luật” vốn được chia làm 3 thiên: thiên thứ nhất là “Mê âm”, thiên thứ hai “Sát âm”, thiên thứ ba là “Du hồn âm”. Cả 3 thiên này chỉ sử dụng tốt nhất khi dùng Ngọc Địch mà thổi nên và lại còn đòi hỏi kẻ sử dụng phải có nội công cực kỳ thâm hậu mới có thể dẫn xuất âm luật ra ngoài gây bất lợi cho kẻ khác.

Tiếc thay lúc này Bát bộ thần xà nội lực đã bị tổn thương, do đó, lão miễn cưỡng vận công thổi ra “Mê âm” đã khiến cho bản thân bị tổn thương nguyên khí, mà hiệu quả thì cũng chưa được cao lắm.

Lúc này, trong lòng Bát bộ thần xà lo lắng vô cùng. Rõ ràng “Mê âm” cũng lão, chưa đủ sức khống chế hoàn toàn tâm thức của một đại cao thủ lợi hại như Âm Phong Huyết Độc. Nhưng khổ cái lúc này cơ thể của lão đã không còn đủ sức duy trì được nữa. Lão mà cố gắng thêm thì tính mạng chắc chết mất.

Lúc này mấy thiếu nữ đứng bên ngoài, lại không hiểu gì hết tình cảnh thảm thương ở bên trong lòng 2 đại cao thủ. Bọn họ cứ sợ hai người này đang âm thầm vận dụng một môn công phu gì lợi hại lắm, vì thế chẳng ai dám sáp lại gần 2 lão cả.

Đột nhiên ngay khi ấy, ở ngoài xa liên tục có những tiếng kêu la thất thanh vọng lại. Phần đông những tiếng kêu đó đều là của các hào khách giang hồ.

Bọn thiếu nữ ở đương trường vì bị tiếng kêu ở đằng xa làm cho xôn xao cả lên. Mấy thiếu nữ bàn tán lẫn nhau, đều chuyển hướng tập trung sang chỗ mấy tiếng kêu la đó.

Từng xa xa, hàng loạt những âm thanh kêu rú cùng ánh lửa chớp sáng lập lòe. Rõ ràng ở phía trong trận đã phát sinh biến hóa kinh người.

Trong khung cảnh hỗn loạn đó, một bóng áo xanh lướt từ xa đến. Bóng người này vừa đến nơi, đã kêu lên một cách kinh hoàng, toàn thân lao tới đỡ lấy thân hình Bát bộ thần xà đang ngã xuống, mê man bất động.

Mấy thiếu nữ lúc này mới ồn ào chạy lại, vây quanh người áo xanh và Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương.

Diệp Thanh Thanh chính là người áo xanh. Nàng đến kịp lúc sư phụ bị nội thương cực trọng ngã xuống nên vội vàng chạy lại đỡ lấy.

Diệp Thanh Thanh lo lắng quát lên với mấy thiếu nữ đang đứng tụm xung quanh:

- Các ngươi làm gì mà để cho Cung chủ bị thương nặng thế. Còn không mau mở đường để bổn nhân đưa Cung chủ vào nghỉ ngơi.

Mấy thiếu nữ nghe vậy vội vàng lui dạt ra thành một lối đi. Diệp Thanh Thanh sau khi sắp xếp ổn thỏa cho sư phụ rồi mới hỏi đến tình hình lúc nãy. Khi nàng hiểu rõ nguồn cơn, cùng bọn thiếu nữ kia quay lại đấu trường, thì hình bóng của lão già Âm Phong Huyết Độc đã không còn ở chỗ cũ nữa.

o0o
Hết hồi 40

HỒI THỨ 41 – THẢM BIẾN ĐÀO HOA CUNG (phần 1)


Diệp Thanh Thanh thấy vậy liền dẫn bọn thiếu nữ quay lại chỗ Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương. Lúc bấy giờ Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương đã hồi tỉnh. Lão vừa rồi đã uống vào một viên linh đơn kêu bằng “Thanh Thiên Cửu Hoàn Đơn”. Viên linh đơn này là một loại đơn dược đặc chế do chính tay Thạch Thạch lão nhân luyện hóa mà thành. Để luyện được 1 viên linh đơn như vậy phải tốn rất nhiều công phu. Ngoài các vị thuốc quý như Sâm nhung, Linh Tiên, Đan Sâm còn có thêm vài dị vật bí ẩn khác trong lúc hóa luyện.

Ngày thường Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương rất quý trọng đơn dược này, y thường mang theo trong người và chỉ mới uống một viên lúc còn ở trong Phúc tiểu trạch.

Đây là lần thứ hai Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương phải nhờ cậy vào sức thuốc để mau chóng hồi phục thể lực.

Sau khi phục thuốc, toàn thân Bát bộ thần xà phát lên hơi nóng. Lão ngồi nhập định mà trên đỉnh đầu hàng loạt những làn khói trắng bốc lên nhìn rất kỳ ảo.

Diệp Thanh Thanh và mấy thiếu nữ đứng ngoài nhìn vào ngạc nhiên lẫn thán phục cho nội công lợi hại của Cung chủ.

Trong khi đó, Vân Linh ở trong phòng hòa hợp cùng Tiêu Dao Dao lại gặp phải tình huống khó khăn khó nói lên lời.

Chàng hợp với nàng nọ không biết bao nhiêu lần mà thủy chung cũng không thấy nàng nọ có chút hồi tỉnh chi cả.

Con người ta ai cũng có da thịt, ai cũng có cảm xúc, Vân Linh cứ hùng hục như vậy cùng Tiêu Dao Dao trong suốt một thời gian dài thì làm sao có thể chịu nổi cơn kích khoái càng lúc càng tăng.

Hiện giờ chàng đã cảm giác hạ thể chàng không chịu nổi sự tiếp xúc quá lâu như vậy rồi.
Cơ thể bắt đầu chuyển biến mạnh mẽ. Ở dưới thân cuối cùng cũng phải đầu hàng trước những kích thích mê người.

Trong lúc đó, Tiêu Dao Dao cũng cảm nhận được thế nào là sự tiếp xúc da thịt thật sự.
Nàng càng lúc càng xa rời cảnh giới mê ảo mà quay trở lại với tình hình diễn biến thật sự.

Có điều những kích thích của Vân Linh vẫn chưa đến mức khiến nàng phải bừng tỉnh. Mãi đến lúc Vân Linh chịu không nổi khoái sướng bắt đầu tiết thân thì Tiêu Dao Dao mới giật mình tỉnh lại sau cơn mê dài.

Nàng tỉnh lại rồi liền nhận thấy một luồng khí nóng ào ạt cuốn vào cơ thể. Ở dưới thân cảm giác tê mê sướng khoái không sao gượng nổi. Miệng nàng liền bật lên tiếng rên và tiết thân.

Một lúc sau, Tiêu Dao Dao mới thực sự dứt khỏi cơn mê. Nàng hai mắt như đóng đinh lên khuôn mặt xấu xí của gã trai vừa mới chụng đụng xác thịt cùng nàng.

Lúc này Vân Linh hiện vẫn dùng thân phận Lạc Thiên. Chàng thấy Tiêu Dao Dao tỉnh dậy thì chưa kịp vui mừng lại thấy nàng nọ ôm mặt khóc ròng.

Vân Linh trong nhất thời không thể hiểu được vì sao nàng khóc, lại tưởng rằng do mình bức hiếp nàng ta nên mới dẫn đến sự tình như vậy.

Ôi thôi ! Vân Linh không hiểu được rằng Tiêu Dao Dao vì không nhận ra chàng, lại tưởng là thân mình bị một gã đàn ông lạ hoắc chà đạp nên mới trở đau khổ đến thế. Nếu ngay lúc này chàng lộ chân diện thật ra thì chưa biết chừng mọi sự đã khác. Tiếc thay, chàng lại không hề nhận ra sai lầm đó.

Nói về Tiêu Dao Dao sau một hồi khóc lóc thì bất ngờ vung tay điểm lấy huyệt đạo của Vân Linh đang ngồi gần đó.

Vân Linh trong khi không phòng bị liền bị nàng điểm trúng huyệt đạo ngã lăn ra đất.

Tiêu Dao Dao trong lòng đau khổ nên hành động cũng như tâm lý không được bình thường. Nàng điểm huyệt Vân Linh rồi mới nghiến răng nói:

- Ngươi hại ta thê thảm thế này thì nên chết đi.

Nàng nói xong liền đá mạnh một cái vào mình Vân Linh làm chàng bắn hẳn ra xa.

Vân Linh nằm đó bị nàng đá đau lại nghe nàng định giết mình thì cả kinh, không biết nên làm sao.

Tiêu Dao Dao thì lúc này hai má vẫn còn hoen lệ. Thân hình mỹ lệ không một mảnh vải che đậy lộ ra nét dụ người.

Nhưng hiện thời đối với bản thân nàng đã không còn coi trọng việc thân xác lõa thể, cảm giác uất ức dồn nén vì một phút sa chân khiến cho trái tim yêu đương ấp ủ từ lâu với Vân Linh bị sụp đổ hoàn toàn, không còn cách chi cứu vãn nữa.

Nàng có biết đâu nam nhân nằm đó chính là người trong mộng của mình. Thế nên nàng mới định giết y đi cho đỡ oán hận.

Tiêu Dao Dao bước đến bên cạnh Vân Linh nhìn vào khuôn mặt xấu xí của chàng rồi hừ lên một tiếng, bàn chân ngọc đưa lên đè lên mặt chàng.

Đến lúc này chỉ cần nàng vận công đè xuống nữa thôi, là toàn bộ khuôn mặt và đầu Vân Linh sẽ bị dập nát.

Vân Linh kinh hoảng vô cùng nhưng miệng muốn nói mà không nói được. Mũi chàng cảm giác da thịt mát rượi nơi gan bàn chân của Tiêu Dao Dao mà trong lòng rối loạn như tơ vò.

Tiêu Dao Dao đặt chân mình lên mặt Vân Linh rồi ngừng ngừ một lúc vẫn chưa quyết định được.

Nàng từ khi ra giang hồ đã đụng chạm với không ít cao thủ. Đối với thủ đoạn độc ác của bọn chúng nàng cũng không ngán ngại. Thế nhưng lần này người bị nàng giết lại là một kẻ không có khả năng kháng cự. Mặc khác bản thân nàng đã bị kẻ đó hủy loại. Như vậy thì nàng tha hắn được sao ?

Tiêu Dao Dao nhấc chân lên mấy lần định đạp vỡ sọ kẻ đã vũ nhục nàng mà mãi mãi không thành. Sau cùng nàng bật lên tiếng khóc rồi ôm đầu bỏ chạy ra khỏi căn phòng.

Vân Linh thoát nạn mà trong lòng không khỏi kinh sợ, mấy phút vừa qua chàng tưởng rằng dài như vô tận. May mà Tiêu Dao Dao là con người nhân đức không phải hạng ác độc. Nếu không e rằng chàng hiện tại đã ra ma rồi.

Vân Linh sau chuyện này phải tốn mấy khắc thời thần mới giải khai được huyệt đạo bị điểm. Chàng vội vàng lao ra ngoài tìm kiếm Tiêu Dao Dao nhưng nàng nọ đã không còn ở trong lầu này nữa.

Khi chàng chạy đến gần một ngách cửa hẹp thì đột nhiên nghe tiếng thở khò khè yếu ớt vọng ra. Chàng đẩy cánh cửa nhỏ, liền phát giác Âm Phong Huyết Độc thân hình lõa thể nằm bất động trên sàn nhà.

Vân Linh không ngờ đến chuyện này nên kinh hãi vội chạy lại bên lão.

Âm Phong Huyết Độc hơi thở đã khò khè, khuôn mặt tái xanh, lão nhìn thấy Vân Linh xuất hiện bất ngờ thì cố gắng vận hơi sức nói vài câu yếu ớt:

- Lão phu bị Gia cát nữ Tiêu Lệ Ngọc dùng thuật thái bổ hút hết chân nguyên rồi. Tiếc thay cho cô ta vì muốn báo thù mà bất chấp cả thủ đoạn, lại dám hy sinh cả trinh tiết của mình để đạt được mục đích.

Vân Linh nghe Âm Phong Huyết Độc nói thế liền nhìn lại cơ thể lão. Bấy giờ chàng mới nhận thấy ở nơi hạ thân Âm Phong Huyết Độc có đọng lại chút dấu tích của cuộc ái ân vừa qua, trên mặt sàn cũng còn vương lại chút máu nhỏ giọt.

Vân Linh lắc đầu mà rằng:

- Nàng ta đã dám bỏ đi cái quý giá nhất của mình, lại còn hãm hại lão bị như vậy. Tại sao lão lại tiếc cho nàng ta như vậy ?

Âm Phong Huyết Độc gắng gượng một hơi nói:

- Cả đời lão phu tạo ác đã nhiều. Nay lão bị hại đến nông nổi này cũng không oán hận ai cả. Có điều cô nương kia không ngờ lại là con gái của Bát quái thiên di Bạch Thi, một quái kiệt giang hồ đã nổi danh mấy chục năm nay.

Vân Linh kinh hãi không tin vào tai mình nữa liền hỏi vội:

- Lão nói sao ? Tiêu Lệ Ngọc là con gái của lão già Bạch Thi ư ?

Âm Phong Huyết Độc thều thào:

- Chính cô ta đã bảo với lão phu như thế. Cô ta sau khi hút hết chân nguyên nội lực của lão phu còn bảo sẽ có ngày quay lại chôn cất cho lão phu mồ mả yên đẹp. Hờ ! ... lão phu cần gì chứ ... Chết là hết rồi !

Vân Linh không ngờ người mà Bát quái thiên di Bạch Thi muốn chàng tìm kiếm bấy lâu nay lại chính là cô nương Tiêu Lệ Ngọc. Lúc này chàng nghe Âm Phong Huyết Độc nói thế thì vừa kinh ngạc vừa thắc mắc vội hỏi Âm Phong Huyết Độc tại sao lại biết được chuyện này.

Thế nhưng Âm Phong Huyết Độc đã suy nhược khí lực quá độ, lão thều thào nói được mấy điều nữa, đại ý là việc kia chính là lão nghe từ miệng Tiêu Lệ Ngọc nói ra.

Vân Linh sững sờ nghĩ lại mọi chuyện mới sực nhớ ra danh tự của kẻ gây nên tội ác cướp vợ, con của Bát quái thiên di Bạch Thi chính là tên hán tử trung niên Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương.

Nhưng lúc này Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương đã không còn ở trong lầu nữa. Y bây giờ nội công đã phục hồi rất tốt và đang dẫn Diệp Thanh Thanh cùng đám thiếu nữ tiến thẳng ra phía kỳ trận.

Bên trong kỳ trận giờ đây hỗn độn cực kỳ, đám môn nhân người giang hồ liên tiếp bị trúng cơ quan cài đặt trong trận. Trận pháp này tuy không lợi hại được như trận pháp Bát quái thiên dị Bạch Thi đã lập, nhưng ở đây lại có cơ quan phục sẵn, do đó, đối với những ai không am hiểu về kỳ trận thì nguy cơ bị hại sẽ lớn hơn nhiều.

Bọn nữ nhân Đào Hoa Cung dưới sự chỉ huy của Thanh Lam Tú Sĩ đã bắt được vô số nhân vật giang hồ bị kẹt trong cơ quan mai phục.

Số nhân vật này kẻ thì bị trói, kẻ thì bị điểm huyệt nằm la liệt trên mặt đất phía ngoài kỳ trận.

Trong trận hiện giờ vẫn còn liên tiếp những âm thanh kinh hãi vang lên. Mỗi khi có tiếng kêu như thế, một đám thiếu nữ lại xông vào trận và lôi kẻ bị cơ quan mai phục ra.

Bọn người bị trúng mai phục thông thường ai ai cũng bị thương tích máu me chảy ra. Vậy mà bọn chúng còn bị điểm huyệt kiềm chế khiến bản thân không thể tự động điểm huyệt chỉ huyết hay băng bó thương tích lại.

Khi Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương dẫn đám bộ hạ tới nơi thì bên ngoài kỳ trận đã nằm la liệt người là người. Y rất khoái chí liền ra lệnh cho đám nữ nhân đi theo gom các tù nhân lại đem giam vào một chỗ. Sau đó y mới nhìn vào trong trận nói:

- Chư vị khách nhân. Các vị hiện đã không còn đường thoát. Bằng hữu của các vị phần lớn đã bị người của bổn cung bắt hết rồi. Nếu chư vị chịu lên tiếng hàng phục thì lão phu sẽ mở cho một đường sống, về làm thuộc hạ cho lão phu, còn như vẫn ương bướng không nghe, thì sau này chớ trách lão phu hạ thủ vô tình.

Trong trận lúc này, phần đông đều là những cao thủ võ công lợi hại. Kiến thức kỳ trận cũng biết được đôi chút. Bọn họ ở trong trận tuy không thể ra thoát nhưng những cạm bẫy đặt ra bên trong cũng không thể gây cho họ bị tổn thương.

Vấn đề bây giờ của đám người giang hồ chính là về thời gian. Theo thời gian thì sớm muộn gì họ cũng có cách ra khỏi kỳ trận. Do đó, không ai là không cố gắng tìm cách thoát ra, còn đối với lời tuyên bố của Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương vừa rồi dường như chẳng ai quan tâm.

Trong số người bị giam trong trận thì thực lực của đám môn nhân Hồng Ma Viện là lợi hại hơn cả. Mấy người lúc này tụ lại một chỗ còn tập hợp thêm được một số cao thủ giang hồ khác đi theo làm thành một đoàn người lên đến gần 20 chục.

Tuy nhiên, kẻ dẫn đầu đoàn người xông qua trận pháp hiện giờ lại chẳng phải là Thích Hàn Tùng đại lão gia, mà là do con gái lão Thích Nhạn Nhạn và đường chủ Hỏa Long Đường - Thất Tỏa Chân phu nhân.

Về đường chủ Hỏa Long Đường - Thất Tỏa Chân thì do trước khi học luyện hóa hỏa dược thì có được sư phụ chỉ vẽ sơ qua về kỳ trận và cách cài đặt cơ quan. Vì thế, đối với bà ta các cơ quan lắp đặt trước đó của Đào Hoa Cung đều bị bà ta phá được cả.

Trong khi đó, để có thể đưa mọi người rời khỏi trận pháp lại phải trông chờ vào khả năng của vị cô nương nghịch ngợm Thích Nhạn Nhạn.

Lần trước, Thích Nhạn Nhạn đi cùng Hàn Thiên Ma Nữ và Vân Linh rồi bị kẹt bên ngoài Bát quái trận đồ nên rất tò mò về trận pháp. Nàng nhân cơ hội đó liền học hỏi ở Hàn Thiên Ma Nữ một chút về kỳ trận.

Không ngờ bây giờ chút ít kiến thức nhỏ nhoi đó của nàng lại giúp cho nàng trở thành lãnh tụ được kính trọng trong đám quần hùng.

Ngay cả phụ thân nàng Thích Hàn Tùng cũng không ngờ con gái có khả năng như thế.
Khi đám người Đào Hoa Cung trở mặt dùng kỳ trận được kích hoạt tấn công vào mọi người thì cả đoàn người Thích Hàn Tùng đều trở nên khốn đốn không biết nên đi về đâu.

Thích Hàn Tùng là thủ lĩnh ở đây nên dù không am hiểu về kỳ trận cũng phải liều mình đi trước dẫn đường. Sau nhiều lần gặp nguy hiểm và lạc lối trong trận, đoàn người do Thích Hàn Tùng lãnh đạo đã trở nên chán nản.

Cũng may, khi đi trong trận, Thích Nhạn Nhạn do biết chút đỉnh về kỳ trận nên đã nhiều lần lên tiếng cảnh báo mọi người thoát khỏi không ít chỗ nguy hiểm cũng như tiến gần hơn ra phía bên ngoài.

Thế rồi dần dần thành ra vô tình, Thích Hàn Tùng đã để cho con gái chiếm quyền lãnh đạo đoàn người Hồng Ma Viện tiến lên phía trước.
Chuong 41 – THẢM BIẾN ĐÀO HOA CUNG (phần cuối)


Đoàn người Hồng Ma Viện càng đi lại càng tin tưởng hơn vào khả năng của Thích Nhạn Nhạn tiểu thơ. Những thứ ảo giác mà họ gặp phải liên tục bị Thích Nhạn Nhạn phá hủy hoặc vượt qua. Do đó, họ không những đang từ từ thoát ra khỏi trận mà còn rủ thêm được không ít đồng đạo giang hồ tin tưởng mà đi theo.

Còn Thích Nhạn Nhạn thì ban đầu có đôi chút không được tự tin nên không dám lên tiếng chi hết. Mãi sau này nàng thấy phụ thân liên tiếp mắc sai lầm trong khi những điều đó có thể không xảy ra nếu nàng nhắc nhở trước. Thế rồi nàng càng chú ý hơn những diễn biến của trận pháp đang diễn ra, đem sự biến hóa của nó đối chiếu với những hiểu biết của mình về kỳ trận thì phát hiện ra nhiều điều.

Và rồi trong những tình huống sau này, Thích Nhạn Nhạn đã thử lên tiếng nhắc nhở phụ thân trong một vài tình huống nàng cảm thấy tin tưởng vào phán đoán của mình.

Ai dè nàng càng nhắc thì hiệu quả lại càng thể hiện rõ rệt. Mấy điều nàng nói ra ban đầu cũng không mấy người tin nhưng khi họ không nghe thì lập tức gặp phải tai ương ngay.

Vậy là từ đó nàng trở nên là người lãnh đạo quần hùng trong mắt mọi người. Tuy nhiên, cũng không phải là Thích Nhạn Nhạn không phạm sai lầm. Thế nhưng những sai lầm đó đều được cô cô Thất Tỏa Chân bên cạnh giúp đỡ. Do đó nàng tuy võ công không giỏi như phụ thân nhưng những cạm bẫy đặt ra trên lối đi cũng không gây cho nàng chút tổn hại gì hết.

Nàng càng lúc càng tự tin hơn và càng mau chóng dẫn mọi người thoát khỏi kỳ trận nhanh hơn.

Thế nhưng khi đoàn người do Thích Nhạn Nhạn dẫn đầu chỉ còn cách cửa trận hơn 10 trượng nữa thì bất ngờ nghe thấy âm thanh tiếng tiêu vang lên dìu dặt vô cùng.

Tiếng tiêu đó không phải vô cớ mà đến, không phải tự nhiên mà ra, nó được chính Bát bộ
thần xà Cửu Thiên Cương dùng hắc tiêu thổi lên.

Người bị cảm nhiễm đầu tiên lại chính là lão già Thích Hàn Tùng, sau đó là đến Thất Tỏa Chân và mấy vị giang hồ cao thủ võ lâm.

Thích Nhạn Nhạn và một số cao thủ võ công yếu hơn một chút lại là nhóm thứ ba bị tiếng tiêu tác động.

Điều lạ là người nào võ công càng cao thì lại bị tiếng tiêu tác động càng nhiều. Do đó, khi mấy cao thủ võ công cao cường trong đoàn lần lượt trở nên ngơ ngác thì bọn môn nhân võ công kém hơn lại rất lấy làm ngạc nhiên. Bọn người này do bởi không nghe được tiếng tiêu nên không biết vì sao mấy người kia lại bị như vậy.

Có điều tiếng tiêu này chỉ là phần khởi đầu của Mê âm ảo ảnh đại pháp, so với cảnh giới “Sát âm” và “Du hồn âm” thì còn khoảng cách rất xa.

Nếu “mê âm” là cảnh giới thứ nhất, chỉ có thể làm cho người ta mê mệt, trở thành người sống trong thế giới mộng ảo và cuối cùng có thể trở thành kẻ điên cuồng thì “Sát âm” - cảnh giới thứ hai lại có thể khiến người nghe được âm thanh này phải đứt kinh mạch mà chết hay bế tắc khí huyết dẫn đến tử vong.

Riêng “Du hồn âm” - cảnh giới thứ ba mới thực là lợi hại. Nếu người luyện Thất cầm âm luật đạt đến cảnh giới này thì chỉ cần dùng tiêu thổi lên thôi cũng có thể sai khiến được kẻ khác, biến họ thành công cụ phục vụ cho mình.

Lại nói chút về trường hợp của Tiêu Dao Dao bị trúng phải “Mê hồn ảo ảnh đại pháp” lại là một biến thể của “Mê âm”. Nếu người bình thường sau khi bị “mê âm” tác động thì sẽ từ từ rơi vào trạng thái “mê hồn”. Tuy nhiên cũng tùy vào mức độ nặng nhẹ cũng như võ công của mỗi người mà có mức độ mê hồn khác nhau.

Trong mê hồn đó cũng lại được chia thành nhiều cấp bực, phụ thuộc vào khúc nhạc do người thổi tiêu tạo nên.

Tùy theo mức độ khó nhọc cũng như năng lực của người thổi có thể đạt được mà thổi lên các khúc nhạc lần lượt như “mê hồn dâm khúc” làm cho người ta bị ảo ảnh dâm loạn, “mê hồn oán khúc” làm cho người ta gặp toàn cảnh đau thương cùng cực và “mê hồn hí khúc” đưa con người ta lên cực đỉnh vinh quanh, hạnh phúc rồi dẫn đến điên cuồng.

Cả ba trạng thái trên đều dẫn đến sự suy kiệt sức lực, tổn thương nguyên khí cho người bị nạn. Do vậy Thất cầm âm luật có thể nói là vô cùng bá đạo, tuyệt chưa bao giờ có mặt trên giang hồ.

Cũng may hiện giờ Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương mới chỉ học luyện được mê hồn dâm khúc và cũng chưa đạt thành 10 phần của khúc này.

Có hai điều khiến lão không thể thăng tiến thêm được là do thời gian học luyện của lão quá ngắn trong khi môn Thất cầm âm luật này lại khó vô cùng, cần phải là người ngộ tính thật cao mới lãnh hội được; một điều nữa là vì môn công phu này đòi hỏi phải có Ngọc địch thần khí của Ngọc Địch thư sinh thổi lên khúc tiêu mới tạo nên hiện tượng kinh thế hãi tục chấn động tinh thần con người.

Thế nhưng cây Ngọc địch đó hiện đã biệt tăm trên võ lâm. Người cuối cùng nắm giữ nó là Hàn Thiên Ma Nữ thì đã tan thân dưới Vực Tuyệt Tình. Vậy thì làm sao Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương có thể đạt được công phu âm luật cao hơn được nữa.

Nói thì là vậy, nhưng hiện giờ Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương dùng Hắc tiêu thổi lên âm thanh “mê hồn dâm khúc” cũng đã khiến cho các cao thủ đang bị kẹt trong trận phải một phen khốn đốn.

Đang lúc ấy, đột nhiên phía ngoài trận vang lên những tiếng nổ kinh hồn. Toàn bộ kỳ trận đang chìm đắm trong màn hư ảo đột nhiên bừng sáng trở lại.

Hóa ra lúc này Tiêu Lệ Ngọc ở phía bên ngoài đã kích động cơ quan phá hủy kỳ trận. Mọi người bên trong trận trong thoáng chốc đã nhìn thấy sự vật bình thường, những gì lúc trước mờ mờ ảo ảo và không định được phương vị thì giờ đây sáng rỡ nhìn rất rõ ràng.

Một điều thú vị là hàng cây dầy đặc trong trận lúc trước làm cho mọi người điên đảo vì nó, cảm giác đi hoài không hết thì bây giờ nhìn lại chỉ là các khóm cây được trồng xen kẽ trên các lối đi trong khu vườn, số lượng nói ra lại không nhiều tý nào.

Mọi người nhờ hành động phản bội bất thường này của Tiêu Lệ Ngọc đối với Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương mà đã hoàn toàn thoát khỏi nguy cơ đang treo lơ lửng nên không khỏi có người thở phào sung sướng.

Tuy nhiên một số người khác lại có hành động thực tế hơn. Bọn họ nhìn thấy người của Đào Hoa Cung đang đứng cánh đó không xa thì hò nhau la hét vang trời, căm giận nhào lại đám người Đào Hoa Cung đang đứng đó mà đâm chém.

Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương lúc đó có muốn tiếp tục thổi tiêu khống chế các đại nhân vật như Thích Hàn Tùng, Thất Tỏa Chân cũng không còn thời gian nữa.

Lão ngay khi nghe được tiếng nổ và tiếng hò hét của mọi người thì chợt phát giác ra ở phía đằng xa một thân ảnh mỹ lệ đang lao tới.

Bát bộ thần xà kinh ngạc nhận ra đó chính là Tiêu Lệ Ngọc. Nhưng điều khiến lão ngạc nhiên không phải là vì nhìn thấy Tiêu Lệ Ngọc ở đây mà chính là vì thân pháp của nàng nọ giờ đây cao quá.

Lão còn chưa kịp hoàn hồn sau biến đổi vừa rồi thì đám người giang hồ đã xông lại chém giết. Tiêu Lệ Ngọc thì cũng xông tới nhằm vào lão tấn công luôn.

Bát bộ thần xà trong phút này không còn cách nào khác là phải bỏ Hắc tiêu vào túi rồi phóng chưởng ra chống đỡ.

Bát bộ thần xà tưởng rằng chưởng của mình có thể đẩy lùi được Tiêu Lệ Ngọc, nhưng tình thế lại không hề giống như dự liệu. Hiện giờ công lực của Tiêu Lệ Ngọc đã ngang ngửa gần bằng với lão. Hai đằng vừa chạm chiêu vào nhau liền nhanh chóng bị đối phương đẩy lùi lại phía sau.

Tiêu Lệ Ngọc giờ đây sau khi hút hết chân nguyên của Âm Phong Huyết Độc thì nội lực cường đại như thủy triều. Nàng liều mình lao tới quyết chiến với kẻ thù không đội trời chung với một khí thế cường thịnh không thể tưởng tượng. Hiện giờ mà nói Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương đã bị nàng làm cho kinh hoảng hết lần này đến lần khác.

Hiện tại mà nói võ công của Cửu Thiên Cương biến hóa ra sao Tiêu Lệ Ngọc đều biết cả.
Tuy nhiên không giống như thói thường lẽ ra phải né tránh chưởng phong của bậc tiền bối, đằng này Tiêu Lệ Ngọc lại trực tiếp ngạch đấu chưởng phong không chút nhân nhượng cùng Bát bộ thần xà. Không ngờ chưởng phong hai người chạm nhau lần nào thì lần đó Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương đều phải dội ngược trở lại. Đúng là nội lực của Tiêu Lệ Ngọc đã thăng tiến đến mức kinh hồn không thể nào ngờ.

Trong khi đó, xung quanh trong vòng 50 trượng vuông, khắp chiến trường đã vang lên những tiếng kêu thét và tiếng vũ khí chạm nhau chát chúa, liên hồi.

Bát bộ thần xà trong lòng thầm kêu đại sự đã hỏng, nhưng lão bị Tiêu Lệ Ngọc lao tới tấn công khiến lão không còn cách nào khác, đành phải nổ lực chống đỡ những đòn đánh như sấm vang chớp giật của nàng, không còn thời gian đâu để quay sang hỗ trợ thuộc hạ.

Tuy nhiên, Tiêu Lệ Ngọc dù gì cũng học từ võ công của lão nên hiện thời sức lực nàng có tăng thêm cũng không phải là địch thủ của lão quái tặc vốn từng dạy võ công cho nàng. Tiêu Lệ Ngọc vừa đánh ra chiêu nào thì lão đã biết được biến hóa sắp tới của nó thì làm sao nàng chiếm được tiện nghi cơ chứ.

May sao lúc bấy giờ bọn người Hồng Ma Viện đã tham chiến. Lão già Thích Hàn Tùng là người đầu tiên thăm viếng sức khỏe của lão tặc Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương.

Bát bộ thần xà làm sao không biết một đại cao thủ như Thích Hàn Tùng. Tuy hai người chưa từng giao đấu cùng nhau nhưng võ công của cả hai đều có thể xem như tông sư một phái chứ không phải tầm thường.

Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương có sở trường về bộ pháp biến hóa khôn lường thì Thích Hàn Tùng lại có chưởng pháp lợi hại và hùng mạnh.

Trong khi đó so về thực lực thì bên phía Thích Hàn Tùng còn một cao thủ rất đáng gờm là Tiêu Lệ Ngọc đang liều mạng tham chiến.

Tiêu Lệ Ngọc hiện giờ không còn là Tiêu Lệ Ngọc nửa ngày trước nữa. Nàng không những nội công lợi hại mà chiêu thức đánh ra cũng giống như một mất một còn cùng đối thủ vậy.

Cũng may cho Bát bộ thần xà là Tiêu Lệ Ngọc lúc này vì dùng thuật thái bổ nên hạ thể vẫn còn hơi đau, nếu không thì lão còn phải chịu khổ hơn nhiều rồi.

Diệp Thanh Thanh thấy tình thế không ổn nên đã chuồn đi trong khi hai đằng đang đánh nhau.

Bản thân nữ nhân này cũng chỉ vì mình mà thôi. Đối với mối quan hệ lỏng lẽo sư đồ cùng Bát bộ thần xà thì đã không còn coi trọng từ lâu. Năm Diệp Thanh Thanh 17 tuổi đã bị sư phụ chiếm đoạt thân thể. Rồi kể từ đó nàng nửa là đệ tử, nửa là tình nhân của lão sư phụ nuôi đầy tham vọng kia.

Hơn 5 năm trước, để tạo chỗ đứng khởi đầu trong võ lâm, Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương đã giúp Diệp Thanh Thanh gầy dựng nên Đào Hoa Cung. Rồi dùng chiến thuật mỹ nhân kế để lôi kéo anh hùng võ lâm.

Thế nhưng trong thời gian gần đây, sau khi Bát bộ thần xà cướp được Thất cầm âm luật của sư phụ Thạch Thạch lão nhân, giết hại được sư huynh, sư muội ở ngay trong Phúc tiểu trạch và luyện được “mê hồn dâm khúc” thì lại càng kiêu ngạo.

Do vậy lão mới đẩy nhanh tiến độ thu thập anh hùng thiên hạ bằng cách dụ mọi người tới đây rồi giam lại vào trong trận để sau cùng kiềm chế bọn họ bằng “mê hồn dâm khúc”.

Hiện giờ, Diệp Thanh Thanh thấy mọi sự đã đỗ vỡ thì nàng chẳng dại gì ở lại đây để cùng
chết chung với lão sư phụ nọ. Đối với nàng mạng sống bản thân là quan trọng nhất.

Diệp Thanh Thanh đi rồi, bên phe Đào Hoa Cung lại càng thêm suy yếu. Trong khi đó Thích Nhạn Nhạn và số đông cao thủ giang hồ khác lại đồng loạt nhập cuộc khiến cho đám nữ nhân Đào Hoa Cung bị đại bại nhanh chóng.

Thương thay cho Thanh Lam Tú Sĩ trong lúc loạn chiến đã bị giết chết một cách thê thảm, thân thể bị đâm chém hàng chục nhát, máu ra bê bết, thân xác rệu rã vì chưởng phong trong cơn tức giận cuồng điên của đám người giang hồ.

Phần đông bọn người giang hồ tới đây đều là những kẻ hám sắc hoặc thuộc phần tử hắc đạo. Lúc này bọn chúng thoát khỏi được trận pháp và chiến thắng mấy nữ nhân Đào Hoa Cung thì chiến cuộc hậu kỳ này cực kỳ thê thảm và đáng kinh tởm.

Bọn nữ nhân Đào Hoa Cung thua trận liền bị bọn nam nhân giang hồ đè ra mà hãm hiếp lẫn cưỡng đoạt. Tiếng kêu khóc vang lên như ri. Nếu nàng nào phản kháng không chịu để chúng hành sự thì bị giết ngay, nàng nào bị chúng chiếm đoạt thì thân thể bầm dập tan nát, nằm ngã nghiêng lộ thể trên mặt đất đầy cát đá, cảm tưởng như đã chết rồi.

Thích Nhạn Nhạn kinh tởm trước thú tính bộc phát của đám hoang nhân lang bạt kỳ hồ.
Nàng giục phụ thân nhanh chóng rời đi ngay khi tiêu diệt được Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương để khỏi phải chứng kiến những cảnh thê thảm đó.

Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương bị giết nhanh chóng phần lớn là nhờ vào công lao của Tiêu Lệ Ngọc. Nàng đã liều mình cùng lão tặc trong một chưởng định mệnh. Sau cú chưởng đó, Tiêu Lệ Ngọc thì đứt mạch máu mà chết còn Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương thì bị thương quá nặng nên sau đó đã bị Thích Hàn Tùng hạ thủ.

Đám người Thích Hàn Tùng vừa ra đến tòa nhà kỳ dị thì gặp được Lạc Thiên đang ủ rũ bế một xác chết đi ra.

Xác chết này là của Âm Phong Huyết Độc. Vân Linh không muốn lão bị chết rồi mà không được chôn cất nên đã quyết định mang xác lão ra ngoài tìm chỗ chôn cất tử tế.

Hai đằng gặp lại nhau sau bao nhiêu biến cố đều không khỏi xúc động bồi hồi. Mấy người bên phe Hồng Ma Viện thấy chàng xuất hiện ở đây đều hết sức ngạc nhiên. Thích Nhạn Nhạn mấy lần định lên tiếng hỏi nhưng thấy Vân Linh mặt mày rầu rĩ nên đành bỏ qua.
Mấy người khác cũng giống như nàng vậy, thôi không hỏi vì sao chàng lại rời bỏ mọi người mà bây giờ lại đột ngột xuất hiện ở chỗ này.

Vân Linh trên đường đi, tìm được một chỗ tương đối đẹp đẽ chôn cất tạm cho Âm Phong Huyết Độc. Con người Âm Phong Huyết Độc làm ác đã nhiều nên hiện giờ tuy được Vân Linh chôn cất sơ sài không một cổ quan tài, không một nén nhan hay đốt cho ít vàng bạc tử tán thì cũng còn hơn khối người chết một cách thê thảm mà không hề được ai quan tâm chôn cất cho được tử tế.

Đoàn người Thích Hàn Tùng đi về hướng tây. Hướng này chính là hướng trở về Hồng Ma Viện. Trong khi đó đám người Bạch Ngọc Tiên lại đợi Vân Linh ở khách sạn cách đó một dặm về hướng đông. Ai cũng nghĩ chàng thể nào khi ra khỏi Đào Hoa Cung cũng sẽ tìm chỗ nghỉ ngơi, như vậy thể nào cũng sẽ đi về phía đông. Nào hay chàng lại theo đám người Hồng Ma Viện đi về hướng tây, nơi đó nhà cửa ít ỏi, khách điếm lại cách xa cả mấy chục dặm đường. Thế mới biết, nhiều việc trên đời mình dự tính trước cũng chưa chắc đã thành hiện thực. Những việc như vậy trên đời quả thật nhiều không thể đếm cho vừa.

o0o
Hết hồi 41
<< Hồi 38 & 39 | Hồi 42 & 43 >>


Dành cho quảng cáo

©2007-2008 Bản quyền thuộc về Liên Mạng Việt Nam - http://lmvn.com ®
Ghi rõ nguồn "lmvn.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này - Useronline: 966

Return to top