Liên Mạng VietNam || GiaiTri.com | GiaiTriLove.com | GiaiTriChat.com | LoiNhac.com Đăng Nhập | Gia Nhập
Tìm kiếm: Tựa truyện Tác giả Cả hai

   Tìm theo mẫu tự: # A B C D E F G H I J K L M N O P Q R S T U V W X Y Z Danh sách tác giả    Truyện đã lưu lại (0
Home >> Truyện Dài >> trách nhiệm ttt

  Cùng một tác giả
Không có truyện nào


  Tìm truyện theo thể loại

  Tìm kiếm

Xin điền tựa đề hoặc tác giả cần tìm vào ô này

  Liệt kê truyện theo chủ đề

  Liệt kê truyện theo tác giả
Số lần xem: 189 |  Bình chọn:   |    Lưu lại   ||     Khổ chữ: [ 1, 2, 3

Đăng bởi: thithoadinh 13 năm trước
trách nhiệm ttt
dinh thi thoa

trách nhiệm ttt
TRÁCH NHIỆM
ttt


Có những tối, thả bộ dọc theo bãi biển. Bên trái, lấp lánh những ánh đèn của thành phố biển, bên phải thi thoảng vài ánh đèn, trước mặt là biển cả trong bóng tối. Sóng nước chập chùng, gió thổi rì rào. Chỉ nghe tiếng sóng vỗ, tiếng gió thổi.

Biển mênh mông tựa như cuộc sống, ta là những đoàn lữ hành. Bên kia, là bến bờ hạnh phúc, đích đến của mọi người. Có hai chọn lựa: bơi qua hoặc chìm xuống đáy biển. Khi vượt biển, chỉ cần mang những hành lý gọn, nhẹ, có lợi cho chuyến đi. Đồ dùng cá nhân, lương thực đủ dùng, càng đơn giản càng tốt. Mỗi người phải tự bơi trong sóng nước.

Bên cạnh được có những tàu cứu hộ, tự do chọn lựa. Chọn được đúng tàu trang bị đầy đủ phương tiện vượt biển. Tàu lớn, có thể chống chọi với sóng gió, la bàn để biết phương hướng, thuốc men trợ giúp người bơi… Ngược lại với người bơi phải gọn, nhẹ, thì tàu càng trang bị càng đầy đủ càng tốt. Chọn được tàu này khả năng vượt biển thành công cao.

Sao có thể biết được tàu nào có khả năng trên. Đơn giản đến mức không thể ngờ, chỉ cần dùng mắt thường quan sát, như so sánh một cái xe đạp và một cái xe hơi: nhìn hình thể, cấu tạo, tổ chức, những kết quả tàu đó đã đạt. Nó đưa người đến bến, và quay trở lại giúp những người tiếp theo. Trong trường hợp này nên bỏ những ôm ấp thủ cựu từ nhiều đời, cho rằng “kệ” vì xưa đến nay vẫn thế.

Trong đời sống, thể xác và tinh thần đều cần đến tri thức, như cá với nước, như không khí đối với mọi sinh vật. Đời sống tâm linh của một số người sống theo thói quen, nối tiếp kế thừa, tri thức bị vất bỏ, không sử dụng đến bộ não mà Thượng Đế đã trao ban. Chỉ cần làm những hành động rất đơn giản “quan sát” và “so sánh” nhưng lại không.

Nhan nhãn trước mắt những phương tiện hiện đại, tổ chức liên kết chặt chẽ, để giúp đỡ mình, mà mình không màng chỉ ôm lấy những cái cũ kỹ. Cái chữ “đua đòi” trong trường hợp này mà “sử dụng” thì tốt biết bao!

Thượng Đế trao ban cho cặp mắt, nhìn tất cả mọi sự vật và so sánh tìm hiểu, giác quan khác cũng vậy. Chính bản thân mình được thừa hưởng những thành quả của sự quan sát ấy. Kéo theo những người thân yêu của mình, vợ, chồng, con, cháu, những dòng dõi kế tiếp của mình cũng được hưởng thành quả ấy. NHÌN và SO SÁNH khó gì đâu!

Đời sống bình thường di chuyển từ Bến Thành tới Chợ Lớn: phương tiện là xe đạp, xe bus, taxi tùy theo túi tiền của từng người. Còn trong đời sống tâm linh. “lựa” phương tiện nào TỐT nhất: xe đạp, xe bus, taxi, máy bay hoàn toàn miễn phi. Máy bay, tai sao không!

Đời sống bình thường này chỉ “dài” so với cuộc sống kia là con số không. Cứ nhắm mắt đạp cái xe đạp cũ kỹ, hư tới hư lui, xẹp lốp, gẫy căm, không được đến đâu. Máy bay miễn phí sao không sử dụng. Từ phương tiện tốt này, kéo theo những cái tốt khác, tốt ngay cả hiện tại, ngay cả cái thể xác đang sống này

Xe đạp làm y phục tơi tả, tan tác. Máy bay, được nhân viên trang bị y phục mới phù hợp với phương tiện hiện đại. Như vậy, tốt cả hai mặt, trên đường lữ hành tới điểm đến.

Các giác quan mắt, mũi, miệng , tai… không sử dụng cho đồng đều thì … thật là không công bằng.

Toàn thể mọi người đều phát xuất từ tạo hóa, thế nên cùng là anh em, muốn chối bỏ cũng không được. Người kỹ sư, bác sĩ, người nông dân, người dạy học…. Ai cũng bác sĩ gạo, rau, củ sao có mà ăn. Ai cũng nông dân, sao mà chữa bệnh. Vậy cùng một thân thể, Thượng Đế là đầu. Mỗi người trong ta là một bộ phận mắt, tai, mũi, miệng….

Muốn phủ nhận cũng không thể. Như cha mẹ sinh ra ta, bất hiếu không muốn nhận là con, cũng vẫn là con. Tách ra, là những tế bào chết. như cánh tay, chân… bị cắt lìa sẽ thối rữa…. Cùng một thân thể, thì phải lắng nghe chỉ thị từ “trung ương” để cùng “phối hợp” cho nhịp nhàng. Trung ương không thể cùng một lúc chỉ thị hai lệnh “mâu thuẫn” nhau. Đã là “trung ương” thì phải “tầm cỡ” , “bề thế”, “to”…. Nói chung, tất cả đều phải nhất về mọi nghĩa.

Tạo hóa đã sinh ra ta, Cha không bỏ mặc ta như những đứa con hoang, ta không “nhìn” thấy Ngài do “vô tâm”. Cha ban cho ta sự “tự do” . Tự do nhìn nhận, tự do chối bỏ Ngài, tự do vô ơn… nhưng Ngài vẫn ngày đêm lo cho ta từng chút. Trái đất vẫn quay, mưa nắng bốn mùa vẩn vận chuyển. Chỉ cần một “trục trặc” nhỏ là tất cả chúng ta … tiêu.

Cha tạo ra ta để cùng hưởng hạnh phúc với Ngài, nhưng vì Nguyên tổ “bất phục tòng” phản bội…. Không vâng lời Ngài, “ăn trái cấm”. Nên loài người đã phải chịu “sinh, lão, bịnh, tử”. Nhưng Cha vẫn thương, cho con Một của Ngài xuống trần gian chịu khổ hình “đền tội’ cho ta. Ngày 24 tháng 12 hằng năm nhân loại vẫn kỷ niệm ngày “Thái Tử “ giáng trần còn gọi là Noel.

Càng chất chứa nhiều kiêu căng, ganh tị, tham lam thể hiện cho Bóng Tối thì chúng ta càng “khó nhìn” thấy Ngài. Tinh tuyền, trong sạch thì chúng ta gần Cha, nghe rõ được tiếng Cha. Cha vẫn ngày đêm kêu gọi sự “trở về” của con cái. Ta “yêu” con cái của mình như thế nào, với trái tim của một con “Người”. Thì Cha “yêu” con cái của cha với trái tim của một “Thượng Đế” có nghĩa không ngôn ngữ để diễn tả. Ta có thể tạm “so sánh” một hạt sương với cả một bầu trời, một giọt nước với cả ngàn trùng dương bao la…

Cha “cho phép” Bóng Tối hoạt động để “chọn lựa” những đứa con hiếu thảo biết “san bằng” trở ngại để đến với cha. Thế gian đầy bóng tối bao phủ, đầy những thử thách mà Cha muốn các con Cha phải vượt qua. Lấy lại những gì đã mất do tội Nguyên Tổ mà nhờ “Con Một Cha đã xuống thế chuộc lại”.

Tuy đầy thử thách nhưng Cha ban rất nhiều “đặc ân”, “trợ giúp” ta đến được với Cha. Ta chỉ cần “mở mắt” quan sát như đã nói ở trên. Đầy đủ tất cả các phương tiện cần thiết để nhận biết Ngài, qua những tiếng kêu gọi của Cha trong đầu, mà ta vẫn gọi là “lương tâm”. Qua các ngôn sứ, tiên tri, kinh sách…. Ngôn sứ, tiên tri là những người trong chúng ta , những vị này hướng về Cha, với trọn vẹn con tim nên được ban thưởng những ân sủng đặc biệt. Những dấu lạ từ trời xuống, Những dấu lạ từ những đứa con hiếu thảo của Cha.

Trăm phương ngàn cách cha dùng để “cứu” chúng ta. Chỉ khi nào ta từ chối Cha một cách tự nguyện và “ý thức” Ngài đành chịu. Tự lao vào bể trầm luân đời đời, lãnh hình phạt mà ta tự chuốc lấy. Ngài rất đau đớn khi bị hư mất mỗi người trong chúng ta, nhưng đó là sự công bằng Cha không thể làm đảo lộn trật tự. “Công thưởng, tội đền”

Một trong những đặc ân của Cha. Anh em có trách nhiệm liên đới với nhau. Có thể giúp nhau một cách tích cực, bằng cách kêu gọi, cầu nguyện, đền tội thay, người biết khai trí cho những người không biết. Thế nên mới có những dòng tu, chuyên ăn chay, hãm mình, hy sinh đền tội cho anh em mình. Thế giới còn tồn tại nhờ những tâm hồn ưu tuyển này, thiên tai, chiến tranh được giảm bớt, cũng nhờ những tâm hồn này cầu xin mà Cha dựa vào đó để cứu.

Hiện tượng mặt trời, tự nhiên tách ra khỏi bầu trời, quay, bay lượn nhảy múa, ngoằn ngoèo một cách kỳ lạ, khủng khiếp bắn ra nhiều màu sặc sỡ ngày 13 tháng 10 năm 1917, tại đồi Cova Da Iria, Fatima Bồ Đào Nha gồm nhiều phóng viên của những tờ báo lớn Bồ Đào Nha. Hàng trăm ngàn người chứng kiến là một trong những dấu lạ, và nhiều vô số những dấu lạ khác sẽ đề cập sau, để dẫn dắt nhân loại đến với Ngài.

Rất rất nhiều chỉ cần quan tâm, sẽ thấy ngay chính lộ. Đi không đúng đường sẽ mãi không đến được bến. Chúng ta yếu đuối cần phải có sự nâng đỡ, dẫn dắt. Số người đến được bến không bằng chính lộ rất ít, vì họ phải rất mạnh mẽ, và phi thường. Không ràng buộc với thế gian, tội lỗi họ không chạm đến. Họ sẽ đến được với Thượng Đế nhờ chay tịnh, hãm mình, sám hối, đánh tội… Từ bỏ hỉ, nộ, ái, ố, tham, sân, si…. Bao nhiêu triệu người mới có được vài người như vậy, mấy ai tu được như họ.

Chính vì Cha biết được sự yếu hèn của các con, nên trên đường lữ thứ, cha ban những ân sủng để giúp đỡ mọi người đến với Cha. Cha không muốn một người nào hư mất, chứ không chỉ một, vài người ít ỏi như vậy.

Rồi từ vài người tu thành chánh quả, đắc đạo. Một số người đã tạc tượng các vị này để thờ phượng, lập thành tôn giáo này, tôn giáo nọ. Những vị này thành những Giáo Chủ bất đắc dĩ. Trên Niết Bàn các ngài không thể về để từ chối ngôi vị như ý muốn khi còn sống. Vì muốn về cũng phải được “ký phép”.

Chính những vị cũng không muốn ai thờ thượng họ. Trước khi viên tịch các vị cũng đã dặn dò các môn đệ điều này và chỉ hướng dẫn cách sống để thoát ra khỏi vòng trầm luân. Các vị cũng chỉ là người phàm như chúng ta do Thượng Đế tạo ra. Họ chẳng có một quyền năng gì để ban phát cho chúng ta. Kể cả khi họ đã lên chốn Bồng Lai, hay Niết Bàn hay Thiên Đàng.

Mọi sự chúng ta có, chúng ta hưởng, đều do Thượng Đế trao tặng. Ngài đã phán qua miệng các ngôn sứ, tiên tri, “các ngươi chỉ thờ lạy một mình ta, chính ta là Thượng Đế” và nhiều lời dạy dỗ khác của Ngài. Ngài luôn luôn theo dõi, nhắc nhở, dạy dỗ.


Kế hoạch của Cha luôn chính xác từ nhiều ngàn năm trước, được lần lượt xảy ra theo đúng lời tiên tri loan báo trước. Tiên tri thật thì lời nói của các vị sẽ được ứng nghiệm, tiên tri giả ngược lại và họ bị trừng phạt vì sự dối trá của họ. Tất cả đều được ghi chép lại.

Ngoài Thượng Đế là đấng tự hữu tự có. Chín phẩm thiên thần cũng còn gọi là Thiên Tướng do Ngài tạo ra và ban cho quyền phép. Bóng Tối là Satan tức Luy Xi Phe. Y là một Tổng Lãnh Thiên Thần. Quyền phép Ngài ban cho hắn chỉ dưới Ngài. Y ta phạm tội kiêu ngạo muốn bằng Thượng Đế. Ngài “tống” hắn xuống Hỏa ngục lãnh hình phạt đời đời. Cha cho phép hắn “hoạt động” khi Cha muốn. Vua Bóng Tối khi được phép hoạt động hắn dùng quyền phép Cha ban cho trước kia để phỉnh lừa mọi người. Không cảnh giác mắc mưu hắn, thì sẽ cùng vào Hỏa ngục với hắn lãnh án phạt đời đời kiếp kiếp. Bởi thế mới có những tôn giáo gọi là “Ma Đạo” nếu hiểu thực chất. Tôn giáo này dạy người ta làm những điều trái luân thường đạo lý như thư, yếm, bùa, ngải …hoặc mở cửa hàng đi xin “phép” bán cho đông khách… một loại hình mà rất nhiều người mắc phải. Những linh hồn này đã thuộc về hắn. Bất cứ lúc nào hắn cũng có thể mang đi nếu hắn muốn.

Cha trao tặng sự Tự Do. Ta có thể chọn Ánh Sáng hoặc Bóng Tối tùy ý. Một mặt Cha cho phép Satan hoạt động. Phần thưởng Thiên Đàng không thể tự nhiên mà có. Ngay trên trần gian cũng vậy không có gì “tự trên trời rơi xuống”.

Bóng tối phủ kín thế gian, Nhưng nếu để ý, ân sủng của Cha tràn đầy giúp ta thoát ra khỏi Bóng Tối đó. Điều quan trọng là muốn hay không.

Mỗi người trong chúng ta Cha đều ban cho một Thiên thần bổn mạng hay Hộ Thủ hay còn gọi là Ông Thiện dù người này nhận Cha hay chối bỏ Cha. Ông Thiện luôn bên ta ngày đêm bảo vệ, nhắc nhở việc tốt xấu, các Ông Thiện đều có tên giống như chúng ta. Mặt khác, Cha tích cực chiếu Ánh Sáng trên ta những đường ngay lẽ phải. Khả năng nhận biết tốt, xấu này sẽ giảm dần hoặc tăng dần tùy theo sự chọn lựa của ta. Vô lương tâm hay thánh thiện. Càng gần Bóng Tối thì càng xa Cha, Càng gần Ánh Sáng thì càng gần Cha… cả vể thể lý lẫn tâm linh.

Chay tịnh, hãm mình, cầu nguyện, xả kỷ, tận hiến….Tùy theo mức độ các giác quan sẽ được “nhìn” thấy Cha. Cha rất sống động với từng đứa con của Ngài. Trường hợp này xảy ra rất nhiều, sách vở có ghi lại các chứng tích. Tình yêu của Cha đồng đều, các con có những cơ hội ngang nhau không phân biệt, Nên đừng tự đặt rào cản đến với Ngài. Có điều là “xả kỷ” được hay không! Có nghĩa cái “tôi” của mình phải quên đi.

Điều Cha khao khát là “tự cứu mình và anh em của mình” chứ không riêng bản thân mình. “Trách nhiệm liên đới” tạo thành vòng tròn khép kín:

- Triều Thần Thiên Quốc cầu giúp cho đoàn lữ hành dưới thế.

- Đoàn lữ hành cầu giúp lẫn nhau, cùng giúp cho các người đã ra đi đang thanh tẩy lỗi lầm đã phạm, nhanh, chậm tùy thuộc nhiều vào gia đình trên trần gian, tùy thuộc vào các dòng tu các tu sĩ, bạn bè… cầu thay nguyện giúp.

- Các linh hồn đã qua đời cầu xin Cha trả ơn cho các người đã giúp họ. Luôn luôn nhiều hơn những gì họ đã nhận

Nhờ “trách nhiệm liên đới” này mà mới có ngày Thiên Tử Giáng Sinh làm người để cứu chuộc nhân loại.

Chính vì “liên đới trách nhiệm” Cha đã trao tặng con Một Yêu Dấu của Ngài cho nhân loại xuống thế mặc xác phàm. Thái Tử trở thành anh em với chúng ta, Ngài “có quyền” cứu anh em mình, đền tội thay bằng những cực hình khủng khiếp nhất, đau thương, thê thảm, nhục nhã nhất, mà chỉ con tim của Thượng Đế mới có được tinh yêu cao cả như thế.

Không của lễ tinh tuyền, thánh thiện nào sánh bằng, Mình, Máu, Linh hồn, Thần Tính của Thiên Tử, dâng lên Cha đã làm thỏa mãn sự công thẳng của Cha. Hằng năm nhân loại tổ chức kỷ niệm ngày 24 tháng 12 ngày Giáng Sinh của Thái Tử Và lấy năm này làm cột mốc dương lịch nay là 2010 năm..

Bị khổ hình, gia hình, Thái Tử chết đi sau ba ngày sống lại, lên trời như trên. Hằng ngày, Ngài vẫn hiện diện giữa chúng ta qua những bí tích thiêng liêng nhiệm màu.

Một số người trong anh em chúng ta đã đáp lại tình yêu vô biên, dâng hiến trọn vẹn con tim, đời sống của họ lên Thiên Tử. Những người này, yêu mến Ngài trên hết mọi sự, kết hợp thân thiết với Ngài.

Những lời Thiên Tử dạy bảo, khi còn ở dương thế trong xác phàm, được những môn đệ truyền tới nay. Giáo hội với những Kitô hữu đã được hình thành.

Những người yêu mến, thân thiết này muốn được chia xẻ buồn vui với Ngài. Khao khát của Thái Tử như Cha là tất cả nhân loại được cứu độ.

Thái Tử mang ơn cứu độ xuống thế gian, nhưng nhiều người vẫn vô tâm, không biết những ân sủng tràn đầy như đại dương bao la, không nhận ân sủng, từ chối ngài.

Không biết những án phạt, kết quả sẽ dành cho họ, sự công bằng của Cha.

Những bạn hữu, gánh vác cùng Ngài trong việc rao giảng ơn cứu độ, được Ngài tỏ mình với họ. Liên lạc mật thiết bằng nhiều cách như hiện ra đàm đạo trực tiếp, hoặc nghe tiếng nói, hoặc những thị kiến trong giấc ngủ.

Họ được chia xẻ những đau đớn về thể lý, để đền tội cho anh em mình, như ta đã từng nghe: có những vị được “in năm dấu thánh” . Năm thương tích của Ngài khi bị đóng đinh. Sự hy sinh, đau đớn, đền tội thay của những “tình nguyện viên” này sẽ giúp được một số người vô tâm, vô tín, nhận ra ơn cứu độ, được ơn hoán cải.

Sự nghiệp nhân thế của Ngài đã hoàn tất. Thế nhưng công việc rao giảng ơn cứu độ vẫn tiếp diễn, và vẫn cần những việc đền tội, vẫn cần những con tim yêu thương anh em, đồng loại, dìu dắt, giúp đỡ… dìu nhau đến chốn hạnh phúc muôn đời.



Ngày 27 tháng 12 năm 2010
M. Đinh Thị Thoa


Dành cho quảng cáo

©2007-2008 Bản quyền thuộc về Liên Mạng Việt Nam - http://lmvn.com ®
Ghi rõ nguồn "lmvn.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này - Useronline: 280

Return to top